Vĩnh Sinh

Chương 193: Huyền Thiết chân nhân




Cheng cheng!

Hai lưỡi phi kiếm đâm vào nhau rồi bị uốn cong, khí thế như rồng rắn bay lượn.

Là một nam một nữ đang đối luyện ám sát phi kiếm thuật.

Trong lúc song kiếm quấn giao, hai mắt Hư Nguyệt Nhi mạnh mẽ chớp động, một cỗ tinh thần vô hình ba động phát ra, lập tức khiến nam tử đối diện toàn thân run lên, tựa hồ như ngăn không nổi, cảm giác như mình bị vây khốn, các loại tâm tình đều xuất hiện, tinh thần không cách nào thao túng được phi kiếm nữa, cạch cạch thoáng cái phi kiếm rơi xuống mặt đất.

"Thật là lợi hại! Hư sư tỷ, tỷ sao lại trở nên lợi hại như vậy? Tinh thần lại tăng vọt! Khiến cho đệ có ảo giác như mình bị vây khốn. Trong vòng mười ngày nay tỷ tu luyện pháp quyết gì thế? Lần trước chúng ta còn ngang tay cơ mà."

Nam đệ tử này thật vất vả mới khôi phục lại bộ dáng đứng thẳng lên, chậm rãi thở hào hển, tinh thần vẫn chưa ổn định, vừa rồi Hư Nguyệt Nhi thoáng cái thi triển tinh thần đáng sâu vào trong đầu hắn, thiếu chút nữa khiến hắn biến thành ngu ngốc.

"Không có gì, chỉ có điều ta mỗi ngày đều phục dụng linh đan của Thái Nhất Môn là Nguyên Anh Đan mà thôi, không thể tưởng được Nguyên Anh Đan lại thần diệu như vậy, liên tục phục dụng suốt mười ngày, khiến cho khí huyết của ta trở nên ấm áp thoải mái, đột phá tất cả ràng buộc. Khó trách Thái Nhất Môn lại là đệ nhất thiên hạ tiên đạo chi môn. Nguyên Anh Đan này quả thực khiến căn cơ của thân thể càng thêm vững chắc."

Hư Nguyệt Nhi mỉm cười, trên tay bỗng xuất hiện một viên đan dược óng ánh, trong viên dược có một hư ảnh hài nhi nho nhỏ, rất sống động. Trông thật thần kỳ.

"A! Nguyên Anh Đan!"

"Thật sự là Nguyên Anh Đan!"

"Sư tỷ lại có Nguyên Anh Đan để phục dụng, xem ra đại tái trên Sơn Hà Bảng lần này, đệ nhất danh không phải là sư tỷ thì còn là ai nữa. Không biết Nguyên Anh Đan của sư tỷ từ nơi nào mà có vậy?"

Vài tên nội môn đệ tử quây chung quanh đều hâm mộ tán thán.

"Đây cũng không phải là vật gì kỳ lạ quý hiếm lắm, Nguyên Anh Đan này cũng không phải là của Thái Nhất Môn, mà là do Phương Hàn sư huynh tại Luân Hồi Phong luyện chế. Phương Hàn sư huynh thật ra có vô thượng thần thông, có thể luyện chế ra đại lượng Nguyên Anh Đan! Lần đầy huynh ấy ban cho Già Lam cùng tám tỷ muội chúng ta mỗi người hai trăm viên. Còn có bốn, năm tháng nữa là tới đại tái Sơn Hà Bảng rồi, nghe nói lần này Sơn Hà Bảng đại tái, môn phái càng ban thưởng nhiều hơn, chư vị cần phải cố gắng lên. Còn nữa, gần đây trên Luân Hồi Phong của Phương Hàn sư huynh có tuyển nhận đệ tử luyện đan, coi lửa, loại dược, nuôi dưỡng Linh Thú, chư vị có thể đến nhờ Hồng Di sư muội xem, xem có thể kiếm được một chân hay không. Đến lúc đó Phương Hàn sư huynh sẽ ban Nguyên Anh Đan xuống đó."

Dạ Vũ thản nhiên nói, mấy câu này cũng đủ gơi lên cảm giác hứng thú của rất nhiều đệ tử.

Hư Nguyệt Nhi, Dạ Vũ, là đám người của Già Lam, khi ở trên chiến trường Thiên Ma đã kết bạn cùng với Phương Hàn. Phương Hàn luyện chế ra đại lượng Nguyên Anh Đan, trực tiếp ban cho các nàng, để các nàng đi khắp nơi tuyên truyền, quấy động nhân tâm.

"Phương Hàn, đây không phải là người đã khiêu chiến Hoa Thiên Đô sư huynh hay sao? Lợi hại như vậy à?"

