*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày tiếp theo, hai người thực sự đi đến khu vực trung tâm để tham dự lễ khai mạc của giải đấu tỉnh.
Lễ khai mạc kéo dài năm ngày đã tiến hành được hai ngày. Ngày thứ ba ngoại trừ sắp xếp các chương trình tiết mục, buổi chiều còn có một trận biểu diễn thi đấu.
Trên vé có ghi: Khuynh Cái Như Cố VS Tuyển thủ thần bí.
Victor nói: “Giống như tuyển thủ thần bí này bình thường có hai điều kiện: Thứ nhất là người trong giải đấu quốc gia, hơn nữa sau đấy sẽ không tham gia giải đấu tỉnh. Thứ hai, là cũng phải đến từ Tinh tỉnh số hai thì mới được”
Tyler cũng không hiếu kỳ loại mánh lới này, nói: “Xem cho vui thôi”
Victor lộ ra ánh mắt sùng bái, thầm nghĩ: Chậc chậc chậc, ông xã mình coi trận thi đấu cấp bậc gì đều là “Xem cho vui”!!
Hai người giống như đi xem phim, mua hai hộp bỏng ngô, mang theo hai chai coca, ngồi ở hàng ghế giữa.
Sau khi lễ khai mạc bắt đầu, vũ đài của thế giới thực và ảo sẽ hợp nhất.
Ở thế giới thực, hình ảnh ba chiều của vũ đài trong cảnh tượng giả lập, được chiếu trên đỉnh đầu khán phòng. Mà ở trong thế giới ảo, cảnh tượng ở thế giới thực cũng được chiếu lên. Hai bên giống như hợp thành một hình cầu, hoàn hảo vây quanh trung tâm sân thi đấu.
Mà ở trung tâm sân lại là cảnh tượng giả lập, lúc này người dẫn chương trình là bốn ngôi sao nổi tiếng của Tinh tỉnh số ba. Hình tượng mỗi người đều có nét riêng, phóng khoáng tự nhiên giới thiệu một chút về Pháp sư tố năng (1) lên sân biểu diễn thi đấu: Khuynh Cái Như Cố.
Cuối cùng bọn họ tuyên bố: “Xin mời khách quý thần bí của chúng ta lên sân!”
Theo âm nhạc vang lên, là một người trẻ tuổi tầm 27, 28, trên đầu đội một chiếc mũ lông chim cổ điển của Robinson, trong miệng ngậm một que kẹo, vẫy tay với khán giả.
Khán giả: “A a a a a a a!”
Tiếng thét chói tai trong nháy mắt đạt tới điểm sôi (2).
Victor nghiêng đầu, tựa vào vai Tyler.
Tyler đưa tay ra, bịt lỗ tai lại giúp cậu.
Hai người đều không biết vị “khách quý thần bí” này, hai mặt nhìn nhau một lúc. Victor nói: “Đây là ai vậy?”
Tyler nói: “Không biết, xem cho vui”
Victor “À” một tiếng, thò tay móc bỏng ăn, sau đó thuận tay đút một nắm cho Tyler.
Vị khách quý thần bí này, biệt danh “Quỷ Bí Thủ”, ID là: Phạm Đa.
Cậu chẳng những đến từ Tinh tỉnh số hai, vừa vặn cũng đến từ khu Địa Cầu.
Cậu là tuyển thủ Sát thủ đầu tiên phong thần ở khu Địa Cầu, lấy “Kỹ xảo nhiều vô tận” mà nổi tiếng.
Từ lúc cậu bắt đầu có tiếng tăm, tỷ lệ thi đấu thắng cứ cao không giảm. Từ giải đấu khu vực Địa Cầu một đường hát vang tiến lên, giết vào giải đấu quốc gia. Đồng thời năm ngoái đã một lần đạt được thành tích hạng ba toàn quốc, chỉ kém một chút mà thua á quân Mục sư Cửu Châu.
Từ khi cậu bắt đầu ra mắt đã chín năm, nhưng chỉ hai năm gần đây danh tiếng đột nhiên tăng cao, lấy tốc độ như sao chổi trở thành “Niềm tự hào của khu Địa Cầu”.
Tuy rằng điều này cũng chẳng có ý nghĩa gì, Tyler như thường không quen biết cậu ta.
Tyler và Victor ngồi trên khán đài, nhàn nhã mở hình thức xem phim.
