Hơn ba mươi tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh, trong đó có ba người tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh, một người luyện thành bổn mạng phù lục, vậy mà trước mặt Phương Hàn lại không có chút năng lực phản kháng nào, toàn bộ bị đánh cho xây xẩm mặt mày, ngã cả ra đất. Nếu như đánh bại khi đấu một chọi một thì Di Thân Vương cũng không thấy có gì kỳ quái, nhưng mà đánh toàn bộ nhẹ nhàng, đơn giản như vậy, ngay cả một chút phản kháng cũng không có, thì thật sự là quá kinh khủng.
"Ngươi… ngươi… ngươi…"
Di Thân Vương nhìn Phương Hàn, không nói ra được lời nào, qua nửa ngày sau mới mở miệng nói: "Đạo hữu thật là thần thông cái thế, kính xin nói rõ lai lịch, nếu như có thể trợ giúp ta thì ta nhất định sẽ đem toàn lực giúp đỡ, cung cấp cho đạo hữu. Nếu như đạo hữu đến với bổn vương vì có mưu đồ khác thì kính xin đạo hữu rời đi, ta có thể tặng đạo hữu một kiện bảo bối để đền bù tổn thất. Nhân vật như đạo hữu, bổn vương cũng không cách nào khống chế. Mà nếu như đạo hữu muốn lợi dụng ta thì cũng không thể làm được, cho dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng không có khả năng khống chế hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc chúng ta."
"Uhm! Không hổ là cao thủ tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, cũng không hổ danh là hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, có điều ta cũng không có ý đồ gì với ngươi. Nói thật thì lần này ta muốn mượn thân phận của ngươi để tiện lợi cho việc mua Niết Bàn Đan, bởi vì ta cùng với Thái Nhất Môn có chút mâu thuẫn, một khi bạo lộ thân phận thì hẳn là sẽ bị đuổi giết. Đương nhiên, thân phận của ta, thật ra cũng là người trong Tiên Đạo chứ không phải Ma Đạo, cũng có chỗ dựa vững chắc, không phải sợ Thái Nhất Môn. Chỉ là trước khi luyện thành kim đan, ta không muốn dẫn phát quá nhiều chuyện phiền toái. Nếu như vương gia có thể trợ giúp thì ta tự nhiên sẽ hồi báo."
Phương Hàn nhìn nhì Di Thân Vương, xem xét phản ứng của hắn, chỉ thấy vị thân vương này lầm tưởng là mình muốn khống chế hắn, cũng không muốn mọi chuyện đi xa hơn, nên dứt khoát nói thẳng ra.
Bởi vì hắn thấy thế lực của vị Di Thân Vương này thì hẳn không phải là lớn nhất trong số các hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc.
Thế lực lớn nhất tuyệt đối có thể mời cao thủ Kim Đan Cảnh tới hỗ trợ.
"A? Đạo hữu là người trong Tiên Đạo? Vậy là tốt rồi. Tuy cùng Thái Nhất Môn có cừu oán cũng có chút phiền toán, nhưng mà Đại Huyền Đế Quốc chúng ta cũng không phải hoàn toàn lệ thuộc vào Thái Nhất Môn, có quy định rõ Thái Nhất Môn không thề cường hoành can thiệp vào chuyện tình của Đại Huyền Đế Quốc, đây là pháp chỉ truyền thừa mấy ngàn năm rồi, không người nào dám công nhiên vi phạm. Chỉ cần đạo hữu ở tỏng phủ đệ của ta thì người của Thái Nhất Môn cũng không dám tới đây cường hoành bắt người."
Di Thân Vương vừa nghe được thì tâm bình tĩnh lại được một chút.
"Vậy là tốt rồi, còn những tu sĩ này, giữ lại cũng có chút tác dụng, có thể vì vương gia mà cống hiến công sức. Để ta cứu chữa cho bọn họ đã." Phương Hàn há miệng ra, từ trong miệng phun ra một loạt các giọt thanh khí giống như những giọt mưa bắn lên người các tu sĩ này.
Hơn ba mươi tu sĩ đều là người của các môn phái tán tu, không có chỗ dựa mạnh mẽ nào, Phương Hàn cũng không sợ bọn họ tìm mình gây chuyện phiền phức.
Là chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn cũng có được nhiều chỗ tốt.
Gia nhập mười môn phái Tiên Đạo sẽ có được rất nhiều chỗ tốt.
