Vì Sao Bé Nhỏ

Chương 3: Chương 3





Giống như Hàn Tinh Tinh nghĩ, cha Hàn gọi điện thoại đến là vì chuyện cô vừa chuyển mười lăm vạn Nhân Dân Tệ kia.

Con gái mới tốt nghiệp không bao lâu lại đột nhiên chuyển cho mười lăm vạn, phản ứng đầu tiên của cha Hàn không mấy vui vẻ gì, hơn nữa còn lo lắng con gái bị người ta lừa.

Dù sao con gái từ nhỏ đã xinh đẹp, chẳng may bị người ta khi dễ, thì không phải ông sẽ đau lòng chết mất sao.
 
“Ai nha, cha, cha yên tâm đi, con còn chưa kịp nói cho cha biết, con đã nhận được vai diễn, hơn nữa còn là nữ chính nha.

Tiền vừa rồi con chuyển cho cha chính là cát-sê của bộ phim này, ông chủ công ty rất tốt, Phạm ca, người đại diện của con cũng rất quan tâm con, cha không cần lo lắng cho con đâu!” Hàn Tinh Tinh quen thuộc giải thích cho cha Hàn, tốt khoe xấu che.
 
Phạm ca ở bên cạnh khẽ cười.
 
“Thật, thật không có việc gì, chờ sau khi quay xong bộ phim này, có thời gian con sẽ đến bệnh viện thăm cha mẹ.

Được rồi, cha có tiền rồi thì thuê cho mẹ một hộ lý, đừng để bản thân quá mệt ạ, phải chú ý tới thân thể của mình nữa!”
“Được, con nhớ kỹ rồi.

Vậy bên này của con còn có việc bận, con cúp máy trước nha!”
 
Sau khi Hàn Tinh Tinh kết thúc cuộc trò chuyện, Phạm ca cũng không nhiều chuyện chuyện nhà cô, tiếp tục đề tài bị cắt ngang vừa rồi, “Tinh Tinh, đến đây, giới thiệu cho em một chút.

Cô bé này tên là Trương Viện, là trợ lý anh chọn cho em.

Em gọi em ấy là tiểu Trương hoặc Viện Viện đều được.”
 
Trương Viện lập tức tiến lên mấy bước, cúi chào Hàn Tinh Tinh, “Chị Tinh Tinh, về sau có việc gì chỉ cần phân phó cho em là được, cái gì em cũng có thể làm ạ.”
 
Hàn Tinh Tinh cảm giác hết sức mới mẻ, như vậy là cô cũng có trợ lý!

 
Thấy Trương Viện trịnh trọng cúi chào cô như vậy, thì cô cảm thấy không tốt lắm, vội vàng tiến lên mắt chặt tay Trương Viện đung đưa, “Được, được, vậy sau này làm phiền em rồi!”
 
Phản ứng của hai người đều làm cho Phạm Chính Đạt vui vẻ, “Ha ha, chỉ là giới thiệu cho các em là quen một chút mà thôi, không cần phải căng thẳng như vậy, sau này, thời gian chung đụng với nhau còn dài lắm, từ từ sẽ tới thôi!”
Bị Phạm ca cắt ngang như thế, cho dù là Hàn Tinh Tinh hay Trương Viện đều cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
 
Trương Viện cảm thấy nghệ sĩ mà mình chuẩn bị làm việc này có tính cách rất tốt, chí ít trong lần đầu gặp mặt đã cho cô ấy cảm giác rất tốt, làm cho cô ấy không khỏi có thêm mấy phần chờ mong với công việc sau này.
 
“Đừng nói chuyện này nữa, Tinh Tinh, vừa rồi em đi gặp tổng giám đốc Tạ sao?” Phạm Chính Đạt càng chú ý tới vấn đề này hơn, quay lại chủ đề, “Tổng giám đốc Tạ có chỉ thị gì không?”
 
“Uh......” Hàn Tinh Tinh muốn nói không có, nhưng nhìn bộ dáng chờ mong của Phạm ca thì cô không khỏi mím môi, nói, “Cũng không nói cái gì, chỉ bảo em quay phim cho tốt.”
 
Về phần danh thiếp mà tổng giám đốc Tạ đưa cho mình, cô xoắn xuýt do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định không nói.
 
“Tổng giám đốc Tạ nói như vậy cũng là có chờ mong đối với em, vậy em càng phải cố gắng thật nhiều, biết chưa?” Phạm Chính Đạt coi như hài lòng, chí ít để Hàn Tinh Tinh có chút cảm giác tồn tại với tổng giám đốc Tạ.
Nhìn Hàn Tinh Tinh ngoan ngoãn gật đầu, anh nghĩ ngợi rồi nói, “Tiếp theo, chủ yếu em cần đọc kịch bản cho tốt, có thời gian thì đến gặp giáo viên diễn xuất để học thêm.

