Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 148: Liếm xong chưa?!




“Đại Ma Vương đẹp trai quá, đẹp chết mất…Áu áu áu áu áu áuuuuuuuuuu tui ngạt thở mất rồi!”

“Còn ai! Còn ai có thể chiến đấu được như Đại Ma Vương VS Pháp Thần, bốc cháy nổ trời! Đẹp trai khắp hệ ngân hà!”

“Tui vẫn luôn cảm thấy không phải là hai nhân loại đang đánh nhau, nghe bảo Tứ gia là đặc công xuất ngũ thiệt hả? Tui còn nghe Phi Hồng đi ra từ sở nghiên cứu khoa học quốc gia nữa cơ. Có phải thật không?”

“Thè lưỡi! Xì xụp! Xì xụp! Xì xụp!”

“Vũ Thiên đã chết, có việc hóa vàng mã. Việc nhỏ chiêu hồn, việc lớn đào mộ”

“Cảm giác kích động như xem phim bom tấn vậy, cái phim bom tấn chỉ có đạo diễn + chỉ đạo võ thuật + biên kịch giỏi nhất mới có thể làm ra được ấy…”

“Lén lút ôm Phi Hồng nhà tui đi! Trời ơi đau lòng quá, liệu có để lại bóng ma tâm lý không đây…Mấy người bảo Tứ gia là Sát thủ hả! Những lời này tui không tin!”

“Mọi người đừng bỏ lỡ! Diễn viên! Diễn viên! Giỏi nhấttttttttttt”

“Ai có thể diễn xuất phong tao được như Tứ ta? OMG, trừ phi chân thân Tứ gia xuất hiên trước ống kính, bằng không mặc kệ ai tới diễn, tui đều không nhận! Tui không nhận đóóó!”

“Lặng lẽ, trình diễn pháo mừng, trước sự ra đời, của quán quân! Đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng!”

Bình luận của khán giả quả nhiên oanh oanh liệt liệt như siêu tân tinh (1) nổ tung, bình luận viên liếc nhìn màn hình chung, mồ hôi lạnh đều chảy cả xuống.

Mỗi một trận đấu của Tứ gia đều có một kỳ cảnh rập rạp đồ sộ như vậy.

Trong lòng đạo diễn giải quốc gia đang nói thầm: Tốt lắm, tư liệu sống để làm phóng sự giải quốc gia đều có cả rồi, chờ sau này giới thiệu mùa 1170 rầm rộ thế nào thì cắt cảnh màn hình chung này vào, quả thật rất có lực chấn động thị giác…

Hai tuyển thủ nhẹ nhàng đi xuống sân khấu, rất nhanh đều khôi phục lại từ trong tiết tấu thi đấu.

Tuy rằng bọn họ đánh nhau đến một mất một còn cực kỳ khốc liệt trong cảnh tượng giả lập, nhưng trong hiện thực đều là kiểu tuyển thủ bình tĩnh, dùng lời các fan nói chính là “Các nam thần lãnh cảm”…

Phi Hồng níu cổ áo, thở phào một hơi nhẹ nhõm, đi qua bắt tay với Odin, nói rằng: “Không ngờ tôi cũng khó giữ khí tiết tuổi già (2), mùa giải quốc gia cuối cùng lại ném mất vị trí quán quân. Có điều bại bởi anh, tôi phục”

Với đối thủ khác, Tyler không có lời nào để nói.

Thế nhưng Phi Hồng là một Pháp sư không tệ, vô cùng gần với hình tượng pháp sư chân chính của thế giới Tây huyễn, điều này làm cho Odin có một loại cảm giác quen thuộc vi diệu, giờ phút này nghe anh ta chính miệng thừa nhận mình muốn rút khỏi vũ đài PVP, liền nói: “PVE thú vị không?”

