Vì Yêu

Chương 9: Linh cảm của em




Buổi sáng đầu đông, thời tiết se lạnh, những tia nắng hiếm hoi chiếu rọi vô căn phòng làm khung cảnh càng thêm ấm áp.Khiết Tâm như con mèo nhỏ chui vào trong lòng ngực ấm áp của Phương Chấn Vũ, nhìn khuôn mặt ngủ say của cô vợ nhỏ đang e ấp trong lòng mình,khiến cho người khác yêu thương, anh ôm chặt cả người và chăn vào lòng, hôn lên gò má trắng mịn, vùi đầu vô hõm vai của cô cọ tới cọ lui.Khiết Tâm đang ngủ cảm giác ngứa ngứa làm cô khó chịu, cô lấy tay đẩy đầu anh ra, nhưng người nào đó tinh thần rất tốt, ý xấu đùa dai anh ôm mặt cô hôn khắp nơi rồi lại vùi đầu vô ngực cô cọ tới lui.Khiết Tâm bị quấy phá khó chịu mở đôi mở ngái ngủ ra nhìn thủ phạm đang cố tình phá giấc ngủ của cô.Phương Chấn Vũ thấy cô tỉnh, mở mắt nhìn mình.Anh ngước mặt lên hôn chụt lên môi cô.

-" Bà xã "

Hứ!! đừng tưởng gọi ngọt ngào như vậy cô sẽ tha cho hành động xấu xa của anh đêm qua.Bị cô liết xéo, rồi đẩy anh ra xoay lưng về phía anh.Phương Chấn Vũ cười cười biết cô còn giận chuyện tối qua.Anh không màn đến sự hắt hủi của cô, mặt dày sáp lại,ôm cô vào lòng hôn lấy hôn để lên bờ vai mịn màng.Rồi hôn lên gáy cô, chơi xấu ngậm vành tai cô vào miệng, lấy lưỡi vẽ quanh vòng tai, Khiết Tâm run lên, nghiêng người tránh né, nhưng không thoát khỏi, cô đành quay  người lại lấy tay chống lên ngực anh.

-" Chấn Vũ, người ta đang tức giận nha!"

Anh bật cười, sao mà vợ anh có thể đáng yêu đến như vậy,anh xoay người đè cô dưới thân.

-" Bà xã em đừng giận nữa.Anh biết lỗi của anh rồi.Để anh bù đắp cho em nha"

Khiết Tâm chưa hiểu hết những gì anh nói, cái gì là bù đắp thì đã thấy khuôn mặt phóng đại của anh ập xuống, lưỡi anh tìm kiếm lưỡi cô quấn quýt không rời,bắt đầu cho một màn ân ái nóng bỏng chào buổi sáng, bị sóng tình ập đến cô bị cuốn trôi tất cả lí trí còn gì nữa mà giận hờn vu vơ.Sau khi ăn no nê Phương Chấn Vũ ôm chặt cô vợ bé bỏng đang  giận dỗi với anh xuống lầu ăn sáng.Vào bàn ăn, thấy cô vẫn im lặng không hề ngó ngàng gì đến anh.Anh thở dài trong lòng, vợ anh giận thật rồi,cô chỉ cần im lặng đã khiến anh khó chịu như vậy, anh lấy cái nĩa và muỗng trên tay cô xuống,vòng tay qua bế cô để lên đùi anh.

-" Khiết Tâm, đừng giận anh nữa được không em? "

-"....."

Thấy cô vẫn im lặng.Anh lấy tay nâng mặt cô lên.

-" Khiết Tâm.Anh biết mình không nên ghen tuông bậy bạ.Nhưng em thử nghĩ xem anh là chồng em,mà chính tai nghe những lời tỏ tình trắng trợn của người đàn ông khác với vợ mình như vậy, anh phải tức giận chứ"

-"..."

