Việt Tinh Kỳ Truyện

Chương 46: Phút chót




Tiến vào phòng là đã bắt đầu tính giờ rồi, cho dù có tu luyện hay không, Bão đương nhiên biết tiếc tiền rồi, nhanh chóng tiến đến kéo cần gạt bắt đầu tu luyện, sau đó tiến tới ngồi trên một chiếc thảm ngồi bệt ở giữa phòng, đoán chắc là vị trí thuận lợi nhất được chuẩn bị cho tu luyện ở phòng này.

Ngay lập tức tứ phía linh khí ầm ầm tràn về, như một làn khói trắng nhanh chóng lấp đầy khoảng trống trong gian phòng, một cảm giác mát lạnh tê rần đến từng lỗ chân lông, cảm giác thư thái tràn ngập cơ thể, đúng là tiền nào của nấy a, tốn chút tiền, nhưng mang lại là một không gian tu luyện quá mức thuận lợi như này.”Đúng là có tiền mua tiên cũng được a”, Bão chỉ biết thầm trách bản thân sao quá nghèo.Vậy phải rõ bọn thiếu gia tiểu thư nhà giàu, điều kiện tu luyện là thuận lợi tới mức nào a, như cơm đưa đến tận miệng, chỉ việc nhai thôi mà làm cũng không được thì cũng quá tệ đi.

Chu thiên vận khí nhanh chóng được Bão đẩy lên tốc độ cao nhất, một luồng xoáy trên đỉnh đầu hắn dần hình thành, lớn hơn lúc ở Đại HỌc Viên đâu chỉ gấp đôi, tốc độ hấp thu linh khí lại càng nhanh, tầng xiềng xích sĩ tầng tầng 4 nhanh chóng răng rắc vỡ vụn, Bão trực tiếp thăng cấp lên cấp 5 sĩ tầng, một trận sảng khoái chạy khắp kinh mạch, giác quan tăng thêm một tầng nhạy bén, đang điền không gian như lớn thêm một khỏng rộng, thức hải dần dần lộ hình, giác quan thứu 6 như thêm một chút cảm ngộ.

Không dừng ở đó, Bão vẫn tiếp tục điên cuồng hấp thu linh khí, không thể để sót một đồng nào được, đồng tiền đi liền khúc ruột à nghen, phải tiêu cho thỏa đáng từng đồng.

Không quan tâm đến gì bên ngoài, Bão đã ở đây tu luyện gần 2 ngày,, hắn mới sực nhớ đến vòng 2 cuộc thi,thật lòng hắn muốn trở ra xem thử Diễm dạo này thế nào, nhưng trong lòng hắn nàng còn xa mới có thể cùng hàng Băng so sánh, hắn quyết định tiếp tục tu luyện, không phải lúc nào cũng có cơ hội tốt như vậy, lại một đêm qua đi, đây đã là ngày thứ 3 hắn ở trong phòng tu luyện, linh khí thiếu hụt sĩ tầng tầng 5 ngót nghét đông đầy, chỉ cần cơ duyên hắn sẽ lập tức tăng cường lên cấp mới, sĩ tầng tầng 6 à nghen, nếu không phải là hết giờ thuê phòng thì hắn muốn ở đây tu luyện thêm vài tháng, nhưng nghĩ lai số tiền bỏ ra, Bão cũng chỉ biết ngao ngán thở dài. 

