Ầm!
Phệ Hồn thánh thú còn chưa kịp phản ứng đã bị công kích mãnh liệt này đánh cho hồ đồ.
Phệ Hồn thánh thú tuy vô cùng xảo trá, thế nhưng há có thể là đối thủ của Phương Hàn.
Phương Hàn đã sớm tính toán tới chuyện Phệ Hồn thánh thú sẽ đối phó với mình, cho nên trong nháy mắt hắn liền thiêu đốt trăm vạn viên Thuần Dương đan, để Nại Hà Chi Kiều phá vỡ hư không trực tiếp tiến đến bên người đầu ma thú này, sau đó đột ngột hạ đòn sát thủ.
Hơn nữa Phệ Hồn thánh thú vi phạm lời thề tâm ma trước, cho nên Phương Hàn cũng không bị tác dụng.
Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cùng Bất Diệt Điện Phù quấn quanh nhau, chém xuống, lực lượng của Chư Thiên thần lôi cùng Đại Hỗn Độn thần lôi đủ có thể xé rách hết thảy.
Càng trọng yếu hơn chính là Phương Hàn thiêu đốt Thuần Dương đan kích phát uy lực của hai đại thượng phẩm đạo khí này.
Chỉ một kiếm liền chém Phệ Hồn thánh thú làm nhiều mảnh. Nhưng mà Phệ Hồn thánh thú chính là một đoàn linh hồn cường đại ngưng kết thành, sau khi một kiếm chém xuống, nó lập tức dung nhập lại.
Thế nhưng lúc này Bát Bộ Phù Đồ chậm rãi trấn áp xuống, bốn đại vạn cổ cự đầu cùng rất nhiều cao thủ kim đan ngâm xướng khiến linh thức của nó bị đảo loạn, Bát Bộ Dong Lô trong Bát Bộ Phù Đồ tản mát ra hấp lực lôi kéo Phệ Hồn thánh thú vào trong.
"Đoạt Mệnh thư sinh, ta và ngươi không đội trời chung, ta muốn thôn phệ linh hồn của ngươi, khiến ngươi triệt để tử vong!"
Cảm nhận được tai hoạ ngập đầu đang buông xuống, Phệ Hồn thánh thú liên tục điên cuồng hét lên, thần niệm như thủy triều tản ra, nhưng lại truyền không tới. Phương Hàn đã sớm dùng Hoàng Tuyền Đồ phong tỏa một mảnh hư không này.
Hoàng Tuyền Đồ chỉ cần có thuần dương chi lực thúc dục sẽ phát huy lực lượng không gì sánh kịp, tốt xấu gì nó cũng là một kiện tuyệt phẩm đạo khí, tuy không cách nào diễn hóa ra Luân Hồi Chi Bàn, nhưng mà tuyệt đối không phải vật mà một đầu Phệ Hồn thánh thú có thể nghĩ được.
Khi Phệ Hồn thánh thú gào rít, một kiện pháp bảo hộ thân trên người nó triệt để nát bấy, biến thành trăm ngàn ngọn núi lửa phun ra. Trực tiếp công kích tới Phương Hàn đang đứng trên Nại Hà Chi Kiều.
"Vô ích thôi, ta có rất nhiều đạo khí áp chế ngươi, ngươi còn chưa tu thành Bất Tử Chi Thân làm sao có thể chống lại ta?" Sắc mặt của Phương Hàn không vẫn bất động, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương bay lên, Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ bao phủ xuống, bóp méo hình thể của Phệ Hồn thánh thú.
"Đây là tinh thần lĩnh vực! Hơn nữa còn có hai đại tinh thần lĩnh vực! Ngươi làm sao có thể tu thành hai đại tinh thần lĩnh vực! Tuyên Cổ Ma Vực! Cực Nhạc Tịnh Thổ! Đây là tinh thần lĩnh vực cực hạn của hai đạo Phật Ma."
Cảm thấy linh hồn của mình đang vặn vẹo, Phệ Hồn thánh thú rốt cuộc cũng nhận ra vật công kích mình là thứ gì.