Thật tình cô không còn giận anh lâu rồi, nhưng cô không muốn anh nói cô dễ dãi khi người gây sự vô lí là anh nhưng lại không có chút gì hối lỗi ăn năng.Thấy cô vẫn không nói, anh nói tiếp.

-" Khi yêu ai cũng ích kỷ.Anh là một người trong số đó.Lần đầu tiên gặp em trong văn phòng Uông Hạo, anh đã biết hắn có ý với em rồi,chỉ cần nghĩ đến việc anh quay về trễ hơn một tí,có phải em sẽ cho anh ta cơ hội được ở bên em không? Chỉ cần nghĩ đến đó lòng anh rất khó chịu.Bà xã..."

Chưa nói hết câu đã bị cô lấy tay chặn lại,anh gian manh cười thầm trong lòng,nói đến như vậy mà cô không tha thứ cho anh mới lạ,vợ anh dễ dụ thế mà.

-" Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra"

Khiết Tâm nhỏ giọng lên tiếng.

-" Tại sao chứ,tuy anh không muốn nghĩ nhưng phải nói Uông Hạo là người đàn ông tốt"

Khiết Tâm mặt ửng hồng, cắn cắn môi,cô thật sự không muốn nói ra lí do, nhưng không muốn anh suy nghĩ lung tung nên cô quyết nói ra một lần, giọng cô rất nhỏ nhưng Phương Chấn Vũ nghe rất rõ.

-" Tại vì.. em đã từng đứng trước nhà thờ ở cô nhi viện thề rằng...nếu không phải là anh  cả đời này em nguyện sẽ ở vậy không chấp nhận tình cảm của một ai"

Phương Chấn Vũ ngớ ra sau đó xót xa ôm cô vào lòng, cô vì anh nguyện chấp nhận cô đơn cả cuộc đời còn lại, anh quá đổi hạnh phúc.Anh ôm rất chặt như muốn nhập cô làm một với anh, Khiết Tâm cũng dang tay đón nhận vòng ôm của anh.

-" Khiết Tâm cám ơn em đã yêu anh"

Cuộc sống của họ trôi qua là những ngày  êm đềm mà tràn đầy ngọt ngào và hạnh phúc ai nhìn vào cũng phải ghen tỵ.Mỗi ngày họ sẽ cùng nhau ăn sáng,ăn trưa,ăn tối, mỗi tối trên giường sẽ ôm lấy nhau trò chuyện rồi cùng nhau lăn lộn trên giường.

Hàng ngày anh sẽ cùng cô ra ngoài,đi khắp nơi ở Pari để cô có nhiều ý tưởng cho áp phích, thời gian rãnh sẽ cùng nhau uống trà,đi mua sắm. Pari thế giới của thời trang, anh không ngần ngại tung tiền mua sắm cho cô đủ thứ xa sỉ nào là quần áo, túi xách, giày dép v.v mới đầu cô phiền hà về chuyện này rất nhiều nhưng anh làm như không nghe thấy, nên cô không nói nữa để anh muốn làm gì thì làm, thời tiết mát mẻ họ sẽ chạy xe đạp ngắm cảnh đẹp của vùng ngoại ô, lúc anh bận mở cuộc họp cô sẽ tranh thủ viết kế hoạch.Nhưng có một điều hai người đều nhận ra rất rõ họ ngày càng không thể thiếu nhau.Nhất là anh bây giờ trở nên bám người  anh rất thích quấn lấy cô rồi hay giở trò lưu manh, có cơ hội là anh lại đè cô ra ôm ấp hôn hít, sau đó động tình là ăn cô một cách không thương tiếc.Nhưng lâu ngày cô đã trở thành thói quen, xa anh mấy phút là cô đã thấy nhớ chịu không nổi rồi.Nhìn bản kế hoạch vừa hoàn thành cô mỉm cười hài lòng, cầm bản kế hoạch đến thư phòng tìm anh.Phương Chấn Vũ vừa kí xong tập hồ sơ mà Bill vừa fax tới thì nghe thấy tiếng mở cửa,cô đứng đó mặc chiếc đầm màu tím nhạt hai dây, dài qua gối,kiểu cách đơn giản nhưng tôn lên được nước da trắng hồng và thân hình mãnh khãnh của cô,tóc được cô cuốn gọn gàng phía sau.

