Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 2: 2: Ăn Sáng





Phong An Huy dẹp bỏ suy nghĩ ở trong đầu sang một bên rồi đi xuống nhà ăn , nhìn bữa ăn sáng trước mặt khiến cho Phong An Huy hơi nhíu mày lại
- " Đổi món khác! nhiều rau quá "
Bữa sáng hôm nay là Salad cá ngừ ăn cùng với bánh mỳ , Uyển Ngưng khi thấy phản ứng này của anh ta thì rất bình thản như việc này đã quá quen với việc này rồi: " Ăn salad cung cấp nhiều chất xơ và vitamin rất tốt cho sức khỏe! "
Tuy nói vậy nhưng Uyển Ngưng vẫn rất cẩn thận đem đ ĩa salad ra cho người hầu để họ đổi món mới cho anh ta.

Khi món mới được mang lên, Uyển Ngưng mang ra trước mặt Phong An Huy rồi giới thiệu từng món một: " Bánh mì sandwich , bò bít tết , trứng Benedict , Jambon thịt nguội! Cậu có gì không hài lòng không? "
Phong An Huy nhìn qua các món đánh giá một hồi rồi gật đầu hài lòng với bữa ăn sáng này, Uyển Ngưng đi đến mở máy tính bảng ra đặt lên kệ bật phim cho anh ta xem
Phong An Huy vừa ăn vừa xem mặc kệ tất cả mọi người ở xung quanh , Uyển Ngưng đứng ở một bên phân phó người hầu rời khỏi phòng ăn rồi cô mới đi đến bên cạnh phục vụ cho anh ta
- " Cậu chủ! Bà chủ yêu cầu cậu nhanh chóng đi xem mắt ạ " Uyển Ngưng ở bên cạnh lên tiếng nhắc nhở, Phong An Huy khẽ xua tay mắt vẫn nhìn vào màn hình: " cậu giúp tôi đi xem mắt đi! "

Uyển Ngưng bất lực nói: " Cậu chủ! Tôi giúp cậu cũng đã hơn 10 lần rồi đó!! "
Mỗi lần Phong An Huy phải xem mắt thì cậu ta sẽ bảo cô đóng giả anh ta rồi đi xem mắt hộ.

Phong An Huy gật đầu: " mới 10 lần! Tiếp tục đi à! tối nay tôi có 1 buổi tiệc , cậu giả gái rồi đi cùng tôi nhé? "
- " Gấp đôi! "
- " không thành vấn đề!! "
Mỗi lần cô giúp anh ta một việc như giả thành Phong An Huy thì đều sẽ ra một con giá để cho cậu ta trả tiền lần này là giả gái đương nhiên là không khó nhưng cô phải lộ ra cơ thể thật nên nhất định phải ra giá gấp đôi
Sau khi ăn sáng xong , Uyển Ngưng cúi xuống nhìn đồng hồ rồi khẽ lắc đầu.

Hôm nay vào họp muộn 10 phút cũng chỉ tại vì anh ta lề mề ăn mãi không hết bữa sáng! sao cô có cảm giác bản thân đang làm bảo mẫu cho một đứa trẻ đang trong độ tuổi mới lớn thế không biết!!
Uyển Ngưng mở cửa thư phòng ra cho Phong An Huy đi vào , cô nhanh chân đi đến bàn làm việc rồi mở cuộc họp lên cho Phong An Huy việc còn lại chỉ cần anh ta ngồi xuống họp là được
Trong lúc Phong An Huy họp thì Uyển Ngưng ở bên cạnh sắp xếp lại tủ sách lớn , lúc đi ngang qua bàn làm việc Uyển Ngưng thấy Phong An Huy đang nhìn mình chằm chằm không một chút tập trung vào trong cuộc họp
Uyển Ngưng nhanh chóng đi lấy quyển sách mà Phong An Huy đang đọc mang đến đưa cho , thấy yêu cầu của mình đã được thực hiện xong anh ta lúc này mới cúi xuống chăm chú đọc sách
Đi theo Phong An Huy 5 năm tất cả mọi sở thích , cuộc sống sinh hoạt hằng ngày hay đến cả biểu cảm của hắn , cô đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay
Phong An Huy ngẩng lên gõ lên bàn làm việc nhìn Uyển Ngưng rồi nói: " sắp xếp lại phòng vẽ cho tôi "
Uyển Ngưng nghe vậy liền gật đầu xoay người đi về phía cửa, cô đi nhanh đến cuối tầng 2 mở cửa đi vào bên trong

Căn phòng này chẳng có bất kỳ đồ đạc gì ngoài một chiếc ghế sofa lớn, một chiếc ghế gỗ và một cái kệ lớn dùng để đựng các loại màu và cọ.

Trong phòng đặc biệt có rất nhiều giấy bị vo viên vứt ở khắp nơi
Phong An Huy hiện tại đang là một hoạ sĩ nổi tiếng, có rất nhiều bức tranh của anh ta đã từng được đoạt giải , bởi vẻ bề ngoài điển trai kèm theo tài năng hội họa anh ta được mệnh danh là hoàng tử của những bức tranh
Bề ngoài lịch sự , phong thái ngút trời nhưng mấy ai nhìn thấy ở sâu bên trong là sự lười biếng, kén chọn , khó chiều đến đau đầu.

Mấy ai có thể chịu được cái sự kén chọn của anh ta cùng lắm là có cô và người nhà của Phong An Huy
Uyển Ngưng đi đến nhặt những tờ giấy vo viên ở dưới đất đem trực tiếp vứt vào trong thùng rác , có rất nhiều lần cô đã trải phẳng những tờ giấy vẽ này ra nhưng Phong An Huy nhất quyết không cho cô giữ lại , mỗi lần vứt mấy tờ giấy vẽ Uyển Ngưng đều phải quay video toàn bộ hành trình đem nó đến thùng rác rồi gửi cho hắn
Uyển Ngưng đứng dậy nhìn quanh căn phòng một lượt, có rất nhiều bức tranh được treo ở trong phòng có đầy đủ màu sắc, khung cảnh khác nhau.

Mỗi bức ảnh đều có một không gia thần bí y hệt với chủ nhân của chúng
Ánh sáng từ bên ngoài chiếu xuyên qua những tán lá len lỏi vào trong căn phòng,Phong An Huy mở cửa phòng thấy quản gia riêng của mình đang đứng giữa cửa sổ sát mặt đất, bên ngoài là những tán lá xào xạc

Uyển Ngưng nghe thấy tiếng cửa liền quay lại nâng cái thùng rác trong tay mình lên: " không biết hôm nay tôi có phải quay video không? "
Phong An Huy đóng cửa lại rồi nói: " qua dọn chỗ màu kia đi "
Uyển Ngưng gật đầu đặt thùng rác về chỗ cũ rồi đi đến chỗ kệ mang những hộp màu còn dùng dở bỏ vào trong một cái túi
Thấy Phong An Huy ngồi vào ghế đang lấy giấy để thay, Uyển Ngưng nghiêng đầu hỏi: " Hôm nay cậu không tính đi xem mắt à? "
Phong An Huy cầm lấy bút chì liếc mắt nhìn Uyển Ngưng rồi nói: " Ra ngoài! "
Mỗi lần Phong An Huy vẽ tranh đều sẽ mất khoảng 3 đến 4 tiếng ngồi ở trong phòng một mình không có bất kỳ ai được phép làm ảnh hưởng đến anh ta trong lúc vẽ.

Uyển Ngưng đi ra ngoài giúp Phong An Huy khoá cửa lại rồi thản nhiên đi xuống nhà dưới sắp xếp công việc.