Ma thú này không biết đã cắn nuốt bao nhiêu linh hồn của con người, trong đó có vô số tu sĩ cường đại. Mỗi khi thôn phệ một người, Phệ Hồn thánh thú cũng có được trí nhớ của người đó, thậm chí còn có kinh nghiệm của trí tuệ đó.
Cho nên nó có kiến thức rất rộng, đối với loại tinh thần lĩnh vực đỉnh đỉnh đại danh như "Tuyên Cổ Ma Vực" "Cực Nhạc Tịnh Thổ", nó không thể không biết.
Phương Hàn cũng không để ý tới đầu ma thú này đang rung động, hai tay hợp lại, trọn vẹn trên trăm vạn viên Thuần Dương đan trực tiếp bị thiêu đốt biến thành hỏa diễm thuần dương tinh khiết rót vào trong Hoàng Tuyền Đồ. Oanh kích vào A Tị chi môn.
Ô ô ô ô ô ô!
Giống như tiếng khóc của viễn cổ Ma thần tới từ thiên địa Luân Hồi, lời truyền tới đến từ vô tận Thâm Uyên, triệu hoán đến từ tuyên cổ vĩnh hằng, tiếng tê minh đến từ địa vực thống khổ, đều truyền ra từ A Tị chi môn.
A Tị chi môn bành trướng, trực tiếp nuốt Phệ Hồn thánh thú lẫn Bát Bộ Phù Đồ vào, sau đó đưa vào trong chỗ sâu nhất của Hoàng Tuyền Đồ.
Phệ Hồn thánh thú cường đại xảo trá tại thời khắc này cư nhiên bị trấn áp, trọn đời không thể siêu sinh.
"Đây là uy lực của A Tị chi môn? Là uy lực của Hoàng Tuyền Đồ sao? Không hổ là tuyệt phẩm đạo khí. Cư nhiên có thể trực tiếp thiêu đốt trăm vạn viên Thuần Dương đan."
Phương Hàn thấy một màn như vậy, trong lòng cũng khiếp sợ.
Phải biết rằng một kiện hạ phẩm đạo khí nếu như được quán thâu trăm vạn viên Thuần Dương đan, vậy sẽ cuồng bạo rồi nổ mạnh giống như "Tuệ Tinh Châm" "Bắc Cực".
Thế nhưng A Tị chi môn, Nại Hà Chi Kiều hai loại này sau khi thôn phệ một trăm vạn viên Thuần Dương đan, phát huy uy lực xong, tựa hồ vẫn chưa thỏa mãn vậy.
Cái này mới chính là dung nạp năng lực.
"Nếu như ta thiêu đốt toàn bộ một trăm ngàn viên Thuần Dương đan, sau đó để Hoàng Tuyền Đồ thôn phệ, như vậy sẽ đạt tới tình trạng gì? Trực tiếp diệt sát vạn cổ cự đầu? Thậm chí làm bị thương cường giả Bất Tử Chi Thân."
Trong đầu Phương Hàn liên tục suy nghĩ.
"Ha ha ha, ha ha ha! Thấy không, thấy không. Đây chính là uy lực của A Tị chi môn, chỉ cần có đủ thuần dương chi lực thiêu đốt, A Tị chi môn, Nại Hà Chi Kiều, có thể phát huy được lực lượng tuyệt đối." Diêm giương nanh múa vuốt ha ha cười nói: "Chỉ cần có đủ thuần dương chi lực, Hoàng Tuyền Đồ thậm chí có thể luyện hóa được cả cường giả Bất Tử Chi Thân, Bất Tử Chi Thân cũng phải chết! Phương Hàn, nếu như ngươi có thể trực tiếp thiêu đốt một trăm triệu viên Thuần Dương đan, làm bị thương cường giả Bất Tử Chi Thân cũng không phải là việc khó. Chỉ cần ngươi có đủ một trăm tỷ* viên Thuần Dương đan, ta có thể diễn hóa ra hư ảnh của Luân Hồi Chi Bàn."
"Một trăm tỷ viên Thuần Dương đan là có thể thôi diễn ra hư ảnh của Luân Hồi Chi Bàn? Không phải bản thể chân chính? Nếu như muốn diễn hóa ra bản thể chính thức của Luân Hồi Chi Bàn, như vậy phải cần bao nhiêu viên Thuần Dương đan?"