Trên gương mặt lạnh nhạt mất tự nhiên của Phi Hồng bỗng lộ ra ý cười, tầm mắt lơ đãng liếc nhìn “một hậu cung rất lớn” trên chỗ ngồi người nhà của mình, nói: “Anh có thể thử xem. Thú vị không phải PVE, mà là các chiến hữu cùng anh phấn đấu”

Tyler đăm chiêu.

Lúc hai người nói chuyện, không cố ý tránh micro, tuy âm thanh rất nhỏ, những vẫn bị chộp được.

Trên màn hình chung lập tức lại là một vòng gào thét cuồng nhiệt, các fan áu áu kêu ai Sue Sue Sue cơ, cũng có người thuần túy cảm thấy vô cùng kích động trước khung cảnh trò chuyện hữu nghị của hai người họ.

Sau đó, hai nam tuyển thủ lại trở về với vẻ lạnh lùng, đối mặt với micro của người dẫn chương trình, một câu hỏi tuyệt đối không nói đến câu thứ hai, một câu tuyệt đối không vượt quá ba chữ.

Người dẫn chương trình: Khó chịu, muốn khóc (3) QAQ.

Đoàn trưởng của Phi Hồng cũng có một nhóm fan không nhỏ, lúc này cũng đang mạnh mẽ cày cảm giác tồn tại nói: “Nhanh! Đoàn trưởng đại nhân! Thu Đại Ma Vương đi! Cơ hội có thể gặp không thể cầu đó, mau phát huy mị lực nhân cách của ngài đi!”

Dưới sân khấu, đoàn trưởng quay đầu lại, trêu Đạo tặc trong đội: “Xem đi, Hoa Lúa, có người giật dây kêu anh đổi cậu này”

Đạo tặc cười lạnh một tiếng: “Từ lâu đã không muốn làm nữa rồi, một đám trong đoàn đều là phá gia chi tử, ông đây rành rành là Sát thủ, lại phải chuyển thành Đạo tặc, mỗi ngày trộm ví bù đắp chi phí trong nhà ——anh có giỏi thì bảo Tứ gia cũng thành Đạo tặc đi? Anh có giỏi thì bảo Tứ gia đi lừa đảo đi?”

Đoàn trưởng sợ hãi, hứng gió thu nhỏ lại, cuối cùng thành một nhóc đáng thương to cỡ bàn tay, run rẩy nói: “Xin, xin lỗi đại đại, ngài ngài ngài biết kiếm tiền ngài lớn nhất…”

Sự thật chứng minh, người lẫn lộn cùng một chỗ đường về của não (4) bao giờ cũng giống nhau.

Sau khi hai tuyển thủ xuống sân khấu, Phi Hồng bỗng nhiên nhớ ra gì đó, nhỏ giọng nói: “Tứ gia, anh có nghĩ tới đổi sang chơi chức nghiệp khác không? Ví dụ như Đạo tặc chẳng hạn?”

Tyler: “…”

Đối mặt với ánh mắt ẩn giấu kim quang của Phi Hồng, Tyler nói như đinh đóng cột: “Không suy xét chức nghiệp này”

Phi Hồng muốn hỏi vì sao.

Tyler quay đầu nhìn Victor, nói: “Bà xã cực kỳ coi trọng tuân thủ pháp luật, kiên quyết không làm chuyện trộm cắp”

Phi Hồng: “…”

Con người bé nhỏ trong lòng Phi Hồng đã muốn thổ tào: Anh lòe ai! Anh lòe ai hả! Ban nãy anh còn tàn nhẫn bóp chết tôi! Chính là tôi đấy! Ánh mắt đó, ông đây cả đời không bao giờ quên! Vừa quay đầu lại anh đã biến ngay thành công dân dõng dạc tuân thủ pháp luật trước mặt tôi hả?!

Lúc này chỗ tốt của lạnh lùng liền hiện ra, hai giây sau, Phi Hồng như không có việc gì đáp lại một câu: “Ồ”

Xuống sân khấu, Phi Hồng được một đám hậu cung của mình vây quanh, như sao sáng vây quanh mặt trăng, rời đi.