Mấy luồng Thanh Đế Mộc Hoàng khí này trộn lẫn với nguyên khí Tiên Giới, còn có thần thông chữa thương hệ thủ, mặc dù không đến mức có thể cứu người chết sống lại nhưng chữa trị thương tích, nối da liền xương, bồi bổ nguyên khí thì rất tốt. Hơn ba mươi tu sĩ này cũng chỉ bị chấn thương mà thôi, dù sao thì Phương Hàn cũng không có hạ sát thủ. Cho nên khi những giọt nước màu xanh rơi xuống người bọn họ thì bọn liền tỉnh lại.
Mấy tu sĩ này sau khi tỉnh táo lại, nhìn thấy Phương Hàn thì ngây ra, rồi qua ra nhìn nhau, sau đó lại nhìn chằm chằm vào tay trái của Phương Hàn, cảm giác được cổ khí tức khủng bố từ nơi đó truyền ra, tùy thời đều có thể gạt bỏ bọn họ, khiến cho bọn họ không kiềm được mà rùng mình một cái. Sau khi trầm mặc một lúc lâu, Tiểu Nguyệt Chân Nhân xấu hổ nói: "Tiền bối có pháp lực vô biên, thần thông quảng đjai, nhất định có thể phụ trợ vương gia hoàn thành đại sự, mấy người chúng ta pháp lực kém cõi, không làm được nên tích sự gì, chỉ thể trở về đóng cửa khổ tu. Vương gia, tại hạ xin cáo từ!"
Nói xong thì đứng dậy, bay vút lên, những người kia cũng đều nói: "Vương gia, tại hại xin cáo từ!"
Mọi người bay vút lên, bọn họ cũng không thể mặt dày tiếp tục ở lại được nữa.
"Ha! Chư vị đạo hữu, xin dừng bước. Nghiệp lớn của vương gia tự nhiên là cần có sự giúp đỡ của mọi người. Ta cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi." Phương Hàn vung tay lên, một đạo kim quang bay ra, chặn trước mặt tất cả mọi người, khiến cho mọi người đều phải dừng lại.
Các tu sĩ này tỏa ra bốn phương tám hướng mà rời đi, tưởng như rời đi như vậy thì không ai ngăn cản được. Nhưng mà lần này Phương Hàn chỉ vung tay một cái đã xuất hiện các đạo kim quang chắn trước mặt mọi người, cái này cũng cho thấy tu vi khủng bố của hắn.
Nhất là Tiểu Nguyệt Chân Nhân, đạo kim quang trước mặt hắn không ngừng bức ép hắn phải hạ xuống, cuối cùng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn hạ xuống mặt đất. Sắc mặt hắn thoáng biến đổi, cảm giác được lực lượng khủng bố ản trong kim quang, cho dù là cao thủ Kim Đan Cảnh cũng không có lực lượng so với cái này. Giờ đây hắn mới chân chính hiểu được Phương Hàn rất là lợi hại.
Tiểu Nguyệt Chân Nhân tuy không phải là đệ tử của một môn phái trong mười môn phái Tiên Đạo nhưng cũng là một chưởng môn của mộ môn phái tán tu, cũng có được danh tiếng không nhỏ trong các môn phái tán tu. Tiểu Nguyệt Sơn trong giới tán tu rất có danh tiếng, có được mấy ngàn đệ tử, cũng có một ít đệ tử luyện thành thần thông. Hắn đã lập phái được mấy trăm năm, trải qua bao nhiên phong ba, bão táp, chậm rãi khuếch trước, phát triển cho môn phái mới có được địa vị như ngày nay. Hắn cũng từng gặp qua không ít cao thủ Kim Đan Cảnh, nhưng mà không có người nào thể gây ra áp lực với hắn như Phương Hàn cả. Không biết làm sao mà Di Thân Vương lại mời được người này.
Phương Hàn tự nhiên sẽ không để cho các tán tu này rời đi, mới vừa rồi cũng chỉ là giáo huấn bọn họ một chút, để bọn họ biết thân biết phận mà thôi. Các tán tu này dù sao cũng có thể giúp đỡ làm các việc nhỏ, hơn nữa hắn cũng sẽ không chính thức hỗ trợ vương gia, nếu tất cả các tán tu này đều rời đi, Di Thân Vương đơn độc một mình, lực yếu, thế cô thì cũng mất đi giá trị lợi dụng.