Phương Hàn khẽ động tâm.
Một trăm tỷ, chính là một vạn ức.
Một trăm tỷ có ý là "Một người một rồng".
Mà "Trăm tỷ" có ý là điềm báo, dấu hiệu, chính là đại biểu cho khí vận, khi nào tồn tại đạt tới một vạn ức, người đó có năng lực thao túng khí vận.
(*) Trong này ghi là "Triệu" dịch ra là một trăm tỷ, mình chả biết tg dùng ngôn ngữ địa phương hay sao ý, không nói thẳng là một trăm tỷ.
Nhưng mà cho dù có một trăm tỷ viên Thuần Dương đan cũng chỉ có thể diễn hóa ra hư ảnh của Luân Hồi Chi Bàn. Có thể thấy được Luân Hồi Chi Bàn này kinh khủng, vô địch cỡ nào.
"Hoàng Tuyền Đồ tốt thì tốt thật đấy, nhưng mà chỉ nháy mắt đã tiêu hao hết hai trăm vạn viên Thuần Dương đan, nếu ở Huyền Hoàng đại thế giới chính là hai mươi tỷ đan dược. Cho dù một vị vạn cổ cự đầu bán cả bổn mạng đạo khí của mình cũng không thể gom được từng ấy."
Phương Hàn lắc đầu.
Thi triển ra rất nhiều đạo khí, thoáng cái trấn áp được bản thể của Phệ Hồn thánh thú, sự việc cũng chỉ xảy ra trong nháy mắt mà thôi.
Khi Phương Hàn vừa trấn áp xong Phệ Hồn thánh thú, ở phía xa lại truyền tới một tiếng nổ kinh thiên động địa, làm không gian ba động, đại địa bị xé rách, từng khối đất đá di động, vô tận bùn đất bốc lên tạo thành thổ nguyên khí ngập trời.
Đất đai trong vòng ngàn dặm đều biến thành bột mịn!
Là do Lục Mục Phong Thần Bi va chạm vào hai đại đạo khí "Tuệ Tinh Châm" "Bắc Cực", sau đó hai kiện đạo khí nổ tung! Khiến cho sáu khối Phong Thần Bi cũng nổ tung, có tấm bia đá bị cắt thành hai nửa!
Phệ Hồn thánh thú bị trấn áp, Lục Mục Phong Thần Bi sẽ bị phá vỡ, ma vụ giăng đầy trời cũng từ từ tản đi.
Thiên địa lại trở nên trong sáng.
Đất đai trong vòng ngàn dặm xuất hiện một lỗ thủng vừa sâu vừa lớn.
Uy lực của hai đại đạo khí nổ mạnh, trực tiếp tạo ra một cái vực sâu không đáy. Nếu không phải Phương Hàn được Nại Hà Chi Kiều trong Hoàng Tuyền Đồ bảo vệ, cũng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Mặc dù là như thế, thế nhưng hắn cũng cảm thấy một cỗ khí lưu còn mãnh liệt hơn ngàn lần so với Cửu Thiên Cương Phong gào thét mà quấn quanh Nại Hà Chi Kiều, khiến cây cầu mãnh liệt run rẩy, giống như tùy thời đều bị trôi vào trong tầng loạn lưu.
"Đạo khí nổ mạnh thật là lợi hại, nếu như ta ở chính giữa vụ nổ, chỉ sợ hài cốt cũng không còn." Ý niệm trong đầu Phương Hàn lóe lên, đột nhiên biến hóa, lại lần nữa thi triển ra bí quyết chuyển thế đầu thai, hóa thành bộ dạng của "Phệ Hồn thánh thú".
"Tốt! Thoáng cái đạo khí nổ mạnh làm Phong Thần Bi vỡ ra! Sáu khối Phong Thần Bi này tuy bị hư, thế nhưng nếu thu thập lại, sau này tìm hiểu Phong Thần trong đó, vẫn có thể khôi phục lại, hơn nữa càng thêm thần diệu!"
Thấy một màn như vậy, Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc vui mừng quá đỗi, đều tung ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình bắn tới chỗ sáu khối bia đá bị phá.