Nhìn khuôn mặt cười tươi ngọt ngào của vợ,Phương Chấn Vũ cảm thấy công việc có mệt mỏi cách mấy cũng được xóa tan hết.

Anh biết anh hết thuốc chữa rồi,nhiều lúc anh nghĩ làm sau ngày xưa anh có thể dễ dàng buông tay để họ xa cách nhau bảy năm như thế.Bây giờ anh còn muốn thu nhỏ cô lại bỏ  vào túi để được bên cạnh cô mọi lúc mọi nơi.Haiz...anh thở dài trong lòng yêu cô!biết bao nhiêu là đủ.Anh đưa tay ra ý bảo cô đi vào.

-"Sao đứng đó.Vào đây cho anh ôm một tý"

Khiết Tâm chu môi như lên án sự háo sắc của anh nhưng vẫn ngoan ngoãn đi tới đưa tay cho anh,Phương Chấn Vũ kéo cô vào lòng siết chặt thân hình mềm mại, hôn lên bả vai,gáy rồi vành tai,môi anh lại dời lên má cô,sau đó vùi đầu hẳn vào cổ cô liếm mút,đến khi trên cổ cô xuất hiện những kí ấn màu hồng nhạt,mặc cho Khiết Tâm tránh né đủ hướng cô lấy tay đẩy đầu anh ra,thở hỗn hển,giọng run run bất mãn lên tiếng.

-" Chấn Vũ..đừng như vậy mà...em có chuyện muốn nói với anh...ưhm"

Phương Chấn Vũ hôn mạnh lên môi cô một cái,mới luyến tiếc buông cô ra.

-" Hửm.Em muốn nói gì bà xã"

Khiết Tâm sửa lại dây áo của mình bị anh kéo xuống,cô định rời khỏi đùi anh xuống ngồi chỗ đối diện,nhưng anh cứ ôm chầm lấy eo cô.

-" Ngồi như vậy nói chuyện"

Cô muốn cắn cho anh một phát,có ai bàn bạc công việc mà ngồi tư thế này không chứ.Dù bất mãn nhưng cô vẫn ngồi yên cho anh ôm,cô lấy bản kế hoạch để trên bàn đưa trước mặt anh,nở nụ cười ngọt ngào.

-" Phương tổng,mời anh xem qua"

Nghe cách xưng hô của cô ,anh nhếch môi cười rồi lấy bản kế hoạch xem.Viết rất chi tiết, nội dung rất sâu sắc,nêu cao được giá trị của sản phẩm,nội dung kể về đôi tình nhân yêu nhau tha thiết,nhưng vì hiểu lầm họ rời xa nhau.Sau bao năm tháng xa cách họ một lần nữa lại trở về bên cạnh nhau.Vì yêu họ vượt qua bao khó khăn đến bến bờ hạnh phúc,trong lễ cưới chàng trai tặng cho cô bộ trang sức mang tên "Sunshine" Chàng trai nói ra ý nghĩa của tên gọi,vì cô mà anh đã thiết kế ra bộ kim cương đó.Cảnh cuối họ ôm  hôn trên bờ biển,những viên kim cương lấp lánh dưới ánh nắng,Chàng trai nhìn vào mắt cô gái thốt lên rằng:"Em là ánh sáng  của cuộc đời anh ".

Khiết Tâm thấy anh bỏ bản kế hoạch của cô xuống,anh trầm tư không lên tiếng,cô sốt ruột nũng nịu ôm cổ anh hỏi.

-" Không ổn hả anh,em..."

