"Ngươi chính là Phương Hàn? Đệ tử thiên tài của Vũ Hóa Môn ta? Tu thành Bất Tử Chi Thân, hơn nữa không để ý tới môn quy giết chết Phó chưởng môn Dịch Kiếm Thu, còn phong ấn hai đại Phó chưởng môn Vương Đạo Lăng, Trần Thiên Hiệp?"
Trông thấy Phương Hàn từ thời không thông đạo đi tới, hai đại Thái thượng trưởng lão Thiên Hà trưởng lão, Hại Nhiên thư sinh này thoáng cái đều đứng lên, nhìn người trẻ tuổi thân mặc hoàng bào, tay áo bồng bềnh, hành tẩu như gió, đi trên không trung như đạp trên đất bằng kia.
Hiện tại khí chất của Phương Hàn rất là tiên phong đạo cốt, đôi mắt vô cùng thanh tịnh, há lại có nửa điểm ma khí? Ở chỗ sâu trong con mắt có rất nhiều lĩnh ngộ đối với đại đạo huyền bí, tất cả mọi người nhìn vào đôi mắt này cũng cảm giác được người này tại thiên địa pháp tắc, lĩnh ngộ cực kỳ sâu sắc với đại đạo vũ trụ.
"Chính là tại hạ, hai vị Thái thượng trưởng lão cư nhiên hạ mình đi ra từ trong Vũ Hóa thiên cung, thật sự khiến ta vô cùng vinh hạnh. Nguyên bản ta đang ở một chỗ thần bí tu luyện, vừa nhận được tin tức này liền lập tức trở về." Phương Hàn mỉm cười nói, tùy ý khẽ động Bát Bộ Phù Đồ liền thu nhỏ lại,, hóa thành một tòa bảo tháp cao chín tấc từ từ bay vào trong lòng bàn tay hắn, cuối cùng dung nhập vào trong làn da của hắn.
"Ngươi đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, đến Động Thiên cảnh!"
Chứng kiến Phương Hàn thu lại Bát Bộ Phù Đồ, thân thể Hạo Nhiên thư sinh không khỏi chấn động, trong ánh mắt hiện ra thần thái khó có thể tin. Bởi vì hắn đã nhìn ra, trong nháy mắt huyết nhục của Phương Hàn dung nhập vào Bát Bộ Phù Đồ, một đạo lực lượng không gian thoáng dao động, mỗi một tấc huyết nhục đều giống như một không gian độc lập vận chuyển pháp tắc không gian, điều này căn bản nhân vật Bất Tử Chi Thân không thể so sánh được.
Hơn nữa Hạo Nhiên thư sinh còn cảm thụ rất mờ mịt khi Phương Hàn vận chuyển pháp tắc không gian, thậm chí còn khó có thể phát hiện ra, điều này có ý nghĩa gì? Điều này nói rõ ra thủ đoạn của Phương Hàn vận chuyển pháp tắc không gian còn tinh diệu hơn hắn một chút.
Hạo Nhiên thư sinh là ai? Là Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn, thanh danh đã là đại nhân vật, lão tiền bối tại mấy ngàn năm trước, tu thành pháp tắc không gian đã rất lâu rồi, đối với việc vận dụng lĩnh ngộ pháp tắc không gian căn bản không phải cao thủ bình thường có thể nghĩ ra được. Mà hiện tại Phương Hàn còn vượt trên hắn, chuyện như thế hắn há có thể tin được.
"Gì?"
Thiên Hà trưởng lão cũng rất rung động, thân thể khẽ run lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Phương Hàn dò xét, tựa hồ như muốn nhìn xuyên qua Phương Hàn. Hắn cũng không tin Phương Hàn cứ như vậy lĩnh ngộ pháp tắc không gian. Phải biết rằng một ngàn cường giả Bất Tử Chi Thân mới có vài người lĩnh ngộ pháp tắc không gian, Vô Cực Tinh Cung nhất thống Vô Cực đại thế giới, tu sĩ môn hạ như vân, Kim Đan như cẩu, rất nhiều Trường Sinh Bí Cảnh nhất trọng nhị trọng, thế nhưng cũng có rất ít người tu thành đệ tam trọng Động Thiên cảnh. Vũ Hóa Môn từ sau khi đại kiếp trong vòng vài ngàn năm tích lũy, bất quá cũng chỉ có năm sáu chục vị Thái thượng trưởng lão trên Trường Sinh Bí Cảnh tam trọng, đây còn là do bọn họ mượn thời gian của tuyệt phẩm đạo khí ở trong Vũ Hóa thiên cung tu luyện.