Mặc dù điều kiện bản thân của em tốt, nhưng dù sao em cũng không phải xuất thân chính quy, không học thì làm sao mà diễn được.

Khuyết điểm và điểm yếu đều thể hiện rõ ràng, sau đó phải suy nghĩ nhiều hơn, đọc kịch bản có chỗ nào không hiểu thì có thể đi tìm thầy cô giáo hỏi một chút, phải phấn đấu để khi tiến tổ còn thể hiện tốt hơn một chút!”
 
“Được, em đều nghe lời Phạm ca.” Hàn Tinh Tinh có thể cảm nhận được Phạm ca coi trọng cô, cũng biết sắp xếp của anh là tốt cho mình, cho nên cũng không có ý kiến gì.
 
Phạm Chính Đạt cũng thích Hàn Tinh Tinh hiểu chuyện nghe lời, cũng an tâm với cô hơn một chút, “Vậy anh cũng không nói nhiều nữa, trước khi khai máy thì em tự sắp xếp, có việc gì thì anh sẽ thông báo với em.”
 
Hàn Tinh Tinh lựa chọn về chung cư đọc kịch bản trước.
 
Hiện tại cô đang ở trong ký túc xá nhân viên do công ty bố trí, tuy không quá lớn nhưng cũng đủ cho một người, đối với cô mà nói thì điều kiện này là vô cùng tuyệt vời.

Nghe nói, công ty giải trí Ngôi Sao có hậu thuẫn là tập đoàn Tạ Thị, một tập đoàn có khối tài sản kếch xù.

Các khu chung cư bố trí cho các nghệ sĩ của công ty ở đều là tài sản của tập đoàn Tạ Thị, chỉ riêng điểm này thôi đã khiến không ít nghệ sĩ của công ty khác ghen tị.
 
Hàn Tinh Tinh tiến vào giới giải trí không có thứ gì cả, nhưng hết lần này tới lần khác may mắn trên mọi phương diện.
 
Cũng coi như là người ngốc có phúc ngốc.
 
Sau khi trở lại chung cư, Hàn Tinh Tinh gọi điện thoại cho bạn thân của mình trước, nói tin tức tốt về việc mình được nhận đóng phim cho cô nàng.

Sau đó, hai người nói nhăn nói cuội hàn huyên một hồi về triển vọng tương lai, trong giọng nói tràn đầy hy vọng.

Chờ đến khi thông báo xong cho bạn thân, cúp máy rồi cô mới bắt đầu đọc kịch bản.
 
Bộ phim có tên《Trời sinh một đôi》.
Nữ chính có tính cách hơi đơn thuần, là cô gái có chút mơ hồ, dễ bị lừa.

Trong ba lần bị lừa liên tiếp, cô được đụng phải nam chính, cũng được nam chính giúp đỡ.

Hai người quen biết như vậy, sau khi quen biết thì phát hiện bọn họ làm việc chung trong một tòa nhà.

Tiếp xúc nhiều, nam chính không thể không chú ý đến nữ chính, thậm chí luôn lo lắng cho cô ấy.

Bản thân nam chính là người hay quan tâm người khác, thậm chí cũng bởi vì tính cách này, khi chưa tốt nghiệp đại học, anh đã bị bạn gái chia tay.

Cũng nhờ sự quan tâm này mà hai người tiếp xúc càng ngày càng nhiều hơn.
 

Về sau, hai người bắt đầu kết giao, cha mẹ nữ chính biết tính cách của con gái nhà mình như thế nào, cứ lo lắng con gái sẽ bị lừa cho nên bảo nữ chính dẫn bạn trai về nhà ra mắt một chút.

Sau khi tìm hiểu rõ, cha mẹ nữ chính đặc biệt hài lòng về nam chính.

Tính cách yêu thương, quan tâm của nam chính trong mắt người khác như thế nào thì khó mà nói, nhưng với cha mẹ nữ chính thì đây hoàn toàn là điểm cộng.

Con gái mơ hồ đơn thuần, cần có một người thành thục ổn trọng như thế ở bên cạnh coi chừng.

Bạn trai của con gái vừa vặn thỏa mãn điều kiện này, chỉ riêng điều này đã đủ đạt tiêu chuẩn.

