Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi

Chương 52: C52: Kiểm tra cánh




Edit: Lune

Cửa phòng vừa mở ra, con mèo đen mắt xanh biếc đã vọt qua Lucifer lao vào trong.

Sau khi nến tắt, căn phòng tối tăm vô cùng, nhưng với ma cà rồng luôn sống trong bóng tối từ lâu thì lại rất bình thường.

Không khí trong phòng rất tươi mát, dường như vẫn còn thoang thoảng mùi thơm trên người thiếu niên.

Chẳng qua...

Nơi này quá mức bình thường, bình thường đến độ hơi khác thường.

Con mèo đen đi vào trước lại không đi về phía thiếu niên bên kia, mà là đi thẳng đến bên cạnh tấm gương ở góc tường, cúi đầu ngửi mùi trên đó, đang thả lỏng thì đột nhiên trở nên vô cùng cảnh giác.

Hệt như bị xâm chiếm lãnh địa, cong lưng lên rồi gầm gừ với tấm giương.

Lucifer bình tĩnh bước vào, hơi nghiêng người khép cửa lại, quay đầu thì thấy thiếu niên đang ngủ trên giường với tư thế không được thoải mái lắm.

Cuộn tròn người nằm ở mép giường, một tay buông thõng bên cạnh, tay còn lại áp vào má, nhìn qua giống hệt một con tôm nhỏ.

Cây nến trên tủ đã cháy hết, Lucifer lặng lẽ lấy một cây nến mới ra châm, hắn đốt phần đáy một lúc, đợi nó chảy thì gắn vào chỗ cũ.

Khi có lại ánh sáng, hắn nhìn thoáng qua huyết sủng của mình bên kia, sau đó mới chuyển tầm mắt nhìn thiếu niên trên giường.

Dưới ánh sáng mờ ảo trông rõ ràng hơn lúc nãy.

Khuôn mặt của thiếu niên cực kỳ ưu việt, là kiểu khiến người ta phải kinh ngạc khi nhìn vào, cặp mắt tròn vừa khéo giảm bớt sự choáng ngợp thị giác do vẻ ngoài quá đỗi xinh đẹp mang lại, giữ nó ở một mức độ vừa phải khiến người ta nhìn rất thoải mái.

Mà lúc này đôi mắt nhắm nghiền, dáng vẻ cuộn tròn trông ngoan ngoãn vô cùng, so với những con non ma cà rồng chỉ biết đánh đấm giết chóc khác thì hơn hẳn, ngay cả Thủ lĩnh Ma cà rồng Lucifer luôn nghiêm khắc với đám con non và thuộc hạ cũng nghĩ như vậy.

Có điều tướng ngủ của cậu kém quá, rất ảnh hưởng đến sự dậy thì của con non.

Lucifer cúi người, nhỏ giọng gọi cậu: "Nha Nha."

Một bên má vùi vào đệm, bên còn lại thì hơi đỏ vì đội mũ che đầu, hơn nữa do nhiệt độ trên mặt nên má trông có vẻ mềm ơi là mềm.

Cảm giác như chỉ cần chọc một cái là sẽ lõm xuống vậy.

Lucifer không nhịn được mà nhéo má cậu.

Thiếu niên "ưm" một tiếng, bị tay hắn làm cho lạnh tỉnh, lúc dậy còn hơi mơ màng, cậu nhìn chằm chằm vào người trước mặt, cảm giác như có bốn Lucifer đang lắc lư trước mặt mình.

Cậu giơ một bàn tay ra, cười ngốc nghếch với Lucifer: "Có bốn anh này."

"Ừm, anh phân thân ra đấy." Lucifer phối hợp với thiếu niên rõ ràng đang không tỉnh táo lắm, chẳng qua vẫn chưa quên mục đích mình đến đây, nhét tay thiếu niên vào lại trong chăn: "Dậy đi."