"Các ngươi dám thu pháp bảo của ta!"
Trong nháy mắt này, ở phía xa trên bầu trời, một đoàn ma vân khuếch tán ra trăm dặm, một cự thú mặt người mình sư tử đứng sừng sững trong ma vân, phát ra tiếng gào rít quỷ quyệt.
"Phệ Hồn thú! Mau thả ba mươi bốn đệ tử kim đan cùng Vương Phục Long của Bắc Đấu Điện ta ra, nếu không ngươi đừng mong sống quá ngày hôm nay!" Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc tựa hồ như sớm đã đoán trước, đều tự há miệng phun ra một đoàn tinh quang, tạo thành một tấm Tinh đồ hung hăng bao phủ tới Phệ Hồn cự thú.
Nào biết đâu rằng Phệ Hồn cự thú này lại lạnh lùng cười, bàn tay vừa vẫy, trên bầu trời lập tức xuất hiện một đoàn Hỗn Độn nguyên khí ầm ầm nổ mạnh, chấn động, khiến trời long đất lở, trực tiếp xé rách tấm Tinh đồ này. Sau đó một đạo Hỗn Độn kiếm khí trực tiếp chém tới.
"Không tốt, đây là Đại Hỗn Độn Lôi Pháp! Cường liệt nhất trong ba nghìn đại đạo! Phệ Hồn thú này tại sao luyện thành chứ?" Tâm thần của hai đại cự đầu khẽ động, phun ra một ngụm máu tươi, còn chưa kịp phản ứng, Phệ Hồn cự thú đã đánh xuống. Một tinh thần lĩnh vực cường đại ngưng tụ thành hình bao phủ lấy hai người, ma khí khôn cùng tách hai người ra. Bốn phía đều là một mảnh hắc ám.
"Không xong! Đây là tinh thần lĩnh vực! Còn cường đại hơn so với Phệ Hồn Ma vực, đây là cái gì? Tuyên Cổ Ma Vực!"
Tâm thần của hai đại cự đầu lập tức lâm vào mê loạn, vội vàng thu hồi bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương do chính mình khổ luyện, cố gắng chèo chống. Bọn họ ở trong ma khí không biết đông tây nam bắc là đâu.
Phệ Hồn thánh thú này tự nhiên là do Phương Hàn hóa thành, một chiêu Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm phá vỡ phòng hộ của hai người, sau đó dùng A Tị ma khí bao phủ, cuối cùng dùng Tuyên Cổ Ma Vực quấy nhiễu tinh thần của hai đại cự đầu.
"Phong Thần Bi! Thu vào trong túi ta!"
Thừa cơ hội này, Phương Hàn thi triển ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình, đại thủ tung ra một trảo, tất cả mảnh vụn của Phong Thần Bi đều rơi vào trong lòng bàn tay hắn, sau đó nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ.
"Phong Thần Bi thật cường đại, đạo khí nổ mạnh cư nhiên chỉ bị chặt đứt thành hai khối."
Thời điểm thu tất cả vào trong Bát Bộ Phù Đồ, Phương Hàn liền trông thấy sáu khối Phong Thần Bi này chỉ bị chặt đứt làm hai, đồng thời bốn phía còn sinh ra vết nứt. Bản chất của Phong Thần Bi này thật sự là cứng rắn.
"Thứ tốt, thứ tốt a! Ta rốt cuộc đã chiếm được Phong Thần Bi đầy đủ. Phệ Hồn thánh thú cũng bị trấn áp, chờ ta luyện thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, có thể cứu sống sư tỷ rồi."
Phương Hàn âm thầm kích động, há miệng thét dài một tiếng, tiếng thét dài này biến thành hai thanh âm.
"Yêu nghiệt! Ngươi dám đả thương người, tưởng ta không tồn tại sao?"
"A! Đoạt Mệnh thư sinh, ta biết ngươi, ngươi cư nhiên dám ám toán ta, ngươi che giấu thật sâu!"
Đây là Phương Hàn mô phỏng theo lời nói của Phệ Hồn thánh thú.
Sau đó hắn phát ra thái cổ Chư Thiên thần lôi mạnh mẽ càn quét. Trong thiên địa toàn bộ đều là lôi quang. Ma khí cũng được dung nhập vào trong Hoàng Tuyền Đồ.
