Vi Quan Hào Môn

Chương 3




Edit +Beta: Anky

Nhiễm Việt trở lại phòng làm việc, trước tiên gọi điện thoại cho Tần Trí Dật, muốn hỏi rõ ràng mọi chuyện từ đầu đến cuối, Trì Tình là người mới sắp tới được công ty nâng đỡ, con đường ngôi sao có thể nói là bừng sáng, vì sao lại đột nhiên nghĩ quẩn tự sát ở thời điểm mấu chốt này?

Sau khi điện thoại được kết nối, Tần Trí Dật ở đầu kia ấp úng, thật sự không nói ra được lý do, Nhiễm Việt nghe mà bực bội, quyết định tự mình đi đến bệnh viện.

Mới vừa vào phòng làm việc còn chưa kịp ngồi xuống ghế, Nhiễm Việt lại xoay người ra cửa, vừa đi vừa ra lệnh cho bộ phận quan hệ xã hội, chú ý chặt chẽ đến truyền thông nào có tư liệu trực tiếp, tốn bao nhiêu tiền cũng phải mua tin tức lại, tin này chắc chắn không che giấu được, nhưng nên công bố thế nào, công ty giải trí Tần Thị nhất định phải là người đầu tiên có quyền lên tiếng.

Vội vàng đi vào bãi đậu xe, ngồi vào trong xe còn chưa kịp nổ máy, Tần phu nhân lại gọi điện thoại đến.

Tần phu nhân từ trước đến nay luôn lạnh nhạt lần này cũng không bình tĩnh được, điện thoại vừa thông, đã không thể chờ đợi được hỏi: “Tiểu Việt, rốt cuộc là thế nào? Sao Trí Dật lại có quan hệ với nữ tinh tự sát?”

Ánh mắt Nhiễm Việt lạnh lùng, mặt không biểu cảm an ủi người ở đầu bên kia điện thoại, “Phu nhân, tôi cũng vừa mới biết được tin tức, hiện tại đang chuẩn bị tới bệnh viện tìm hiểu tình huống, bà đừng có gấp, sẽ không có việc gì.”

“Tiểu Việt, mặc kệ xảy ra chuyện gì, Trí Dật cũng không thể có chuyện, cô phải che chở cho nó.” Đỗ Liên Trân nghiêm khắc ra lệnh cho cô.

Khóe miệng Nhiễm Việt cong lên lộ ra một nụ cười trào phúng, ngoài miệng lại thành khẩn đáp: “Tất nhiên rồi ạ, phu nhân.”

Lúc này Đỗ Liên Trân mới chậm lại giọng nói, bảo: “Cô làm việc từ trước đến nay tôi luôn yên tâm, hy vọng lần này cô cũng sẽ không làm tôi thất vọng.”

Nhiễm Việt trả lời: “Vâng, đợi lát nữa sau khi đến bệnh viện tìm hiểu tình hình, tôi sẽ gọi điện thoại lại cho phu nhân.”

“Ừ, mau đi đi.”

Nhiễm Việt cúp điện thoại, vuốt vuốt mặt, lúc này mới khởi động xe rời khỏi bãi đậu.

Tần Trí Dật đưa Trì Tình tới cấp cứu ở một bệnh viện thuộc Tần Thị, bởi vì công tác giữ bí mật của bệnh viện làm rất tốt, lúc Nhiễm Việt đến bệnh viện, cũng không thấy có paparazi lén lút xuất hiện, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Tề Tư, trợ lý riêng của Tần Trí Dật đã sớm chờ ở cạnh thang máy, thấy Nhiễm Việt xuất hiện, vội vàng tiến lên đón, lễ phép gọi: “Trợ lý Nhiễm.”

Nhiễm Việt gật đầu xem như đáp lại, hai người vừa vào thang máy, cô liền hỏi Tề Tư, “Tình hình của Trì Tình thế nào?”

Tề Tư vội vàng trả lời: “Đã được cứu, bởi vì mất máu quá nhiều, trước mắt vẫn đang hôn mê.”

“Người thân của Trì Tình không có ở đây, đợi cô ấy thoát khỏi nguy hiểm rồi thông báo người nhà cô ấy, còn những người khác, tất cả đều không được vào thăm hỏi.” Nhiễm Việt bình tĩnh ra lệnh.

Tề Tư ở một bên gật đầu liên tục, so với Tần tổng, anh ta càng sợ ở gần với trợ lý Nhiễm hơn.

Nhiễm Việt được dẫn đường đi đến phòng bệnh, cô chỉ vào xem Trì Tình một cái, rất nhanh liền rời khỏi, thuận tiện kéo Tần Trí Dật đang ngồi yên trên sofa trong phòng bệnh đi ra.