"Đúng vậy, sau khi tu thành Bất Tử Chi Thân ta đã tinh tế tìm hiểu, nhờ cơ duyên cùng đốn ngộ đã tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng lĩnh ngộ pháp tắc không gian tu thành động thiên của mình. Hai vị Thái thượng trưởng lão không cần kinh ngạc, đã là truyền lời của Vũ Hóa tam thánh xuống, vậy ta sẽ tuân mệnh đi biện giải cho mình rồi."
Phương Hàn trông thấy hai đại Thái thượng trưởng lão này kinh ngạc, trong lòng rất thỏa mãn, nhưng cũng không có thể hiện ra lá bài tẩy của mình.
"Được, Phương Hàn đạo hữu, vậy chúng ta tiến vào trng Vũ Hóa thiên cung thôi." Thiên Hà trưởng lão, Hạo Nhiên thư sinh chỉ khiếp sợ trong chốc lát, sau đó thần thái trở nên ngưng trọng. Bây giờ lại dùng ngữ khí ngang hàng để nói chuyện với Phương Hàn.
Trước kia vô luận Phương Hàn ưu tú cỡ nào, rung động cỡ nào, trong ánh mắt của bọn họ bất quá cũng chỉ là một đệ tử thiên tài mà thôi, Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn cũng chỉ coi hắn là một tiểu bối, thế nhưng hiện tại tu vi của Phương Hàn đã đạt tới Động Thiên cảnh, tham ngộ pháp tắc không gian, coi như bình tọa với hai người này, trong lòng bọn họ minh bạc, hết thảy những cảm giác ưu việt đều đã biến mất.
Hai người này lập tức đổi cách xưng hô với Phương Hàn, gọi hắn là đạo hữu.
Loại biến hóa này đều dựa trên phương diện thực lực.
Phương Hàn càng thêm cảm nhận rõ, hết thảy bối phận, đạo đức, nhân tình, lý niệm môn phái trong giới tu đạo đều mong manh như tờ giấy mỏng, duy chỉ có thực lực mới chân chính không thể phá vỡ, ai có thực lực trấn áp Chư Tiên giới, người đó chính là trời, người đó chính là đạo lý! Thiên đạo bất nhân, thay đổi khôn lường, thực lực mới là vĩnh hằng!
"Hai vị đạo hữu xin đi trước dẫn đường, ta tới Vũ Hóa Môn được bảy năm rồi, hiện tại là lần đầu tiên tiến vào trong Vũ Hóa thiên cung, cho nên đường đi còn không quen thuộc." Phương Hàn gật gật đầu nói.
Thiên Hà trưởng lão, Hạo Nhiên thư sinh lập tức vung tay lên, mang theo Phương Hàn tiến nhập vào trong Vũ Hóa thiên cung.
Một mặt phi hành, Hạo Nhiên thư sinh, Thiên Hà trưởng lão cũng nhịn không được mà dùng thần niệm trao đổi: "Phương Hàn này rốt cuộc là tu luyện thế nào vậy? Vừa lịch lãm ở bên ngoài về đã tu thành Bất Tử Chi Thân, gây động tĩnh cực lớn trong môn phái, hiện tại lại đột phá, lúc này mới qua bao nhiêu thời gian, vậy mà có thể tu thành pháp tắc không gian, nếu mà ở ngoại giới đó chính là một chuyện kinh thiên động địa đó, thiên tài cũng không đủ để hình dung người này."
"Đúng vậy, lần này hắn đột phá lĩnh ngộ pháp tắc không gian, đã bỏ xa Hoa Thiên Đô, tuy Hoa Thiên Đô nhờ vào tiên khí của Thái Nhất Môn tu thành Bất Tử Chi Thân đỉnh phong, thế nhưng nếu đột phá tối thiểu cần có mấy ngàn năm, thậm chí là vạn năm cũng khó có khả năng. Lĩnh ngộ pháp tắc không gian không phải là khó bình thường, ta và ngươi đều là người từng trải. Hiện tại xem ra vị trí chưởng giáo Vũ Hóa Môn chúng ta để hắn làm là thích hợp nhất."
