Việt Tinh Kỳ Truyện

Chương 79: Món quà bất ngờ




-“Chú Tứ, gượng đã “

Thân ảnh cao hơn mét 9, vẽ mặt điềm tĩnh nhưng cực kỳ lạnh lùng bước lại, cất tiếng nhẹ nhàng hỏi tên thủy pháp sư, giọng nói rất nhẹ nhàng nhưng ai cũng có thể thấy sự băng hàn trong từng chữ:

-“Ngươi kể lại cho ta xem lúc đó như thế nào, để ta xem người nào có gan động đến chuyện làm ăn của Lãnh gia ta như vậy”

Vừa nghe xong câu này, mặt dù có ý cho phép giải thích nhưng không hiểu sao thủy pháp sư một trận cảm thấy run rẩy, gai ốc như nổi hết lên, quỳ mọp xuống sàn mà cố gắng kể rành mạch, những tưởng chỉ cần một lần vấp chữ, một lần không rõ ràng có thể lấy đi cái mạng của hắn, người trước mặt hẳn không ai khác chính là cậu chủ độc tài nhà họ Lãnh, Lãnh Bội, một thiên tài, những cũng là một người quân phiệt đúng chất, cực kỳ lãnh khốc, không chút tính người kể từ chuyện hơn năm trước, dường như là một đã kích rất lớn từ cuộc đại hội tranh đấu.

-“Dạ thưa cậu chủ, chuyện là trên đường lấy tiền về, chúng ta phát hiện chiếc bẫy giăng cách đó 2 ngày đã bắt được một con linh thú, khi đến gần mới phát hiện ra một con linh thú rất hiếm, đó là một con Linh Ly,..”

-“Khoan, ngươi nói gì??, là một con Linh Ly sao”

Cả hai chú cháu Lãnh Tứ và Lãnh Bội gần như dựng đứng lên mà thốt ra, đây là bậc nào may mắn, Linh Ly loài này thực sự quá hiếm, đứng trong top những loại linh thú mạnh mẽ và thông minh nhất, tiền lệ bắt được loài thú này là cực kỳ ít, bởi vì nghe đồn đoán loài Linh thú này sống ở một nơi mà con người còn chưa đặt chân tới được, ít nhất rằng chưa ai thấy được nơi sống cụ thể của nó cả, nó quý hiếm ở chỗ nếu được bắt làm thú sủng thì là một thú cưng quá ư quý hiếm, quá ư dũng mãnh và thông mình, nếu không thì có thể nấu cao làm thuốc cho việc tăng cấp thể chất, có thể nói là trung tu lại xương cốt, loại bỏ tạp chất, cực kỳ hữu dụng cho tu sĩ, như một lần được làm lại cuộc đời vậy. Cho nên Linh Ly là loài linh thú cực kỳ quý hiếm.

-“Vâng…vâng…, đúng vậy, đúng vậy…, ta trong lúc cố gắng hàng phục nó đem về cho Lãnh gia thì tên bịt mặt kia tới, tất cả đều có A Tân pháp sư đi cùng ta làm chứng”

Nghe tới đây tên pháp sư còn lại cũng vội vã dập đầu đồng ý xuống đất nghe bôm bốp, nếu mà không đồng ý như vậy, nói ra chuyện nếu săn được Linh Ly đem về giao cho ai trong hai người ở đây chắc chắn làm phật lòng người còn lại, chết ắt hẳn không nghi ngờ, mà nếu dám giấu chuyện về Linh Ly định giấu diếm một mình nếu bị phát hiện thì chết còn thê thảm hơn, thậm chí muốn chết cũng không được.

Thủy pháp sư lại kể tiếp:

-“Tên đó mặc dù tu vi cao hơn bọn hạ nhân không bao nhiêu nhưng lại có bản lĩnh rất khó lường, vừa biết linh thuật mạnh mẽ như pháp sư,ít nhất là không thua ai trong 2 người hạ nhân, tốc độ như võ sĩ, dũng mãnh như chiến binh và đặc biệt tốc độ phi thân của hắn và không chiến là rất nhanh, hơn hẳn các pháp sư bình thường, và lúc đó dường như không thể cảm nhận được ba động linh lực khi bay cảu tên đó, bay như không bay vậy, không thể phán đoán hướng đi và cách tấn công được rất kỳ bí”