"Khó trách hắn dám khiêu chiến với Hoa Thiên Đô sư huynh. Nhưng mà hắn ở đâu lại có nhiều tài liệu luyện chế ra Nguyên Anh Đan nhiều như vậy?"

"Chúng ta đi xem một chút đi! Nếu như có thể được ban Nguyên Anh Đan, võ công có thể tiến một bước, bằng không cứ như vậy, cả đời cũng không tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh đâu....."

Không tới vài ngày, tin tức Phương Hàn có thể luyện chế ra đại lượng Nguyên Anh Đan đã truyền khắp nơi trong môn phái. Đều khiến hơn mười vạn nội môn, ngoại môn đệ tử xôn xao.

Rất nhiều đệ tử đã chạy tới Luân Hồi Phong, muốn gặp Hồng Di quận chúa, sau đó trở thành người của Luân Hồi Phong. Hồng Di quận chúa chọn ra vài tên nội môn đệ tử tin cậy, sau đó ban cho mười viên Nguyên Anh Đan, quy định mỗi ngày chỉ được ăn một viên Nguyên Anh Đan, nếu như có chuyển biết tốt sẽ được ban tiếp. Mà lập tức lúc này tất cả đệ tử của Vũ Hóa Môn một lần nữa như nổ tung!

Nguyên Anh Đan cực phẩm đan dược bực này, lại được Phương Hàn cô đọng cuồn cuộn không ngừng mà thành, chẳng khác nào trong nạn đói mở kho lương tiếp tế.

Nhân tâm của đám Đệ tử nội ngoại Vũ Hóa Môn đều triệt để rối loạn, nguyên bản đối với Hoa Thiên Đô giống như thần linh, thế nhưng bây giờ lại bị Phương Hàn làm cho hơi biến đổi.

Mỗi một ngày qua đi, Phương Hàn lại luyện chế ra ba trăm ba mươi sáu viên Nguyên Anh Đan, thực lực có thể nói là càng ngày càng cường đại hơn.

Chẳng những nội ngoại hai môn hơn mười vạn đệ tử như nổ tung, muốn hướng tới Luân Hồi Phong, mà ngay cả đám chân truyện đệ tử cũng bắt đầu rục rịch.

Chân truyện đệ tử cũng cần phục dụng đan dược mới có thể tu luyện. Chỉ có Trường Sinh Bí Cảnh mới có thực khí. Thần minh bất tử.

Tại dãy núi phía đông nam Vũ Hóa Môn, một ngọn núi màu đen, giống như huyền thiết đúc thành, đỉnh núi lẫn vào trong mây mù. Ngọn núi này là của một vị chân truyện đệ tử phi thường lợi hại tọa chấn, gọi là "Huyền Thiết Phong!"

Trên Huyền Thiết Phong, người tọa chấn gọi là Huyền Thiết chân nhân, người này đã tu luyện tới thần thông lục trọng Quy Nhất Cảnh, nắm trong tay các chủng thần thông, luyện thành nhất trương phù lục, vạn pháp quy nhất, pháp lực cường hoành, là một nhân vật đỉnh cao trong Vũ Hóa Môn. Tuy không bằng trung Thiên Đô, đông Linh Tiêu, nam Vạn La, tây Già Lam, bắc Dao Quang, thế nhưng cũng là nhất phương hiển hách, khi xuất môn đều được người người tôn trọng.

Trong phòng đan ở Huyền Thiết Phong, lúc này đang có mấy vị chân truyền đệ tử tụ tập.

Cầm đầu tự nhiên là Huyền Thiết chân nhân, là một người trung niên toàn thân hắc y, đừng xem nhẹ một thân hắc y này của hắn, đó chính là một kiện bảo khí cực kỳ lợi hại gọi là "Huyền Thiết Chiến Bào" Thủy hỏa lôi điện cũng không thể ăn mòn.

Hắn lại tu luyện nhiều loại thần thông, đã luyện xong toàn bộ Ngũ Hành, cơ hồ có thể tương đương với Thất Diệp Ma Quân.

Những đệ tử khác đều mặc pháp bào đủ màu, pháp lực trên người cuồn cuộn, phẩm chất của các loại y phục này đều là bảo khí! Hơn nữa không phải là hạ phẩm bảo khí, đều là trung thượng phẩm bảo khí, uy lực cực lớn.

Khí chất trên người bọn họ cùng Phúc Thọ chân nhân, Lộc Mệnh chân nhân đều là độc nhất vô nhị, vậy mà đã tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh.

Một nhóm người này có thể nói là thượng lưu trong đám chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn.

Nếu như nói một môn phái cảnh giới Kim Đan đã là cao nhất. Như vậy ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh, lục trọng Quy Nhất Cảnh, chính là thượng lưu.