Trước khi đi, đoàn trưởng còn rất thân thiện vẫy tay với Victor, nói: “Bọn tôi sắp phải đi làm nhiệm vụ rồi, nghe bảo là thế giới Tây huyễn high magic (5), chờ khi nào khai hoang ổn đỉnh thì cậu và Tứ gia cũng tới chơi nhé. Bất cứ lúc nào đều chào đón các cậu”

Thời gian cùng xem một trận thi đấu, độ hảo cảm của Victor với đoàn trưởng đã là năm mươi, vẫy tay nói: “Có cơ hội nhất định sẽ tới!”

Sau đó Victor quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt thẩm vấn của đồ cổ nhà mình.

Tyler: “Tôi từ trên sân khấu xuống, đầu tiên là em nói chuyện với Phi Hồng, sau lại nói chuyện với đoàn trưởng bọn họ, không quan tâm đến tôi?”

Victor bị hù chết, vội vã dỗ nói: “Ông xã của em đẹp trai cực, đẹp trai vô đối, quán quân chuẩn giải quốc gia đều có thể giành được…Đối thủ còn là Phi Hồng nữa chứ!”

Tyler: “Trước khi đánh xong em cũng cho rằng phần thắng của Phi Hồng lớn hơn đúng không?”

Victor nói không chút nghĩ ngợi: “Sao có thể!! Ngày từ đầu em đã biết anh nhất định sẽ thắng rồi! Chỉ là chúng ta phải cho Phi Hồng chút mặt mũi có đúng không…”

Đồ cổ vui vẻ, mất tự nhiên nâng cằm nói: “Đi thôi, đi ăn một bữa ngon nào”

Hai người Tyler vẫn không đi được, lúc này nhân viên thông báo của giải quốc gia đi tới.

Đầu tiên bọn họ chúc mừng Tyler lấy được vị trí quán quân chuẩn, sau đó thông báo sắp xếp trận đấu tiếp theo của hắn: Ngày mai còn một vòng thi đấu xác định vị trí cuối cùng, đến lúc đó tạm thời xếp hai tuyển thủ hạng bốn và năm tiến hành thi đấu. Nếu cuối cùng là Phạm Đa chiến thắng thì sẽ được hạng bốn, như vậy từ quán quân chuẩn Odin trở xuống ba người phân biệt là: Phi Hồng, Cửu Châu, Phạm Đa.

Dựa theo quy tắc, trận đấu định vị nhiều nhất ghép cặp trên dưới ba vị trí. Nếu như từ quán quân chuẩn trở xuống ba người đều đã từng thi đấu (hơn nữa còn thua hắn), thì ván đó quán quân chuẩn sẽ luân không, trực tiếp trở thành tuyển thủ quán quân…

Như vậy chỉ còn lại việc nhận cúp trong đêm quán quân thôi.

Victor so sánh tỷ lệ thắng, vô cùng vui vẻ, nhỏ giọng nói: “Phạm Đa từng thắng người này, lần này tính toán tỷ lệ thắng đều trên 70%, em thấy ổn!”

Chả trách ban nãy trên màn hình chung cũng đã spam bình luận “Lặng lẽ trình diễn pháo mừng trước sự ra đời của quán quân”, xem ra giải quốc gia mùa này không để lại hồi hộp gì quá lớn.

Chuyện này sáng tỏ, tiếp theo dĩ nhiên là bản thân Phạm Đa.

Tuy rằng ngày mai sẽ có trận đấu cuối cùng, có điều sau một ngày Phạm Đa đã hoàn toàn lấy lại tinh thần, vô cùng có sức sống kêu lên với Tyler: “Tôi sẽ thắng! Thế nên sau đấy anh đừng có quên —— đừng có quên chuyện tôi nhờ anh đó!”