Lãnh Tứ và Lãnh Bội đồng thời một trận trầm ngâm, một tên tu vi không cao trong lời kể hai tên này chắc vẫn chỉ nằm trong úy tầng tu vi, nhưng lại gần như đồng thời phát huy sức mạnh của 3 hệ tu luyện, linh thuật, tốc độ và cả sự dũng mãnh. Điều này cũng quá khó giải thích a, ai trên Việt Tinh cũng lựa chọn một hướng đi riêng, bởi vì thười gian đời người không cao, phải chọn một hướng đi xác định mong muốn đạt tới một cảnh giưới thượng thừa, có thể cảm nhận chìa khóa về sinh tử, về không gian, thời gian để bươc vào vĩnh hằng, kiểm soát được luân hồi. Không ai bỏ phí thời gian đi tu luyện 3 hệ cùng một lần, chưa hiểu chuyên sâu về bất kỳ hệ nào thì đã hết thời gian rồi.hế mà cái tên này tu hẳn hoi 3 hệ tới cấp úy tầng.

Còn chưa nghĩ xong thì tên Hỏa pháp sư đầu sưng húp vì dập đầu bên cạnh đã nhanh chóng chen giọng:

-“hắn ta còn nói không chỉ mình hắn như vậy, mà cả môn phái mấy vạn người đều như hắn hết, đều thông thạo 3 hệ tu luyện, mà nghe giọng nói có thể đoán rằng người này tuổi còn trẻ, không giống một lão gia hỏa chút nào “

-“Cái gì??”

Hai chú cháu họ Lãnh lại được thêm một lần thốt lên giương mắt ếch ra, một con Linh Ly đã đủ rúng động cái Nam bộ này rồi, bây giờ lòi ra một môn phái lợi hại như vậy thì cán cân cân bằng bấy lâu nay ở Nam Bộ chắc chắn sẽ lung lay, không những thế, cả Việt Tinh cũng có thể bị ảnh hưởng nếu mấy vạn người đều như tên kia là có thật.

Đang suy tính phải giải quyết chuyện này như thế nào, thì một giọng nói của một người trung niên từ bên ngoài truyền vào:

-Hai đứa theo ta tới tận chiến trường để điều tra một chút, có thể phát hiện ra chút manh mối nào đóm đây không phải chuyện nhỏ có thể giấu diếm một mình Lãnh gia đâu, còn nếu không có chuyện lớn như vậy, thì phải tìm ra cho được cái tên đó, có thể có ích cho Lãnh Gia sau này”

-“Sao rồi, không sao rồi chứ Diễm?”

Diễm gật đầu nhẹ, tay vẫn đang ôm trong lòng con Linh Ly 2 đuôi, miệng nhỏ giọng như thể sợ tiểu linh thú thức giấc, nó đã được tắm rửa sạch sẽ, bộ lông trắng muốt, đôi tai vểnh nhọn lắc lắc, nhịp thở nhè nhẹ trông có vể khá hơn nhiều rồi.

-“ừm, không sao rồi Bão, con Linh Ly Này đúng là mạng lớn mà, bình thường các con kahcs mà bị thương nặng như vậy lại chiến đấu đến kiệt sức như thế kia chắc hẳn chết không nghi ngờ, rất may bên trong cơ thể nó như có một nguồn linh lực dữ trữ rất lớn vậy, cho nên hồi phục rất nhanh, chắc sẽ nhanh tỉnh lại thôi”

Băng và Bão bên cạnh cũng gật gù, Tiểu lôi báo bênh cạnh cũng ngồi bằng hai chân sau, chân trước một gác ngang ngực, một chống cằm như chuyên gia cũng làm bộ gật đầu theo vẻ am hiểu lắm. Bão nhân lúc Băng không để ý một cước đá văng tiểu lôi báo văng vào bụi cỏ cách đó mấy mét, Bão muốn làm vậy lâu lắm rồi, thật hả dạ mà.

Tạm yên tâm chuyện tiểu Linh Ly, Bão có chuyện quan trong hơn muốn làm, đó là đưa cho hai nàng động cơ, dù sao có thêm một lá bài tẩy cứu mạng, chẳng lẽ cứ chôn chân tại cái Đại học viên này cả đời sao được, tự bản thân bảo tự vệ vẩn hơn. Nhưng có điều hơi khó khăn là hai nàng không có khải hoàn giáp, muốn gắn chắc chắn động cơ lên người là hơi khó, cho nên hắn đã dặn anh em họ Cam chuẩn bị hai thiết bị đeo có thể thu gọn, sau khi làm xong sẽ đem tới cho hai nàng, tạm thời thì hắn sẽ cho hai nàng dùng linh lwucj bản thân tự tạo ra bộ giáp gần giống khải hoàn vậy.