"Đáng tiếc thân thế Phương Hàn cũng không minh bạch, không có như Hoa Thiên Đô, hắn thường xuyên tu luyện ở bên ngoài cũng không ai biết là có cấu kết với tà ma hay không."
"Bất kể như thế nào một khi đạt tới cảnh giới này chính là ngang cấp với đám Thái thượng trưởng lão chúng ta, làm chưởng môn của môn phái cũng không phải là chuyện không thể."
"Xem tam thánh nghĩ thế nào đã. Tam thánh cũng rất mong chờ danh ngạch tiến tới Tiên giới của Thái Nhất Môn, dù sao nếu được đi Tiên giới mà nói, bọn họ mới có thành tựu trên con đường Tiên đạo."
"Lời nói của Thái Nhất Môn bên kia không thể tin được, danh ngạch Tiên giới nói không chừng chỉ là một cái mồi câu, Vũ Hóa Môn chúng ta không nên tin tưởng vào Thái Nhất Môn."
"Ngươi nói xem Hoa Thiên Đô hắn có phải đã cấu kết với Thái Nhất Môn hay không?"
"Cái này cũng không nói rõ được,, thế nhưng bất kể như thế nào Hoa Thiên Đô cũng đáng tin hơn Phương Hàn, dù sao Phương Hàn mới tiến vào Vũ Hóa Môn ta được bảy năm, thật sự có điểm quỷ dị."
"Chúng ta nhìn xem Phương Hàn này giải thích thế nào trên Kim Tiên điện."
Thần niệm trao đổi của hai người này, một chữ cũng không lọt đều bị Nhân Hoàng Bút biết được, sau đó nói lại với Phương Hàn: "Hử? Hoa Thiên Đô đang ở chỗ sâu trong Kim Tiên điện Vũ Hóa thiên cung? Nhất định muốn đẩy ta vào chỗ chết, lần này ta nhìn ngươi muốn đấu thế nào đây, mười năm ước hẹn, hiện tại đã qua bảy năm, còn ba năm nữa nhưng mà hiện tại có Nhân Hoàng Bút, Phong Bạch Vũ cũng không cản được ta, ta sẽ triệt để giết chết Hoa Thiên Đô miễn đi hậu họa, cũng giải vây giúp Yến Thủy Thiên."
Sát tâm nổi lên, trên thân thể Phương Hàn nổi lên khí tức lăng lệ, giống như thiên địa Ma thần muốn đi ra diệt thế, khiến cho hai đại Thái thượng trưởng lão đi phía trước khẽ rùng mình.
"Kẻ này quả nhiên là lợi hại, chỉ sợ sát tâm đã nổi lên, thế nhưng tại Kim Tiên điện có tam thánh trấn áp, còn có rất nhiều Thái thượng trưởng lão, cho dù chưởng giáo Hỗn Thiên đao nhân của Thái Nhất Môn tới cũng không thể giương oai."
"pháp tắc không gian tuy lợi hại thế nhưng vẫn không thể giương oai tại nơi căn cơ lập giáo của Vũ Hóa Môn ta."
Hạo Nhiên thư sinh đột nhiên xoay đầu lại nói: "Phương Hàn đạo hữu, ngươi nổi sát tâm rồi? Nhưng mà tới Kim Tiên điện chỉ có thể giải thích không thể đột thủ, nếu không bị tam thánh nổi trận lôi đình, cho dù chưởng giáo Phong Bạch Vũ cũng không cứu được ngươi đâu!"
"Vậy sao? Cám ơn ý tốt của Hạo Nhiên đạo hữu, ta tự biết sẽ làm thế nào."
Trong nháy mắt ba người tiến vào chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung, khắp nơi đều là đường hầm thời không, vô cùng rộng lớn, có rất nhiều không gian cùng thế giới, giống như Hoàng Tuyền Đồ, Bạo Lôi Chi Thành...
Có một số thế giới thần bí, Phương Hàn thậm chí ngẫu nhiên còn nghe được tiếng gào rít của Ma thần, ở bên trong tựa hồ như nuôi dưỡng Thiên ma, Ma thần, còn có một ít đầu thần thú thái cỗ cực kỳ thần bí.
"Xem ra ở chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung này có không ít bí mật, một đại môn phái tích súc quả nhiên thâm bất khả trắc. Ta lại muốn xem Vũ Hóa tam thánh Vương Côn Lôn, Triệu Thần Dương, Vũ Minh Không rốt cuộc lợi hại tới trình độ nào." Đây là lần đầu tiên Phương Hàn tiến vào sâu trong Vũ Hóa thiên cung.