Đầu óc hỗn loạn khiến thiếu niên không rõ chuyện gì đang xảy ra, trong phút chốc không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm hắn như thế thôi, mãi lâu sau mới tủi thân mở miệng: "Nhưng em buồn ngủ quá."

Lucifer từng chứng kiến bộ dạng của những con non khác khi bị quấy rầy giấc ngủ.

Tính tình mọi ma cà rồng không tốt lắm, dòng thuần huyết lại càng tệ hơn vì thực lực quá mạnh, mỗi lần xảy ra chuyện như vậy đều đánh nhau ầm ĩ. Kể cả biết mình đánh không lại thì nhóm con non cũng phải cào bố mẹ chúng vài cái, sau cùng sẽ bị ăn mấy đạp vào mông rồi bị vứt vảo ổ ngủ tiếp.

Mỗi con non đều có tính cách riêng, nhưng những con non mà hắn từng thấy đều không khác nhau là bao, nhất là đứa tên Luther trong nhà Thân vương thứ mười sáu kia, lần nào dậy cũng ầm ĩ như chiến tranh thế giới đến nơi.

Còn con non nhà hắn thì chỉ yên lặng nhìn, rồi bỗng thốt ra một câu rõ tủi thân, so với đám kia thì tốt hơn nhiều, cũng làm cho người ta áy náy và thấy thương hơn nữa.

Lucifer khựng lại, một người xưa nay giết thợ săn và người chơi không chớp mắt giờ lại hơi nhíu mày, sắp xếp lại đống cảm xúc đang nảy sinh trong lòng mình.

Hắn nhỏ giọng giải thích với bé con đang nằm trên giường: "Tư thế ngủ của Nha Nha sai rồi, em đổi sang tư thế khác nhé?"

Nha Thấu không biết tại sao tư thế này lại sai, nhưng vẫn nghe lời gật đầu.

Thiếu niên chỉ đồng ý miệng chú không hành động, khi bị hối thúc thì nói "ngay đây" nhưng cũng không biết "ngay đây" là đến khi nào.

Lucifer im lặng, đôi mắt đỏ như máu vốn luôn lạnh lùng bỗng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Trong nhận thức của hắn, mọi việc lúc nào cũng phải nhanh chóng và quyết đoán, cấp dưới cũng nhất định phải có năng lực thi hành cực kỳ cao, nếu không hoàn thành hắn sẽ gửi họ trở lại căn cứ huấn luyện để họ trải nghiệm cuộc đời trọn vẹn lần nữa.

Nhưng đây là bé con nhà hắn chứ không phải thuộc hạ của hắn.


Đưa đến căn cứ huấn luyện cũng không thích hợp, đưa bé con vào đấy kiểu gì đám huấn luyện viên cũng mắng hắn tàn nhẫn độc ác.

Đánh cũng không được, Lucifer không nỡ, hơn nữa đây là vì hắn quấy rầy giấc ngủ của bé con mà.

Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn thật sự không còn cách nào khác, đành phải bế thiếu niên lên đặt vào giữa giường, chỉnh lại tư thế ngủ của cậu cho giống ma cà rồng rồi mới đắp chăn vào.

Tư thế ngủ của ma cà rồng là nằm thẳng, hai bàn tay đặt trên bụng, tư thế này rất vừa vặn khi ngủ trong quan tài chật hẹp, cũng vì đặc điểm này nên đã được các ma cà rồng đồng lòng chọn là tư thế ngủ phong cách nhất và chiếm ít diện tích nhất.

Nhưng ngay sau khi hắn chỉnh xong tư thế cho bé con rồi đắp chăn vào thì thiếu niên lại bắt đầu ngọ nguậy, lúc cử động còn đá văng chăn đang đắp trên người ra, sau đấy Lucifer thấy cậu lại cuộn người thành một con tôm nhỏ.

Hắn giơ tay lên mấy lần, nghĩ một hồi lại bỏ xuống.

