Vĩnh Sinh

Chương 377: Sát Kiếp Kiếm




"Kiếm thuật này thật là quỷ bí? Xem ra ta còn thiếu rất nhiều thông tin về các cao thủ trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, một kiếm này đánh ra làm cho lòng ta bất an. Loại kiếm thuật này còn kinh khủng hơn cả vô sinh sát đạo, vô ảnh kiếm khí! Thông Thiên Kiếm Phái có loại kiếm đạo này sao?"

Phương Hàn chỉ cảm thấy phi kiếm chém xuống trước mặt, rồi tiến vào trong năm ý thức hải của mình, lập tức đầu óc trở nên hỗn độn, tâm ma nổi lên, ảo giác không ngừng sinh sôi rồi diệt. Ở hạch tâm của kim đan, Phong Hỏa Đại Kiếp lại bắt đầu rục rịch, có dấu hiệu muốn phá vỡ Đại Nguyện Vọng Thuật thoát ra ngoài.

Loại cảnh tượng này quả thật trước đây chưa từng thấy qua. Tâm ma hoàn toàn khác với thiên ma, nhân ma, ma. Tâm ma là cái quỷ bí nhất đối với người tu đạo, bởi vì tâm ma là ma do tâm của mình sinh ra. Một khi ngươi tu đạo hoài nghi đạo của chính mình tì tâm ma sẽ sinh ra.

Phong Hỏa Đại Kiếp cũng là một loại tâm ma, kết hợp với nguyên khí ngoại giới tạo thành kiếp số.

Tâm ma là một tồn tại quỷ bí, đến không biết, đi không hay, chỉ cần có bản ngã thì sẽ có tâm ma, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không ngoại lệ.

Loại cao thủ như Linh Lung Tiên Tôn cũng có tâm ma của mình.

Trong truyền thuyết, chính thức tu luyện tới cảnh giới đại la thì mới có thể diệt sát được tâm ma, đạt được cảnh giới thuần khiết của tạo hóa, vĩnh hằng tự tại, vạn kiếp bất ma.

Kiếm thuật của Tiêu Phi không ngờ có thể dẫn phát được Tâm Ma.

Hiện tại nó chính là khắc tinh của Phương Hàn, nếu như không có Phong Hỏa Đại Kiếp, Phương Hàn căn bản không cần sợ tâm ma. Nhưng mà hiện tại tâm ma tuy không thể thương tổn được hắn nhưng lại có thể dẫn phát Phong Hỏa Đại Kiếp.

"Phương Hàn, bộ kiếm thuật này của ta gọi là Tâm Ma Đại Chú Kiếm. Nó ngưng luyện vô thượng tâm ma của bản thân dung nhập vào trong kiếm, là tinh hoa tu luyện cả đời của ta. Đây là trong khi lịch lãm thiên hạ, ta gặp được một dị nhân truyền thụ. Thượng cổ không có loại kiếm thuật này mà hiện tại cũng không có".

Phương Hàn đang chìm trong những ảo ảnh kia, rất nhiều tâm ma hiện lên, những tâm ma kia lại phát ra tiếng của Tiêu Phi.

Mà trong mắt Phương Hàn hoàn toàn không nhìn thấy Tiêu Phi, không nghe được âm thanh của Tiêu Phi, toàn bộ sáu giác quan của hắn đều bị tâm ma bao trùm, lúc này hoàn toàn không cảm nhận được gì ở ngoại giới.

Nói cách khác, phi kiếm có ở trước mặt hắn thì hắn cũng không cách nào ngăn cản được.

"Úm Ma Ni Bát Mê Hồng!" Thời khắc này, Phương Hàn cũng không vận dụng bổn mạng thần thông của mình mà lại nhớ đến sáu chữ ở trong linh phù Ngũ Hành Địa. Pháp lực trong đầu nổi lên một trận chấn động, phát ra sáu thanh âm, tất cả tâm ma liền bị quét sạch, trước mắt lại hiện ra thế giới chân thật, thấy rõ một đạo kiếm khí đang hung hăng chém xuống đầu hắn.

Băng!

