Phương Hàn đã sớm biết chuyện Phương Thanh Vy bị Phong Bạch Vũ thi triển thần thông biến thành một con mèo. Hắn cũng không khỏi kiếp sợ thủ đoạt đoạt công tạo hóa của Phong Bạch Vũ. Có điều Phương Thanh Tuyết cũng từng nói qua là muốn gả Phương Thanh Vy cho mình, bây giờ lại để Hạc Tiên Tử ôm Phương Thanh Vy trong lốt một con mèo đến gặp hắn, làm cho hắn có chút không thoải mái, không biết là có ý gì.
"Ngươi yên tâm, bây giờ Phương Thanh Vy không có khả năng xứng với ngươi. Hiện giờ ngươi là một trong những nhân tuyển có thể đoạt được chức vụ chưởng giáo Vũ Hóa Môn, trong hàng đệ tử, chỉ còn có ngươi là có cơ hội tranh giành với Hoa Thiên Đô. Ta làm thế nào mà lại gả Phương Thanh Vy cho ngươi được?" Phương Thanh Tuyết tựa hồ minh bạch sự khó xử của Phương Hàn, "Tính tình của Thanh Vy cũng có chút điêu ngoa, để cho nàng chịu khổ một chút cũng tốt, chờ khi nàng trở lại nhân hình thì hẳn cũng hiểu được chút ít đạo lý, đối với tu luyện sau này cũng có không ít chỗ tốt."
"Chẳng lẽ sư tỷ không có hứng thú với chức vị chưởng giáo Vũ Hóa Môn sao? Phải biết rằng trong các chân truyền đệ tử, tỷ cũng là một người sâu không lường được, là một trong những đối thủ cạnh tranh của ta. Tuy ta có thể đánh bại Mạnh Thiểu Bạch nhưng nếu đấu với sư tỷ thì sợ là cũng gặp nhiều khó khăn."
Phương Hàn nói một cách nhẹ nhàng, trong giọng mang theo ý tò mò.
Phương Thanh Tuyết tự nhiên là một trong những đối thủ trong việc tranh đoạt chức vị chưởng giáo, nếu như hai người hiện tại giao thủ tuy Phương Hàn không thua nhưng nếu muốn đánh bại Phương Thanh Tuyết thì cũng sẽ phải trả một cái giá rất lớn.
Côn Bằng Nguyên Thần của Mạnh Thiểu Bạch tuy mạnh mẽ nhưng mà trên người hắn không có pháp bảo gì cả, cũng không có đạo khí nào, chỉ dựa vào một thân tu vi mà thôi.
Còn Phương Thanh Tuyết thì khác, nàng có thượng phẩm đạo khí Bất Diệt Điện Phù, đã gần đạt tới cấp bậc tuyệt phẩm đạo khí rồi, uy lực vô cùng lớn. Nói cách khác, hiện tại tất cả pháp bảo của nàng đều cường đại hơn của Phương Hàn, có lẽ tính thêm bổn mạng phù lục của hắn vào mới đủ so sánh.
Bổn mạng phù lục của hắn ẩn chứa năm mươi lăm loại thần thông, Ngũ Đế Hoa Cái vạn pháp bất phá, nhưng mà uy lực của phù lục này nhiều lắm cũng chỉ tương đương với trung phẩm đạo khí gần tiếp cận cấp bậc thượng phẩm đạo khí mà thôi.
Nếu để phù lục đánh với nhau thì Phương Hàn kém hơn.
Nhưng mà khi đấu pháp Phương Hàn chắc chắn sẽ không dùng bổn mạng phù lục của đối đầu với Bất Diệt Điện Phù mà sẽ dùng ngàn vạn quỷ kế, Phương Thanh Tuyết cũng chưa chắc có thể đối phó với những thủ đoạn âm hiểm, thiên kỳ bách quái của Phương Hàn.
Nếu như không có Bất Diệt Điện Phù thì Phương Hàn có thể giết Phương Thanh Tuyết trong nháy mắt.
"Ta đương nhiên là có hứng thú với chức vị chưởng giáo Vũ Hóa Môn, quyền thế to lớn. Một hoàng đế trong thế tục so với chức vị chưởng giáo không khác gì một con kiến so với con người. Cho dù là ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới thì chức vị chưởng giáo chí tôn cũng là đầu sỏ một phương, chí tôn muôn đời. Có điều muốn tranh đoạt chức vị chưởng giáo thì cần phải tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, nếu không cũng không có ý nghĩa gì. Khi nào ta bước vào Trường Sinh Bí Cảnh thì nhất định sẽ tranh đoạt chức vị chưởng giáo với ngươi, Hiện tại chưa muốn."