Trong lúc Bão còn đang tận dụng từng giây từng phút nơi phòng tập, thì vòng thí thứ 3 cũng đã sẳn sàng để bắt đầu, thầy hiệu phó càng là người nóng ruột nhất, dù sao hắn cũng là một con bài tẩy của Đại Học Viện à nha, người thứ hai đứng ngồi không yên, còn ai nữa mà không phải là thầy Phong yêu dấu chứ, nếu có chuyện gì xảy ra với “ học trò cưng “ này của hắn, nói không chừng hắn có cả dũng khí để lật tung cái thành Cổ Loa này lên cũng có thể a.Không những thế, các học sinh trực tiếp chứng kiến trận chạm trán lúc trên phi thuyền cũng hết sức rõ ràng, Doom không phải một tay mơ, một tên chỉ dựa vào quan hệ để tiến đến cuộc thi này, mà rõ ràng là hắn cõ thực lực thực sự, điều đó rành rành ra trước mắt đấy thôi, một tên sĩ tầng trung kỳ, tẩn 3 tên sĩ tầng hậu kỳ te tua sơ mướp, cả Đại Hoc Viện liệu có ai làm được như hắn, nói không chừng cả Việt tinh cũng không có mấy thiên tài nhưu vậy a, điều đáng tiếc duy nhất có lẽ là vết thương quá nặng trên lưng người đó, liếc sơ qua cũng biết có ngừoi ám toán, thiên tài bị nhiều kẻ ganh ghét, âu cũng là chuyện thường tình, thiên tài cho dù là thiên tài, nhưng lúc tu vi còn chưa cao vẫn chỉ là con kiến hôi mặc cho người khác chà đạp mà thôi, chỉ có những tên may mắn sống trong một gia tộc mạnh mẽ được bao bọc từ chân tới tóc, họa may ra mới trưởng thành một cách bình ổn nhất a, điển hình là tên Lãnh Bội của gia tộc họ Lãnh tại Sài Gòn sao, cơ mà tên này số cũng đen, bị một tên được đánh giá là cùi bắp nhất khối tân sinh viên đánh cho một trận thưuà sống thiếu chết, đến giờ còn chưa hoàn toàn bình phục. Và kết quả sau đó thì dường như ai cũng biết rồi, Bão bị ám toán, may mắn thóat chết sau còn trở lại giết một phát liền 20 tên Lam Hoàng hội.

-“Qua vòng 2 combo, số điểm của các vùng có chút thay đổi, bởi vì mỗi vùng chỉ được thi đấu một tiết mục duy nhất, nên số điểm chênh lệch so với vòng một cũng không nhiều, Tây Nguyên vẫn lẹt đẹt đi útvới 45 điểm, kế tiếp là Duyên Hải với 49 điểm, và đồng điểm nhất 53 là Nam Bộ và Đông Hải, vì tại vòng 2, đội thi của Đại học viện giành được 8 điểm,hơn một điểm so với Đông Hải. Với tư thế giằng co nhau, các đội tuyển tiếp tục bước vào vòng 3, vòng Tranh Đoạt” giọng nói ồm ồm của nam tử to con lại vang vang cất lên 

-“Sau đây tôi xin thông qua luật thi đấu của vòng 3, số điểm của vòng ba tìm được sẽ khá lớn, nên có tính chất quyết định chiến thắng chung cuộc cuộc Tứ Lục Thiên Kiêu năm nay, đó điểm được tính dựa trên số thẻ bài đạt được của mỗi đội, mỗi thẻ bài này đều được ấn ký của ban tổ chức nên không thể làm giả, vị trí của các thẻ bài cũng được ban tổ chức dùng linh thuật ngẫu nhiên tự bay đến trong bí cảnh, vị trí của các thẻ bài này ban tổ chức hoàn toàn không hề biết, cho nên vấn đề tiết lộ thông tin vị trí là không hề có. Đồng thời số lượng thẻ bài là có hạn, 200 thẻ bài cho cả 4 vùng, trong đó mỗi vùng sẽ có 40 thẻ bài có dấu hiệu riêng của vùng mình sẽ dễ dàng tìm ra trước đội khác. Và đương nhiên 40 thẻ bài còn lại chính là thẻ bài tự do, không có bất kỳ dấu hiệu nào.

Trong thi đấu, có thể sử dụng mọi biện pháp để giành lấy thẻ bài, có thể tiến hành tranh đoạt trên ngừoi đối phương, 

Vấn đề an toàn đương nhiên được đặt lên hàng đầu, mỗi thí sinh khi tiến vào bí cảnh đều được nhận một truyền tống châu, chỉ cần có nguy hiểm tới tính mạng, truyền tin châu này sẽ tự động vỡ nát, truyền tống người này ra ngoài bí cảnh

Thời gian tiến hành tranh đoạt là 1 tuần”

Mới đầu mọi người còn lo lắng cho an toàn của thí sinh, những sau nghe được truyền tống châu thì cũng nhẹ yên tâm, cũng sẽ không có sự việc nào quá lớn gây ra chiến tranh giữa các vùng được.