Hai vị cự đầu đang cố gắng cầm cự, chỉ thấy áp lực nhất thời buông lỏng, "Đoạt Mệnh thư sinh" đã tới trước mắt bọn họ, nói: "Hai vị đạo hữu, ta xuất thủ hơi muộn để đầu Phệ Hồn thú này đào tẩu rồi!"
Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc lúc này mới tỉnh lại, đã nhìn thấy "Đoạt Mệnh thư sinh" đứng ở trước mặt thi triển ra từng đạo Phật quang chiếu xạ ra bốn phía khu trừ ma khí.
Hiển nhiên là Đoạt Mệnh thư sinh đột nhiên xuất thủ đuổi Phệ Hồn thánh thú đi.
Nhưng mà sắc mặt của hai vị đại cự đầu Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc này lại tràn ngập vẻ nhục nhã. Lần này vây giết Phệ Hồn thánh thú tổn thất quá thảm trọng, cả ba mươi bốn đại đệ tử kim đan của Bắc Đấu Điện, còn có Vương Phục Long nữa, toàn bộ bị Phệ Hồn thánh thú thôn phệ.
Hơn nữa chính mình còn tổn thất cả bổn mạng đạo khí.
"Đoạt Mệnh thư sinh, làm sao tới giờ ngươi mới xuất thủ! Trơ mắt nhìn đệ tử của Bắc Đấu Điện ta bị Phệ Hồn thánh thú thôn phệ?" Sắc mặt Thương Ảnh Tử thập phần khó coi, vừa phục hồi lại tinh thần, liền chất vấn Phương Hàn.
"Thương Ảnh Tử đạo hữu, Phệ Hồn thánh thú phi thường giảo hoạt, ta vừa lên đã bị nó vây trong Phệ Hồn Ma vực, bây giờ mới phá được. Năng lực của ta cũng có hạn, thật hổ thẹn." Phương Hàn liên tục lắc đầu, giả bộ dáng thất bại, trong lòng hắn lại liên tục cười lạnh nghĩ: Hừ, nếu không phải ta chưa luyện thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, không thể độ hóa được các ngươi, hơn nữa ta còn phải trấn áp Phệ Hồn thánh thú nếu không đã cưỡng chế giết các ngươi rồi. Các ngươi nếu như có thủ đoạn có thể trấn áp được Phệ Hồn thánh thú, như vậy ta đã sớm giết các ngươi rồi.
Sở dĩ Phương Hàn đùa giỡn một phen là bởi vì bản thân đã trấn áp thành công Phệ Hồn thánh thú, sợ hai đại cự đầu này sẽ phản kích, lôi Phệ Hồn thánh thú ra.
Hơn nữa cho dù hắn trấn áp được hai đại cự đầu, nhưng cũng không thể độ hóa.
Hai đại cự đầu này là người của đại môn phái Vô Cực Tinh Cung, khẳng định có thủ đoạn liều mạng lợi hại.
Nhưng mà chính yếu nhất chính là Phương Hàn muốn nóng lòng cứu Phương Thanh Tuyết, nếu hắn lẻ loi một mình chỉ sợ đã sớm giết chết hai đại cự đầu này rồi.
Đương nhiên hắn cũng muốn quan hệ với hai người này một chút, vừa cứu Phương Thanh Tuyết, vừa ẩn núp tại Bắc Đấu Điện, rồi giết chết tên điện chủ Sở Nam công tử kia.
Sau một loạt tính toán, hắn quyết định không ra tay với hai đại cự đầu này.
"Được rồi, lần này cũng không thể trách Đoạt Mệnh thư sinh đạo hữu, là Phệ Hồn thú quá lợi hại giảo hoạt. Hơn nữa tốt xấu gì đạo hữu cũng đã cứu chúng ta, nếu không phải đạo hữu kịp thời xuất thủ, chúng ta chỉ sợ không chết cũng tổn hao ngàn năm tuổi thọ mới thoát thân. Không biết thời điểm đạo hữu đánh lui Phệ Hồn có trông thấy sáu khối Phong Thần Bi cấp bậc đạo khí không?"