Kiếm khí chém mạnh lên đầu hắn, kiếm khí nổ mạnh mà đầu hắn bình yên vô sự, không mất một cọng lông, sợi tóc nào.

Hiện tại cho dù là đạo khí cũng không thể thương tổn được thân thể của Phương Hàn.

Thân thể của hắn bị Vạn Liên Sơn đánh nát là bởi vì kim đan đang ở trên bàn tay, không có gì bảo vệ thân thể, hơn nữa Vạn Liên Sơn dùng một kiện trung phẩm đạo khí ngưng tụ thành hung hồn của hơn chục ức sa ngư tạo thành sát lôi, đột nhiên đánh ra một kích mới tạo thành hiệu quả như vậy.

Đương nhiên, nếu như Phương Hàn có chuẩn bị, dùng kim đan hộ thể thì sát lôi này cũng không có tác dụng gì, nhiều nhất là nổ mất một ít da thịt của hắn mà thôi, không có ảnh hưởng gì lớn.

"Tâm Ma Đại Chú Kiếm? Đây là kiếm thuật gì? Có điều kiếm khí vừa rồi cũng không sắc bén như Vô Ảnh Kiếm hay Vô Sinh Sát Đạo. Chỉ là kiếm thuật có thể dẫn động tâm ma, thật sự thần kỳ. Nếu như không phải là tu luyện đạo thuật Phật Môn thì có lẽ thật sự sẽ bị tâm ma khắc chế, dẫn phát Phong Hỏa Đại Kiếp!"

Phật môn đại pháp có diệu dụng độc đáo khắc chế tâm ma.

"Tâm ma lại vô dụng đối với hắn?" Tiêu Phi bổ kiếm vào đầu Phương Hàn, thấy Phương Hàn không có chuyện gì thì ánh mắt vốn đang tự mãn, cười cười lại chuyển thành kinh hãi.

Tâm Ma Đại Chú Kiếm của hắn tuy lợi hại, có thể kích phát tâm ma trong lòng đối phương nhưng kiếm khí lại không được lợi hại như vậy. Trừ khi hắn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, lĩnh ngộ được vô lượng tâm ma, ngưng tụ thành kiếm khí chi đạo, thì mới thật sự có thể tung hoành bốn phương, có thể dẫn động tâm ma của tất cả mọi loại sinh linh.

"Tâm Ma Đại Chú Kiếm quả thật là một môn vô thượng thần thông, một kiếm đạo rất hay, mở ra một con đường đi mới cho người sau, nhưng mà ngươi cũng chưa luyện tới nơi tới chốn. Muốn dẫn phát Phong Hỏa Đại Kiếm của ta sao? Còn kém lắm, kiếp số của ta sao có thể bị người ngoài dẫn động được?"

Phương Hàn lặng lẽ tiến đến, không chút dấu hiệu, không chút tiếng động, là vận dụng Quỷ Xà Đại Pháp của Quỷ Đế, còn có cả Xà Tước Du Thần Khí của Linh Lung Phúc Địa, có cả tốc độ của Bạch Đế Kim Hoàng Trảm nữa.

Tiếp cận Tiêu Phi, Phương Hàn đánh mạnh ra một chưởng, đánh thẳng vào xương sườn của hắn. Một chưởng này mặc dù vô thanh vô tức, nhưng nếu như đánh trúng thì cho dù là một ngọn núi lớn cũng sẽ bị hóa thành bột phấn.

"Phương Hàn! Ngươi thua đi, đó không phải chân thân của ta mà là do tâm ma biến thành. Chân thân của ta ẩn giấu ở trong Tâm Ma Đại Chú Kiếm, khắp nơi đều là ta, mà khắp nơi đều không phải ta. Ngươi không thể nào công kích ta được. Chỉ cần một ngày tâm ma của ngươi chưa diệt thì ta chính là bất tử".

Ba!

Một chưởng của Phương Hàn đánh lên thân thể của Tiêu Phi nhưng mà đệ nhất chân truyền đệ tử của Thông Thiên Kiếm Phái này lại vặn vẹo, hóa thành một đoàn hư ảnh, tựa hồ như đánh vào không khí.