-" Sao em biết bộ trang sức đó anh thiết kế là vì em "

Chưa nói hết câu để bị anh cắt lời.

Khiết Tâm mím môi cười cười sao đó ôm chặt eo anh,đầu vùi vào ngực anh.

-" Em linh cảm thôi,nhưng anh có thể xem đó là sự tưởng tượng của em cho bản kế hoạch cũng được "

Anh yêu thương hôn lên môi cô.

-" Lâm trưởng phòng.Vậy anh phải nói sự linh cảm của em đã đúng rồi"

Khiết Tâm dù đoán được bộ trang sức đó anh thiết kế là vì cô,nhưng khi nghe chính miệng anh thừa nhận cô cảm thấy lòng ngọt ngào hạnh phúc không nói nên lời.Đang cảm động muốn khóc thì tự nhiên anh bế ngang cô lên đi ra cửa bước nhanh về hướng phòng ngủ.

-" Chấn Vũ anh bế em đi đâu,anh chưa nói em biết bản kế hoạch của em có tốt không mà "

-" Rất tốt.Anh sẽ gửi fax cho Bill.Kêu cậu ta sắp xếp chuẩn bị ngày quay áp phích "

-" Thật sao.Tốt quá.Vậy anh thả em xuống đi,để em gọi điện báo về công ty"

-" Không cần để khi khác,bây giờ chúng ta làm việc khác"

Đã biết còn cố hỏi.Cô cố gắng nhịp thở rối loạn để lên tiếng

-" Làm gì "

Phương Chấn Vũ nở nụ cười xấu xa

-" Lúc nãy em nói linh cảm cho em biết anh thiết kế bộ trang sức đó là vì em,vậy bây giờ em thử linh cảm xem chuyện sắp tới anh sẽ vì em làm gì"

-"..........."

Thế là cả buổi trưa cô bị anh lăn qua lộn lại,mệt mỏi hai người ôm nhau ngủ cả buổi chiều.

Tại Phòng khách Phương gia.Hạ Băng với khuôn mặt vì tức giận mà trở nên méo mó.Từ lúc bị  Phương Chấn Vũ hủy hợp đồng,cô không gặp anh lần nào nữa, mọi chuyện giải quyết anh đều để luật sư ra mặt.Cô có đến tìm, nhân viên công ty không lưu tình nói thẳng với cô Phương tổng không muốn tiếp cô.Cô sợ làm quá bị anh chán ghét, dù gì ba cô cũng là nhân viên cấp cao ở tập đoàn Word,nên cô phải giữ sĩ diện cho ông ấy,cô nghĩ đợi một thời gian nữa khi mọi chuyện lắng xuống,cô sẽ tìm cách gặp anh.Nào ngờ mọi chuyện lại trở thành như vậy, cô không cho phép, bất cứ ai cảng đường cô, chiếc ghế phu nhân nhà họ Phương cô phải leo lên bằng được,Cô đẩy những cuốn báo đến trước mặt Hứa Mỹ Nhã..

-" Cô...cô xem đi...tại sao lại có thể như thế..Chấn Vũ có bạn gái từ bao giờ? tại sao chúng ta không biết chứ"

Hứ Mỹ Nhã lấy từng cuốn báo để xem,đủ loại tiêu đề giật tít nào là

" Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Word  hẹn hò nhân tình tại Pari"," Bỏ Rơi Siêu Mẫu Hạ Băng,Tổng Giám Đốc Word bí mật có nhân tình mới" v.v..Kèm theo là những tấm ảnh được in trên báo hình ảnh Phương Chấn Vũ đang ôm một cô gái ở các địa điểm Pari,