Lúc này trong tay Huyền Thiết chân nhân nắm một viên Nguyên Anh Đan, nhìn trái nhìn phải, sau đó lắc đầu nói: "Nguyên Anh Đan này thật sự là tự Phương Hàn luyện chế sao? Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn ta đã thấy qua, phẩm chất không cao như vậy. Đan dược hiện tại ta phục dụng chẳng qua chỉ là Trúc Cơ đan mà thôi, thế mà con lãng phí rất nhiều dược liệu cùng Thiên Ma luyện chế, lãng phí bao nhiêu thời gian tu luyện của ta! Thiên Nhân Cảnh cùng Quy Nhất Cảnh cao thủ cũng chỉ có tám trăm năm tuổi thọ, ta hiện tại đã trải qua hơn bốn trăm rồi. Thật sự nếu không có gì thay đổi, sau vài thập niên, tinh khí thần khô kiệt, lại càng không có hy vọng gì, chỉ có thể chờ chết già mà thôi!"

"Đúng vậy!" Một vị chân truyền đệ tử bên cạnh hắn cũng gật gật đầu nói: "Vũ Hóa Môn chúng ta xưa nay cũng có một số ít cao thủ Thiên Nhân Cảnh chết già. Tinh khí thần ngay từ đầu đã khô kiệt, sau đó già yếu xuống dốc, ai cũng không cứu được."

Cao thủ Thiên Nhân Cảnh cùng Quy Nhất Cảnh có tám trăm năm tuổi thọ, thế nhưng nếu như vượt qua năm trăm tuổi, sẽ trở nên già cỗi, tinh khí thần khô kiệt, lúc đó cho dù có đan dược gia tăng tuổi thọ cũng vô pháp đột phá cảnh giới.

Chỉ có tu luyện tới Kim Đan mới có thể một lần nữa gia tăng tuổi thọ vượt quá ngàn năm.

"Nếu như Phương Hàn mỗi ngày có thể cung cấp cho chúng ta đại lượng Nguyên Anh Đan, giảm bớt thời gian luyện dược, chúng ta thật sự không thể nào không hợp tác cùng hắn, trợ giúp hắn một tay, đối kháng với Hoa Thiên Đô."

Một người tu hành tới Thần Thông Bí Cảnh, có thể có được nhiều thời gian hơn để đi tìm dược liệu, luyện chế đan dược. Môn phái cũng phải bồi dưỡng người. Trưởng lão trong môn phái cũng muốn tu luyện, cũng cần đan dược. Một mực nuôi đám ký sinh trùng, vậy cũng không ra thể thống gì nữa.

"Đã như vầy, ngay bây giờ chúng ta sẽ đi tìm Phương Hàn, thế nào? Hiện tại chúng ta là chân truyền đệ tử, ngoại trừ đông nam tây bắc năm đại cao thủ ra, đệ tử đạt tới Quy Nhất Cảnh cũng chỉ có mấy người, thậm chí đều muốn tu thành Kim Đan. Nếu như lần này được Phương Hàn trợ giúp, để hắn cấp cho Nguyên Anh Đan, giảm bớt công sức luyện dược, tu thành Kim Đan, thành tựu lớn hơn nhiều, Huyền Thiết sư huynh cũng muốn tiên hạ thủ vi cường. Cùng Phương Hàn giao hảo. Hơn nữa Phương Hàn có Hoàng Tuyền Đồ, có thể xin được một vài giọt Vong Tình Thủy khu trừ tạp chất trong cương khí. Rất có lợi Đối với việc cô đọng Kim Đan!"

"Đi, chúng ta đi tìm Phương Hàn!"

Mặt khác, hai tên chân truyền đệ tử bên cạnh cũng chà xoa xoa tay nói.

Nguyên lai cao thủ trong lúc thu thập các loại nguyên khí trong thiên địa để cô đọng cương khí Đạo gia, liễm tụ đại trận, cũng tránh không được việc phải tiếp xúc tới thiên địa chi gian, các loại niệm phức tạp, sợi sợi cảm tình, đó gọi là "Tạp niệm hồng trần".

Những tạp niệm này luyện nhập vào trong pháp lực của mình, khiến nó mất đi độ tinh thuần, đối với tu vi chính là một cái trở ngại cực lớn. Nhất là quá trình ngưng tụ Kim Đan khó lại càng thêm khó.

Thiên địa chi gian phải tập trung khu trừ tạp chất trong ý niệm, tinh lọc cương khí thân mình, Vong Tình Thủy chính là liều thuốc tốt nhất. Nếu như cao thủ thần thông lục trọng Quy Nhất Cảnh chiếm được một giọt Vong Tình Thủy, cẩn thận tế luyện, dùng để rửa tạp niệm, quên hết thất thất bát bát tình cảm trên trốn hồng trần, như vậy khi luyện thành Kim Đan sẽ nắm chắc hơn rất nhiều.