Thôi được rồi, con tôm nhỏ thì con tôm nhỏ vậy.

...

Nha Thấu bị lạnh tỉnh, vì lúc cậu đạp chăn ra nên lòng bàn chân bị lạnh, sau đó lạnh toàn thân.

Ngay cả khi có người đắp chăn cho cậu thì cậu cũng không tỉnh, lạnh đến mức buộc phải kéo ý thức đang trôi dạt bên ngoài về.

Cứ thế vài lần, cảm giác mơ hồ lúc mới dậy cũng được dọn sạch gần hết, Nha Thấu cũng dần hiểu được hành động vừa nãy của mình khiến người ta bất lực đến cỡ nào, cậu ngập ngừng gọi tiếng "Anh ơi."

Lucifer vẫn liên tục đắp chăn cho cậu từ nãy giờ, nghe vậy thì đáp ngay: "Dậy rồi à?"

"... Ưm."

Nghĩ đến hành động ngu ngốc vừa rồi, đúng là không còn mặt mũi nào mà! Bé con núp trong chăn, lặng lẽ kéo chăn lên muốn che kín hai má đỏ bừng của mình.

Lucifer ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng kéo chăn cậu xuống, phát hiện không kéo được thì thôi, cất lời: "Xin lỗi đã làm phiền Nha Nha ngủ."

Đôi mắt ló ra khỏi chăn, tay thiếu niên nắm lấy mép chăn, thì thầm: "Không sao."

Nhớ lại những gì mình cảm nhận trong khi ngủ, Nha Thấu chọc 001 trong biển ý thức: "Trong phó bản này có tồn tại mấy thứ siêu nhiên à?"

001 phủ định:【Đây không phải phó bản linh dị, không tồn tại ma quỷ, cũng không tồn tại những thứ siêu nhiên mà ký chủ nói.】

Nếu không có mấy thứ kia, vậy tại sao lại có cảm giác như vậy lúc đang ngủ? Trên mặt Nha Thấu hiện lên vẻ nghiêm trọng, xoay người vùi mình vào gối.

Nhìn biểu cảm của ký chủ, 001 quyết định không giấu diếm nữa:【Nhưng đúng là vừa rồi có thứ gì đó đã đến thật.】

Một thứ giống hệt cậu nhưng có đuôi, có điều 001 không nói lời này với Nha Thấu, nó sợ ký chủ nhát gan nhà mình nghe xong sẽ khóc mất.

Lúc này 001 đang dùng giọng máy móc chuyen dụng của hệ thống, nghe có vẻ rất bình tĩnh không có cảm xúc gì, nhưng những gì nó nói thì quá kinh dị, Nha Thấu bị dọa run cả người, giọng cậu run run: "Vậy, vậy nó đâu rồi?"

【Lúc trước nó ngồi ở mép giường cậu, sau đấy Lucifer đến thì nó về chỗ cũ rồi.】

Ngồi, ngồi ở mép giường!?

Gần thế cơ à!?

Nha Thấu rưng rưng nước mắt: "Vậy rốt cuộc nó là cái gì?"

【Liên quan đến nội dung cốt truyện, tôi không được biết.】

Nha Thấu cắn chăn, lại rúc vào trong.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Thi Lâu, lúc đầu cậu nằm trên giường chờ Lucifer đến kiểm tra cánh, nhưng ai ngờ nằm một lúc thì buồn ngủ, không chịu được bèn thiếp đi mất.

Lúc ngủ cậu còn mơ thấy một giấc mơ, cậu lẻn vào lãnh địa của thợ săn để làm nhiệm vụ. Ai ngờ lại bị phát hiện, sau đó cậu bị một thứ bằng bạc đâm vào tim rồi bị ném xuống hồ nước lạnh lẽ, cuối cùng thì kiệt sức mà chết.

Cảm giác lạnh như băng kia quá chân thực, nó bao trùm khắp người như thể đang thật sự chìm xuống hồ vậy.

