Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 131: Giải đấu quốc gia – Druid 1




Trận đấu này quả nhiên vừa bắt đầu đã rất là đặc sắc.

Hai tuyển thủ một là Sát thủ một là Druid, hệ thống sắp xếp bọn họ ở hai góc xa nhất. Ngăn cách ở giữa là chiều dài của toàn bộ thần điện bão táp, trên tám cây cột có khắc phù điêu muôn hình muôn vẻ, không có ngoại lệ đều đặt một chiếc đèn dầu, chiếu sáng cả vùng đất tăm tối xung quanh.

Thế nhưng thần điện quá cao, khung cảnh quá tăm tối, ngoài những nơi có chín ngọn đèn ra, những chỗ khác gần như đều chìm trong bóng tối, trần nhà cao vút thì gần như là không nhìn thấy.

Druid đứng ở tận trong cùng thần điện, bên dưới tượng Thần biển, Odin đứng ở cửa thần điện, bên dưới một phù điêu nhân ngư bán thần.

Thời gian đếm ngược kết thúc trong nháy mắt, Druid lập tức biến thân thành một con báo săn——hình thái báo săn này có sẵn kỹ năng ẩn nấp, bỗng nhảy vọt vào bóng tối trong góc, lập tức biến mất không thấy đâu.

Mà Odin ở cửa cũng đồng thời ẩn thân.

Hai tuyển thủ mở màn đã biến mất hết, chỉ còn lại một luồng gió lùa vào thần điện, bảy tám ngọn đèn dầu trên phù điêu đều đong đưa, ánh đèn lay lắt ảm đảm lấp lóe trong thần điện u ám, ngẫu nhiên nhẹ nhàng phát ra tiếng lách tách.

Bình luận viên bình chân như vại, đã sớm biết Sát thủ đánh với Druid mở màn khẳng định sẽ như thế, bưng tách trà nóng, không nhanh không chậm nói: “Vâng, chúng ta đều thấy hai tuyển thủ sau khi ẩn thân, vừa khéo lần mò từ hai bên mép tường thần điện”

“Hiện tại lần giao thủ đầu tiên sẽ có hai tình huống, một là có một tuyển thủ sẽ phát hiện được tung tích của đối phương trước, sau đó nháy mắt ra tay, chiếm được lợi thế tiên cơ. Một tình huống khác chính là hai người đều là thầy bói xem voi, mãi đến ba mươi giây sau cũng không có cách nào giao thủ, hệ thống phát thẻ vàng “Thi đấu tiêu cực” giảm 10% HP, làm cho bọn họ đồng thời hiện thân”

“Tình huống bây giờ tương đối trùng hợp, trước đó bọn họ chọn con đường vừa khéo xa nhất, có lẽ phải mất chút thời gian mới chạm mặt”

Chờ tới khi bình luận viên thảnh thơi nói đến đây, mười giây đầu đã trôi qua không chút gay gấn nào.

Khán giả đã mường tượng ra dự cảm không rõ, dồn dập biểu thị trên màn hình chung: “Druid kéo dài hơi tàn thi đấu đúng là khó coi quá…”

“Trời ạ, so với phong cách thẳng thắn dứt khoát của Tứ gia đúng là hai thái cực!”

“Gì mà ‘Druid kéo dài hơi tàn’, rõ ràng là ‘Druid tham sống sợ chết’ mới đúng…”

Cũng trong lúc ấy, trên hai cây cột bên ngoài cùng thần điện, đèn dầu đồng loạt “Phụt” một tiếng rồi tắt.

“…” Bình luận viên bày tỏ, “Oh, đợt thứ nhất chỉ có 5% tỷ lệ tắt đèn, cái này…Vâng, rất hiếm thấy”

Còn lại bảy ngọn đèn, thần điện đổ nát đã tối đi một góc, hơi lạnh của biển sâu bên ngoài dường như đã thấm dần từ cửa vào trong đại điện.

Ngay khi hai bình luận viên ánh mắt đăm đăm, vắt hết óc nghĩ nên nói như thế nào thì trong một góc nào đó của thần điện, đột nhiên nảy sinh giao tranh!