Biểu diễn thi đấu chính là biểu diễn thi đấu, đánh đến lòe loẹt sặc sỡ cực kỳ đẹp mắt, nhưng thực ra không có bao nhiêu kỹ thuật, chỉ là thỏa mãn con mắt thèm thuồng của khán giả mà thôi.
Tyler quan sát một hồi, thì nói với Victor: “Pháp sư Khuynh Cái Như Cố kia, xếp hạng không cao sao?”
Victor lấy ra giới thiệu thi đấu, nói: “Vâng, anh ta không đánh giải đấu quốc gia. Bên trên có nói năm nay là hắc mã được xem trọng nhất, tân nhân (3) vương, là Chiến Thần mới được phong của khu Thiên Nga…”
Tyler ừ một tiếng, nói: “Khá thú vị. Phạm Đa dùng ba phần lực, Khuynh Cái Như Cố này cũng giữ lại con át chủ bài, nếu như hắn tham gia giải đấu quốc gia, vẫn có thể tạo thành uy hiếp cho Phạm Đa”
“Em không phục” Victor nói, “Tân nhân vương rõ ràng là anh mới đúng”
Tyler nói: “Tôi không phải người mới”
Tyler vừa nghĩ thấy cũng đúng: Phân Tyler thành “người mới” thì bắt nạt người ta quá rồi! Nào có người mới nào mà có kinh nghiệm thực chiến phong phú, ý thức chiến lược lợi hại như vậy chứ?
Lúc bỏng ngô ăn đến thấy đáy, biểu diễn thi đấu cũng đánh tới cao trào.
Phạm Đa lấy ra một trong những kỹ xảo thành danh của mình: “Thác lạc phong tranh bộ (4)”, vừa tính toán chính xác phạm vi phép thuật của Pháp sư bên địch, vừa tự do ra vào trong ngoài phạm vi, vừa vặn kìm lại sự phát huy của đối thủ.
Mà Pháp sư Khuynh Cái Như Cố hai tay hơi khép lại, kêu gọi nguyên tố thủy hỏa trong lòng bàn tay, mượn hơi nước bố trí từ trước, tạo ra một vụ nổ hơi nước hiệu quả kinh người.
Lúc này, Tyler bỗng nhiên “Hử?” một tiếng.
Victor hiếu kỳ hỏi: “Sao vậy?”
Tyler như có điều suy nghĩ nói: “Phép thuật tố năng, thú vị”
Vừa dứt lời, chỉ thấy vụ nổ hơi nước kia ập xuống che phủ toàn bộ trung tâm sân. Mây mù bốc hơi lại tự động tạo thành hình ngôi sao năm cánh (5), rất nhanh lại khuếch tán thành hình pháo hoa, cuối cùng mới tiêu tan vô hình.
Khán giả dồn dập thán phục: “Đẹp quá!” “Huấn luyện viên em cũng muốn học phép thuật này!” “Thực sự có phép thuật này hay là Khuynh Cái Như Cố tự tạo ra vậy?”
Lúc này, Tyler lại chắc chắn nói: “Là tự tạo ra, cái Pháp sư này dùng chính là kỹ xảo”
Lúc này Victor hết sức tò mò, hỏi: “Anh biết phép thuật sao? Em nhớ quy trình phóng thích phép thuật có nguyên lý khác hoàn toàn với kỹ năng cận chiến. Đa số người chơi cận chiến căn bản không biết phép thuật…”
“Không biết phép thuật thì lúc chiến đấu làm sao mà phân biệt được?” Tyler mỉm cười, nói, “Thời khắc mấu chốt, nếu nhận lầm phép Châm Thiết (6) thành phép Cầu Lửa thì cũng sẽ mất mạng”
Hai mắt hắn hơi híp lại, hiển nhiên là nhớ lại một vài chuyện cũ lúc còn trẻ. Kinh nghiệm như vậy cho dù chỉ có một lần cũng đủ chấn động lòng người, nhưng lúc hắn nói ra, giống như chỉ là tình cờ mà nhắc tới thôi.
Victor nghĩ nghĩ, nói: “Vậy, phép thuật nhiều như thế, nhỡ anh không thể nhận biết được hết thì sao?”
Tyler nói: “Ngày xưa phải mất rất lâu mới nhận biết hết được, giờ lại còn nhiều hơn, cũng chỉ là một lần nữa học thuộc mà thôi”
Victor vô cùng đau lòng, sau đó cậu lại bắt đầu mắc bệnh học bá.
