Ngoại truyện Trung thu.
Một khoảng thời gian sau khi sư phụ phi thăng cũng chỉ có Tuần Chi cùng các sư huynh ở lại tiên sơn.
Có lần Giang Cận xuống núi, nói là nhân gian đang chuẩn bị Trung Thu, chúng ta cũng nên làm chuyện gì để chúc mừng dịp này.
Lúc Tuần Chi lên núi vẫn còn nhỏ nên không nhớ rõ những dịp thế này, nghe các sư huynh giải thích mới biết đây là dịp để gia đình đoàn viên.
Bùi Ứng xoa lên mái tóc mềm mại của Tuần Chi, cười nói: "Bốn người chúng ta ở đây cũng coi như là hợp gia."
Tiểu sư đệ thích ăn ngọt, các sư huynh liền khắp nơi vụng trộm tìm những điểm tâm ngọt mà trẻ con thích ăn, chờ chạng vang Trung Thu liền bày lên bàn.
"Sư huynh, trăng tối nay thật tròn nha." Tuần Chi cắn bánh ngọt, miệng không nói rõ. Cậu ngưng thần nhìn trăng sáng trên bầu trời, ánh sáng chiếu vào mắt cậu, ở trong lòng cậu cũng chiếu ra một vầng trăng.
Cậu nhớ tới thật lâu trước kia, khi cha nương ôm cậu ngồi trong viện quang cảnh cũng vui vẻ như vậy.
Hiện giờ cậu cũng có gia đình, các sư huynh đều rất chiếu cố cậu, cậu cũng không cảm thấy cô đơn.
Tùy Trăn giơ ngón tay lau đi vụn bánh ngọt bên môi sư đệ, ôn nhu hỏi cậu: "A Chi, muốn ước nguyện gì không nào?"
Tuần Chi nói: "Không phải sinh nhật mới có thể ước nguyện sao?"
"Khi trăng tròn nhất cũng có thể ước nguyện đó." Giang Cận ở một bên uống hết ly rượu, lộ ra hàm răng trắng nhỏ cười nói: "Điều này khá linh nghiệm đấy, trên trăng sáng có một tiên nữ tỷ tỷ, nếu đệ thành tâm ước nguyện nàng sẽ giúp đệ hoàn thành tâm nguyện nha."
Bùi Ứng ở một bên cũng cười, nghĩ Giang Cận này còn có chút tác dụng, ít nhất lúc nói những lời dỗ dành người nào đó còn bài bản nước chảy mây trôi như vậy. Người khác có thể không tin nhưng để lừa tiểu sư đệ thì dư dả.
Tuần Chi quả nhiên tin.
Thiếu niên nắm chặt hai tay đặt dưới chóp mũi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Tiên nữ tỷ tỷ, ta muốn cùng các sư huynh luôn được bên nhau, muốn các sư huynh luôn vui vẻ...Hoa cỏ ta trồng trong viện không hiểu sao dạo này khô héo, Tiên nữ tỷ tỷ có thể giúp ta xem một chút cho chúng sớm ngày nở hoa....còn có nguyện vọng cuối cùng, chính là cho ta thông minh một chút để năm nay được Trúc Cơ nha."
Ba vị sư huynh "..."
Nguyện vọng của Tiểu sư đệ luôn mộc mạc như vậy, nguyện vọng sinh nhật lần trước cũng là hy vọng tay nghề làm thịt ba chỉ có thể tiến bộ....
Sao...sao họ lại có được một Tiểu sư đệ đáng yêu như vậy?
Bùi Ứng nổi hứng trêu chọc bộ não nhỏ bé của Tuần chi: "Bé heo Chi Chi, bé nói nhiều thế sao Tiên nữ tỷ tỷ nhớ được nha?"
Tuần Chi ơ một tiếng, rất xấu hổ mà nhắm lại, nói: "Vậy thì chỉ cần một điều ước là được rồi."
"Tiên nữ tỷ tỷ, tỷ chỉ cần cho các sư huynh mỗi ngày đều vui vẻ là được."
Tùy Trăn nói: "Còn đệ thì sao?"
Tuần Chi mở mắt ra, ngơ ngác suy nghĩ một hồi, nói: "Các sư huynh vui vẻ thì đệ cũng sẽ vui vẻ nha."
Tùy Trăn nghiêng đầu che miệng: "..."
Bùi Ứng lại phốc nở nụ cười.
Giang Cận nhào tới ôm lấy Tuần chi, trong mắt rưng rưng nói: "Sư đệ, đừng nói những lời khiến sư huynh muốn hôn đệ nữa!!!"
- =-=-=-=-=-=-=-=-=-
Vì chương này không liên quan chính văn nên mình quyết định đăng luôn vào 050122, nhưng mình vừa ê đuýt một đống chương ngược vờ lờ nên giờ mới đăng nè:))))