Tyler lắc lư chìa khóa, nói với Victor: “Thú vị đấy, phỏng chừng đánh nhỏ rồi đến già”

Victor cười trộm nói: “Có cảm giác Phạm Đa đang truyền thụ công pháp nuôi ‘cố nội’ trong chìa khóa ấy…”

Tyler: “???”

Victor: “…” Ặc, tuy rằng đồ cổ đã hiểu rất nhiều trò đùa, thế nhưng cái trò cười tiểu thuyết không hay gặp này, quả nhiên vẫn không hiểu!

Victor vẻ mặt tươi cười, kéo Tyler nói: “Đi thôi đi thôi, chúc mừng quán quân chuẩn trước nào! Mình tới khách sạn lớn ăn đi…”



Không đi được, bọn họ lại bị chặn.

Lúc này đến chính là một nhóm fan lớn của khu Địa Cầu, kích động đến độ một nửa người đều đang rơi lệ…Thật đó, nhiều năm qua khu Địa Cầu chưa từng có quán quân giải quốc gia, bọn họ vốn là tinh khu có nhân khẩu ít nhất, bao giờ cũng bị giới eSport ở tinh khu khác kỳ thị…

Nàng dâu chịu đựng nhiều năm hóa thành mẹ chồng (6), cuối cùng cũng có một Chiến Thần băng sơn, bọn họ dễ dàng sao?!!

Loại fan này mà từ chối thẳng thừng cũng không được, Đại Ma Vương mặt lạnh như tiền nhìn bọn họ vây quanh hắn ca hát.

Đừng tưởng rằng hắn không biết: Đằng sau có người tự cho là kín đáo móc búp bê cầu mưa ra, còn có người tự cho là rất nhỏ giọng quay video ——còn dám nói với di động “Trời ơi lại gần liếm liếm liếm liếm liếm liếm…”

Còn liếm.

Vẫn còn liếm?

Liếm xong chưa!!

Trên trán Đại Ma Vương nhảy ra gân xanh.

Victor sợ hết hồn, vội vàng vừa mở đường cho hắn, vừa lộ ra nụ cười tươi công thức hóa tiêu chuẩn nói: “Làm phiền mọi người nhường một chút, đừng chen lấn, bị thương thì không tốt đâu. Mọi người ăn cơm chưa? Nào nào, lối đi của các bạn bên này, cho người phía sau các bạn có đường đi, chúng ta không nên chặn lối ra khán phòng…”

Nói xong một chuỗi, hai người vù cái liền không còn bóng dáng, đi vào lối đi đặc biệt biến mất không thấy tăm hơi.



Kết quả là ở cửa lối đi đặc biệt lại bị chặn.

Lúc này chặn lại chính là một nhóm người muốn xin Tứ gia trao quyền hình tượng. Trong đó muốn làm game là nhiều nhất, nói chung là bản mô phỏng giải đấu eSport thế hệ thứ mười lăm giờ đều đã bán hết từ lâu rồi, có người ở tận Tinh tỉnh số sáu, ngàn dặm xa xôi mua game của khu Địa Cầu này về chơi, phí vận chuyển còn gấp hai mươi lần bản thể game.

Còn có người muốn viết ca khúc cho hắn. Có người thì quay phim phóng sự. Lại còn có người muốn hai người Tứ gia và Victor trao quyền, muốn dùng họ làm nguyên mẫu để viết tiểu thuyết tình yêu!

“Bảo đảm mạo hiểm kích thích lãng mạn lại duy mỹ!” Đối phương bắn một tràng bảo chứng, liều mạng nắm chặt tay Victor, “Nhất định sẽ cho ngài là người có nước da trắng nõn mê người nhất thế giới, mái tóc quăn mang hương hoa hồng, còn có cả thanh tuyến quyến rũ như Siren (7)!”