Lạc Thủy Bắc đột nhiên mở miệng ngăn cản Thương Ảnh Tử chất vấn, dùng một loại ngữ khí đặc biệt hỏi Phương Hàn.
"Đáng tiếc ta cũng muốn thu lấy sáu khối bia đá, thế nhưng tấm bia đá kia lại có liên lạc linh hồn với Phệ Hồn thánh thú, thoáng cái chạy mất, ta cũng không thể cướp được, đáng tiếc đáng tiếc!"
Phương Hàn liên tục thở dài, làm một bộ như bị người khác cắt thịt không bằng.
"Được rồi, lần này kế hoạch vây công Phệ Hồn thánh thú của chúng ta đã tổn thất quá lớn, chỉ sợ sẽ kinh động tới cả chưởng giáo chí tôn Vô Cực Tinh Cung, ba mươi bốn đại chân truyền đệ tử kim đan, một vị thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, chỉ sợ hai người chúng ta cũng không thể chịu được trách nhiệm nặng nề này!"
Lạc Thủy Bắc lắc đầu nói: "Ngay cả lực lượng của chúng ta cũng không cách nào bắt được Phệ Hồn thánh thú, chỉ có thể trở lại Bắc Đấu Điện xin điện chủ Sở Nam công tử đích thân xuất thủ. Không bằng đạo hữu theo chúng ta về Bắc Đấu Điện có được không."
"Cái này thì không cần, ta muốn tới thị trường Hỗn Loạn Giác mua một ít dược liệu để luyện chế một kiện pháp bảo. Đại hôn của Sở Nam công tử, lấy tiểu thiếp thứ ngàn chín trăm chín mươi chín, ta nhất định sẽ tới tặng hậu lễ." Lúc này Phương Hàn đang nóng lòng muốn rời đi, đầu tiên là muốn mua một chút dược liệu luyện chế Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan. Hơn nữa còn muốn khôi phục, luyện hóa sáu khối Phong Thần Bi cũng cần một ít tài liệu.
Hắn càng muốn lĩnh ngộ Tiểu Túc Mệnh Thuật để cứu sống Phương Thanh Tuyết.
Giờ khắc này tính mạng của Phương Thanh Tuyết chính là trọng yếu nhất đối với hắn.
Cũng là lần đầu tiên hắn toàn tâm toàn ý vì một người.
Trước kia nguyên tắc của hắn chính là tính mạng của trăm ngàn vạn người cũng không quý bằng một ngón tay của mình. Thế nhưng Phương Thanh Tuyết đã bỏ qua tuổi thọ thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật đánh tan hóa thân của Tô Tú Y cứu hắn, ở sâu trong nội tâm hắn cực kỳ rung động. Đối với vị sư tỷ đã từng là đại tiểu thư này, hắn cũng nguyện ý bỏ qua tính mạng của mình để giữ gìn, bảo vệ nàng.
"Đoạt Mệnh đạo hữu muốn những tài liệu gì? Bắc Đấu Điện ta đều có, cần gì phải ra ngoài mua sắm? Hơn nữa khi chúng ta bắt Phệ Hồn thánh thú còn cần phải nhờ đạo hữu hỗ trợ. Vừa rồi đạo hữu đã cứu chúng ta, chúng ta nên báo đáp mới đúng."
Lạc Thủy Bắc vội vàng nói khi nghe thấy Phương Hàn muốn rời đi.
"Hổ thẹn, hổ thẹn rồi, nguyên bản ta cho rằng tu luyện Phật môn có thể khắc chế Phệ Hồn thánh thú, thế nhưng không ngờ đầu ma thú này lại lợi hại như thế, còn làm liên lụy đến Bắc Đấu Điện hi sinh chân truyền đệ tử, thật sự không còn mặt mũi nào tới Bắc Đấu Điện làm khách nữa." Phương Hàn liên tục lắc đầu.
"Đã như vậy ta đây cũng không miễn cưỡng nữa, đạo hữu hãy tự giải quyết cho tốt, chúng ta trở lại Bắc Đấu Điện đây." Trong lúc nói chuyện Lạc Thủy Bắc vung ra một cái Tinh Không Toa, sau đó thiêu đốt Thuần Dương đan, đột nhiên phá không bay đi cùng Thương Ảnh Tử.