"Phương Hàn đạo hữu, phía trước chính là căn cơ của Vũ Hóa Môn chúng ta, Kim Tiên điện, hiện tại tất cả Thái thượng trưởng lão đều ở bên trong, không lâu nữa chưởng giáo Phong Bạch Vũ cũng sẽ trở về, lúc đó mời ngwoi tới giải thích. Để ngươi nói rõ tất cả hành vi của mình ra."
Hạo Nhiên thư sinh, Thiên Hà trưởng lão đi tới một cánh cửa đá nặng nề, trên cánh cửa viết ba chữ: Kim Tiên Môn.
"Khẩu khí của Vũ Hóa Môn thật là lớn, Kim Tiên, ý nghĩa của Kim chính là bất hủ, ý nghĩa của Kim tiên chính là bất hủ chi tiên, loại tiên nhân này chỉ có ở Tiên giới. Tuy không bằng thiên quân, thế nhưng Vũ Hóa Môn há có thể gánh vác được cái chữ này? Thật sự là cuồng vọng." Nhân Hoàng Bút ở trong Hoàng Tuyền Đồ, liên tục cười lạnh.
Phương Hàn lại không nói gì, ánh mắt nhìn Hạo Nhiên thư sinh, Thiên Hà trưởng lão tiến nhập qua cánh cửa đá trầm trọng mà xưa cũ này.
Thuần Dương khí cổ lão đập vào mặt, trên bầu trời cao có ba khối thái dương loại nhỏ lăng không trôi nổi, chung quanh thái dương có kim ô hỏa điêu dài đến ngàn dặm liên tục đập cánh bay vút lên.
"Tam thánh, Phương Hàn đã tới."
Hạo Nhiên thư sinh, Thiên Hà trưởng lão vừa vào tới liền ngẩng mặt lên nhìn ba khối thái dương, nói: "Phương Hàn cũng không kháng cự chút nào."
"Phương Hàn! Ngươi còn không mau quỳ xuống sám hối tội lỗi do ngươi gây ra! Ngươi đã giết chết ba đại Phó chưởng môn của Vũ Hóa Môn chúng ta, tội nghiệt ngập trời. Có thể nói cho dù mấy vị Đại Đế Ma Môn, tuyên cổ Ma đầu cũng không dám sát hại Phó chưởng môn, ngươi là ai? Thật sự tưởng bản thân là ma đầu Hoàng Tuyền Đại Đế sao?"
Khi Phương Hàn vừa tiến vào trong Kim Tiên điện, bỗng nhiên vang lên một tiếng quát lớn. Sau đó một đại cao thủ hung hăng bắn tới, trong đại thủ xuất hiện hai đại ma bàn một trắng một đen, tựa hồ như muốn nghiền ép Phương Hàn thành bụi phấn.
Đại âm dương thuật, Âm dương đại ma bàn.
Là Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo ngồi trên một ngọn núi Thuần Dương tinh xuất thủ.
Hoa Thiên Đô đang đứng nghiêm bên cạnh Đằng Ngạo, lúc này hắn thấy Phương Hàn đi vào, trong lòng sinh ra một cỗ khoái ý như mưu kế đã thàn, ánh mắt theo dõi, hai tay chấp sau lưng, thân hình cao ngất không ai bì nổi.
Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo vừa thấy Phương Hàn đi vào đã xuất thủ, đúng là muốn báo tư thù. Trên Luân Hồi Phong hắn không chiếm được tiện nghi, thế nhưng hiện tại động thủ, nếu như Phương Hàn hoàn thủ chính là đại bất kính. Hắn đã tính hết nước rồi.
Trên Kim Tiên điện, là nơi mà Thái thượng trưởng lão tụ tập hội nghị để trừng phạt đệ tử, thân làm đệ tử tuyệt đối không thể động thủ, động thủ chính là vạn kiếp bất phục.
"Đằng Ngạo, ngươi muốn chết!"
Nào biết đâu rằng Phương Hàn căn bản không thèm quan tâm, đột nhiên bổ ra một chưởng, độc khí ngập trời, tràn ngập khắp nơi, từng đạo Độc long ngưng tụ thành hình, một pho tượng Kịch Độc Ma Vương không ngừng rít gào xé rách không gian trực tiếp công kích tới chỗ Đằng Ngạo.
Đại Kịch Độc Thuật!