Sau khi trở về, Victor bắt đầu tìm kiếm từ Pháp sư tố năng “Khuynh Cái Như Cố”, chậm rãi hiểu rõ hệ thống phép thuật trong eSport là như thế nào.
Trước đó đã nói qua, phép thuật do ba yếu tố tạo thành: Ngâm xướng, động tác tay, vật liệu. Từng yếu tố đều vô cùng phức tạp.
Mà theo như lời Tyler nói về “nhận biết phép thuật”, cũng là một trong những kiến thức cơ bản của tuyển thủ cận chiến (tuy rằng thật sự không có ai có thể học thuộc hết được). Bọn họ cần thông qua mấy âm tiết đầu của ngâm xướng, động tác tay đầu tiên của Pháp sư, kết hợp với phán đoán, nhận ra Pháp sư đang phóng thích phép thuật gì.
Victor vừa xem vừa ghi lại: Ngâm xướng quyết định thuộc tính phép thuật, động tác tay quyết định kết cấu phép thuật mà vật liệu có thể bổ trợ thêm cho phép thuật.
Ví dụ như nói một phép Cầu Lửa: Ngâm xướng là thần chú thuộc tính hỏa hai đoạn (tức sáu nhịp, ba giây). Mà động tác tay thì tương ứng với hai động tác tiêu biểu là “Ngưng tụ” và “Quỹ đạo”. Nếu như thêm một bước nữa là tăng thêm vật liệu thi triển phép thuật “Cánh chuồn chuồn” thì có thể làm cho phép Cầu Lửa này tự động tìm kiếm kẻ địch.
Nếu như muốn tự tạo ra một vụ nổ hơi nước biến thành hình ngôi sao năm cánh: Đầu tiên Pháp sư phải tính toán thay thế lượng nguyên tố thủy, hỏa. Ngâm xướng hai đoạn chính là sáu âm tiết, thay đổi giá trị thứ sáu cuối cùng. Sau đó Pháp sư phải xây dựng mô hình 3D của phép thuật này. Thủy là hình khối mười hai mặt (7), hỏa là bốn mặt (8), căn cứ vào giá trị đã tính toán ở trên để xây dựng mô hình ổn định hiệu quả. Cuối cùng chính là chọn động tác tay để diễn tả ra mô hình này.
Cái này liên quan đến giải tích số phức tạp, giải phương trình, hình học không gian…Nếu như muốn thêm vật liệu thi triển phép thuật, vậy thì còn phải thêm cả phương trình hóa học!
Cho nên mấy người chơi Pháp sư đều cần thuộc tính “trí tuệ”, đây không phải là nói chơi đâu!
Ở thế gới tây huyễn, trí tuệ con người ít nhất phải đạt tới mười tám mới có thể trở một thành pháp sư chính thức, mà chúng ta thường nói là IQ 130. Thiên tài chiếm 1% toàn nhân loại, thực ra thuộc tính trí tuệ cũng chỉ có mười sáu điểm thôi.
Victor: “…Cái này phức tạp quá!”
Học bá Khả xắn tay áo lên, tay phải cầm bút ghi chép, tay trái gõ bàn phím viết mật mã…
Qua một đêm, cậu lấy ra một xấp giấy, đặt ở trước mặt Tyler.
Tyler: “…”
Victor vểnh cái đuôi nhỏ tranh công nói: “Không kịp phân tích cụ thể, thế nhưng em đã tóm tắt qua. Em đã quy lại ba âm tiết đầu cùng động tác tay của tất cả phép thuật, học thuộc theo danh sách của em có thể thu hẹp lại 80% lượng công việc!”
Tyler cầm một tờ giấy lên, trầm tư thật lâu với công thức ở bên trên, mãi sau, mới nói: “Em cảm thấy học được trình độ tính toán này của tinh tế, cần bao lâu?”
Victor kiêu ngạo mà nói: “Bồi dưỡng từ nhỏ, mười sáu năm!”
Tyler nói: “Đây chính là lý do vì sao tôi không trở thành một pháp sư” Cho dù huyết thống của hoàng thất Nguyệt Tinh Linh đều là huyết thống vô cùng gần gũi với ma pháp. Mỗi một đời Nguyệt Tinh Linh Vương đều có tiếng là cao thủ có thể kiêm tu phép thuật…Hoặc là cũng có thể nói, Tinh Linh đều có tư chất làm pháp sư.