Nha Thấu muốn tỉnh dậy nhưng làm sao cũng không dậy được, cứ thế không ngừng giãy giụa.

Cậu dường như cảm giác được có thứ gì đó đang đến gần mình, cảm giác đó giống hệt với cảm giác nghẹt thở khi bị chìm dưới nước trong giấc mơ của cậu.

Mãi đến khi nghe thấy tiếng mở cửa, cảm giác này mới biến mất, sau khi tỉnh dậy thì thấy Lucifer ở đây rồi.

Chon nên vì Lucifer đến nên nó mới đi, nếu Lucifer không đến thì nó sẽ làm gì mình?


Trước kia Nha Thấu từng nghe một câu — "Mây đen gió lộng, giết người phóng hỏa".

Giờ đang rất tối, lại còn là nửa đêm, rất thích hợp giết người.

Nha Thấu bị dọa rùng cả mình, vốn đang lạnh nay càng lạnh hơn: "Ta có thể xem độ thiện cảm của nó không?"

Hệ thống Tình yêu chần chờ nói:【Tôi không kiểm tra được độ thiện cảm của nó.】

Đến hệ thống cũng không kiểm tra được độ thiện cảm, nên rốt cuộc thứ gì là cái gì? Không phải quỷ chẳng lẽ là người ngoài hành tinh?

Sắc mặt thiếu niên trắng bệch, trong lòng không khỏi hoang mang sợ hãi.

【Nhưng hình như nó không có ác ý với cậu.】

Dù Hệ thống Tình yêu đã nói vậy nhưng trong lòng Nha Thấu vẫn thấy căng thẳng, khuôn mặt tái nhợt núp trong chăn, cảm giác chỗ nào của cái chăn cũng lạnh.

Bé con đang nằm ngoan trên giường đột nhiên ỉu xìu, vùi xuống dưới gối.

Lucifer ngồi dịch vào, sợ bé con tự làm mình ngạt chết bèn kéo cậu ra ngoài, mới phát hiện ra rằng khuôn mặt nhỏ xinh hồng hào ban đầu lúc này không còn tí màu máu nào.

Hai má mềm mại dán vào lòng bàn tay, vết cắn ngứa mắt ở má bên kia cũng đã biến mất không còn dấu vết, nhưng Lucifer hoàn toàn không để ý đến điều đó, lúc này hắn chỉ nhìn thấy đôi mắt ướt đẫm của thiếu niên.

Vì vừa mới vùi mặt vào gối nên cả hàng mi đều ướt sũng, dính bết lại với nhau. Đôi mắt màu lam như vừa được rửa sạch, gợn lmàu xanh như vừa được rửa sạch, lấp lánh những gợn sóng mang tên tủi thân và sợ hãi.

Bé con khóc, bé con khó chịu.

Trông cậu còn rất sợ hãi nữa.

Lucifer nín thở, cảm xúc hung tàn trong lòng hắn gần như bùng nổ ngay lập tức, chỉ muốn gi,ết chết thứ núp trong bóng tối đã khiến bé con sợ hãi, nhưng khi nhìn vào đôi mắt ướt đẫm của cậu, hắn lại buộc mình phải kìm nén lại.

Không thể để bé con sợ hãi lần nữa được.

Lucifer chưa thấy bé con khóc, dù bị thợ săn bắt đi cậu cũng không khóc, đôi khi có ngồi hí hửng như đồ ngốc, giờ lại bị thứ gì đó dọa cho run rẩy cả người, điều này khiến Lucifer cảm thấy tim mình đau nói như thể bị ngàn mũi kim đâm vào: "Nha Nha đừng khóc."

Nha Thấu kéo tai mũ trên đầu xuống che mắt mình, không hề cựa quậy khi được Lucifer nhấc lên: "Em không khóc."