Cho dù sự việc xảy ra vào sáng sớm, cũng đã cách hiện tại ba, bốn tiếng đồng hồ, nhưng nhìn Tần Trí Dật vẫn có chút mờ mịt, hiển nhiên là bị tình huống đột ngột xảy ra này dọa ngốc.

Nhiễm Việt thấy phòng bệnh cách vách không có ai, vì vậy ra hiệu bằng mắt cho Tần Trí Dật, ý bảo hắn vào trong nói chuyện.

Hai người trước sau đi vào, Nhiễm Việt thuận tay đóng cửa lại, cũng không tìm chỗ ngồi, chỉ nghiêng người dựa vào bên tường, lạnh lùng nhìn thẳng hắn, có thể là ánh mắt cô quá mức sắc bén, Tần Trí Dật bị nhìn có vẻ chột dạ, khó khăn nuốt nước miếng một cái, nói: “Tôi cũng không ngờ cô ấy sẽ làm như vậy, tối hôm qua chúng tôi còn chơi rất vui vẻ.”

Nhiễm Việt nhướn mày, “Trước khi cô ấy tự sát, anh và cô ấy chơi một buổi tối?”

Tần Trí Dật nắm tóc, vẻ mặt rất là sa sút tinh thần, hiển nhiên bị dọa không nhẹ, Nhiễm Việt chú ý thấy, trên chân hắn còn xỏ đôi dép có logo khách sạn, đó cũng không phải là khách sạn thuộc Tần Thị.

Vẻ mặt hắn đau khổ nói: “Chúng tôi chơi rất tận hứng, Trì Tình cô ấy cũng vậy, nhưng buổi sáng lại phát hiện cô ấy ở trong phòng tắm cắt cổ tay tự sát, khi đó là Ánh Huy phát hiện.”

Nhiễm Việt trừng to mắt, “Đỗ Ánh Huy cũng có ở đó?”

Nhiễm Việt không có hảo cảm đối với Tần Trí Dật và tất cả những người bên cạnh hắn, Đỗ Ánh Huy này là anh em họ với Tần Trí Dật, là con trai của cậu nhỏ Tần Trí Dật, hai người từ nhỏ cùng nhau đi học, lớn lên cùng đi du học, sau khi tốt nghiệp trở về vẫn lêu lổng cùng một chỗ, thật sự là cá mè một lứa, cấu kết với nhau làm việc xấu.

Có Đỗ Ánh Huy tham dự chuyện này, sẽ không có chuyện tốt.

Tần Trí Dật do dự một chút, gật đầu nói: “Tối hôm qua là ba người chúng tôi cùng nhau chơi đùa.”

Shit! Nhiễm Việt ở trong lòng hung hăng mắng câu thô tục, ở cùng với những kẻ ăn chơi trác táng này, thật sự là mỗi phút đều bị đổi mới tam quan.

Thấy Nhiễm Việt mặt lạnh không có phản ứng, Tần Trí Dật dứt khoát bất chấp tất cả, kể lại toàn bộ chuyện tối hôm qua cho cô nghe, “Kỳ thật tôi cũng không muốn làm đến quá mức như vậy, nhưng tiểu tử Ánh Huy kia thích chơi đạo cụ, chúng tôi liền cho Trì Tình uống chút thuốc trợ hứng, sau đó không cẩn thận lại chơi đùa quá trớn.”

Tuy rằng Tần Trí Dật chỉ dùng vài ba câu đã kể hết sự việc tối hôm qua, nhưng thông qua từng câu từng chữ của hắn, Nhiễm Việt đã có thể tự động bổ não ra một bộ đầy đủ, đây là bộ phim hành động tình cảm ngất trời 60 phút.

Đáng thương cô còn muốn nhọc nhằn khổ sở bồi dưỡng ra một ảnh hậu tương lai, lại bị kéo đi chơi 3x không nói, còn bị mớm thuốc dùng đạo cụ, chỉ cần là một cô gái có tam quan bình thường, cũng sẽ không tiếp nhận nổi.

Sau khi hiểu rõ chân tướng của sự việc, Nhiễm Việt lại tuyệt đối không ngoài ý muốn việc Trì Tình lựa chọn tự sát.

Trước đây, cô và Trì Tình từng có mấy lần tiếp xúc, trong ấn tượng, đó là cô bé tươi sáng như ánh mặt trời, tinh thần phấn chấn năng động, mỗi lần gặp mặt, cũng có thể nhìn thấy trên mặt cô ấy nụ cười rất sạch sẽ thuần túy.

Có thể là vì gặp quá nhiều chuyện ma quỷ, Nhiễm Việt vô thức thích người hoặc sự vật đơn giản lại nhẹ nhàng thoải mái một chút, cho nên cô mới quyết định nâng đỡ cô gái này.

