Vì Đó Là Anh

Chương 6: Ngày quyết định




Vậy là một tháng đã trôi qua, hôm nay là ngày quyết định bọn nó có được chính thức vào công ty không. Hiện giờ cả ba người bọn nó đều có cùng một tâm trạng là lo lắng và hồi hợp.-Hai người nhanh lên một chúc có được không-Nó đứng ngoài cửa thút giục hai con bạn

-Sắp xong rồi-Lan Anh nói vọng ra

-Nè tiểu yêu!-Hắn từ phía sau đập mạnh vào vai nó

-Ôi mẹ ơi! Giật cả mình-Nó hét

-Cái tên này, sáng sớm đã muốn giết người rồi sau?

-Cái gì mà giết người, chỉ là do cô quá nhát thôi!-Hắn cười nhếch mép

-Chắt là đang hồi hợp lắm hả? Báo cho cô một tin vui, là cô bị loại chắc rồi-Hắn quay đi bỏ lại nó ngơ ngát không rỏ mô tê gì cả.

-Xong rồi nè-Nhỏ và cô đứng trước mặt nó

-Đi thôi-Nó lôi hai con bạn của nó.

-Nè nè, hôm nay mày sao vậy? Tao biết là mày đang muốn biết kết quả lắm! Nhưng mà mày cũng không cần phải lôi bọn tao vậy đâu.-Diệp Vi nói

Nó thì cứ mặt những lời nói đó cứ lôi hai cô bạn của mình đến phòng tập

-Các em có mặt đủ rồi! Giờ thì anh sẽ công bố kết quả-Đăng Dương dõng dạc nói.

Nó thì căng thẳng, đang hai tay vào nhau nắm chặt, mắt thì cứ nhìn xuống mũi giày

-Chắt chắn là bọn tôi-Thiên Như nói nhỏ với nó

- Có lẽ vậy?-Nó cười nhếch mép

-Người đầu tiên đó là Diệp Vi-Đăng Dương hướng ánh nhìn về phía Diệp Vi cười ấm áp

-Tiếp theo là Lan Anh-Nam lạnh lùng

-Và cuối cùng là.......-đang nói thì hắn ngừng lại

-Là ai thì nói lẹ đi có cần phải như vậy không-Nó đang lo mà còn gặp cái tên này nữa

-Là Gia Hân-Hắn nhìn nó

-Tại sao không phải là bọn em chứ? Bọn em tài năng hơn mà anh-Thiên Nhi ỏng ẹo lên tiếng

-Tài năng sao? Tôi không thấy được đều đó. Nếu như các cô có tài năng thì tôi cũng sẽ không chọn- Hắn vẳng lạnh lùng như vậy

-Tại sao?-Thiên Như không hiểu anh đang muốn nói gì

-Vì các cô không đủ tư cách. Đừng tưởng tôi không biết những chuyện các cô đã làm. Nói đến đây thì chắc hiểu rồi chứ? Nếu hiểu thì các cô nhanh chóng bước ra khỏi nơi này- Vừa nói hắn chỉ tay về phía cửa. Bọn ả tức tối bước ra khỏi cửa. Lúc này nó mới lao đến đánh vào người hắn

-Cái đồ nhỏ mọn này anh có biết, anh nói vậy làm tôi lo lắm không hả? Được vào đâu là ước mơ của tôi đó sau anh lại nói vậy hả?-Nó khóc oà lên như đứa trẻ

-Nếu fan của tôi mà thấy cô đối xữ với tôi như thế này thì cô sẽ chết dưới tay họ đó- Hắn bật cười khi thấy hành động của nó. Nó thôi không đánh hắn nữa.

-Anh làm tôi cứ tưởng là sẽ không được chọn-nó vừa nói vừa lao đi những giọt nước mắt

-Cô tin tôi sao? Thật ngốc mà-Hắn đưa tay định xoa đầu nó thì bị Nam hắt tay ra

-Đó là em gái của em cấm anh chạm vào

-Thằng nhóc này, em cứ giữ em gái của em đi. Một ngày nào đó anh sẽ không cho em chạm vào em gái của em đâu-Nói xong hắn quay đi

- Nói gì không hiểu gì hết-Nó lẩm bẩm

Cả Nam và Đăng Dương nghe hắn nói thì cười tươi “Chịu mở lòng rồi sao?” đó là suy nghĩ của cả hai người.

- Bọn em có thể ở lại công ty hoặc là về nhà. Tuần sau các em sẽ có người quản lí và sẽ được tập luyện với giáo viên riêng-Đăng Dương nói

- Mọi người không dạy bọn em nữa sao?-Diệp Vi hỏi

- Không tuần sau bọn anh sẽ phải đi lưu diễn-Đăng Dương nhẹ nhàng nói

-Woa..... Dạo này anh Đăng Dương và Diệp Vi có vẻ thân nhau nhỉ- Lan Anh trêu hai người.

- Mọi người sẽ ở lại công ty hai về nhà- Nó hỏi

- Về nhà- Cả bọn đồng thanh

-Ừ vậy thì về dọn đồ nào. Nhớ nhà quá!- Nó nói đầy phấn khởi

- Anh giúp em- Nam lên tiếng

-Nam có về nhà không?- Nó nghiêng đầu hỏi

-Ừ anh phải về nhà lấy vài thứ