Vĩnh Sinh

Chương 1554: Vũ trụ tan biến




Bên trong chư thiên vạn giới, năm tháng dài dòng, vội vàng trôi qua.

Nhoáng cái, hàng triệu năm trôi qua. Hai đại thế lực đứng đầu, Kỷ Nguyên Môn, Thiên Đô Giáo đều chìm trong im lặng, còn các tôm tép trong vạn giới nhập vào Thiên giới, thành lập thế lực mới. Thiên Đình, Khởi Nguyên, Chân Lý, các thánh địa vương triều đều trở thành mây khói.

Trong hơn triệu năm tháng này, bởi vì thiên địa đã xảy ra biến đổi. Thiên Quân sinh ra như nấm mọc sau mưa, bày ra thời khắc huy hoàng cuối cùng của kỷ nguyên này.

Kỷ nguyên cuối cùng trong ba ngàn kỷ nguyên. Kỷ nguyên tiếp theo, không biết sẽ là một đại thời đại rộng lớn hùng vĩ cỡ nào?

Có một ít Thiên Quân mới sinh ra, thậm chí đã quên Kỷ Nguyên Môn từng tiếu ngạo chư thiên, cũng quên đi Thiên Đình, tự cho là các cao thủ đều đã biến mất, mình trở thành chúa tể chư thiên, đúng là kẻ không biết thì không sợ.

Nhưng mà Phương Hàn cũng không để ý hoạt động của những con kiến này. Hắn toàn tâm toàn ý tu luyện chờ đợi thời đại thiên địa đại phá diệt tiến đến.

Tu vi của hắn hiện giờ ngày càng tĩnh lặng, ngày càng hợp nhất với Cánh cửa Vĩnh Sinh, có một loại cảm giác mình chính là Cánh cửa Vĩnh Sinh. Dường như hắn loáng thoáng biết được kiếp trước mình là gì, chỉ còn một tầng màng cuối cùng chưa bị chọc thủng.

Trong năm tháng hắn tu luyện lực lượng bản thân cũng đến mười chín kỷ nguyên đỉnh phong, lúc nào cũng có thể đột phá đến cảnh giới Tiên Vương.

Nhưng mà phải cần có thiên địa đại biến phối hợp, không có nhân tố thiên địa thay đổi, có khả năng hắn phải vĩnh viễn ngừng ở tu vi này, không thể tiến thêm.

Cùng lúc đó, hắn cũng nắm vững vàng tu vi của Hoa Thiên Đô, hết thảy thay đổi của đối phương, thậm chí trao đổi cùng Tiên Vương, đều nằm trong tay Phương Hàn, mọi sự vạn vật đều không thoát được tai mắt hắn.

Trong triệu năm tháng này, Phương Thanh Tuyết cũng tiến bộ cực nhanh, đã đạt mười tám Kỷ nguyên đỉnh phong, không bao lâu sau là có thể thăng cấp mười chín kỷ nguyên.

Đệ tử trong Kỷ Nguyên Môn cũng tăng mạnh, Thiên Quân đến hơn một ngàn người, một ít đệ tử trung tâm trọng yếu đều đã biến thành Thiên Quân, tụ thành một cỗ lực lượng không gì sánh kịp.

Linh Lung, Phong Bạch Vũ, Long Huyên, tu vi cũng tăng mạnh, đều đến mười sáu kỷ nguyên.

Những người còn lại, phần lớn đều thăng cấp đến mười lăm kỷ nguyên.

Tu vi đệ tử Kỷ Nguyên Môn ngày càng cao, thực lực ngày càng mạnh, là vì thực lực Phương Hàn quá mạnh mẽ. Hắn hấp thu khí Vĩnh Sinh ngưng tụ thành từng đạo Vĩnh Sinh Phù ở không trung, cao cấp hơn cả triệu lần so với Tiên Vương Đan. Hấp thu vào trong người sẽ làm chân khí xảy ra thay đổi, căn nguyên cũng có kết cấu như Cánh cửa Vĩnh Sinh, tự nhiên tu vi tăng vọt.

Phương Hàn hiện giờ đã thao túng tùy ý cô đọng khí Vĩnh Sinh, vượt xa Tiên Vương. Dù là Chúa tể Nguyên Thủy trong truyền thuyết, cũng không phải đối thủ của hắn.

Hắn tràn đầy tin tưởng, chờ đợi các Tiên Vương phun ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh, tiến hành một trận chiến cuối cùng. Hắn biết, kẻ địch của mình không phải Hoa Thiên Đô, Hoa Thiên Đô đã không có tư cách làm kẻ địch với hắn, chẳng qua là một con cờ, một con rối mà thôi. Kẻ địch của hắn là Tạo Hóa Tiên Vương, Chúa tể Nguyên Thủy hùng mạnh, thậm chí... thậm chí còn có kẻ thao túng Bạch Hải Thiện.

Uuu....

Một ngày, Phương Hàn cùng cao thủ Kỷ Nguyên Môn tiếp tục tìm hiểu thiên đạo đại thế ở Giới Thượng Giới. Đột nhiên, toàn bộ thiên địa chợt rung động, vô số khí tức âm lãnh truyền ra từ trong hư không.