Không ngờ, cuối cùng lại có một kết cục thế này, nghĩ tới đây, ánh mắt cô nhìn Tần Trí Dật càng thêm vài phần khinh thường.

“Lát nữa tôi và anh rời khỏi bệnh viện, Trì Tình bên này tôi sẽ phái người đến trông coi, vừa rồi Tần phu nhân đã gọi điện thoại đến, anh trước hết nên nghĩ xem giải thích thế nào với bà ấy, tôi sẽ phối hợp anh, chuyện này cũng không giấu được, Tổng công ty nhất định sẽ hỏi tới, hiện tại chỉ có thể cầu nguyện không phải do đại thiếu tự mình hỏi đến.”

Nhiễm Việt vừa nói đến hai chữ đại thiếu, Tần Trí Dật lập tức trở nên tức giận bất bình, “Anh ta là ai chứ! Tại sao tôi phải sợ anh ta?!”

Nhiễm Việt cười lạnh, nói: “Anh ta không phải ai, anh ta chỉ là phó chủ tịch đương nhiệm của Tần Thị thôi, anh có thể không sợ anh ta, nhưng việc này của anh sẽ trở thành một nhược điểm, một nhược điểm bất lợi đối với anh.”

Với chỉ số thông minh kiểu này, còn muốn tranh vị trí gia chủ của Tần gia? Trừ phi tất cả các cổ đông đều là người mù!

Có lúc Nhiễm Việt thật sự nghĩ không ra, mặc dù Tần Trọng Dương không nổi bật, nhưng chỉ số thông minh cũng được, Đỗ Liên Trân lại là một người khôn khéo, vì sao con trai bọn họ sinh ra, lại là đồ ngốc không đáng tin như vậy? Rốt cuộc bị sai sót chỗ nào vậy?

Tần Trí Dật bị Nhiễm Việt nói như thế, cả người đều ỉu xìu, “Trợ lý Nhiễm, cô phải giúp tôi.”

Trợ lý Nhiễm nghĩ thầm tất nhiên tôi phải giúp anh, không chỉ giúp anh, tôi còn phải nâng anh lên thật cao, bởi vì nâng càng cao mới có thể ngã càng đau đớn, ít nhất cũng phải tan xương nát thịt mới được.

“Nhiễm Việt vốn chính là làm việc vì nhị thiếu.”

Tần Trí Dật nghe cô nói thế, rất hài lòng, hỏi: “Vậy kế tiếp tôi nên làm thế nào?”

Nhiễm Việt đáp: “Khoảng thời gian này tốt nhất là Nhị thiếu nên đến chỗ Tần phu nhân ở tạm một lúc, tùy tiện tìm một lý do không tiếp khách, tránh phải chạm mặt với Đại thiếu, công ty bên này có tôi ứng phó là được.”

Nghe nói hắn không cần phải làm gì, tất nhiên Tần Trí Dật cam tâm tình nguyện, vui tươi hớn hở nói: “Trợ lý Nhiễm quả nhiên là người có năng lực nhất!”

Hai người nói dứt lời liền rời khỏi phòng bệnh, Nhiễm Việt đứng trên hành lang gọi điện thoại sắp xếp người đến đây trông hộ, suy nghĩ một chút, lại bảo trợ lý thông báo cho người nhà của Trì Tình đến, đỡ phải đến lúc truyền thông đưa tin, bên kia sẽ đến gây chuyện.

Tần Trí Dật lại vào xem Trì Tình một cái, sau khi đi ra thì hỏi Nhiễm Việt, về sau sẽ sắp xếp cho Trì Tình thế nào, Nhiễm Việt nói phải xem ý nguyện của bản thân Trì Tình.

Nhiễm Việt dặn dò Tề Tư đưa Tần Trí Dật về nhà họ Tần, chính mình lại quay về công ty sắp xếp việc văn bản thông báo, trên đường còn gọi điện thoại cho Đỗ Liên Trân, ám hiệu bà ta giám sát chặt Tần Trí Dật, Đỗ Liên Trân tất nhiên hiểu rõ, lại dặn dò cô phải xử lý thỏa đáng, miễn cho lưu lại nhược điểm, Nhiễm Việt lại biểu lộ lòng trung thành một phen, mới cúp điện thoại.

Mà không ngoài dự đoán của cô, văn bản thông báo chuyện Trì Tình tự sát mới vừa được cô phê duyệt công bố, phía Tổng công ty đã gọi điện thoại tới, bảo cô buổi chiều mang bộ phận quan hệ xã hội đến Tổng công ty họp.

Tin tức Tần Trí Viễn triệu kiến Nhiễm Việt, Đỗ Liên Trân rất nhanh cũng đã biết, buổi trưa lại gọi một cuộc điện thoại, dặn dò cô nhất định phải đẩy Tần Trí Dật ra ngoài sự việc này.