…Thật không hổ là sáng tác tiểu thuyết tình yêu lãng mạn duy mỹ! Cách diễn tả làm Victor sợ ngây luôn!!

Tyler trực tiếp vươn tay kéo Victor ấn vào trong lòng mình giấu kỹ mặt đi, lạnh lùng nghĩ thầm: Người tinh tế ngu xuẩn các ngươi, sóng âm của Siren nam mà xuất hiện thật thì trái tim của ngươi là thứ nổ tung đầu tiên đấy.

Chú thích:

(1) Siêu tân tinh, hay sao siêu mới, là một số loại vụ nổ của  sao tạo nên các vật thể rất sáng chủ yếu gồm plasma bùng lên trong một thời gian ngắn, cấp sao biểu kiến tăng lên đột ngột hàng tỉ lần, rồi giảm dần trong vài tuần hay vài tháng. Tổng năng lượng thoát ra đạt tới 1044J. Cấp sao tuyệt đối có thể đạt đến -20m.

(2) Nguyên văn Vãn tiết bất bảo “ 晚节不保 ”: tuổi già nhưng không thể bảo vệ được tiết tháo của mình. Cũng chỉ thời điểm sự việc thành công nhanh mà lại thất bại

(3) Nguyên văn Lam sấu hương cô “ 蓝 瘦香菇 ” ( Lán shòu xiānggū), là một cách đọc trại đi của nan thụ tưởng khốc “ 难 受難受 ” ( Nánshòu xiǎng kū)

(4) Nguyên văn Não hồi lộ “ 脑回路 ”: ngôn ngữ mạng, bình thường chỉ phản ứng, đường về của não có vấn đề, phản ứng sẽ chậm lại, đồng thời cũng dùng để chỉ hành vi. Ví dụ: Đường về não của tôi không giống mọi người, nghĩa là nói hành vi của tôi không giống mọi người

(5) Nguyên văn Cao ma “ 高魔 ”: phép thuật được chia ra làm cao ma (high magic) và đê ma (low magic). Thế giới low magic là thế giới có tỷ lệ phổ biến ma pháp rất thấp, người có thể trở thành pháp sư cao cấp không có mấy. Từ đó dẫn tới trong thế giới low magic không dễ dàng nhìn thấy pháp sư. Người bình thường đều chưa từng thấy ma pháp, có người thậm chí còn không tin ma pháp tồn tại. Tất cả sinh vật sử dụng ma pháp, đều bị cho là “ma quỷ”. Thế giới này thiếu các loại đồ dùng ma pháp, địa vị và tố chất của người sử dụng ma pháp thấp. Thế giới high magic thì ngược lại. Đây là mình tìm hiểu trên baike, thật ra cũng không rõ lắm hai loại này nghĩa là gì nhưng đại loại có thể hiểu: high magic là phép thuật được phổ biến và có mặt ở mọi nơi, còn low magic thì ngược lại. 

(6) Nguyên văn  Đa  niên đích tức phụ ngao thành bà “ 多年的媳妇熬成婆 ”: hiện tại hình dung một người trước đây trả giá rất nhiều, giờ rốt cuộc có thành tựu, nở mày nở mặt, có thể sống những ngày thật tốt

(7) Siren:  là những sinh vật mang thân hình nửa người nửa chim và có giọng hát quyến rũ. Tuy nhiên, sau một cuộc thi hát với 9 nữ thần Muses – những nữ thần âm nhạc, con của thần Dớt và thần trí tuệ Mnemosyne do nữ thần Hera tổ chức, các mỹ nhân ngư Siren đã thua cuộc và lông vũ của họ đã bị các thần Muses vặt sạch để làm áo như một chiến lợi phẩm. Không còn lông vũ, các Siren không bay được nữa và phần dưới dần dần biến thành đuôi cá. Theo truyền thuyết, những chiếc đuôi của họ có thể phát sáng để trở nên hấp dẫn hơn trong mắt những người đàn ông.