Vĩnh Sinh

Chương 60: Đại triển quyền cước




Thực lực của Tu La cường đại như thế nào Phương Hàn sao không biết, xoay sở như thiểm điện, phi hành nhanh như gió, phi kiếm không thể xuyên thấu lân phiến trên người chúng, lực lượng mười ba mã lực, cũng chỉ cao thủ Thần Thông Bí Cảnh mới có thể áp chế, một Tu La đã lợi hại như vậy huống chi là mười đầu Tu La liên thủ?

Phỏng chừng ngay cả Kim Thạch Thai là chân truyện đệ tử như vậy, vừa thấy đã bị đánh cho nổ tung, ngay cả xương cốt cũng không còn.

"Nếu quả thật có thể đem mười đầu Phi Thiên Dạ Xoa lột xác thành Tu La, mình ở trong đám chân truyền đệ tử cũng có thể kiếm được một vị trí tốt. Lại càng có thể hùng bá vị trí đệ nhất. Không biết hiện tại đệ tử đứng đầu nội môn Sơn Hà Bảng là ai? Thời gian mình tiến nhập Vũ Hóa Môn quá ngắn, lại không có mấy người bằng hữu tri tâm, càng không thể kết thành bè phái, tin tức trong phái cũng không tinh thông, trở lại phải suy nghĩ cẩn thận việc này, một mặt chăm chỉ tu luyện, một mặt nên nghĩ đối sách."

Trong lòng tính toán như vậy, nhưng chân vẫn không ngừng chạy đuổi theo khí tức của đám Thiên Ma.

Hắn cũng không muốn chân chính đối đầu với đám này, đó chỉ như lấy trứng chọi đá. Hắn muốn là truy sát mấy con Thiên Ma tụt lại phía sau, Bích Lạc Đại Đan so vớ Huyết Đan tinh thuần hơn, là đan dược tốt nhất, giết được càng nhiều Thiên Ma càng tốt, cũng có thể rèn đúc năng lực nhanh nhạy, phản ứng linh hoạt của bản thân. Đạt đến trình độ hành động nhanh hơn ý nghĩ.

Đây mới thực là thực chiến.

Có thể tại Thiên Ma chiến trường này lịch luyện mười ngày mười đêm, sau này khi ra ngoài nhất định thực lực sẽ được đề thăng một tầng.

"Diêm! Khi ta chém giết đám Thiên Ma kia, ngươi nghìn vạn lần không nên hỗ trợ, để ta một mình đối mặt, đó là cơ hội hiếm có để bản thân rèn đúc một chút."

"Yên tâm đi, dù ngươi gọi ta cũng không ra đâu. Lần này khảo hạch Thiên Ma nhiều lắm, chỉ sợ sẽ có một ít biến cố, Vũ Hóa Môn nhất định sẽ chú ý tới chỗ này, nếu như lần thí luyện này đám đệ tử toàn bộ bị diệt, vậy Vũ Hóa Môn sao còn dám xưng là tiên đạo thập đại môn phái nữa? Sớm biến thành tam lưu tiểu phái rồi. Nếu ta thi triển pháp lực nhất định sẽ bị phát hiện. Ngươi cũng đừng dùng Ngân Xà Kiếm, ngược lại Huyết Miên Ma Y và Thất Sát Hồ Lô là có thể quang minh chính đại mà dùng, mấy thứ đó cũng đủ bảo vệ cho ngươi rồi."

"Diêm" Sau khi nói xong liền yên lặng lủi xuống.

Phương Hàn cảm giác da trên người mình khẽ động, hình xăm của Hoàng Tuyền Đồ cũng không còn nổi trên da nữa mà đã chìm vào trong thân thể.

"Tốt! Có nhiều Thiên Ma như vậy chỉ sợ một số đệ tử lần này tham gia thí luyện sẽ gặp nguy hiểm rồi, ta nên lợi dụng cơ hội cứu một vài người, vừa có thể khiến thực lực đề thăng, vừa có thể nhận được một cái ân cứu mạng, điểm này sẽ khiến đám người cảm kích, càng dễ dàng cho mình thu được nhân tâm."

"Thời gian đại triển quyền cước tới rồi!"

Lúc Diêm lặn xuống Phương Hàn cũng bắt đầu tập trung tinh thần, tinh thần tập trung cao độ giống như con báo đang săn mồi, gió thổi cỏ lay từ một nơi rất xa cũng có thể khiến dây thần kinh hắn nhẹ nhàng rung động.