Cùng với nam tử to con, theo sau bay lên không trung là 3 người khác, tu vi có lẽ cũng không sai biệt nhau là bao, sau hơn nửa tiếng đồng thời đánh ra hàng loạt thủ quyết, linh lực quần vũ dường như bẻ gãy cả không gian, một cánh cổng không gian 7 sắc như một vòng xoáy nằm ngang nhẹ nhàng thoáng xoay tròn, ánh sáng lấp lánh nhè nhẹ phát ra từ cánh cổng tản mác xuống bên dưới, cũng đủ biết lượng linh lực để mở dược cánh cổng này kinh khủng tới mức nào.

Cùng trong lúc đó là lúc các thí sinh tiến hành nhận lấy Truyền tống châu, chuẩn bị để tiến vào bí cảnh.

4 vùng gần 80 người đã chuẩn bị xong, ai nấy đều là trên gương mặt tràn đầy hứng khởi, khao khát thể hiện bản thân, lập công lớn đoạt lấy lượng lớn thẻ bài cho vùng của mình, đãi ngộ khi trở về đương nhiên là không nhỏ à nha.

Tất cả mọi ngừoi đã sẵn sàng, theo thứ tự vùng tiến vào bí cảnh, đây là một bí cảnh vô danh bỏ hoang đã lâu, được ban tổ chức triệu hoán thu thập về để phục vụ cho Tứ Lục Thiên Kiêu năm nay, trong này hầu hết là khu vực hoang vắng, rừng rậm, đầm lầy cũng là khá nhiều. Cảnh vật càng là hoang sơ, dấu vết con người rất là ít, cho nên vị trí hạ lạc của thẻ bài sẽ rất là đa dạng, phong phú.

Nhưng trong đó không phải cứ đi vu vơ mà được, nguy hiểm cũng rình rập, linh thú hoang dã là nhiều vô cùng, lơ tơ mơ là bị tống ra ngoài ngay, nhưung bị thương nhất định là phải chịu rồi, vì truyền tống châu chỉ kích phát khi tính mạng bị đe dọa mà thôi, bị thương đương nhiên là không tính rồi. 

Nhưng đây cũng là cơ hội lật kèo của Tây Nguyên, một số người hiểu biết sẽ nhận ra điều này, nhưng cũng sẽ không ai bới móc điểm này ra, bởi vì đó cũng là năng lực đặc biệt của chính họ, cũng là thực lực, chứ không hề có thiên vị gì ở đây cả.

“Biến thể”

Từng hàng người tiến vào, tiến vào, mà cái tên khòm lưng kia còn chưa tới, mỗi lượt ngừoi đi vào như một tiếng trống đánh vào lòng thầy hiệu phó cùng với thầy Phong, một người lo lắng bị người phía sau trách phạt, càng là lo lắng cho cuộc thi hôm nay của Đại Học Viện, một người thì lo lắng cho hoc trò cưng của mình, một ngừoi, rồi lại một ngừoi tiếng vào cổng truyền tống, thứ tự là theo vùng, 20 ngừoi một lượt sẽ được truyền tống đến một chổ, 4 đội sẽ được ngẫu nhiên đến 4 vị trí khác nhau trong bí cảnh, trong 1 tuần tiến hành tìm kiếm, tranh đoạt thẻ bài, giành số điểm cao nhất về cho đội mình.

Đã 2 đội tiến vào, bây giờ đến đội Miền nam tiến vào bí cảnh, thẻ bài mang tên Doom trong tay thầy hiệu trưởng gần như vỡ vụn, nếu nhưu không phải chừo đến phút cuối, thì thẻ bài có thể bi thầy bóp đến vỡ nát mất 

Ánh mắt đảo khắp mọi hướng tìm kiếm tên khòm lưng kia giống như lo lắng thần niệm không thể quét trúng hắn, trong lòng Đỗ Minh Long nóng như lửa đốt, nếu mà tên này có chuyện gì cũng là không biết ăn nói làm sao a.