Phương Hàn mở mắt, liền thấy được một màn không thể tưởng tượng. Mặt trời trên Thiên giới đột nhiên mất đi ánh sáng cùng tất cả lực lượng, hóa thành sao băng khổng lồ rơi xuống Thâm Uyên Vô Tận.

Toàn bộ Thiên giới lập tức chìm vào bóng tối, vươn tay không thấy ngón.

Thâm Uyên Vô Tận ở Thiên giới bị mặt trời lớn rơi xuống ảnh hưởng, đã xảy ra phán ứng dây chuyền. Vô số tâm của vực sâu bắt đầu bùng nổ, khí vực sâu tràn lên Thiên giới, mục nát hư không.

Mặt trời ở Thiên giới không phải tầm thường, mà là đo chính khí dương cương cực kỳ cương liệt biến thành, không phải hằng tinh, mà là một loại tượng trưng, tượng trưng cho chính trực, cứng cỏi, mạnh mẽ, vĩnh viễn không ngã xuống. Hiện giờ đã rơi vào trong vực sâu, hoàn toàn tan rã diệt vong, đây là dấu hiệu thiên địa đã bắt đầu mục nát, đại kiếp nạn tan biến lập tức đánh đến nơi.

Thiên giới, là nguyên điểm của chư thiên vạn giới.

Mặt trời lớn ở Thiên giới cũng là điểm ngưng tụ tất cả khí dương cương, một khi rơi xuống, toàn bộ thiên địa chỉ còn một mảnh tối đen.

Phương Hàn phóng mắt nhìn, liền thấy mặt trời trong vô số thế giới đều diệt vong, vô số hư không bắt đầu tan vỡ, bên tai truyền đến tiếng nổ lớn.

Tiếng nổ này, là tiếng báo cho thế giới bắt đầu hủy diệt.

Oong!

Hủy diệt đầu tiên là thế tục.

Ánh mắt Phương Hàn xuyên thấu qua vô số tinh bích hệ, liền thấy được bên trong thế tục, những ngôi sao như biển rộng, tất cả phát ra ánh sáng chói lợi như hằng tinh, sụp đổ như mưa rơi.

Toàn bộ thế tục chìm trong bóng tối, từng tinh cầu lần lượt tan rã, vô số tu sĩ bay lên, thống khổ gào thét, có pháp lực vô biên cũng không làm được gì. Thiên Tiên cao thủ nơi thế tục nhanh chóng già đi, làn da khô quắt, thân thể bốc mùi, không vận chuyển được pháp lực, biến thành một bộ thây khô, bắt đầu ngã xuống.

Thiên Nhân Ngũ Suy!

Ngay sau đó, Phương Hàn thấy được ba ngàn đại thế giới trong biển sao vô tận cũng bắt đầu tan vỡ, ở đại thế giới Huyền Hoàng trước kia đã sớm diễn sinh ra nhân loại mới, tu sĩ mới, thế lực mới. Nhưng hiện giờ trước thiên địa đại phá diệt, pháp lực bằng trời cũng không làm được gì. Tiên Vương cũng không ngăn cản được Thiên Nhân Ngũ Suy.

Oong!

Toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng hoàn toàn sụp đổ. Trung ương đại thế giới, Thiên Vương đại thế giới... hết thảy đều hóa thành tro tàn, đại biểu hết thảy những nơi Phương Hàn ghi nhớ đều hóa thành hư ảo.

Tuy nhiên, trong lòng Phương Hàn không có chút dao động. Bằng pháp lực của hắn hiện giờ, chỉ cần qua một kỷ nguyên này, sinh ra thiên địa mới, hắn hoàn toàn có thể tái tạo lại một đại thế giới Huyền Hoàng giống y như cũ.

- Thiên địa đại phá diệt, rốt cuộc bắt đầu?

Phương Thanh Tuyết cũng cảm giác được khí dương cương trong thiên địa đã biến mất không gian vực sâu vô cùng vô tận hoàn toàn đổ vỡ. Thâm Uyên Vô Tận hoàn toàn bùng nổ, liền giật mình mở mắt, toàn bộ thiên địa đã chìm trong bóng đêm.

Giới Thượng Giới cũng bắt đầu sụp đổ, mặt đất, trời cao, biển rộng, dãy núi dòng sông đều bắt đầu tan vỡ, trong không khí sinh ra khí tức mục nát khó ngửi.

Khắp nơi đều tràn ngập nước đen bẩn. nguyên khí tinh thuần hóa thành khí độc ô nhiễm lòng người.

Nếu không có tinh bích hệ Nguyên giới, chắc chắn cỗ khí dơ bẩn này sẽ thẩm thấu vào, kéo Thiên Quân vào bờ vực ngã xuống.

A! A.

