Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 11: 11: Nhặt Được Mèo





Uyển Ngưng cười lạnh lùi ra sau dựa vào cửa xe ô tô rồi lẩm bẩm một mình: " cút thì cút! xem ai giỏi hơn ai? "
Phong An Huy quay sang trừng mắt nhìn Uyển Ngưng: " cậu nói gì cơ? "
Cô mỉm cười rồi đáp lại: " chả nói gì!! "
Phong An Huy lườm Uyển Ngưng vài cái sau đó chuyển sự chú ý của mình sang những món quà ở trong tay , những thứ mà anh ta xem qua hoặc không thích liền ném sang cho Uyển Ngưng để cô cầm lấy.

Vừa về đến biệt thự, cô đã chạy vào trong phòng bếp để tìm đồ ăn vặt lót dạ
Đầu bếp thấy Uyển Ngưng đang tìm đồ ăn liền mang đến cho cô một đ ĩa bánh mỳ nóng hổi: " Quản gia!! "
Uyển Ngưng cầm lấy cái bánh mỳ đó ngồi xuống ghế vừa ăn vừa hỏi đầu bếp: " thực đơn hôm nay của cậu chủ nhỏ là gì? "
- " dạ! sườn xào chua ngọt, gà hầm , thịt cừu nướng , bò hầm rượu vang , canh cá "
Uyển Ngưng gật đầu hài lòng với thực đơn mà đầu bếp đưa ra , đang tính chấm bánh mỳ với nước sốt thì Phong An Huy đẩy cửa đi vào nhìn chằm chằm về phía hai người
- " Uyển Ngưng!! Lên đây ngay cho tôi "

Nói xong liền rời đi , Uyển Ngưng khó hiểu liền phủi tay đứng dậy đi theo Phong An Huy lên phòng ngủ.

Cô lững thững đi vào bên trong phòng ngủ của anh ta xem có chuyện gì xảy ra , Phong An Huy chỉ về phía bình hoa hồng ở trong phòng rồi quát: " lập tức mang cái này ra khỏi phòng tôi!! "
Uyển Ngưng lười trả lời lại cậu ta nên chỉ im lặng làm theo , mọi khi hắn không chú ý đến mấy thứ trong phòng mình vậy mà bây giờ lại xuống tìm cô chỉ vì bình hoa hồng này.

Đúng là hết thuốc chữa
Phong An Huy đứng một bên thấy Uyển Ngưng không phản ứng gì ngoài việc tuân theo mệnh lệnh thì khá bực bội: " này!! "
Uyển Ngưng đưa bình hoa cho người hầu rồi quay lại tươi cười: " cậu chủ có chuyện gì muốn căn dặn sao ạ? "
- " ! lấy quần áo cho tôi! " Nói xong trực tiếp bỏ vào trong phòng tắm, Uyển Ngưng ở ngoài nhìn về phía đó không biết nói gì hơn đành phải đi lấy quần áo cho anh ta
Lúc Phong An Huy tắm xong đi ra bên ngoài thấy Uyển Ngưng đang dọn dẹp lại căn phòng của mình thì nói: " tôi muốn ăn bánh mousse đủ 4 vị! Cậu đi mua cho tôi đi "
- " tôi sẽ bảo đầu bếp làm! "
- " không muốn!! Cậu! phải đi mua cho tôi! " Phong An Huy nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng ra lệnh cho cô đi làm.

Uyển Ngưng cũng không biết làm thế nào chỉ có thể đi ra khỏi biệt thự đi mua bánh ngọt cho cậu ta
Suốt chặng đường đi đến cửa hàng bánh ngọt , sấm chớp khiến cho Uyển Ngưng cảm thấy có chút sợ.

Cô sợ sấm sẽ đánh trúng chỗ của mình nên chỉ có thể tăng tốc độ để đến tiệm bánh nhanh nhất mức có thể
Khi Uyển Ngưng đến cửa hàng là lúc họ đang chuẩn bị thu dọn đồ ở bên ngoài vào bên trong để tránh cơn mưa , cô đi vào bên trong quán gọi bốn vị mà Phong An Huy thích nhất mang về nhà
Mang bánh ngọt vào trong xe , Uyển Ngưng ngẩng lên đăm chiêu nhìn về phía cửa hàng bán thịt heo chiên giòn ở đối diện.

Mùi thơm từ bên đó bay thoảng qua khiến Uyển Ngưng nuốt nước bọt thèm thuồng, không suy nghĩ nhiều cô liền sang đường rồi mua cho bản thân một suất lớn

Cắn một miếng giòn tan, cảm nhận được hương vị của miếng thịt kèm với lớp vỏ giòn rụm chấm thêm một ít nước sốt thì càng ngon.

Đang đắm chìm trong hương vị của đồ ăn , Uyển Ngưng đột nhiên nghe thấy tiếng kêu của một con mèo
Meow!.

tiếng mèo con yếu ớt kêu ở gần đó thu hút sự chú ý của Uyển Ngưng, cô nhìn về phía gõ nhỏ sau khi chắc chắn âm thanh từ nơi đó vang đến Uyển Ngưng không nghĩ nhiều liền đi về phía đó.

Ở bên cạnh cái thủng rác chất đầy rác bẩn thấy một thùng carton bên trong có 2 chú mèo đang co ro dựa sát vào nhau để tránh đi cái lạnh
Trên người chúng ướt nhẹp, gầy trơ xương dường như đang thoi thóp chống lại cái chết.

Uyển Ngưng nhìn chúng có chút rung động , cô nhìn quanh tìm bóng dáng của mẹ chú mèo nhưng không thấy đâu.

Ở trong thùng rác còn có một tờ giấy bên trên có rất nhiều nốt cháy nên chỉ có thể nhìn thấy một vài chữ ở đó, nội dung là xin hãy nhận nuôi tôi
Uyển Ngưng quay sang nhìn trên người hai chú mèo có rất nhiều tàn thuốc, chứng tỏ trước khi Uyển Ngưng đến thì có mấy người đã tới và hành hạ hai chú mèo nhỏ này
Trời lúc này bắt đầu có những hạt mưa rơi xuống chỗ cô , Uyển Ngưng ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời đen kịt đang đổ cơn mưa rồi lại cúi xuống nhìn hai chú mèo đang co ro dựa sát vào nhau

Cô cất đồ ăn để vào trong túi áo sau đó ôm thùng carton chạy nhanh về phía xe đi tìm phòng khám thú y.

Rất may bây giờ cửa hàng thú y gần nhất vẫn còn đang mở cửa, sau khi giao hai chú mèo cho bác sĩ kiểm tra tình hình sức khỏe
Uyển Ngưng ở bên ngoài chờ đợi rồi xem các kết quả kiểm tra
- " cả hai bị suy dinh dưỡng! con này bị gãy chân trái còn con kia thì bị gãy tay.

Anh về hãy chú ý đến việc bồi bổ sức khỏe và chú ý đến hai con mèo này!! Lần sau hãy đến đây kiểm tra lại "
Uyển Ngưng nhìn hai chú mèo ở trong lồ ng khẽ gật đầu rồi đưa chúng vào trong xe ô tô.

Vừa ngồi vào bên trong thì cô đã rơi vào trầm tư bởi Phong An Huy là một người cực kỳ không thích mấy động vật lắm lông, nếu bây giờ mang chúng về nhà không biết anh ta sẽ phản ứng như thế nào nữa!.