Vì Đó Là Anh

Chương 39




Dạo này hắn bận đến mức đi sớm về khuya. Hắn bảo với nó rằng công ty đang chuẩn bị ra mắt dòng sản phẩm mới gì đấy nên không có thời gian về nhà, tối thì lại phải đi diễn. Nó lo lắm cứ cái đà này hắn sẽ ngã bệnh mất. Hôm nay, nó lại chạy sang nhà mẹ nó, nhờ mẹ nấu một vài món tẩm bổ rồi mang đến công ty cho hắn. Nó mang đến công ty đi thẳng lên phòng làm việc của hắn. Vì nhân viên ở phòng lễ tân biết nó nên cũng không ngăn nó, để nó tự ý vào phòng hắn. Như mọi lần, nó đẩy cửa bước vào, một cô gái khoảng chừng 20 tuổi, ăn mặc vô cùng sexy đang ngồi chễm chệ trên ghế của hắn

-Cho em hỏi Phong đâu rồi ạ!- Nó không hài lòng khi nhìn thấy người con gái này nhưng cũng lịch sự

-Cô là ai sao lại tuỳ ý vào phòng anh ấy-Cô ta đứng dậy đi về phía ghế sôfa đối diện nó

-Anh ấy. Chị đây là-Nó nghĩ chắc hẳn cô ta là thư kí riêng của hắn rồi

-Tôi là vợ chưa cưới của anh ấy-Cô ta hất mặt về phía nó

-Phong định nạp thiếp sao?- Nó nở nụ cười đầy khinh bỉ

-Con ranh kia mày lấy quyền gì mà nói chuyện với tao kiểu đấy. Mày có nghĩ đến chuyện sẽ bị bảo an của công ty mang ra ngoài không?- Cô ta tức giận hai tai nắm thành quyền đến mức nổi đầy găn xanh

-Mang chị thì có thể nhưng tôi thì.....Có lẽ họ không dám-Nó nhúng vai giọng đầy thách thức

-Nhân viên mới chưa hiểu chuyện không sao từ từ dạy bảo-Cô ta lấy tay vỗ vỗ vào má phải nó ra dáng bà chủ. Nó gạt phắt tay cô ta ra khỏi mặt mình

-Nhân viên chị đang nói chính mình sao?

-Thôi nào em gái đây không phải chỗ để em vào chơi đùa đâu-Cô ta đổi giọng ngọt như đường nhưng đầy sự coi thường

-Công ty của chồng tôi tại sao tôi không thể vào?-Nó ung dung nâng tách trà uống một ngụm

-Hoan tưởng. Anh ấy và tôi sắp đính hôn-Cô ta khẳng định

-Không ngờ Phong lại có hứng thú với loại phụ nữ mặc dày không biết trời cao đất rộng là gì như cô-Nó vốn là người không điềm tĩnh, cô ta đã chọc giận nó thật rồi

* Bốp*

Cô ta gián một cái tán xuống khuôn mặt xinh xắn của nó. Nó cảm thấy má phải mình đau rát. Nó không đôi co với cô ta, lấy điện thoại ấn gọi cho hắn

-Em cho anh năm phút có mặt tại phòng làm việc-Nó nói thế rồi tắt máy. Cô ta nghe nó nói chuyện với hắn có phần lo sợ nét mặt cũng dần biến sắc nhưng vẫn tỏ ra cao ngạo trước mặt nó

Sau khi nhận được điện thoại từ nó, hắn nhanh chóng chạy về phòng, chắng hẳn có việc gì gắp nó mới như thế. Vừa bước vào hắn đã thấy bên má phải của nó hằn lên năm ngón tay, đỏ ửng, trong lòng dâng lên cảm giác lo lắng cùng đau xót

-Ai?-Hắn đưa tay chạm vào má nó, tức giận

-Vợ chưa cưới của anh-Nó liếc mắt nhìn cô ta đang cuối đầu nhìn xuống đất không dám ngẩn mặt lên

-Tôi nói cưới cô bao giờ?-Hắn lạnh giọng nhìn cô ta

-Em xin lỗi tổng giám đốc-Cô ta sợ sệt, lí nhí nói

-Cô biết em ấy là ai không mà làm vậy hả? Cả tôi à không cả ba mẹ em ấy cũng chưa một lần làm đau em ấy vậy mà cô dám. Biến ngay cho tôi-Hắn chỉ tay ra cửa

-Tổng giám đốc em xin lỗi. Anh làm ơn đừng đuổi em-Cô ta khóc lóc vang xin hắn. Nhưng cái trò khóc lóc này làm sao xoa dịu hắn được. Cô ta đã đánh người con gái mà anh hết mực yêu chìu thì làm sao mà tha tội được

-Cút-Hắn gằng giọng

Thấy bản thân không thể nài nỉ được cô ta đành đi ra ngoài không quên để lại cái lườm bỏng da khi đi qua nó

-Để anh chườm đá cho đỡ sưng-Hắn mở tủ lạnh lấy đá chườm cho nó

-Sau này tuyển thư kí nam-Nó là đang ra lệnh cho hắn. Nếu bên cạnh hắn mỗi ngày là một cô thư kí ăn mặc sexy như cô ta thì nó thật không an lòng

-Anh biết rồi mà vợ-Hắn cười cười, xoa dịu nó

-Em đến đây làm gì?-

-Em không thể đến-Nó hỏi ngược lại hắn

-Anh không có ý đó-Hắn xua tay

-Nhớ anh nên đến-Nó ôm hắn, làm nủng

-Xin lỗi em-Hắn ôm nó vào lòng, ấm áp nói. Nó tròn mắt khó hiểu nhìn hắn

-Anh vì công việc mà không thể dành thời gian nhiều cho em. Đã vậy còn để cho thư kí của mình làm đau em-Đôi bàn tay hắn không yên phận nghịch tóc nó

-Sau khi sản phẩm mới ra mắt chúng ta đi trăng mật bù

-Không được rồi. Em sắp thi học kì. Không đi được-Nó tiếc núi

-Đến khi em thi xong chúng ta sẽ đi.-Hắn xoa đầu nó