Chờ khi hai người đi khuất, Phương Hàn cười lạnh, dưới chân hiện ra Nại Hà Chi Kiều, hắn trọn vẹn thiêu đốt mười vạn viên Thuần Dương đan, đột nhiên Nại Hà Chi Kiều đâm vào trong hư không, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Hắn đa sớm minh bạch, Hỗn Loạn Giác tinh vực này có một thị trường cự đại, có thể mua được các loại linh dược, kỳ trân ở trong đó. Hiện tại hắn trên người hắn có ngàn vạn Thuần Dương đan có thể mua được những tài liệu cần thiết để luyện chế Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan.
Đan dược cỡ như Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan phải cần có vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể luyện chế, Phương Hàn có bốn đại vạn cổ cự đầu liên thủ có thể miễn cưỡng thành công.
"Thất Hợp hoa, Vong Ưu thảo, Đại Nhạc quả, Thủy Tinh Liên...Đều là dược liệu phụ trợ, thật đúng là hiếm thấy. Nhưng mà nghe đồn ngay cả tiên khí cũng có thể mua được ở thị trường Hỗn Loạn Giác, chỉ cần có đủ Thuần Dương đan cũng có thể mua được dược liệu luyện chế Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan."
Phương Hàn một mặt vượt qua thời không, một mặt nhớ lại phương pháp cùng các loại dược liệu phụ trợ tế luyện Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan được ghi lại trong bí kíp Thiên Long.
Ngay trong nháy mắt này, ầm!
Một đợt chấn động, Nại Hà Chi Kiều di chuyển vun vút trong hư không, được một lát quả nhiên nhìn thấy một khối đại lục lơ lửng giữa hư không! Đại lục này vô cùng rộng lớn! Phiêu phù ở giữa không gian!
Phiến đại lục này rất bao la, cho dù Phương Hàn dùng ba nghìn con mắt của mình cũng khó có thể nhìn thấy giới hạn.
Quả thực là tương đương với một hải dương trong Huyền Hoàng đại thế giới.
Tu sĩ bình thường phải mất mấy năm để bay qua một hải dương trong Huyền Hoàng đại thế giới, loại tốc độ như Phương Hàn cũng phải phi hành hơn một tháng. Có thể thấy được nó rộng tới mức nào.
Mà đại lục này lại lớn tương đương với một hải dương trong Huyền Hoàng đại thế giới. Có thể thấy được tầm bao la rộng lớn của nó, cũng không biết lớn gấp bao nhiêu lần so với một tinh cầu.
Phải biết rằng hải dương ở Huyền Hoàng đại thế giới là do một vài vị cường giả chí tôn thượng cổ dùng ngôi sao ném xuống, liên tục di chuyển hơn mười ngôi sao, nhưng ngay cả một góc biển cũng không lấp được. Có thể thấy một hải dương ở đại thế giới rộng lớn cỡ nào.
Một đại thế giới tương đương với mấy trăm triệu ngôi sao hợp lại.
"Thật là lợi hại, nghe đồn đại lục hỗn loạn này không phải tự nhiên mà hình thành, mà là tại thời điểm thái cổ có một vị cường giả dùng pháp lực khôn cùng trực tiếp ngưng tụ thành. Pháp lực bực này, chỉ sợ có thể so sánh với tiên nhân, ngay cả Thái Hoàng Thiên chưa chắc đã có loại lực lượng này."
Phương Hàn nhìn "Đại lục Hỗn Loạn" phía dưới, âm thầm tán thưởng.
Thái Hoàng Thiên của Thái Nhất Môn cũng không có khả năng làm bốc hơi cả một hải dương ở Huyền Hoàng đại thế giới. Có loại năng lực này, ngoại trừ viễn cổ Thiên hoàng, Địa hoàng, Nhân hoàng ra, Hồng Mông đạo nhân, Linh Lung Tiên Tôn cũng không có thực lực bực này.