-“Hai người đẹp lại đây, ta có quà tặng hai em đây” Bão tươi cười ngoắc tay, Băng không chút chờ đợi vẽ mặt hí hửng chạy lại, còn Diễm bỉm môi ra 

-“Hứ, ai là em của Bão hả, đấm chết tươi giờ”

Mặc dù là nói vậy nhưng bước chân còn nhanh hơn Băng vài phần a, chạy tọt lại như con nít được cho kẹo, Bão cũng đành ngán ngẫm lắc đầu, đúng là con nít quá mà, khác xa với cái thân hình dụ hoặc kia mà, mặt học sinh, thân hình phụ huynh là đây chứ đâu.

Nói rồi, Bão giơ tay phải hoa lên một cái, làm vậy cho ngầu thôi chứ triệu hồi ra Khải Hoàn giáp cần gì dài dòng như vậy, hai cô nàng hai bên thì mắt không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào từng phiến lân giáp lắp ghép vài nhau trên người bão, từng tiếng “lách cách” cực kỳ đã tai vang lên, một khung xương màu vàng rực sáng lóa cực kỳ ngầu được Bão mang lên người, cho dù chưa biết để làm gì cũng ư quá ngầu rồi, rồi sau đó là điều khiến Diễm như hả mồm rớt cả hàm chạm xuống đất, bởi vì một chuyện quá sức tưởng tượng đối với nàng đã diễn ra ngay trước mắt, nàng chỉ thấy sau lưng Bão xuất hiện mấy ống kim loại lạ kỳ, phía trước cũng có vài ống tương tự nhưng nhỏ hơn rất nhiều, rồi từ đó có luồng lửa xanh xanh xịt ra, và kết quả là Bão dần dần rời khỏi mặt đất rất nhẹ nhàng, điều mà ngay cả pháp sư cửa nàng còn không làm được, khinh công cần một lượng linh lực phát động rất nhiều, ba động không khí cũng rất mạnh, mà Bão này bay lên thoải mái như vậy, bây cao thiệt cao, nhanh thiệt nhanh, lại còn không hề có linh lực ba động trong không gian, đây là cái lý nào chứ.

Bão làm vài vòng trước ánh mắt ngưỡng mộ của hai nàng rồi hạ cánh xuống, gương mặt tự hào ngẩng tới trời xanh:

-“Thế nào, bây giờ hai nàng muốn bay như ta không hả?”

-“Có, có, có …..cho em bay nữa”

-“Có có … cho Diễm bay với “

Vừa nói hai nàng như trẻ con hai bên ôm chặt hai tay của Bão mà vung vẩy làm nũng, như con nit đòi papa mua quà vậy, hai nàng trong cơn phấn khích vì món quà này đâu có để ý tới cái vẻ mặt ngu người c ủa Bão đâu, mũi hắn rỉ ra hai dòng máu cam không cách nào lau hết, giờ hắn mới biết cái câu “thằng bốn hộp sữa, thằng không hộp nào” thực sự quá phê đi, từng khối thịt ôn mềm mại cạ cạ, áp chặt vào tay hắn, hai bắp tay như lọt vào thung lũng sung sướng, con gái thười nay làm gì có áo lót chứ, cảm giác phải gọi là 100% yomos mà,hai nàng cứ lắc, còn hắn cứ phê, hai chân khép chặt vì sợ thằng em biểu tình quá đáng.

Nhìn thấy mặt Bão đơ ra, hai nàng còn tưởng Bão làm giá, mà cũng đúng, món quà này quá là giá trị đi, một phát minh quá khủng khiếp, tầm ảnh hưởng có thể đến cả Việt tinh, cho nên chảnh chọe là đúng rồi, như sự Bão rút lại lời hứa, hai nàng càng là làm nũng nhiệt tình, miệng liên tục năn nỉ ỉ ôi bằng mấy cái thanh âm ướt sũng đầy khiêu gợi đó, đôi gò bồn đảo cứ cứ tung hoành ngang dọc, đôi mắt đầy vẽ ngay thơ dụ hoặc nhìn Bão mong chờ. Làm thằng đàn ông, sao Bão có thể chịu được cái cảnh này thêm phút giây nào nữa chứ.