Lucifer kéo lấy tai mũ từ tay Nha Thấu, sờ mặt ngoài, quả nhiên thấy ướt hết tay: "Lông ướt hết rồi này."

Thế mà còn nói không khóc, bé con lấy tai lông lau nước mắt còn ương ngạnh nữa chứ.

Nha Thấu mím môi không muốn nhìn hắn, cảm thấy mình bị dọa khóc đúng là mất mặt.

Vừa nãy đầu óc không tỉnh táo đã đủ mất mặt rồi, giờ lại mất mặt thêm lần nữa.

Cậu giống như một quả bóng bay bị xì hơi, ủ rũ trong vòng tay của Lucifer. Cơn buồn ngủ còn sót lại cũng bị dọa mà bay biến.

Lucifer hiếm khi nào bất đắc dĩ như vậy, nhẹ nhàng dỗ dành cậu: "Đừng sợ, có anh ở đây rồi."

Giọng hắn thiên về lạnh lẽo, nhưng lúc nói câu này lại khác.

"Có anh ở đây rồi", chỉ vẻn vẹn một câu đã giảm bớt rất nhiều nỗi sợ hãi trong lòng Nha Thấu.

Thứ kia đúng là vì Lucifer đến nên mới rời đi, và Lucifer thực sự có khả năng bảo vệ cậu.

Đây là lần đầu tiên có NPC đối tốt với cậu như vậy, Nha Thấu hít mũi, cẩn thận chống tay ngồi dậy khỏi vòng tay hắn.

Giống như con dơi con đang loay hoay, đôi cánh nhỏ phía sau cũng theo đó mà lảo đảo.

"Cánh." Nha Thấu đón ánh mắt khó hiểu của Lucifer: "Anh bảo muốn kiểm tra cánh mà?"

Trạng thái tinh thần của bé con khôi phục nhanh quá, Lucifer không theo kịp, nhưng như vậy cũng tốt.

Hắn "Ừ" một tiếng, vỗ vào chỗ trước người mình: "Qua đây."

Nha Thấu ngoan ngoãn nghe theo, nhanh chóng gạt bỏ chăn trên người mình xuống, qua ngồi khoanh chân trước mặt Lucifer.


...

Kiểm tra cánh cần chạm tay trực tiếp vào phần lưng, vì cánh thiếu niên chưa mọc ra nên cần kiểm tra cụ thể vùng mô dưới da.

Sau khi cậu ngồi xuống, Lucifer mới nhận ra có gì đó không ổn.

Cứ như thể quay trở lại lúc trong phòng tắm vừa nãy, thiếu niên gọi hắn nhờ kéo khóa.

Một mảng trắng lóa như tuyết lướt qua tâm trí hắn, hắn còn nhớ hình như lúc ấy thiếu niên không mặc gì bên trong.

Lucifer bỗng cứng đờ tại chỗ.

Nha Thấu mãi không thấy có động tĩnh gì nên quay đầu lại nhìn, nhưng vì ánh nến quá tối nên cậu hoàn toàn không thấy vành tai đỏ bừng của Lucifer, thành thử chỉ thắc mắc hỏi: "Anh không kiểm tra à?"

Kể từ khi trở thành Thủ lĩnh Ma cà rồng, Lucifer chưa từng gặp phải chuyện gì khiến hắn thấy khó giải quyết, tính thời gian cũng phải hơn sáu trăm năm rồi, nhưng giờ lại vì việc kiểm tra cánh bé xíu mà như lâm trận.

Hồi trước ở trại huấn luyện, hắn cũng từng kiểm tra vết thương ở cánh giúp đồng đội, nhưng giờ chẳng khác nào sắp sửa lâm trận vậy.

"Anh ơi?"

Nha Thấu lại gọi hắn lần nữa.

Lucifer bỗng dưng thấy may mắn vì khả năng nhìn trong bóng tối của bé con không tốt, nên không nhìn thấy sự khác thường của hắn.