Bản năng của hắn cảm giác được, Di Thân Vương tương lai nhất định sẽ có hỗ trợ rất lớn đối với sự phát triển của hắn, hơn nữa hắn cũng muốn thu phục đám tán tu này để làm việc cho hắn.
"Chư vị không cần phải thấy xấu hổ, nhìn xem đây là cái gì?" Phương Hàn xuất ra Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, "Chuyện các ngươi bị ta đánh bại cũng không có gì là đáng buồn cả."
"Đạo khí! Đạo khí! Thì ra ngươi là người của Quần Tinh Môn!"
"Cái này hình như là Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, nghe đồn là ở trên người của thiếu môn chủ Quần Tinh Môn, Tinh Vân Bảo Bảo!"
"Chẳng lẽ ngươi là Tinh Vân Bảo Bảo?"
"Quần Tinh Môn? Một trong mười môn phái Tiên Đạo?"
Một hồi nghị luận nổi lên, xem trong lòng các tán tu này, mười đại môn phái Tiên Đạo vẫn có áp lực rất lớn, thật giống như sơn tặc nghe tiếng của đại quân triều đình vậy.
"Các vị, mọi người lại nhẫn tâm rời bỏ bổn vương sao? Hàng tháng bổn vương đều cung cấp cho các vị không ít đan dược, hơn nữa hiện tại bổn vương có được sự hỗ trợ của vị cao thủ Quần Tinh Môn, có thêm chút tiền vốn để chống lại các vị hoàng tử khác, việc tranh giành ngôi vị hoàng đế sau này càng thêm nắm chắc. Đến lúc đó, bản vương thành nghiệp lớn cũng sẽ không quên sự giúp đỡ của các vị."
Di Thân Vương nói chuyện rất nhẹ nhàng, sâu sắc.
Hắn vì mời chào những tán tu này mà tốn không ít tài vật, nếu như toàn bộ đều bỏ đi như vậy uổng phí không biết bao nhiêu tâm huyết của hắn. Như vậy hắn thật sự sẽ rất tức giận, đến lúc đó không biết hắn có thể làm ra được chuyện gì nữa.
Mấy tên tán tu pháp lực kém cõi, cũng chỉ có thể tu luyện đến chân khí thì lập tức tỉnh ngộ, Di Thân Vương cũng không phải nhân vật đơn giản, thủ đoạn tàn nhẫn, cũng là chân nhân tung hoành một phương. Nếu quả thật cứ như vậy mà rời đi thì kết cục của bọn họ sợ là….
"Ta cũng không phải là người của Quần Tinh Môn, cũng chỉ là có quen biết với Tinh Vân Bảo Bảo mà thôi." Phương Hàn thản nhiên nói, ta sẽ tận tâm phù trợ Di Thân Vương leo lên ngôi vị hoàng đế của Đại huyền Đế Quốc, đến lúc đó sẽ có được vô số pháp bảo, đan dược. Sự tình ngày hôm nay cũng không cần truyền ra ngoài, các ngươi nên làm gì thì cứ tiếp tục làm như vậy đi. Đương nhiên nếu như trong lúc làm việc cho Di Thân Vương gặp phải việc gì khó giải quyết, tỷ như có cao thủ Kim Đan Cảnh dưới trướng hoàng tử khác gây khó dễ thì có thể nói với ta, ta sẽ tới giải quyết!"
Nói xong Phương Hàn lại xoay qua nói với Di Thân Vương: "Di Thân Vương an bài một chỗ thật tốt, chúng ta sẽ cùng thương lượng, ta cũng muốn nghe qua về các đối thủ của vương gia. Chư vị có việc gì thì cứ tiếp tục làm đi."
"Được! Tới thư phòng của ta!"
Di Thân Vương mừng rỡ nói.
Thư phòng rất lớn, khắp nơi đều làm bằng vàng, ngọc bích trải đầy, còn có một vài pháp trận bí ẩn, sách cổ trân quý… Phương Hàn tùy tiện nhìn quanh, thậm chí còn thấy được quyển Chư Thế Giới trên kệ ngọc, cũng không biết là lấy được từ đâu.
Sau khi hai người ngồi xuống, không còn người ngoài nữa, mặt Di Thân Vương bỗng nhiên lộ ra tia ngưng trọng: "Nếu như ta đoán không lầm thì đạo hữu chính là người mới thành danh gần đây, là tuyệt thế thiên tài của Vũ Hóa Môn, Phương Hàn chân nhân!"