Hình thể này là do Tiêu Phi lợi dụng tâm ma của Phương Hàn mà huyễn hóa thành, mê hoặc Phương Hàn, khiến cho tâm linh của hắn mới xuất hiện thành kiến, Tâm MA Đại Chú Kiếm của Tiêu Phi không hổ là mở ra một con đường mới, một sáng tạo độc đáo cho người tu kiếm đạo sau này. Người tạo ra kiếm thuật này hẳn là kinh tài tuyệt diễm, một người nổi bật trong các cường giả Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời. Điều khiển vô thượng tâm ma đơn giản như uống nước. Tu sĩ trong trời đất này có ai không sợ tâm ma của mình? Có ai có thể vạn dụng tâm để đối định như thế này?"

"
Ngươi cho rằng Tâm Ma Đại Chú Kiếm có thể mê hoặc được tâm trí của ta? Quá ngây thơ rồi!". Thân hình Phương Hàn trùn xuống, thân thể xoay tròn, trung hoành khắp lôi đài rộng ba nghìn trượng, khắp nơi đều là bóng dáng của hắn, những bóng dáng này tiến hành lùng giết Tiêu Phi. Cùng lúc đó, từ đỉnh đầu của hắn đột nhiên bộc phát ra nguyên khí ngũ hành. Canh Kim Thần Lôi, Quý Thủy Thần Lôi...ngũ hành thần lôi bao trùm bốn phương tám hướng, một tấc không gian đều tràn ngập lôi bạo, làm cho Tiêu Phi không có một chỗ nào để ẩn trốn.

Phương Hàn muốn dùng lực lượng tuyệt đối làm cho Tiêu Phi không cách nào ẩn dấu được thân thể, dù có vận dụng tâm ma cũng không thể làm được gì.

Quả nhiên, thần lôi oanh kích khắp nơi, bao phủ toàn bộ lôi đài khiến cho thân thể Tiêu Phi chấn động lộ ra thật thể của hắn. Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, miệng phun ra một luồng khí hình thành một cái hắc động không ngừng xoay tròn, lực thôn phệ cường đại tỏa ra, hút lấy cả người Tiêu Phi.

"
Phương Hàn! Ngươi cho rằng ta chỉ biết vận dụng tâm ma thôi sao? Đừng quên kiếm thuật của ta cũng có lực lương để xưng bá trong các cao thủ Thần Thông Bí Cảnh!" Toàn thân Tiêu Phi rung động mạnh mẽ, cả người bắn ra tinh mang sắc bén, tạo thành những lưỡi kiếm bén nhọn! Toàn thân hắn như một thanh kiếm, nhân kiếm hợp nhất!

"
Thông Thiên Huyền Môn Đại Đạo Khí!" Một thoáng khi nhân kiếm hợp nhất, thân thể Tiêu Phi hóa thành bảo kiếm chém xuống, phong mang ngưng luyện cao độ, mạnh mẽ chém xuyên qua Đại Thôn Phệ Thuật, đánh thẳng về phía Phương Hàn. Trên phi kiếm này loáng thoáng có hình ảnh của một đạo nhân, cao quan kỳ phục, thân thể phiêu phù, ánh mắt sắc bén. "Tiếp một chiêu này của ta, Thiên Địa Sát Kiếp!"

Thanh bảo kiếm của hắn lại là một kiện đạo khí, hơn nữa còn là trung phẩm đạo khí, lực lượng mạnh mẽ. Bảo kiếm này tên gọi là Sát Kiếp. Sát Kiếp Kiếm, khí linh của kiếm tên là Sát Kiếp đạo nhân. Kiếm khí cô đọng cực độ. Đại Thôn Phê Thuật cho dù có thôn phệ rồi cũng không thể phân giải, hấp thu được.