Cho dù là cao thủ luyện thành Kim Đan, chiếm được Vong Tình Thủy cũng có thể làm cho Kim Đan được tinh lọc càng thêm tinh túy, đến khi tiến tới đệ bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp cũng có thể bình yên qua được.

Thiên nhược hữu tình thiên diệc lão. * < ý nói ông trời nếu như có tình cảm cũng sẽ bởi vậy mà bi thương rồi già yếu. Hình dung tâm tình mãnh liệt khi bi thương >

Truyền thuyết Vong Tình Thủy chính là để trợ giúp ông trời tuyệt tình, cho nên Thánh Thủy mới được sinh ra.

Bất kể là Nguyên Anh Đan hay Vong Tình Thủy đối với người tu hành, luyện khí mà nói đều là vật mà bọn họ tha thiết ước mơ.

"Chờ một chút!" Huyền Thiết chân nhân trông thấy mấy vị sư đệ muốn khỏi Luân Hồi Phong tìm Phương Hàn, vội vàng ngăn cản nói: "Phương Hàn tuy là đồng môn sư huynh đệ với chúng ta, nhưng lại không có giao tình gì. Chúng ta cứ tùy tiện tiến đến như vậy, hướng tới hắn yêu cầu đại lượng Nguyên Anh Đan, còn Vong Tình Thủy nữa, người ta sẽ cho sao?"

"Hắn bất quá cũng là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, chúng ta cùng hắn ngang vai ngang vế, đều là chân truyền đệ tử thượng lưu, hắn xuất ra mội vài viên Nguyên Anh Đan, giọt Vong Tình Thủy coi như là đón chào chúng ta, cho dù không có nhân tình thế nhưng hắn cũng không thiệt thòi gì." Một chân truyền đệ tử mũi cao, mặc một bộ y phục vàng lợt nói, ngữ khí của hắn có vài phần cao ngạo, rất trẻ tuổi, nhìn bộ dạng của người này tư chất cực cao, tốc độ tu đạo quá nhanh, có thể coi là một thiên tài.

Quả thực người này là một vị thiên tài hiếm có, tên là Ngô Lập.

"Ngô sư đệ nói lời này có vẻ không ổn." Lập tức một vị chân truyền đệ tử lắc đầu nói: "Người ta ngay cả Hoa Thiên Đô còn không sợ, chúng ta cũng không áp chế nổi hắn đâu."

"Ta có cách khiến hắn xuất ra đại lượng Nguyên Anh Đan cùng Vong Tình Thủy." Huyền Thiết chân nhân lẳng lặng nói: "Hắn chiếm được Hoàng Tuyền Đồ, chắc hẳn chắc hẳn tu luyện chính là cái thế ma công, Ngũ Đế Đại Ma thần thông. Ngũ chủng thần thông này, trong truyền thuyết có nói sau khi tu thành, uy lực cực lớn. Cùng Huyền Môn thập nhị pháp Tam Tai Cửu Nan của Thái Nhất Môn đứng ngang hàng. Nhưng mà cũng rất khó để luyện thành. Cần đại lượng Ngũ Hành tinh khí. Không có mấy trăm năm thời gian ngày đêm không ngừng khổ tu căn bản không có khả năng đại thành. Với đổ ước giữa hắn và Hoa Thiên Đô, sao có thể đợi được lâu như vậy? Cho nên chúng ta chỉ cần cung cấp Ngũ Hành tinh khí cho hắn, hắn tất nhiên sẽ đem Nguyên Anh Đan cùng Vong Tình Thủy hai tay dâng cho chúng ta."

"A? Ngũ Hành tinh khí cũng là thứ tốt, người người luyện khí đều muốn thu thập. Chúng ta đi nơi nào để tìm đây? Vả lại nếu như người này tu luyện Ngũ Đế Đại Ma thần thông, trong đó có Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, cho hắn một trăm tòa núi vàng núi bạc hắn cũng hấp thu hết, cũng chưa chắc có thể luyện thành. Vũ Hóa Môn chúng ta có mấy cái quặng mỏ huyền kim quang, để hắn hút sạch cũng có chút mơ hồ. Số lượng ngũ kim khí của mười cá nhân tu luyện Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí, cũng chưa chắc đủ một mình hắn dùng."

Ngô Lập lạnh lùng cười.

"Các ngươi quên Ngũ Hành linh căn rồi sao?" Huyền Thiết chân nhân liếm liếm môi nói.