Liên tục chạy, vận động không lúc nào ngừng nghỉ, trong nháy mắt đã vượt qua hơn mười dặm đường. Đột nhiên trong lúc này, Phương Hàn nghiêng người chạy nước rút, thân thể biến chuyển nháy mắt bay qua hơn trăm bước, hung hăng bổ ra một chưởng phách lên một tảng đá lớn bên người.

Đòn đánh bất ngờ này cũng không khiến tảng đá lớn kia tan nát như tưởng tượng, ngược lại "nó" hét thảm một tiếng bay vọt lên biến thành khuôn mặt âm u của một lão đạo sĩ, nhất định do Thiên Ma biến thành tảng đá này muốn đánh lén Phương Hàn.

Đầu Thiên Ma này biến thành bộ dạng như vậy, không biết đã thịt được lão đạo sĩ nào, dù là ngoại hình mà nó bắt chước cũng không gạt được cặp mắt của Phương Hàn.

Tinh thần lúc này của Phương Hàn có thể soi thấu cả quỷ thần, linh mẫn hơn rất nhiều so với chó mèo, chó mèo khi giữ nhà cảm giác được chuyện quỷ dị đều tru lên, Phương Hàn cũng tương tự cảm giác được như vậy, cho nên một kích này đã khiến đầu Thiên Ma kia bị thương rất nặng.

"Khôi Tinh Thích Đấu!"

Trong nháy mắt Thiên Ma biến thành lão đạo sĩ, chân Phương Hàn cũng đá lên người nó, dương cương cường liệt với khí thế sắc bén lại lần nữa bắn trúng người Thiên Ma, khiến thân thể đầu Thiên Ma này tứ phân ngũ liệt, không còn ra hình thể nguyên lành nữa. Sau đó Phương Hàn xuất ra Thiên Lang yên quấn lấy đầu Thiên Ma này đưa vào trong Hoàng Tuyền Đồ.

Diêm vẫn không nói lời nào, yên lặng ở bên tron luyện chế cái xác thành Bích Lạc Đại Đan.

Một kích tất sát, sạch sẽ không chút ngập ngừng.

Lúc này Phương Hàn đã có kinh nghiệm để dễ dàng đánh chết Thiên Ma. Quả thực dễ dàng như là bóc bẹ cải củ vậy, cứ như vậy càng lúc hắn càng đánh chết nhiều Thiên Ma hơn, càng có nhiều nguyên liệu để chế thành đan dược hơn, lòng tự tin cũng tăng lên không ít.

Khi hắn giết chết đầu Thiên Ma kia, cũng không có dừng lại, giống như vạn lý mã băng băng tả xung hữu đột, phóng mắt khắp nơi tìm tòi, xem có thể thấy được đệ tử Vũ Hóa Môn nào gặp nạn hay không.

Khoảng chừng nửa canh giờ sau hắn đã tìm quanh phương viên hơn mười dặm trên mặt đất, đột nhiên đụng phải một đội Thiên Ma lạc đàn, đủ mười lăm con, lúc này phải đánh nhanh thắng gọn không để cho những đầu Thiên Ma này đáng ngược lại. Hắn trực tiếp rống to một tiếng, âm ba chấn động cùng phối hợp với Thiên Lang yên đâm thẳng tới đám Thiên Ma, nhanh chóng bắt lấy bọn chúng để luyện chế thành đan dược.

Hiện tại Bích Lạc Đại Đan tổng cộng có hai mươi viên, nói cách khác khi hắn giết chết ba mươi đầu Thiên Ma, bao gồm cả đầu giả mạo Phương Thanh Vi tổng cộng là ba mươi mốt viên đan dược. Cấp mười viên cho Phi Thiên Dạ Xoa ăn, một viên để mình dùng, số còn lại hắn dấu kĩ đi, thời gian sau sẽ từ từ sử dụng.

Người khi tu hành cần nhất chính là số lượng lớn đan dược, vì vậy đan dược chính là một khoản tài phú cực lớn.

"Xem ra công kích của âm ba công có lực sát thương rất lớn đối với Thiên Ma, dù sao chúng nó chỉ là một cỗ khí lưu, không biết cấp bậc của Ma vương trong đám Thiên Ma thì như thế nào? Có người nói nếu so với Tu La thì cường đại hơn, nếu như có thể giết nó luyện chế đan dược, không biết hiệu quả sẽ như thế nào? Bất quá nếu như không có Diêm xuất thủ, một mình ta cũng vô pháp thắng được Ma vương."

Dần dần Phương Hàn liền suy nghĩ tới phương pháp đối phó với Thiên Ma.