Nhiễm Việt cười lạnh, nghĩ thầm con gái nhà người ta thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn, bà lại chỉ lo lắng cho danh dự của con trai, quả nhiên là mẹ ruột.

Sau cùng Đỗ Liên Trân thuận miệng khen ngợi Nhiễm Việt một câu, “Tôi đã xem văn bản thông báo, làm không tệ.”

Trên bàn Nhiễm Việt còn để văn bản thông báo, bên trong chỉ nói công việc sắp tới của Trì Tình áp lực quá lớn, tâm lý không chịu nổi, vì vậy đã làm ra lựa chọn không lý trí, cả một bài văn lưu loát, nửa chữ bên trong cũng không đề cập đến Tần Trí Dật, mà ngay cả Đỗ Ánh Huy cũng bị xóa đi.

Sau giờ làm việc buổi trưa, Nhiễm Việt thu xếp tài liệu, mang bộ phận quan hệ xã hội đến Tổng công ty.

Tổng bộ Tần Thị chỉ cách Giải Trí Tần Thị một con đường lớn, cho nên đoàn người của Nhiễm Việt không tốn bao nhiêu thời gian đã đến tổng bộ, đi vào liền có nhân viên mang các cô đến phòng họp.

Bởi vì yêu cầu của công việc, Nhiễm Việt cần thường xuyên ra vào tổng bộ, tuyệt đối không xa lạ với nơi này, nhưng mấy người của bộ phận quan hệ xã hội lại rất ít khi đến, chứ đừng nói là bị Phó chủ tịch gọi, cho nên từ lúc đi vào cửa chính, bọn họ liền treo vẻ mặt kính sợ.

Đoàn người đi vào phòng họp, bên trong vẫn chưa có ai, nhưng Tần Trí Viễn cũng không để các cô chờ lâu, rất nhanh đã tiến vào cùng trợ lý.

Đêm hôm trước Nhiễm Việt còn cùng người đàn ông này ở trên giường lăn lộn, lúc này lại phải nghiêm trang ngồi trên cùng một bàn hội nghị để họp, tâm tình không khỏi có chút vi diệu, cho nên dù chỗ ngồi của hai người cách không xa, ngay cả ánh mắt cô cũng không cho anh nửa cái.

Nhưng cô là chủ quản, chuyện này còn cần cô mở miệng báo cáo trước mới được, báo cáo giải thích với Tần Trí Viễn, lại có chỗ khác với văn bản thông báo cho truyền thông, cô nói nguyên nhân chuyện Trì Tình tự sát lần này là vì tình cảm, đơn giản chỉ là khúc mắc yêu hận giữa hai người Trì Tình và Tần Trí Dật.

Nhiễm Việt nói xong chính mình cũng cảm thấy hoang đường, nghĩ đến khả năng bịa chuyện của chính mình, cũng đủ để đi viết tiểu thuyết ngôn tình trên mạng nào đó.

Cả quá trình cuộc họp, Tần Trí Viễn đều không bày tỏ gì, chỉ yên tĩnh nghe, sau khi Nhiễm Việt nói xong nguyên nhân gây ra sự việc, lại đến bộ phận quan hệ xã hội báo cáo sách lược quan hệ xã hội với Tần Trí Viễn, vẻ mặt Tần Trí Viễn cũng chỉ hờ hững nghe, về sau dứt khoát lấy di động ra bắt đầu nghịch.

Bên này Nhiễm Việt vừa oán thầm anh không có lễ phép, không ngờ di động cầm trong tay lại báo nhận được tin nhắn Wechat, cô vội vàng nhìn lướt qua, kinh ngạc phát hiện lại là Tần Trí Viễn gửi đến.

Ai ai ai: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?”

Nhiễm Việt: “Nhị thiếu và Đỗ Ánh Huy kéo cô ấy chơi 3X, cô ấy chịu không nổi nên tự sát.”

Ai ai ai: “3X?? Một mình Nhị thiếu không có biện pháp thỏa mãn cô ta?”

Nhiễm Việt: “… Bọn họ muốn tìm kích thích.”

Ai ai ai: “Kết quả này thực sự rất kích thích.”

Nhiễm Việt: “…”

Ai ai ai: “Nghe nói còn dùng đạo cụ?”

Nhiễm Việt thật không còn gì để nói, nghĩ thầm còn có gì mà anh không biết không?

Thấy cô không có phản ứng, tin nhắn lại tới.

Ai ai ai: “Đạo cụ thật sự chơi thú vị lắm sao?”

Nhiễm Việt nhíu mày, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, “Có phải anh rất muốn thử xem không?”

Nhắn câu này xong, cô mang chút tức giận nhìn qua anh, kết quả lại nhìn thấy hai tai anh nhanh chóng đỏ lên.