nhưng vì chụp quá xa và chụp ở sau lưng là nhiều nên họ không thể thấy được khuôn mặt cô gái ấy.Hứa Mỹ Nhã thật sự cảm thấy rất đau đầu.Từ chuyện lần trước càng ngày Phương Hải ngày càng lạnh nhạt với bà,cổ phiếu bà mua tự nhiên rớt giá thảm hại,giờ đến chuyện này nữa.Bà biết Phương Chấn Vũ chẳng có một chút gì tình cảm với Hạ Băng,chán ghét nữa là đằng khác,nhưng bà thật sự không cam lòng nhìn người phụ nữ khác bước chân vào Phương gia hưởng sung sướng và của cải đồ sộ này.Nên bà hết lần này đến lần khác giúp đỡ Hạ Băng tiếp cận Phương Chấn Vũ.Nhưng đều thất bại, nên họ mới tung tin rằng Hạ Băng là vợ chưa cưới của Phương Chấn Vũ,đưa cậu ta  vào chuyện đã rồi nghĩ rằng cậu ta vì sĩ diện tập đoàn sẽ tiếp nhận Hạ Băng.Nhưng Phương Chấn Vũ chẳng thèm quan tâm,nhưng cậu ta cũng không lên tiếng đính chính cứ mặc tin đồn xảy ra.Có điều từ đó giờ Phương Chấn Vũ cũng chưa bao giờ dính tin đồn tình cảm với ai ngoài Hạ Băng.Bao năm qua chỉ cần có người có ý với Phương Chấn Vũ bà vời Hạ Băng sẽ dùng thủ đoạn cắt đứt sự mơ mộng của người đó.Bà còn nhớ bảy năm trước lúc Phương Chấn Vũ chỉ là sinh viên chưa kế thừa tập đoàn, cậu ta có yêu đương với một nữ sinh và còn công khai sống chung.

Bà đã tìm đến cô gái ấy gây ra sự hiểu lầm để hai người họ chia tay.Đó là lần đầu tiên bà thấy Phương Chấn Vũ yêu thương một người cho đến nay không thấy bên cạnh cậu ta xuất hiện một người phụ nữ nào khác.

Nhưng giờ lại xuất hiện  mà diễn biến khá nhanh,nhìn hình ảnh cho thấy Phương Chấn Vũ rất bảo vệ và cưng chiều cô gái này,nhìn ánh mắt Phương Chấn Vũ nhìn cô gái này là một người từng trãi bà hiểu được đó là tình yêu sâu nặng,mà cô gái trong hình là ai? Mà khiến Phương Chấn Vũ bảo vệ kĩ như vậy, sao bao năm qua họ không hề biết sự  hiện diện của cô ta.Hứa Mỹ Nhã lấy tay day day trán,sau đó nhìn khuôn mặt méo mó của Hạ Băng.

-" Cháu làm ầm lên cái gì.Chắc là vui chơi qua đường.Điều tra cô ta là ai sau đó tính tiếp"

-" Cô..cháu nghĩ đây không phải là vui chơi qua đường...cô đâu phải không biết tính Chấn Vũ, anh ấy không phải kẻ trăng hoa với lại anh ấy không dễ động lòng với người khác,ngoài trừ chuyện bảy năm trước,đến giờ cô có thấy anh ấy quan tâm đến một cô gái nào không? "

-"....."

-" Mà cô nhìn xem Chấn Vũ là người lạnh lùng như thế nào,là một tảng băng mà cũng có lúc cử chỉ hành động chăm sóc,bảo vệ cho cô gái ấy lại dịu dàng đến như thế...cô ơi...cháu......"

-" Đủ rồi cháu cứ nháo nhào lên như thế thì được việc gì"

Bị Hứa Mỹ Nhã quát Hạ Băng ngậm miệng không nói nữa.Sự thật nhìn những tấm hình này  cô thật sự rất lo,cô không muốn hù dọa mình nhưng lần này cô có một linh cảm rất xấu.