Phương Thanh Tuyết nói vô cùng thoải mái, khẳng khái thừa nhận sẽ cùng giao thủ với Phương Hàn, tranh đoạt chức vị chưởng giáo, chỉ là không phải bây giờ.
"Sử tỷ, không phải muốn tự lập môn hộ, mở Lôi Đế Động Phủ sao? Vì cái gì còn muốn tranh giành chức vị chưởng giáo Vũ Hóa Môn?" Mắt của Phương Hàn xoay chuyển nói.
"Muốn khai tông lập phái dễ vậy sao? Dù có làm thì làm sao so sánh được với Vũ Hóa Môn có được tích lũy sâu dày? Huống hồ ta lập ra Lôi Đế Động Phủ cũng không phải vì muốn lập môn hộ, chẳng qua là tôn trọng theo di chiếu của Lôi Đế mà thôi. Ta vẫn là đệ tử Vũ Hóa Môn." Phương Thanh Tuyết nói: "Hiện tại tình thế bấp bênh, đại kiếp nạn sắp giáng xuống, thoát ly khỏi Vũ Hóa Môn chính là tự tìm đường chết, điểm này chắc hẳn ngươi hiểu rõ."
"Được! Sư tỷ đã có ý muốn với chức vị chưởng giáo thì chờ ngày sau, khi chúng ta bước vào Trường Sinh Bí Cảnh sẽ nói tiếp. Ta thấy sư tỷ ngoài thần thông lợi hại của Lôi Đế còn có vô thượng ma công cực kỳ sắc bén."
Phương Hàn cười ha hả nói.
"Tốt lắm, Sơn Hà Bảng đại tái sắp bắt đầu rồi. Hồng Di Quận Chúa mới luyện thành Tử Điện Âm Lôi Đao, hẳn là có rất nhiều cơ hội đoạt giải nhất. Đáng tiếc là Hạc Tiên Tử cũng chưa đạt tới Thần Thông Bí Cảnh, vốn có thể tranh đoạt một trong các hạng đầu, đoạt được bảo khí, đan dược. Nhưng mà nàng hiện giờ còn chưa phải là đệ tử môn phái, cũng chỉ là linh cầm mà thôi, không thể tham gia Sơn Hà Bảng đại tái được."
Phương Thanh Tuyết khẽ lắc đầu nói.
"Ai nói là Hạc Tiên Tử không phải đệ tử môn phái? Ta sao lại không có chuẩn bị được? Ngọc bài chứng minh thân phận này chính là chuẩn bị riêng cho nàng, chân chính là nội môn đệ tử của Vũ Hóa Môn, đã được ghi lại trong hồ sơ rồi." Phương Hàn đem ngọc bài ném cho Hạc Tiên Tử, "Đây là do Truyền Công trưởng lão làm, toàn bộ mọi sự việc đều đã được giải quyết hết rồi. Những ngày này có không ít trưởng lão tới lôi kéo ta, một việc nhỏ nhặt như thế này mà còn không làm được sao. Đừng nói là hiện giờ Hạc Tiên Tử đã hóa thành hình người, cho dù vẫn mang hạc thân thì vẫn có thể tham gia Sơn Hà Bảng đại tái. Hiện giờ, ở Vũ Hóa Môn, Phương Hàn ta cũng có chút phân lượng, mấy chuyện đó cũng không khó giải quyết."
Phương Hàn nói những lời này, thoáng để lộ một tia khí thế mạnh mẽ.
Cái này lúc trước hắn chưa từng có.
Hiện tại có một ít trưởng lão nịnh bợ hắn, cho dù trưởng lão tầng thứ bảy, Kim Đan Cảnh, tầng thứ tám, Phong Hỏa Đại Kiếp, thậm chí là tầng thứ mười cũng tới xin Vong Tình Thủy của hắn, thiếu nợ nhân tình của hắn. Giờ đây lời nói của hắn tự nhiên là có phân lượng, làm một cái chứng minh thân phận nội môn đệ tử cũng không có gì khó.