Lưỡi kiếm này là sát khí thuần túy, so với Vô Sinh Sát Đạo của Mạnh Thiểu Bạch thì có chút bất đồng, sát khí vô cùng mãnh liệt, trong đó còn ẩn ẩn có khí tức của kiếp số, một loại khí tức cực độ nguy hiểm của kiếp số, làm cho người ta hoảng sợ không thôi, giống như có một thanh kiếm sắc bén treo ở trên đầu, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

"
Hay! Vận dụng tâm ma, lại có lược lượng cực kỳ mạnh mẽ. Thiên Địa Sát Kiếp quả nhiên không giống bình thường. Một kiếm này có chém đứt đầu của ta, nếu như ta có thể vận dụng Hoàng Tuyền Đồ thì cũng có thể ngăn cản nhưng nếu dùng thân thể cương ngạnh chống lại thì không được!"

Đầu tóc của Phương Hàn dựng lên, trên mặt tỏa ra ngàn vạn đạo quang hoa năm màu, nhưng cũng không có chút xíu tác dụng nào, căn bản không thể ngăn cản được Thiên Địa Sát Kiếp của Tiêu Phi.

Vận dụng Sát Kiếp Kiếm tạo nên uy lực như khai thiên tích địa, có thể chém đứt hết thảy mọi thứ chắn trước mặt nó.

Biết rõ sự lợi hại đó, Phương Hàn với một nửa Bất Tử Chi Thân cũng không dám đón đỡ, vội vàng xuất ra kim đan của mình đánh mạnh lên Sát Kiếp Kiếm.

Một kiếm toàn lực của Tiêu Phi đánh mạnh lên kim đan ẩn chứa chín mươi loại thần thông của Phương Hàn. Một kiếm Thiên Địa Sát Kiếp lại bị ngăn trở, chém mạnh lên kim đan tạo nên hoa lửa xoay tròn. Hai tồn tại cường đại cương ngạnh va chạm với nhau.

"
Sát!" Tiêu Phi ở trong kiếm quang lại phát ra một tiếng hét điên cuồng, giống như trâu như hổ, kiếm quang của Sát Kiếp Kiếm lại biến ảo bất định, không gian đều vỡ nát thành mảnh nhỏ. Đây là trung phẩm đạo khí, một kiếm có thể chém đứt không gian, mở ra hư không, kéo tới phong bạo cường đại của không gian hỗn độn.

Ô ô ô ô, một cỗ không gian phong bạo bị Sát Kiếp Kiếp chém vào hư không kéo ra, oanh kích mạnh mẽ lên kim đan, gần như bao trùm cả kim đan của Phương Hàn, tưởng như muốn triệt để xoắn nát kim đan của hắn.

"
Tiêu Phi, Sát Kiếp Kiếm tuy lợi hại nhưng mà còn kém Hỗn Độn Lôi Kiếm rất nhiều. Hơn nữa không đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh thì căn bản không thể vận dụng hết toàn bộ uy lực của đạo khí được. Ngươi dẫn động không gian phong bạo cũng không cách nào phá hủy được kim đan của ta!" Phương Hàn căn bản không chút e sợ, kim đan thu nhỏ lại bằng cỡ hạt đậu rồi lại bất ngờ phóng lớn ra, đánh văng Sát Kiếp Kiếm của Tiêu Phi, không gian phong bạo bị đánh cho tản mát.

Sau đó dưới sự bảo vệ của kim đan, Phương Hàn như lang như hổ, lao đi như điện, song chưởng liên tục đánh ra, bao trùm lấy người của Tiên Phi. Bên trong chưởng ảnh ẩn ẩn đủ các loại thần thông của hắn, hóa thành ma thủ, ngũ sắc hào quang lập lòe, tiếng tù và, tiếng trống trận lại vang lên, chụp thẳng về thiên linh cái của Tiêu Phi.

Tiêu Phi ở dưới ma thủ thật giống như một con gà ở dưới móng vuốt của diều hâu, lạnh run lên, dù có muốn trốn đi cũng không thoát được.

Một kích này của Phương Hàn đã dùng hết toàn bộ lực lượng của hắn, muốn trấn áp đệ nhất chân truyền đệ tử của Thông Thiên Kiếm Phái, hắn dám cam đoan chắc rằng lần này Tiêu Phi không cách nào thoát được.

Nhưng mà sát na khi ma thủ sắp đánh trúng, Tiêu Phi lại lộ ra một nụ cười quỷ bí, khuôn mặt hắn rõ ràng biến đổi, trở nên giống hệt Phương Hàn.