Chỉ cần không kéo xuống dưới cùng là được, hắn thầm nghĩ như vậy.

Lucifer quyết định đánh nhanh thắng nhanh.

Bàn tay với những khớp xương rõ ràng nắm lấy khóa kéo xuống một chút, để lộ phần xương bả vai xinh đẹp của thiếu niên và rãnh lưng chạy xuống dưới.

Rãnh lưng, hay còn gọi là rãnh mỹ nhân, chạy thẳng xuống cho đến khi biến mất chỗ khóa kéo rồi khuất vào bóng tối.

Lưng mảnh mai, cổ thon dài, mỗi khi cúi đầu là đường cong xinh đẹp mượt mà kia lại hiện rõ mồn một, xương bả vai hơi nhô ra trên tấm lư,ng trắng nõn bỗng mang đến vẻ gợi cảm khó tả.

Yết hầu Lucifer lăn nhẹ, nhanh chóng rời mắt.

Lệch vào trong một chút là hai vết sẹo rất nông, đó là nơi cánh của ma cà rồng mọc ra, mô sinh trưởng chôn dưới da, có thể tự do kiểm soát sự xuất hiện và biến mất của đôi cánh, khi không dùng sẽ tự động lùi vào trong da.

Còn lưng thiếu niên lại là vết thương loang lổ, có vẻ như cánh đã từng mọc ra, nhưng do phát triển không tốt nên mô sinh trưởng không thể phục hồi vết sẹo.

Lúc ngón tay chạm vào, lưng thiếu niên run rẩy thấy rõ.

Không phải vì lý do gì khác, là một ma cà rồng thuần huyết nên nhiệt độ cơ thể của Lucifer quá lạnh đối với Nha Thấu.

Cảm xúc lạnh như băng đột ngột dán vào, rồi dừng lại một chỗ, nên cảm thấy cực kỳ rõ.

Nhất là khi hắn cẩn thận kiểm tra vết thương ở lưng, mỗi lần lướt qua đều khiến cậu run rẩy.

Cảm xúc trơn mượt ấm áp vẫn còn trên đầu ngón tay, Lucifer thấy thấy tay mình nóng rực như thể bị bỏng.

Cảm giác này quá khác thường.

Lucifer cố gắng kìm nén cảm xúc kỳ lạ trong lòng mình, kiên nhẫn kiểm tra toàn diện cho Nha Thấu.

"Số lượng tế bào đang phát triển, cấp A, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn."

"Hoạt động của tế bào đang phát triển, cấp B, quá thấp, cần tiêm một mũi thuốc tăng cường hoạt động."

"Hoạt động của mô, cấp B, cần bổ sung dinh dưỡng."

"Độ cứng của xương không có gì bất thường, tốt."

Cuối cùng là cần kiểm tra nơi cánh co lại khi thu về, vị trí này hơi sát eo, Lucifer phải kéo khóa xuống một chút, đường cong uốn lượn xuống dưới trông càng rõ hơn.

Hắn giữ khóa để nó không bị tuột xuống: "Nơi náu không có gì bất thường, xuất sắc."

Cuối cùng cũng được một mục xuất sắc ư!?

Thiếu niên đang cúi đầu nghe dữ liệu của mình thì đột nhiên ngẩng đầu lên, hơi phấn khích. Nhưng do động tác đột ngột quá nên đầu hơi bị choáng, cả người cậu ngã về phía trước.

May mà tay nhanh hơn não nên lúc đang choáng, cậu đã kịp thời đưa tay ra chống xuống giường không để mình ngã xuống.

Lucifer lại đang giữ khóa, vừa thấy Nha Thấu lảo đảo đã nhận ra điều bất ổn, vội vàng thả tay ra.

Nhưng vẫn muộn, dù thiếu niên cuối cùng cũng chống được người, nhưng động tác ngã về phía trước vẫn khiến khoảng cách giữa hai người bị kéo giãn ra, làm khóa kéo xuống gần hết để lộ nguyên phần lưng trắng nõn.