Phương Thanh Tuyết ngẩn ra, cũng không phải bời vì Phương Hàn chuẩn bị chứng minh thân phận cho Hạc Tiên Tử, nàng nếu như muốn cũng có thể làm được. Nhưng mà hiện giờ khí thế nói chuyện của Phương Hàn lại có vài phần khí tức cao ngạo, nằm quyền, xem ra hắn đã dần dần dưỡng thành khí thế của mình rồi.
Khí thế kia một khi dưỡng thành thì tâm tính cũng dần biến hóa, tầm mắt khoáng đạt hơn, là dấu hiệu sẽ trở thành đẩu sỏ muôn đời.
Tuy hiện giờ Phương Hàn còn cách Trường Sinh Bí Cảnh năm cấp bậc, nhưng mà ai cũng ngầm cho rằng hắn nhất định có thể đột phá được.
Đương nhiên, Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết lại tiếp tục ngồi xuống đàm luận đạo thuật, trao đổi kinh nghiệm tu luyện, cách nhìn của hai người. Hai người đều là thiên chi kiêu tử, kinh nghiệm vô cùng phong phú, trong lúc thảo luận đều có được rất nhiều chỗ lợi ích. Bất tri bất giác, cứ như vậy đã mấy canh giờ trôi qua.
Đương! Đương! Đương!.........
Một hồi chuông du dương vang lên, gió tuyết thét gào bên ngoài cũng không ngăn cản được tiếng chuông. Là tiếng chuôn triệu tập đệ tử của Vũ Hóa Môn.
"Tiếng chuông báo của Sơn Hà Bảng đại tái. Ta nghe nói lần này trong các nội môn đệ tử có rất nhiều nhân tài xuất sắc, có vài người tu luyện đến Thần Thông Bí Cảnh, so với năm trước chỉ có mình ngươi thì đông hơn rất nhiều. Hắc Hắc, ngay cả mấy tên gia tài không làm nên việc gì của Phương gia ta là Phương Mãn, Phương Duệ, Phương Liệt không là nhờ ai giúp mà cũng tiến vào Thần Thông Bí Cảnh rồi." Phương Thanh Tuyết cười lạnh đứng dậy nói, "Thanh Vy ở hải ngoại kết giao với một cao nhân rất lợi hại. Ta cũng không thể làm được chuyện như vậy."
"Cái gì? Ba người Phương Mãn, Phương Duệ, Phương Liệt cũng bước vào Thần Thông Bí Cảnh? Trở thần nội môn đệ tử Vũ Hóa Môn? Hơn nữa còn có thể trở thành chân truyền đệ tử?" Phương Hàn lại kinh ngạc lẫm bẩm, trong mắt hắn thì mấy người này không khác gì những con kiến.
"Là tán tu ở hải ngoại kết bạn với Thanh Vy, trong đó có một người tên là Huyễn Chân tiên sinh, thua thập mấy tên nô tài này làm ký danh đệ tử, truyền thụ cho bọn họ một ít pháp thuật tu luyện. Chỉ qua một năm bọn họ liền có thành tựu." Phương Thanh Tuyết nói: "Ta cũng đang âm thầm quan sát mấy tên nô tài này."
"Huyễn Chân tiên sinh? Chẳng lẽ là……"
Phương Hàn cả kinh, trong đầu hắn hiện lên hai chữ: "Thần Tộc?"
Đây là hai chữ vô cùng khủng bố, so với Thiên Ma còn khủng bố hơn, bởi vì Thiên Ma nhất tốc là do Thần Tộc tạo ra, chỉ là vài trăm triệu năm trước đã thoát ly khỏi Thần Tộc àm thôi.
"Sư tỷ âm thầm theo dõi? Cũng không đi Sơn hà Viện? Ta muốn đến đó xem thế nào." Phương Hàn cười cười.
"Ta biết rõ ngươi đã đạt thành hiệp nghị với Già Lam, phải trợ giúp một vài đệ tử Già Lam Hội đoạt được Âm Dương Vạn Thọ Đan và vài món bảo khí. Có điều trong môn quy có ghi là chân truyền đệ tử không được phép can thiệp vào Sơn Hà Bảng đại tái. Nếu như ngươi muốn nhúng tay vào thì phải nghĩ ra sách lược vẹn toàn." Phương Thanh Tuyết nói.