Đại lục phiêu phù này gọi là "Đại lục Hỗn Loạn", là một mảnh thị trường vô cùng hỗn loạn, trong đó ngư long hỗn tạp, có thể chứng kiến đủ loại người, cao thủ gì cũng có, các môn phái đều có mặt ở đây buôn bán, rất nhiều tu sĩ có được pháp bảo cũng tới đây mua bán. Thậm chí ở đây cũng có rất nhiều môn phái tán tu. Phân điện của một ít đại môn phái cũng được xây dựng ở đây.
Phương Hàn đúng là phải tới chỗ này để mua dược liệu phụ trợ luyện chế "Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan".
"Mộc Đạo Nhân, Long Đạo Nhân, Lô Lan Bà, Kỵ Đô Pháp Vương, ta sẽ truyền thụ Phong Thần đạo cho các ngươi! Các ngươi hãy tìm hiểu Lục Mục Phong Thần Bi, lợi dụng tài liệu trong tay chữa trị hoàn toàn khối bia đá này đi, còn nữa, Diêm, trên người Phệ Hồn thánh thú cũng có túi pháp bảo, ngươi lấy nó ra, nhìn xem đầu ma thú này tích súc được bao nhiêu." Phương Hàn nhìn đại lục Hỗn Loạn ở phía xa, cũng không có lập tức bay tới, mà tìm một góc bí ẩn che giấu hình thể, sau đó ra lệnh cho Diêm cùng bốn đại cự đầu.
Hắn muốn chuẩn bị thật tốt trước khi tiến vào đại lục Hỗn Loạn.
"Được!"
Bốn đại vạn cổ cự đầu đều tự phun ra một đạo nguyên khí, thúc động sáu khối Phong Thần Bi cự đại, sau đó bắt đầu tham ngộ Phong Thần, đồng thời Phương Hàn cũng đem một ít bí quyết tu luyện Phong Thần truyền thụ cho bốn đại cự đầu.
Trong bốn đại cự đầu, tông sư luyện khí chính là Mộc Đạo Nhân. Hơn nữa thực lực của hắn cường hãn nhất. Từ khi được thay bằng thể xác Thần vương, lại tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công, hấp thu nguyên khí Thế Giới Chi Thụ, hắn cũng đã tu luyện thành tinh thần của mình, lĩnh vực Thần Mộc.
Chỉ kém nửa bước là hắn có thể tu thành Bất Tử Chi Thân.
Cho nên hiện tại luyện khí của hắn quả thật rất dồi dào.
Chỉ thoáng cái đã lĩnh ngộ, tiếp nhận một chút ảo diệu của Phong Thần đạo, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn khối Lục Mục Phong Thần Bi đứt rời, hét lên một tiếng: "Chư vị, nghe hiệu lệnh của ta, Kỵ Đô Pháp Vương, ngươi đem đạo khí Kỵ Đô Thần Yên phân giải dung nhập vào trong Phong Thần Bi. Vương Phục Long! Ngươi đem Cự Liêm kiếm phân giải, cũng dung nhập vào đó!"
Cự Liêm kiếm là hạ phẩm đạo khí.
Kỵ Đô Thần Yên cũng là hạ phẩm đạo khí.
Hiện tại hai kiện đạo khí cũng đã được độ hóa, có tinh thần xả thân, nhất là Cự Liêm kiếm đã được Phương Hàn độ hóa, sau đó Phương Hàn lại đổi nó lấy mười vạn viên Thuần Dương đan, hắn thu lại Đại Phổ Độ Thiện Quang để nó "Hoàn tục". Về sau lại dùng A Tị chi môn nuốt Vương Phục Long, cho nên Cự Liêm kiếm lại được độ hóa.
Trải qua hai lần độ hóa đã khiến Cự Liêm kiếm triệt để nghe lời.
Ra lệnh một tiếng hai đại đạo khí trực tiếp giải thể biến thành đại trận cuồn cuộn, các loại nguyên khí, tại các loại thủ pháp huyền ảo của Mộc Đạo Nhân, hai kiện đọa khí liền thay đổi thuộc tính của mình, dần dần dung nhập vào trong mấy tấm Lục Mục Phong Thần Bi bị tổn hại.
Sáu khối tấm bia đá cấp bậc đạo khí dần dần khôi phục sự thần diệu.