Từ trước Lucifer đã biết bộ đồ này rất rộng rồi, cả người hắn cứng ngắc.

Bờ m,ông tròn mẩy nối liền với rãnh lưng quyến rũ, hai cái hõm nhỏ lắc lư trước mặt hắn, lần đầu tiên hắn ghét bản thân vì khả năng nhìn trong đêm quá tốt thế này.

Chẳng qua hắn tưởng nhầm, thiếu niên mặc quần nhỏ màu trắng bên trong chứ không phải không mặc gì.


Nha Thấu chỉ cảm thấy lưng mình lạnh run, hơi thắc mắc kiểm tra cánh cần phải kéo ra rộng như thế hả? Cũng may Lucifer đã tức tốc kéo lên cho cậu, sau đó nhét cậu vào trong chăn.

Trong chăn vẫn lạnh, Nha Thấu bị lạnh nhăn hết cả mặt lại.

Lúc kiểm tra cánh Lucifer đã rất kỳ lạ rồi, giờ lại càng kỳ lạ hơn, đứng lên còn hơi cứng đờ, lúc nhận ra hắn có vẻ muốn rời khỏi phòng, còi báo động trong đầu Nha Thấu lập tức reo ầm lên, cậu vội gọi hắn lại: "Anh!"

Đùa hả! Giờ vẫn còn thứ gì đó đang núp trong bóng tối, cậu không dám ngủ một mình trong căn phòng rộng thế này đâu!

Thứ đó đã biến mất ngay khi Lucifer bước vào, dù nó không sợ Lucifer thì có lẽ cũng vì một lý do nào đó mà kiêng kị hắn, cho nên nếu Lucifer ở lại trong căn phòng này thì thứ kia sẽ không đến tìm cậu nữa?

Nha Thấu thấy mình lúc này thông minh hẳn ra, cậu hiểu rõ bây giờ không thể để Lucifer đi được.

Điểm thiện cảm của Lucifer với mình cao như vậy, dù có đưa ra một yêu cầu hơi quá đáng thì chắc hắn cũng đồng ý chứ nhỉ?

Cậu đối mặt với ánh mắt của Lucifer, kiên trì nói: "Hôm nay anh ở lại đây với em được không?"

Cậu vẫn nhớ rằng nhu cầu ngủ đối với ma cà rồng trưởng thành rất ít, cho nên lúc cậu ngủ, Lucifer sẽ ngồi bên cạnh. Cậu biết điều này hơi quá đáng nhưng nếu cố gắng thì vẫn có thể được mà nhỉ? Nha Thấu âm thầm nghĩ vậy.

Sau đó lại thấy hơi áy náy trong lòng, cậu nghĩ có lẽ vì Lucifer đã quá nuông chiều mình, chứ nếu không cậu cũng sẽ không nghĩ ra cách dằn vặt người khác như vậy đâu.

Lời nói vừa dứt, Lucifer đứng trước mặt cậu hình như càng cứng đờ hơn, đôi mắt như sắp ứa ra máu đến nơi, điều này xuất hiện trên người Thủ lĩnh Ma cà rồng hơi kỳ lạ, cậu chần chờ hỏi: "Anh sao thế?"

Lucifer nhìn chằm chằm vào bé con hoàn toàn không nhận thức được tình hình hiện tại: "Không có gì."

Hắn nhắm mắt vào: "Sao tự dưng muốn anh ở lại?"

Nha Thấu nắm tay mình: "Em sợ."

Đối với Lucifer thì đây thật sự là một bài toán cực kỳ nan giải, việc bé con nhiệt tình mời ngủ chung đối với người giám hộ như hắn lẽ ra chỉ là hơi bất ngờ thôi, nhưng sau khi nhìn thấy đường cong ngọc ngà vừa rồi, lần đầu tiên Lucifer nảy sinh ý nghĩ muốn bỏ chạy.