Xì! lại có một con Thiên Ma từ trên bầu trời bay tới, thấy thân thể Phương Hàn tràn đầy huyết thực, nó liền lao xuống, thế nhưng một tia sáng chói mắt xẹt qua, nháy mắt đã bị thu biến thành một viên linh đan.

"Hai mươi mốt viên! So với số lượng ba trăm sáu mươi khỏa còn kém xa lắm a, ta vẫn còn cần phải giết chết thêm năm trăm đầu Thiên Ma nữa mới đủ."

Ngay khi Phương Hàn giết chết đám Thiên Ma luyện chế đan dược, đồng thời gian, trong chỗ sâu nhất ở Thiên Không Viện trong Vũ Hóa Môn, mấy người "Bán trường lão" đứng trước một chiếc gương cực đại đang khẩn trương như kiến bò trên chảo nóng.

Trên mặt chiếc gương cực đại này hiển hiện lên rất nhiều điểm đen, lại có xen kẽ một vài chấm đỏ. Điểm đen dầy đặc như đàn châu chấu, di động khắp nơi, mà điểm đỏ lại phân tán ra thành từng tốp năm tốp ba, từ từ thôn phệ điểm đen.

Rất hiển nhiên điểm đen hiện lên trong chiếc gương này chính là Thiên Ma, mà điểm đỏ chính là đệ tử Vũ Hóa Môn tiến vào khảo hạch.

"Sao lại nhiều Thiên Ma như vậy chứ! Năm rồi cũng khảo hạch, mà Thiên Ma cũng không tới một phần mười như bây giờ, chưởng giáo chí tôn đã phong tỏa một khối địa vực, không cho phép Thiên Ma cường đại tiến đến, cũng không để quá nhiều Thiên Ma tới bây giờ sao lại thành như vậy! Hơn nữa số lượng Thiên Ma lại đang không ngừng tăng lên nữa!"

"Ta đã đem tin tức truyền tới Vũ Hóa Thiên Cung, chuyện này cũng rất khẩn cấp, nhất định phải báo cho đại trưởng lão."

Mấy người bán trường lão đang gấp giọng bàng luận.

Trong lúc nói chuyện, mấy người lại nghe thấy từng hồi chuông, đương! Đương! Đương! Vang lên trên bầu trời truyền đến.

"Thiên địa cảnh báo! Đây là thanh âm cảnh báo từ thiên địa Vũ Hóa Thiên Cung truyền tới, khi nghe được thanh âm này toàn bộ chân truyện đệ tử đang tu hành trong sơn môn và nội môn đệ tử trên Sơn Hà Bảng đều phải chạy tới!"

Âm thanh thiên địa báo động kéo dài!

Có đại sự phát sinh.

Hiển nhiên là vì chuyện số lượng Thiên Ma trên chiến trường đột nhiên tăng lên gấp mười lần.

Khi thiên địa báo động vang lên, chân truyền đệ tử và đệ tử Sơn Hà Bảng cũng phải lập tức tới thiên cung, điều này cho thấy sự coi trọng của Vũ Hóa Môn đối với đệ tử Sơn Hà Bảng như thế nào, cơ hồ là có thể sánh ngang với chân truyền đệ tử, hay nói cách khác bọn họ cũng chính là một chân dự khuyết chân truyền đệ tử.

Bất quá khi tình huống này xảy ra, Phương Hàn đang ở "Thiên Ma chiến trường" cho nên cũng không biết gì, hắn hoàn toàn đang say máu với việc giết chóc Thiên Ma, đồng thời khi đối mặt với vô vàn thủ đoạn, các loại âm mưu quỷ kế của Thiên Ma, hắn cũng học hỏi được không ít.

Đám Thiên Ma này có nuốt qua người tu đạo sau đó đều học được kinh nghiệm, chiêu thức võ học của người đó, cho nên khi chiến đấu cùng với Phương Hàn bọn chúng đều giở ra, cho nên đã bị Phương Hàn tự nhiên học được.

Thiên Ma thật giảo quyệt, nó đại biểu cho muôn vàn trạng thái biến hóa của nhân tâm. Nhân tâm có phức tạp, Thiên Ma còn phức tạp hơn, Phương Hàn đối mặt với vô vàn loại trạng thái biến đổi chiến đấu của Thiên Ma cũng như đối mặt với vẻ ngụy biến của nhân loài, tâm linh hắn từ từ cô động, biến hóa trở nên tinh thuần, chiếu rọi hết thảy sự vật, sự việc xung quanh.

Trong lúc này, võ công của Phương Hàn càng ngày càng thuần thục, kinh nghiệm thực chiến càng ngày càng phong phú.