Ngừoi thứ 16, ngừoi thứ 17 đội Miền Nam tiến vào cổng dịch chuyển, khi người thứ 18 đặt chân vào cổng dịch chuyển, thầy Phong bỗng thấy thầy hiệu phó vù một tiếng bay về một hướng bên ngoài sân đấu cách đó không xa, thần niệm quét tới thấy Thầy hiệu phó nắm cổ một tên ốm yếu, trên tay còn cầm hai hai cái bánh bao nhai ngồm ngoàm trên một quán cóc ngoại vi thành Cổ loa có vẻ như một tên ăn mày bị bỏ đói lâu ngày. Tên này tha hồ vùng vẫy nhưng cũng không quên hai chiếc bánh bao trên tay, gặm lấy gặm để, trông mặt có vẻ oan khuất lắm, miệng ngồm ngoàm chửi gì đó nhưung xa quá không thể nghe được.

Người này không ai khác là Bão, 3 ngày tu luyện hết tốc lực bên trong phòng thuê làm hắn đói rã rời, mặc dù ngừoi tu luyên có thể nhịn đói rất lâu, nhưng không biết sao, đây như mọi thói quen của Bão từ kiếp trước vậy, cơn đói mặc dù không giết chết hắn, nhưng cũng cào xé cái bao tử của hắn dữ dội lắm à, lúc này đây, hắn đang ngồi ăn vài cái bánh bao lấy lại sức sau mấy ngày mệt lã ngừoi, thì lão hiệu phó từ phía nội thành Cổ Long thành bên đến nắm lấy cổ áo hắn, nhét vội một chiếc thẻ bài vào túi hắn, sao đó tung hắn lên không trung, Toàn lực sút một cú trời giáng vào bàn tọa gầy dơ xương của Bão, Bão như một trái bóng văng đi từ ngoài thành Cổ Loa bay thẳng vào gôn, và gôn chính là chiếc cổng truyền tống vào bí cảnh của vòng thi thứ 3.

Thầy hiệu phó thì mừng rỡ ra mặt, nào ngờ phút cuối lai jbắt gặp tên gia hảo này hai tay hai bánh bao cơ chứ, lại còn ung dung rung đùi ngồi ăn trong khi mọi ngừoi thì lo sốt vó, nhất là hắn a. Cho nên tung cú đá vào mông tên này đương nhiên không chút thương tình, không cho hắn chút chịu thiệt cũng là có lỗi với bản thân quá a.

Bão bay với tốc độ mũi tên lao vút trên không trung, vẻ nên một đường parabol cực đẹp, nước mắt nước mũi chảy dài, cơn đau ê buốt từ hai bờ mông lép kẹp truyền đến, một nam bị hai lão gia hỏa chơi khăm hai lần, càng là uất ức không thôi, miệng hét lên mấy chữ:

-“!!!! Thằng già MẤTTTTTTT…. DẠYYYYYYYYYYY……., aaaaaaaaaa…..”

Nhìn thấy bbóng dáng Bão bay vụt qua, thầy Phong cũng chỉ biết ngao ngán lắc đầu mỉm cười, cơn lo trong lòng được chặt rơi xuống.

Gôn bóng nào cũng có thủ môn, đương nhiên cái gôn Bão bay tới cũng có thủ môn vậy, nhưung khác một điều, thủ môn này xoay lưng lại với quả “bóng” đang bay tới này, bởi vì hắn là tên cuối cùng của đội Nam Bộ đang trên đường tiến vào bí cảnh, và hắn cũng tính là xui xẻo a, hắn chính là tên bị Doom đánh cho bầm dập trên phi thuyền, nay một lần nữa ăn cái đắng, lưng truyền đến một trận đau đớn, cơ thể như gãy ngược bị một vật thể nào đó với một lực cực mạnh đập vào cổng bí cảnh. Trước khi biết đươc điều gì xảy ra, hắn chỉ thốt lên đươc hai tiếng:

-“Đ** mẹ”