"Ta tựa nhiên là có sách lược vẹn toàn. Đi!" Bá! Phương Hàn hóa thành một đạo hào quang ngũ sắc, bay thẳng về phía Vũ Hóa Thành, trong lòng hắn có dự cảm là lần Sơn Hà Bảng đại tái này sẽ có biến cố xảy ra.
"Ta muốn tham gia đại tái! Ha ha! Ta muốn đoạt được bảo khí, đan dược……" Hạc Tiên Tử hoan hô, tung tăng như chim sẻ, đi theo đằng sau Phương Hàn, thanh âm như một tiểu cô nương.
Mà Tinh Vân Bảo Bảo cũng bay lên không trung, không ngừng cười ha hả.
Hồng Di Quận Chúa thì thâm trầm hơn rất nhiều, tu vi của nàng hiện giờ đều là nhờ sự trợ giúp của Phương Thanh Tuyết, đã luyện thành chân khí, có thể dùng Tử Điện Âm Lôi Đao cắt mọi vật. Lần này nàng rất tin tưởng sẽ giành được ngôi vị đệ nhất Sơn Hà Bảng. Nhưng mà khi nghe Phương Thanh Tuyết nói có thể có biến cố thì cũng không dám xem thường.
Xoạch!
Hào quang ngũ sắc mang theo Phương Hàn hạ xuống khán đài của trưởng lão. Lúc này với thân phận tôn quý của hắn có thể so với Thiên Công, Truyền Công trưởng lão, vừa hạ xuống liền khiến cho đệ tử toàn trường chấn động.
Đệ tử Vũ Hóa Môn sớm đã tề tựu trong Vũ Hóa Thành, mười vạn đệ tử đông nghịt, giống như ruồi bọ vậy. Phương Hàn nhìn quanh, chỉ biết năm nay Vũ Hóa Môn nhận thêm không ít đệ tử, ít nhất cũng đạt tới mười vạn đệ tử, số lượng nội môn đệ tử cũng gia tăng gấp đôi.
Bao năm qua, Sơn Hà Bảng đại tái đều là nơi để nội môn đệ tử tỷ đấu, ngoại môn đệ tử thì quan sát học tập. Lần này cũng không ngoại lệ. Phương Hàn đảo mắt nhìn quanh, quả nhiên phát hiện trong các nội môn đệ tử có một vài người có khí tức khá mạnh.
Thậm chí có một vài nội môn đệ tử có khí tức rất là kỳ lạ, như có như không, nhìn cách nào cũng không thể thấy rõ tu vi, thật khiến cho Phương Hàn cảm thấy bất an. Có điều Phương Hàn cũng không có vận dụng pháp lực cường hành nhìn thấu, chỉ lạnh lùng cười, nhìn xem rốt cuộc sẽ có chuyện gì xảy ra ở Sơn Hà bản đại tái.
"Là Phương Hàn sư huynh!"
"Không sai, đúng là Phương Hàn sư huynh. Huynh ấy cũng tới đây quan sát. Hôm qua huynh ấy đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, đáng tiếc là ta không thể tới Thiên Hình Thai trong Vũ Hóa Thiên Cung để quan sát. Trận chiến đó hẳn là rất đặc sắc."
"Phương Hàn sư huynh là người duy nhất có thể chống lại Hoa Thiên Đô, không biết qua mấy trăm năm nữa, ai sẽ là chưởng giáo của Vũ Hóa Môn chúng ta?"
"Không cần mấy trăm năm đâu. Chỉ cần bảy năm sau, Phương Hàn sư huynh sẽ cùng với Hoa Thiên Đô có một ước hẹn tỷ đấu, là sinh tử chiến. Khẳng định có một người phải chết, lúc đó người giành được thắng lợi tự nhiên sẽ trở thành chưởng giáo chí tôn tương lai của Vũ Hóa Môn chúng ta."
"Chưởng giáo chí tôn tương lai của Vũ Hóa Môn…. Là người thống trị một cõi, hô mưa gọi gió một phương, không biết khi nào ta có thể có được thành tựu như vậy…"
"Đừng mơ tưởng nữa, chúng ta có thể bước vào Thần Thông Bí Cảnh cũng đã rất giỏi rồi. Ngàn vạn lần đừng nghỉ đến chuyện tranh đoạt chức vị chưởng giáo đó nữa."
Hơn mười vạn đệ tử thì thào, bạn luận, trong đó có ba người lộ ra nụ cười lạnh lẽo, hung ác nhìn về phía Phương Hàn.