"Hiểu rõ thế sự, nhân tình lão luyện."

Trong lúc đuổi giết Phương Hàn lại đụng phải ba đội Thiên Ma.

Bị ba mươi hai đầu Thiên Ma bao vây ở giữa, Phương Hàn toàn lực thả ra Thiên Lang yên, đầu tiên là bao vây lấy thân thể mình tạo tành một pho tượng pháp cầu, bảo vệ nghiêm mật bản thân, sau đó hắn liền bay vút lên điên cuồng chém giết, tiếng rống như sấm, lang yên dưới sự điều khiển của ý niệm càng lúc càng cô đọng, cuối cùng xúc tích thành một tầng hơi mỏng áo giáp hắc yên bám trên thân thể hắn. Kiện áo giáp này khi vừa ngưng tụ thành đã tỏa ra vô tận sát khí, bao vậy lấy Phương Hàn.

"Thiên Lang chiến khải!"

Phương Hàn biết tinh thần cường đại của bản thân đã đem lực lượng của Thiên Lang yên trong Thất Sát Hồ Lô vận dụng ngưng tụ thành một tầng cao mới. Thiên Lang này của tiểu chân nhân Vương Mặc Lâm tuy rằng lợi hại thế nhưng cũng không thể chống lại cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, tinh thần tuy rằng đạt đến trạng thái "Mục kích" suy nghĩ của người khác, thế nhưng lại không hùng hồn như bản thân Phương Hàn.

Tinh thần chủ nhân của đám linh khí, bảo khí cấp bậc pháp bảo càng mạnh, khi vận dụng chúng lại càng lợi hại hơn, có thể phát huy được ra uy lực lớn nhất của mấy kiện pháp bảo đó.

Ngày ấy nếu như Thiên Kê Chí Dương Tác được cao thủ Thần Thông Bí Cảnh vận dụng, chỉ sợ Hồng Phấn Thái Tử trong nháy mắt đã bị xiết chặt rồi.

Tinh thần hiện tại của Phương Hàn cũng đã đủ cô đọng rồi, hơn nữa mật độ tập trung lại rất cao, cuối cùng cũng ngưng tụ khiến Thiên Lang yên phát được ra uy lực chân chính, biến thành hộ thân "Thiên Lang chiến khải"! Phát ra vô tận sát khí trong đó.

Trên chiến khải phát ra hung sát chi khí không gì sánh được, hơn nữa khi kết hợp với quyền kình to lớn, tinh thần sắc bén của Phương Hàn, mỗi một đầu Thiên Ma khi chạm vào hắn lập tức đều bị nghiền nát bắn vào trong Hoàng Tuyền Đồ.

"Ba mươi lăm viên! Năm mươi viên! Sáu mươi mốt viên!"

Đột nhiên Thiên Ma trên bầu trời bị càn quét, thời gian chưa hết một bữa cơm, ba mươi đầu Thiên Ma cư nhiên bị quét sạch! Hơn nữa lúc đầu đã đánh chết một ít Thiên Ma, cho nên lúc này trong tay Phương Hàn đã có chừng sáu mươi mốt viên Bích Lạc Đại Đan!

Phương Hàn càng giết càng thấy hưng phấn, cũng không đuổi theo nữa, hắn dừng lại đem chiến khải Thiên Lang cô đọng lại. Thiên Lang trên bầu trời đông như đám ruồi đi kiếm ăn, bay thành từng đàn đen thui tìm kiếm đệ tử của Vũ Hóa Môn.

Đúng lúc này phía trước đột nhiên truyền đến tiếng đàn sáo.

Đôi mắt "Sói" của Phương Hàn vừa nhìn, cư nhiên thấy được xa xa có chừng mấy trăm đầu Thiên Ma đang bay lượn trên bầu trời, mà dưới mặt đất lại có rất nhiều đệ tử mặc pháp y của Vũ Hóa Môn đang đứng thành vòng tròn, hiển nhiên là đang bị vây lấy.

"Chẳng lẽ đây cũng là quỷ kế của Thiên Ma?"

"Không, đều không phải là quỷ kế của đám Thiên Ma! Mình cảm nhận được huyết nhục chi khí của đám đệ tử Vũ Hóa này, nhất là tiếng đàn sáo kia dường như có ẩn chứa pháp lực, hiển nhiên là một kiện pháp bảo dùng thanh âm để chống đỡ lại đám Thiên Ma! Là kiện pháp bảo chuyên dụng để chống lại đám Thiên Ma!"