Đợt giao thủ đầu tiên xảy ra quá nhanh, ngay cả bình luận viên cũng phải nhìn thông báo của hệ thống mới biết được: ra tay trước là Odin.

Odin đang ở vị trí tầm mười lăm mét, giành trước phát hiện tung tích của Thanh Đoàn, tiện đà Stealth vô cùng chính xác đi đến giới hạn mười mét—— Thanh Đoàn ở giây tiếp theo liền nhận ra không đúng, thế nhưng trong tích tắc đã không còn kịp phản ứng nữa!

Tới trước mặt Druid trong hình thái báo săn, rõ ràng là một chiếc phi tiêu.

Báo săn nhảy lên không, né phi tiêu đồng thời điều chỉnh vuốt sắc, lấy hình thái mãnh thú trực tiếp bổ nhào đến trước mặt Odin. Năng lực phản ứng tức thời và ngắm trúng kẻ địch này, có thể nói là cơ sở tấn công ổn định của gã khi ở hình thái biến hình——cũng không phải tất cả tuyển thủ nhân loại nào cũng có thể thích ứng được với hình thái dã thú.

Cũng không phải tất cả tuyển thủ nhân loại nào cũng có kinh nghiệm đối phó với dã thú.

Thế nhưng, Odin không thể nghi ngờ chính là người đặc biệt đó.

Sau khi hắn ném phi tiêu đi cũng không thèm nhìn tới, lập tức dùng Tia chớp, không phải dùng để tấn công hay né tránh mà vừa vặn hoàn thành động tác di chuyển vị trí đến là ảo diệu, trực tiếp thoát ra khỏi phạm vi nhào cắn của báo săn.

Ngay sau đó, lại là một chiếc phi tiêu hoàn hảo lợi dụng thời cơ và vị trí đặc thù này, đánh trúng chân sau của báo săn.

Báo săn cũng không lập tức quay đầu, sau khi bổ nhào một cái, khí thế còn lại không giảm nhào đến trụ đá trước mắt, dồn sức mượn lực trên đó, vặn phần eo mềm dẻo của động vật họ nhà mèo, trong nháy mắt hoàn thành xoay người, lại lần nữa từ giữa không trung đánh về phía Odin.

Ngay trong khoảnh khắc ấy, Khải Ca cùng Sầm Tịch đồng thời ra khỏi vỏ!

Trong bóng tối đột nhiên ánh lên hai luồng sáng trắng như tuyết hẹp dài.

Odin không tránh không né, ngược lại đi về phía trước nghênh đón, hai mắt lãnh khốc nhìn thẳng vào vuốt nhọn của mãnh thú.

Song phương chạm trán ngay trong chớp mắt!

Trước khi bị tấn công, Odin bỗng nhiên gập đầu gối, cơ thể khuỵu xuống, nhờ vào quán tính, cả người trượt qua phía bên dưới báo săn!

Sau khi một người một thú hoán đổi vị trí lần nữa, bụng báo săn bất thình lình hiện ra một miệng vết thương hẹp dài.

Ỷ vào cơ thể mềm dẻo dị thường, báo săn lăn một vòng trên mặt đất triệt tiêu lực va đập, tiếp đó lại vọt vào trong bóng tối, bước từng bước mạnh mẽ lộp cộp lao nhanh ra ngoài.

Lúc này đợt giao thủ đầu tiên đã kết thúc, ban nãy đột nhiên gắng sức ——bình luận viên tăng nhanh tốc độ nói gấp mười lần cũng vừa mới nói xong, tổng kết lại: “Thanh Đoàn hoàn toàn không chiếm được gì, vứt một phần ba HP liền chạy, lượng máu này với hắn mà nói cũng là vô cùng thận trọng”

“Odin chưa từng đánh chính diện với kiểu nhân vật hình thú trên sân thi đấu thế nhưng có thể thấy là hắn vô cùng có kinh nghiệm. Đầu đồng đuôi thép eo đậu phụ, thông thường đánh mãnh thú họ mèo cỡ lớn đều đánh từ phần eo”

“Vâng, hiện tại sau khi giao thủ trực diện một đợt, Thanh Đoàn tính toán nhanh chóng rời khỏi chiến trường”

Báo săn là một sinh vật có khả năng di chuyển rất mạnh, Odin nhíu mày một cái, thử đuổi theo.