Đột nhiên, bên trong Kỷ Nguyên Môn truyền ra tiếng kêu la thảm thiết. Một đám đệ tử không thăng cấp đến Thiên Quân rên rỉ thống khổ, giãy dụa, trên người truyền ra khí tức mục nát, tiếp đó liền chết đi. Dấu ấn sinh mệnh của bọn họ dung nhập thiên địa, hiện giờ thiên địa mục nát hủy diệt, bọn họ cũng bị cảm ứng, sinh mệnh lập tức mục nát theo, pháp lực đại thần thông nào cũng không thể xoay chuyển.

- Vận mệnh hư vô, vĩnh sinh vô lượng.

Phương Hàn ngồi nghiêm trang ở trung tâm Nguyên giới, đột nhiên nghịch chuyên thần thông đánh ra Đại Mệnh Vận Thuật, vô số lực vận mệnh mạnh mẽ khuếch trương ra ngoài.

Lập tức những đệ tử vốn đã chết đi lại đột nhiên ngưng tụ ra máu thịt linh hồn mới, không ngờ sống lại.

Hơn nữa, có những đệ tử đã bắt đầu mục nát cũng ngừng lại, vận mệnh của bọn họ như đã xảy ra thay đổi căn bản, nhảy ra khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành, gần như nháy mắt trở thành Thiên Quân trên danh nghĩa.

- Phương Hàn, huynh lại dùng Đại Mệnh Vận Thuật vặn vẹo vận mệnh của bọn họ? Khiến cho bọn họ tránh thoát Thiên Nhân Ngũ Suy? Đây là hành vi ngược dòng vận mệnh, sẽ lọt vào lực vận mệnh cắn trả.

Phương Thanh Tuyết chấn động.

Tiên Vương cũng không thể bảo hộ môn nhân khỏi Thiên Nhân Ngũ Suy. nhưng hiện giờ Phương Hàn lại làm.

- Không sao, huynh có quan hệ không tách rời với Cánh cửa Vĩnh Sinh, dù là Tiên Vương cũng không thể triệt để nắm giữ vận mệnh, nhưng huynh có thể. Ta không phải nô lệ của vận mệnh, mà là chủ nhân của vận mệnh. Ta nắm giữ hết thảy, ta muốn cho ai sống, hắn phải sống, ta muốn kẻ nào chết, thì kẻ đó phải chết.

Thân thể Phương Hàn vừa động, bùng lên một đoàn mây mờ ảo, tinh lọc khí mục nát trong hư không.

Toàn bộ Nguyên giới tòa sáng rực rỡ, đã trở thành nơi trú nạn cuối cùng trong thiên địa đại phá diệt.

Nguyên giới biến thành một vầng mặt trời chói lọi thay thế cho mặt trời Thiên giới, chiếu rọi hư không, khoảnh khắc hào quang chiếu rọi ra chư thiên vạn giới.

- Ta bảo hộ chúng sinh, ta che chở vô số sinh linh vũ trụ, người sống sót ở chư thiên vạn giới đến Nguyên giới, ta bảo hộ các ngươi vượt qua kiếp tận thế này!

Tiếng nói của Phương Hàn cuồn cuộn truyền ra bên ngoài.

Lập tức, rất nhiều Thiên Quân mới sinh ra đang đau khổ giãy dụa trong thiên địa đại phá diệt như thấy được ánh sáng vô hạn, lập tức như gặp cứu tinh, bay vọt về phía Nguyên giới.

Ầm ầm!

Thiên địa sụp đổ càng mạnh hơn hư không khắp nơi đều đang run rẩy. Trong ánh mắt của Phương Hàn và chúng cao thủ Kỷ Nguyên Môn, toàn bộ Thiên Giới từ từ hủy diệt, biến thành một cơn gió lốc dơ bẩn màu đen, quét ngang khắp nơi, phát ra đủ loại địa vực. Một cỗ khí tức lưu huỳnh địa ngục phát ra. Nguyên giới ở bên trong cơn gió lốc đen này cũng bắt đầu run lên, hào quang gặp phải áp lực rất lớn.

Có những ma thần sinh ra từ trong dơ bẩn, tách ra cắn nuốt linh hồn tu sĩ. Những con ma dơ bẩn này là ý niệm hung thần trong thiên địa, không có ý chí của mình, chỉ nghe theo bản năng hủy diệt mà đi làm chuyện hủy diệt.

- Thiên địa đại phá diệt lần này sao mà tới nhanh như vậy, mãnh liệt như thế?

Trong Kỷ Nguyên Môn có một ít cao thủ trải qua kiếp số thiên địa đại phá diệt, đều nhìn nhau, vẻ mặt hiện ra thần sắc khủng bố. Ở bên trong gió lốc hủy diệt kia, bọn họ cũng cảm giác được nguyên khí trong cơ thể xao động, có dấu hiệu suy bại, dường như tan biến lần này ảnh hưởng đến cả Thiên Quân.

- Đây là đại kiếp nạn cuối cùng trong ba ngàn kỷ nguyên, vượt xa những lần trước kia. Các vị, mỗi người vào vị trí, bảo hộ Nguyên Giới...

Phương Hàn lại truyền ra pháp dụ:

- Trong nguy hiểm nhất chính là thời khắc thu hoạch lớn nhất, Cánh cửa Vĩnh Sinh, sắp phun ra thần vật.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