Sau khi gặp cha mẹ, hai người thuận lợi kết giao.
Tính cách của hai người bổ sung cho nhau, ở chung một chỗ rất ít khi cãi nhau, mỗi ngày đều vui vẻ, mặc dù thỉnh thoảng có náo loạn nhưng mà kịch bản mang lại cho người xem cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái.
 
Biên kịch viết rất tốt, kịch bản có nhiều tình tiết nhỏ thú vị, có đoạn gây cười, cũng có cảnh gà bay chó chạy, còn có những lúc cảm động, tuy rằng nó đã phát triển bởi vì sự mơ hồ của nữ chính và quan tâm yêu thương của nam chính, nhưng đây là cốt truyện mang lại cảm giác thoải mái cho người đọc.
 
Sau khi đọc xong kịch bản, Hàn Tinh Tinh đột nhiên có chút lòng tin.

Cô cảm thấy nữ chính này hình như không có khó diễn như trong tưởng tượng của mình! Tiếp theo, cô chỉ cần tập trung nghiên cứu những cảnh quay về nhân vật nữ chính, suy nghĩ làm thế nào để thể hiện được trạng thái đó khi quay phim là đủ rồi.
 
*
 
Sáng sớm Hàn Tinh Tinh đã đến công ty.
Liên tục mấy ngày nay, cô đã học được vài thứ cơ bản từ giáo viên diễn xuất, nhân tiện cũng học được một số tiểu xảo khi quay.

Đây là phúc lợi miễn phí dành cho người mới của công ty, không học thì thật uổng phí.

Học được mấy ngày, cô cảm giác bản thân mình đã có tiến bộ.
 
Hôm qua, Phạm ca nói hôm nay bắt đầu chụp ảnh, bảo cô đến công ty sớm một chút, cho nên ngay cả điểm tâm cũng chưa kịp ăn, Hàn Tinh Tinh đã chạy đến công ty.
 
Cô chạy đến trước thang máy lại đụng phải tổng giám đốc Tạ.
 
Vừa nhìn thấy tổng giám đốc Tạ, Hàn Tinh Tinh lập tức nghĩ tới mười mấy vạn cát-sê của mình, lập tức thay đổi thái độ, vô cùng đoan chính lên tiếng chào hỏi, “Chào ngài buổi sáng!”

 
Tạ Thần lại hơi nhíu nhíu mày, đột nhiên hỏi cô, “Ăn sáng chưa đó?”
 
“Hả?” Hàn Tinh Tinh sững sờ chỉ chỉ bản thân mình, “Hỏi em à?”
Vừa hỏi xong liền cảm giác mình nói nói nhảm, nơi này chỉ có hai người bọn họ, không phải hỏi cô thì còn có thể hỏi ai, lập tức ngượng ngùng thả tay xuống, nghiêm túc trả lời, “Chưa ăn, em không đói bụng, một lát nữa phải chụp hình, ăn cơm bụng to thì sẽ khó coi!”
 
Tạ Thần nhướng mày.
 
Khi còn bé, cô gái nhỏ mập mạp có lo lắng vấn đề mình trông có dễ nhìn hay không đâu?
 
Vậy mà bây giờ vì để chụp ảnh được đẹp mắt, ngay cả bữa sáng cũng không ăn?
 
Nha đầu ngốc, thì khi nào đã đỏm dáng như vậy?
 
Đinh một tiếng, cửa thang máy mở.

Hai người không nói tiếp, một trước một sau bước vào thang máy.
 
Sau khi vào thang máy, Tạ Thần cũng không nói gì nữa, chỉ ngẫu nhiên nhìn chằm chằm Hàn Tinh Tinh nhìn vài lần, ánh mắt cũng không rõ ràng, Hàn Tinh Tinh cũng liền không để trong lòng, chờ thang máy đến tầng của mình thì chào Tạ Thần trước rồi đi ra.
Nhìn qua cũng có vẻ như không để chuyện cùng đi với ông chủ trong thang máy ở trong lòng.
 
Ngược lại là Tạ Thần.
 
Sau khi anh đến phòng làm việc, vẫn không khỏi nhớ tới chuyện Hàn Tinh Tinh còn chưa ăn sáng, cho nên đã gọi điện cho Trịnh Lai, nói là đoàn phim《Trời sinh một đôi》hôm nay có chụp hình, bảo cậu ấy đặt trà sữa và điểm tâm cho đoàn phim để thăm hỏi một chút.
 
Trịnh Lai nhận được chỉ thị, “......”
 
Cái gì mà thăm hỏi đoàn phim, cậu nhìn ra được là thăm hỏi người bên trong đoàn phim đó mới đúng!
 
Tổng giám đốc Tạ, tôi nhìn thấu anh!
------oOo------