Trước đây cũng có rất nhiều tuyển thủ có ý định truy sát cái tên “Druid tham sống sợ chết” Thanh Đoàn này, thế nhưng ở phương diện này quả thật Thanh Đoàn đã dốc hết sức để rèn luyện, chẳng những am hiểu cách chạy trốn như điên trong hình thái báo săn mà bản thân cũng phối hợp rất nhiều kỹ năng di chuyển vị trí.

Odin tăng tốc đuổi theo, Thanh Đoàn lập tức mở kỹ năng Adrenaline của báo săn chạy như điên.

Odin thử hai phát Tia chớp liên tục, Thanh Đoàn cũng không chút tiếc rẻ sử dụng kỹ năng chạy như điên liều mạng chạy trốn.

Hai người trong vòng năm giây ngắn ngủi chạy ra hơn một trăm mét, trực tiếp từ bên dưới tượng Thần biển chạy một mạch tới lối vào thần điện bão táp ——chạy hết cả đường kính của cả cái bản đồ.

Thanh Đoàn vừa thấy mình đã chạy đến cuối bản đồ, kế tiếp càng dứt khoát, một lần nữa biến thành một con chim ưng, vụt cái bay lên trời, xoay 180 độ bay trở về.

“Chậc”

Bậc thấy sát thủ cảm giác mình đang điên cuồng đuổi theo con chuột chạy trốn khắp nơi, dừng chân, tiện tay lại ném một chiếc phi tiêu, làm rụng mấy sợi lông chim.

Giờ phút này bên ngoài sân thi đấu, bình luận viên im lặng thở dài, tốc tộ nói một lần nữa chậm lại về hình thức dưỡng lão: “Có thể thấy tuyển thủ Thanh Đoàn lại phát huy lợi thế tốc độ, Odin mặc dù có cơ hội ra tay nhưng không có cơ hội tiếp cận đánh chết hắn”

“Odin vẫn đang thăm dò, hắn vẫn chưa dùng đến đại chiêu Shadow Jump”

“Ban nãy hắn tấn công thăm dò chân Thanh Đoàn, thế nhưng Druid biến hình, loại trạng thái ‘Tàn phế’ sẽ được reset, không ảnh hưởng một chút nào đến khả năng chạy trốn”

Đúng vậy, con chim ưng kia bay một mạch về trên vai của tượng Thần biển, sau đó biến về hình người, dùng phép thuật của Druid buff cho mình hai phát, chờ đến lúc Odin đuổi giết tới thì lại biến thành báo săn, chui vào trong bóng tối tiếp tục chạy trốn.

Lúc này Odin ngay cả vũ khí cũng thu hồi, bước dài bước trong thần điện, ung dung như một vương công quý tộc nào đó đang dự tiệc trong đại điện.

Dù sao thì mọi người đều đã biết phong cách chiến đấu của Thanh Đoàn, tên lưu manh này nhất định sẽ trị liệu cho mình đầy máu rồi mới trở lại đánh.

——Giờ thì Odin hoàn toàn hiểu rõ vì sao tất cả mọi người đều không thích cái tên Druid này.

Có thể là ở trên sàn đấu eSport tinh tế tương đối hiếm thấy, thế nhưng loại chiến thuật lưu manh “Ta nhớ thương mi mỗi ngày, quấy rối mỗi ngày, có bản lĩnh thì mi mỗi ngày gối giáo chờ đến sáng đề phòng ta đi”, trên chiến trường chân chính cũng thường có, dù sao trong hiện thực cũng có rất nhiều trận chiến nhất định phải lấy yếu thắng mạnh. Chiến thuật mà kẻ yếu có thể sử dụng được trong tuyệt cảnh cũng chỉ có mấy cái như vậy mà thôi.