Sự im lặng kéo dài của Lucifer khiến Nha Thấu tưởng hắn không đồng ý nên cậu quýnh lên: "Được không?"

Ánh đỏ đang cuộn trào trong mắt Lucifer dừng lại, lần này hắn không đồng ý nhanh như mọi lần trước nữa mà dừng một lúc lâu mới trả lời, giọng nói có phần kìm nén.

"... Được."

Chỉ là đồng ý rồi nhưng hắn vẫn đi ra ngoài, Nha Thấu vừa sợ vừa tủi thân: "Anh đồng ý rồi mà?" Tại sao còn muốn ra ngoài vậy, Nha Thấu khóc thầm.

"... Vứt đồ xong sẽ quay lại."

Bé con trong lòng Nha Thấu lập tức nín khóc, cậu lề mề mãi mới "À" một tiếng.

Cậu thấy Lucifer đi đến trước tấm gương kia, mặt gương phản chiếu ánh nến chỗ cậu, ngay sau đó, Lucifer nhấc tấm gương cao chừng hai mét kia lên bằng một tay, tay còn lại xách con mèo đen dưới đất lên.

Lúc nhấc tấm gương, Lucifer hơi bất ngờ, hắn cảm nhận được hơi thở đang tỏa ra từ bên trong, bỗng cảm thấy rất giống với một con chó bự muốn rúc vào lòng chủ nhân, nhưng lại bởi không hiểu gì nên đã dọa chủ nhân sợ phát khóc, sau đó rơi vào trạng thái tự nghi ngờ, cũng không biết phải làm sao để bù đắp cả nên khi bị hắn nhấc ra ngoài nó cũng không hề phản kháng.

Hắn xách hai thứ ra ngoài, đến khi quay vào thì không còn gương cũng chẳng thấy mèo nữa.

Thiếu niên mà bộ đồ ngủ hình dơi con nằm trên giường chờ hắn, yết hầu Lucifer căng cứng, hắn đi tới mép giường ngồi xuống, sau đó vén chăn lên.

Rất bình thường, ngủ cùng bé con là một chuyện rất bình thường, giọng nói trong đầu hắn bảo vậy.

Nha Thấu ngẩn ra: "Anh làm gì thế?"

"Em nói muốn anh ở lại đây mà." Lucifer nói.

Nói đơn giản thì không phải muốn ngủ cùng hắn à?

Nha Thấu nghe mà đần mặt ra, trong phút chốc nhận ra sự hiểu lầm này.

Lucifer hiểu như vậy nên mới đồng ý hả?

Thật ra Nha Thấu không phản đối chuyện này, nhưng vấn đề là...

— "Nhưng người anh lạnh lắm."

Trọng điểm là nhiệt độ cơ thể của Lucifer thấp khủng khiếp!!

Nha Thấu vốn sợ lạnh nên cậu không muốn ngủ cùng người có nhiệt độ cơ thể thấp hơn cậu nhiều vậy đâu, như thế thì khác gì ngủ cùng cục băng QAQ.

Đối mặt với sự chống cự của bé con, Lucifer im lặng mốt lúc, sau đó thân nhiệt bên ngoài của hắn bắt đầu tăng lên, đạt đến một nhiệt độ vừa phải với bé con, lúc dựa vào chẳng khác nào cái lò sưởi.

Đây là khả năng điều chỉnh nhiệt độ cơ thể mà mọi ma cà rồng đều biết, chỉ có ma cà rồng thuần huyết ăn hại như Nha Thấu mới không biết thôi.

Nha Thấu còn chưa kịp cảm thán thì đã bị Lucifer ôm vào lòng, giọng nói của hắn vang lên trên đầu cậu.

"Giờ thì sao Nha Nha?"

"Em muốn nóng hơn nữa không?"