"A!? Di Thân Vương thật là tinh minh, có thể suy đoán được thân phận của ta nhanh như vậy?" Phương Hàn tựa hồ cũng không có chút ngạc nhiên, xem ra Di Thân Vương này cũng có chút năng lực, tin tức cũng khá linh thông.
"Quả nhiên là Phương Hàn chân nhân. Ta thấy được Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc mới có thể liên tưởng ra được." Di Thân Vương cũng chỉ là suy đoán, thấy Phương Hàn thừa nhận thì trái tim hắn đập mạnh liền mấy cái, "Xem ra vận khí của ta thật là không tệ, vừa ra khỏi cửa liền mời được một vị đại cao thủ, một thiên tài tuyệt diễm ba ngàn năm khó có được một! Cái này còn tốt hơn cả việc mời được ba tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh nữa!"
"Không tưởng được Di Thân Vương lại có thể đoán ra được thân phận của ta." Phương Hàn mỉm cười nói, "Xem ra ta lộ ra Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc để khảo nghiệm nhãn lực của ngươi cũng không sai. Nếu như ngươi không nhận ra được thì cũng không cần phải tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Đại Huyền Đế Quốc nữa. Tin tức không đủ linh thông thì cũng không làm gì được."
Vừa rồi là hắn cố ý.
"Xem ra, ta đã qua được khảo nghiệm của Phương Hàn chân nhân. Phương Hàn chân nhân là anh tài nổi danh nhất của mười môn phái Tiên Đạo trong mấy năm gần đây. Danh tiếng có thể so sánh với Linh Lung Tiên Tôn ba nghìn năm trước. Bản thân ta là hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc, những tin tức trọng yếu như vậy không thể không để ý tới được. Nghe đồn ngươi cùng với thiếu môn chủ Quần Tinh Môn có quan hệ rất tốt, ở trong Ngũ Hành Địa đã làm ra một chuyện động trời. Ta vừa nhìn thấy Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, xem xét lại một chút mới đưa ra kết luận đó." Di Thân Vương nói, "Có điều ngươi đắc tội rất lớn với Thái Nhất Môn, quả thật không thể tiết lộ thân phận khi đang ở trong Huyền Hoàng Thành được."
"Nói như vậy thì ngươi biết chuyện ta giết chết hai cao thủ Kim Đan Cảnh, Triệu Huyền Nhất và Tống Duy Nhất của Thái Nhất Môn?" Phương Hàn hỏi.
"Đúng vậy! Tháng trước ta dùng một trăm vạn viên đan dược, mua được tin tức này từ Lục Đạo Minh!"
"Cái gì? Tin tức như vậy phải tốn một trăm vạn viên đan dược?" Phương Hàn thầm than, thiếu chút nữa là mắng lên rồi. Hắn vạn lần không ngờ ở Đại Huyền Đế Quốc không những bán pháp bảo, đan dược, mà còn bán một ít tin tức, hơn nữa còn là tin tứ của mình nữa. Sau khi nghĩ kỹ lại thì thấy chuyện này cũng rất bình thường. "Đã như vậy thì ngươi có dám để ta phụ trợ ngươi không?"
"Hừ, có gì mà không dám! Hoa Thiên Đô có thể chi trì cho đại ca của ta, bây giờ ta có ngươi thì có sao? Hiện tại trong hơn một trăm hoàng tử, ta tu luyện tới tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh, xếp hạng trước hai mươi, cũng không phải là không có hy vọng đoạt được ngôi vị hoàng đế." Di Thân Vương thay đổi nét mặt, khóe miệng hơi nhếch lên, có vài phần dữ tợn, tàn nhẫn, quyết đoán, "Đã xác định được thân phận của ngươi thì ta tự nhiên là tin tưởng. Ngươi cần gì thì mới có thể toàn lực ủng hộ ta?"
"Ta muốn cái gì? Tự nhiên trước nhất là mua được Niết Bàn Đan, có điều trong ba ngày này, ta cần lượng lớn Cửu Dương Thánh Thủy. Số lượng thật nhiều. Di Thân Vương, người có hiểu ý ta không?" Phương Hàn liếm liếm môi, trong mắt lộ ra vẻ giảo hoạt.