Tại Pari mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ, hôm nay là ngày thứ năm họ quay cảnh cuối cùng của áp phích.Khiết Tâm đang thảo luận kịch bản với đạo diễn, lần này họ mời hai diễn viên đều là người Pháp.Cách họ diễn xuất rất tốt.Phương Chấn Vũ sau khi nghe điện thoại  xong anh đi đến bên cạnh Khiết Tâm ôm cô vào lòng cùng cô xem cảnh quay cuối cùng của áp phích.Khiết Tâm thấy sắc mặt anh trầm tư , chân mài hơi cau lại như có điều gì đó đang suy nghĩ

-" Chấn Vũ, có chuyện gì sao anh?"

Phương Chấn Vũ mỉm cười, hôn lên trán cô.Sự việc lần này nằm ngoài dự đoán của anh,kế hoạch của anh là sau khi về nước sẽ công khai thân phận của cô,nhưng không ngờ đám nhà báo lại đi nhanh một bước,

chụp được những tấm hình anh và cô thân mật ở Pari,tuy không thấy rõ mặt,nhưng anh vẫn lo cuộc sống của cô bị họ làm phiền.

Nói cho cô biết để cô chuẩn bị tâm lí không khỏi bỡ ngỡ mà thôi.Vì mọi chuyện đã có anh lo,cô chỉ cần sống vui vẻ như bình thường là được.

-" Bà xã.Em sắp trở thành người nổi tiếng rồi"

Khiết Tâm ngớ ra không hiểu anh nói gì,Phương Chấn Vũ đem mọi chuyện Bill vừa báo cáo kể cho cô nghe,sau khi nghe xong Khiết Tâm không giấu nổi lo lắng.

-"Chấn Vũ..em rất lo,mọi chuyện có ảnh hưởng gì đến anh không?"

Cô rất sợ,có gì ghê gớm bằng truyền thông,cô sợ gia thế mọi thứ của cô sẽ ảnh hưởng đến anh.Thấy vẻ mặt lo sợ của cô,đương nhiên anh biết cô đang nghĩ gì chứ.Nhưng cô đã lo lắng thừa rồi anh chưa bao giờ quan tâm đến lời đồn đại của báo chí,hay vì gia thế của cô sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh.Thế lực của anh bây giờ đâu cần xem sắc mặt ai để làm,việc anh lo ở đây là cảm giác của cô mà thôi.Anh bật cười lấy tay nhéo mũi cô.

-" Bà xã...!em chỉ cần sống vui vẻ trong vòng tay của anh là được,mọi chuyện đã có anh lo,hiểu không?"

Thấy cô im lặng,vẫn còn chút hoang mang anh ôm lấy khuôn mặt dùng ngón tay cái vuốt nhẹ má cô.

-" Em đang xem thường bản lĩnh của chồng  em rồi đó.Sở dĩ anh nói em nghe để em chuẩn bị tâm lí vì trước sau gì chuyện chúng ta kết hôn anh cũng sẽ công bố với báo chí.

Còn về sự nghiệp của anh, em không cần lo lắng,chẳng ai dám ý kiến mà họ cũng không có gan đó"

Nghe anh nói nhiều như vậy Khiết Tâm đã hiểu rõ mọi thứ,cô không sợ dư luận moi móc gia thế của cô,vì cô không sống cho dư luận,cô cũng không quan tâm ai tung hô hay ganh ghét.Cô chỉ sợ ảnh hưởng đến anh,nhưng giờ nghe anh nói như thế cô tin anh có bản lĩnh đó,như gỡ được tản đá trong lòng.Khiết Tâm mỉm cười vùi cả khuôn mặt vào bờ ngực rộng lớn của anh.

-" Chỉ cần có anh,em không sợ gì hết"

Phương Chấn Vũ siết chặt cô trong vòng tay,anh sẽ bảo vệ,che chở cô trong vòng tay.Hạnh phúc này khó khăn lắm anh mới tìm lại được,anh không cho phép bất cứ điều gì ảnh hưởng đến,dù chỉ một chút.