Vì Chàng Từng Phụ Ta

Chương 52




"Asisu an tâm, Algon hiện tại không sao rồi"

"Ừ, nhưng là kẻ nào làm?"

Asisu đưa ánh mắt nhìn sang Memphis, hắn im lặng nhíu mày, hắn biết, chắc chắng biết là kẻ nào làm, còn có không muốn nói ra. Asisu rời khỏi giường bệnh của Algon, xoay người tựa vào tường rời đi. Minue nhìn nàng vội vàng đưa tay kéo lấy nàng vào lòng, để nàng nương trong lòng mình mà đi.

"Asisu, sức khỏe của nàng còn quá yếu"

Minue cau mày, đưa tay đặt lên trán nàng, ánh mắt có chút trùng xuống khi nhìn sắc mặt của Asisu tái nhợt. Hắn đau lòng.

Vì công việc những ngày qua hắn không thể ở bên cạnh Asisu, cũng vì lí tưởng một ngày nào đó hắn có thể đứng bên cạnh nàng thật xứng đáng, sẽ không để Asisu một lần nữa xoay mình vào nguy hiểm đem tính mạng mình ra bảo vệ bản thân mình và những người khác. Vì vậy điều tất yếu Minue cần là phải thật mạnh mẽ.

Những ngày qua chạy đi biên cương bình định dân chúng, cùng phá một số hang ổ của bọn giặc cướp, Minue cũng đã ít nhiều nhận được lòng tin của những người dân nơi đó, cũng được xem là tiểu hoàng. Hắn chỉ cần đủ sức mạnh, đủ danh vọng để sanh vai với Asisu sau này sẽ không khiến nàng khó xử hay bị người đời bàn tán về danh của nàng. Minue hiện tại đã  nhận thức rất rõ ràng, hắn chính là yêu. Yêu từ cái nhìn đầu tiên, lần gặp mặt đầu tiên nàng tặng hắn hộp bánh với khuôn mặt dịu dàng ôn nhu mỉm cười nhẹ nhàng như gió mùa thu ở bờ sông Nile, nàng còn nhìn hắn với ánh mắt xinh đẹp, lung linh, cuống hút động lòng người.

"Minue, đưa ta đến phòng, ta cảm giác khó chịu trong người!"

"Asisu... Được ta giúp nàng!"

Minue nhìn người ngọc dần nặng trĩu trong lòng mình, mày kiếm đã cau đến mức giới hạn, gương mặt tuyệt đẹp đến bây giờ chỉ còn là nét lo lắng tột cùng trên gương mặt. Hắn cúi người bế sốc nàng lên, chạy vụt về phòng, nhẹ nhàng đặt nàng trên giường nhỏ, đem một cốc nước đến cho nàng uống.

"Asisu, thế nào rồi?"

"Không sao"

Asisu cảm thấy uống nước đã đủ, cô đẩy tay hắn ra tránh khỏi ly nước. Minue cũng hiểu ý đánh buông cốc xuống trên bàn.

"Asisu, lần này tại sao lại cố chấp như vậy?"

Asisu nghiên đầu nhìn Minue khi nghe anh nói xong, cô chớp mắt một chút, rồi mỉm cười.

"Thật ra không phải vì ta cố chấp"

"CHẳng phải vì Memphis sao?"

"Không chỉ một phần nhỏ, Memphis là một ông vua, chuyện này nên để hắn xử lý"

Minue nhìn người con gái tiều tụy trên giường, chỉ còn ánh mắt lấp lánh như trời đen nhẹ nhàng chớp động, đôi mỉm cười nhẹ nhàng, liễm mâu ánh sáng nhợt nhạt. Nàng đây là nói cho hắn biết nàng đã rất quyết định, đem mình ra thử thuốc sao? Nhưng liên lụy đến tính mạng như vậy có đáng không?

Asisu đưa tay chạm vào bàn tay đầy gân xanh nắm chặt của Minue kia, hắn có vẻ tức giận, có thể là kế hoạch của nàng không khôn ngoan sao? Nhẹ nhàng kéo mở nắm bàn tay, nhẹ nhàng đưa bàn tay đầy vết chai sạn vì cầm gươm đao, cung giáo đặt lên mặt mình, Asisu cứ trong lòng bàn tay hắn cọ má chầm chậm, ý bảo không cần lo lắng. Hơn ai hết, kiếp trước lẫn kiếp này, nàng vẫn  hiểu ai là người dành tình cảm cho nàng nhiều nhất, nhiều hơn cả tính mạng của mình, đó chỉ có hai người vẫn không thay đổi là Ari và Minue. Tuy kiếp trước Minue được duy truyền vì tính chăm sóc, và tuân theo hết mực yêu cầu của hoàng đế, nên dù có yêu nàng đến mức nào đi chăng nữa thì đối với trách nhiệm Minue vẫn là đầu đất cố ý giữ lấy, còn có lúc trước Asisu không chấp nhận hắn, một mặt nhìn hắn với chức vị nữ hoàng và nô lệ nên với những gì khiến Minue mất hy vọng, mãi mãi chiềm vào giấc mơ tối tăm đó. NHưng bây giờ, Asisu không trở lại con người cũ, cũng rất nhẹ nhàng trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, Minue vẫn được Asisu một lòng chấp nhận vậy nên suy nghĩ lẫn ý thức bắt đầu thay đổi đi, cộng với lúc còn nhỏ Asisu sớm đề ra việc học tập cho trẻ con, nô lệ, vậy nên không cần cảm thấy thẹn vì chức vị, và đối với một người như Minue thì bản tính nóng nảy cũng sẽ giết hắn lấy đi hết thông tin.

"Asisu!"

"Yên tâm, ta sẽ không sao"

"Asisu...được ta tin nàng, nhưng hãy chắc chắng với ta sẽ không nguy hiểm đến tính mạng nữa"

"Được ra đã biết rồi"

Minue, chăm chú nhìn người con gái trước mặt rồi cúi đầu nhẹ đặt trán mình lên trán ngươi, nhìn thẳng vào ánh mắt nàng như muốn khắc cốt duy tâm. Minue cũng biết đối với Memphis thật sự là một lão cáo già, hắn muốn có thể làm, từ một đứa trẻ đi theo cho đến bây giờ, Minue tất nhiên hiểu như thế nào để Memphis sống tốt như thế trong hậu cung tiên hoàng, còn nhiều cảm bẫy như vậy vậy mà từng bước từng bước biến thành người đứng đầu còn được nằm dân cả lòng tin. 

"Asisu, nàng mệt rồi nghỉ đi"

Minue đặt nàng xuống dưới giường nhẹ nhàng đem chăn đắp lên cho. ĐỢi một lát sau đó mới ra ngoài mở cưa. Cánh cửa mới mở đã xuất hiện một thanh niên đứng chắn giữ.

"Hassan?"

"Ta có chuyện muốn nói với người"

Nói xong Hassan xoay người rời đi, Minue cũng không nói gì vội vàng đóng cửa rồi đi phía sau.

Đến trước vườn hoa, Hassan mới dừng lại. Minue nhìn quan cảnh xung quanh nhìn không hiểu nhìn xảy ra chuyện, anh chỉ nheo mắt nhìn Hassan.

Người ta nói đúng, người ta thôi thi thôi. Nhưng nam nhân bốn mắt nhìn nhau trào máu họng.

"Ngươi nói được rồi!"