Odin không có thành kiến đối với loại người này, nhưng điều này không cản trở hắn tiếp tục đuổi giết.

Ba mươi giây chớp mắt trôi qua, vẫn chỉ có một cuộc chạm trán quy mô nhỏ.

Druid như con hamster thận trọng, chạy tới chạy lui trong bản đồ, song song buff đầy máu cho mình.

Cùng lúc đó, chiến thuật của Odin lấy thăm dò làm chủ, cũng không bị mất máu, kỹ năng ẩn thân cũng CD xong.

Trạng thái của hai tuyển thủ đều giống như lúc mới mở màn ——chẳng trách phần lớn trận đấu của Thanh Đoàn đều phải đánh ít nhất mười mấy phút.

Đáng tiếc là bản đồ này không thích hợp dây dưa kéo dài, bởi vì ở giây thứ bốn mươi, đã tắt sáu ngọn đèn.

Trong nháy mắt đó từ bình luận viên đến người xem đều kinh ngạc đến ngây người: “Ôi! Trời! Cái này rất có thể đột phá kỷ lục của tù trưởng Châu Phi đó! Chỉ còn có ba ngọn đèn thôi!”

Thần điện đã tối mịt hơn nửa!

Ngay trong khoảnh khắc bóng tối bao trùm, lại bùng nổ một đợt giao thủ ở trong góc.

Hai tuyển thủ ẩn mình trong bóng tối một lần nữa không hẹn mà gặp. Lần này Odin chỉ rút đoản kiếm Khải Ca ra, khi đối mặt trước sự tấn công của báo săn thì hắn còn hung tàn hơn so với đợt đầu giao thủ——

Hắn dùng Khải Ca đỡ lấy một bên vuốt sắc của mãnh thú, sau đó trực tiếp nắm lấy chân sau của nó!

Hình thể báo săn chạy trốn nhanh nhất trọng lượng cũng khá là nhẹ, Thanh Đoàn vốn đang bảo vệ cái bụng, không nghĩ tới khó lòng phòng bị, lúc này bị Odin trực tiếp nắm lấy chân nó ——

Sau đấy ném lên không!

“…Hừ!”

Odin nháy mắt dùng sức, bên trong thần điện vang vọng tiếng quát khẽ.

Sau đó báo săn trời đất quay cuồng, trực tiếp bị quăng lên cây cột ở bên cạnh, đập vào một cái suýt nữa ói ra cả lục phủ ngũ tạng, cùng trong lúc ấy bị đoản kiếm đâm thẳng vào động mạch cổ.

Tốc độ nói của bình luận viên nháy mắt lại tăng vọt: “Hay lắm Thanh Đoàn bị tóm rồi! Thật là không thể ngờ được Odin lại tay không bắt hắn, Tứ gia đúng là một cuồng chiến sĩ! Lần này bạo kích quá dữ dội!”

Tuyển thủ đẳng cấp này phản ứng nhanh cỡ nào, Thanh Đoàn chỉ nhận một lần tấn công, căn bản không lãng phí thời gian điều chỉnh tư thế, lập tức chuyển sang hình thái bò tót.

Odin dùng Ảnh vũ bộ né tránh công kích, liền thấy con bò tót biến hình tức thời trong 0.5 giây nhô ra một cặp sừng nhọn hoắt, ầm ầm vọt thẳng ra từ dưới cây cột, đầu cũng không quay lại một lần nữa lao về phía bên kia bản đồ.

Thanh Đoàn lại muốn chạy!

Tác giả có lời muốn nói: Tôi giải thích (spoil) một chút nha, vốn đánh xong trận này sẽ có thức ăn cho chó:

1. Tứ gia đúng là chỉ ghét mèo đơn thuần thôi

2. Tính cách (ác ma) thích bắt nạt người ta của hắn vốn đã rất muộn tao, đều do Tiểu Khả nuông chiều mà ra cả, khi nào ăn phải dấm chua hơn một nghìn chữ hắn mới nhận ra nhưng không thể nào làm quen được!