Hắn có một nửa dòng máu đến từ Tinh Linh, nhưng hắn vẫn đi lên con đường sát thủ.
Victor khó hiểu hỏi: “Thế nhưng, thế nhưng…không phải anh có thể thuộc lòng được tất cả sao?”
Tyler mặt không cảm xúc, đặt tờ giấy xuống, hai tay mười ngón giao nhau, thâm trầm nói: “Tôi không thích toán học. Có thể thuộc, tuyệt – không – tính”
Fanboy bé nhỏ không thể cứu chữa nội tâm si dại thầm nghĩ: Nam thần của mình thiệt thẳng thắn! Thiệt cute! A a a a a cute chết mất thôi!
Sau khi manh xong, học bá Khả hết thuốc chữa rất tự nhiên nghĩ tiếp: Mình phải giúp nam thần chuẩn bị thi đấu thật tốt mới được.
Ngày hôm sau, lúc Tyler mở cửa phòng, đột nhiên lùi lại.
Hắn nhìn thấy, fanboy nhỏ của hắn đã đổi số phòng của họ thành: ¥@&*@¥%! @¥%! #%...
Không cần hoài nghi, một chuỗi con số lung tung này trong mắt bậc thầy sát thủ chính là công thức toán học.
Tyler: “…”
Tyler nặng nề đi đến phòng ăn, thấy trên tủ lạnh là “¥@... @#%! #¥”, trên bảng thành phần của đồ uống bị dán thành “”! #¥! #¥! (&%”.
Một lát sau, Victor dịu dàng mang bữa sáng lên, nói: “Sắp đến vòng thi đấu đầu tiên rồi, trong mười lăm người của nhóm C có đến sáu Pháp sư lận. Nam thần nam thần cố gắng học thuộc nha! Không thể lười biếng không học thuộc phép thuật đâu đó!”
Tyler cúi đầu nhìn, thấy bên trên đĩa trứng ốp la, là sốt cà chua viết “”@#%@¥%! @#¥%”.
Bậc thầy sát thủ đồ cổ: “…”
——Fanboy nhỏ dịu dàng của ta đâu rồi? Tiểu Khả ta chọc một cái là đỏ mặt, trêu một cái thì xấu hổ, dỗ dành cái là quên tức giận đâu rồi?!!! Khả của ta tại sao lại trở nên không đáng yêu như vậy hả!
Chú thích:
(1) Pháp sư tố năng “ 塑能法 师 ”: tên gọi này bắt nguồn từ hệ thống DND ( Dungeons & Dragons), là một nhánh của pháp sư. Có thể lý giải là pháp sư triệu hồi hoặc chế tạo cũng như khống chế năng lượng. Tố = đắp, nặn; năng = năng lực
(2) Nhiệt độ bay hơi hay điểm bay hơi hay điểm sôi của một chất lỏng là nhiệt độ mà áp suất hơi của chất lỏng bằng với áp suất chung quanh chất lỏng. Khi đạt tới ngưỡng đó thì chất chuyển trạng thái từ lỏng sang khí.
(3) Tân nhân “ 新人 ”: người mới
(4) Thác lạc phong tranh bộ “ 错 落 风 筝 步 ”: thác lạc = chằng chịt, lộn xộn; phong tranh = con diều
(5) Nguyên văn Ngũ mang tinh “ 五芒星 ”: Sao năm cánh là biểu tượng trong Hy Lạp cổ đại và Babylon cổ đại, tượng trưng cho niềm tin của người tân Ngoại giáo, giống như biểu tượng Chữ thập trong Công giáo và Ngôi sao David trong Do Thái giáo. Ngôi sao năm cánh mang những sự kết hợp ma thuật, rất nhiều người Ngoại giáo mang đồ trang sức có biểu tượng này. Giáo dân thương sử dụng biểu tượng này để diễn tả năm nỗi đau của Chúa Jesus,và nó cũng liên quan tới Hội Tam Điểm. Tìm hiểu thêm ở đây
(6) Nguyên văn Châm thiết thuật “ 针 切 术 ”: châm = kim, thiết = cắt. Châm thiết còn là tên một trong những châm pháp của thêu truyền thống, thuộc một loại đường nét thêu của gấm Tô Châu.
(7) Khối mười hai mặt
(8) Khối bốn mặt (tứ diện)