VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 672: Hỗn chiến




Phải mất không ít thời gian, Turan mới có thể xác định rằng sự thiếu vắng biểu hiện của linh và hồn là vì khả năng nắm bắt của bản thân trong hai lĩnh vực này còn kém, càng chẳng nói tới khả năng khống chế. Linh và hồn thật sự quá khó rồi.

– Chuẩn bị xong rồi?

Turan hỏi. Trong lúc nó suy nghĩ, hai người thuộc hội Nanh báo và hội Ngàn hoa đã kịp gọi thêm đồng bọn tới đây. Nó chẳng phải xem thường đối phương, chỉ là đang bận suy nghĩ; hơn nữa, cũng chẳng có cảm giác được bất kì nguy cơ nào. Những kẻ mạnh nhất vẫn đang còn chìm trong chiến đấu ở phía xa.

Turan không thể đọc được suy nghĩ, nhưng nó hiểu rằng mấy người này kì thực cũng không xem mình là một mối đe dọa gì lớn, nhiều lắm là một đống phiền phức đột ngột xuất hiện thôi. Để giết được một du hành giả trong chớp mắt như thế, dù không dễ dàng nhưng trước sự thật rằng thanh kiếm đã hoàn toàn bị phá hủy cùng với biểu hiện trên gương mặt nó lúc này cũng không được thoải mái, sẽ khiến người ta tưởng rằng nó đã dùng gần hết thực lực rồi.

Việc gọi thêm người một phần là hòng tăng khí thế, phần khác là để đè ép phe còn lại khi đã có một thành viên trong hội bị hạ sát. Có người đã chết, phe đối phương cũng phải có người chết mới được, và để đảm bảo hoặc ngăn chặn điều đó xảy ra, tăng thêm lực lượng là điều cần thiết.

Turan chỉ là một đoạn cầu nối mà thôi. Nó vui vẻ với điều ấy. Chờ cho đến khi cả bọn đều bị nó giết hết cả, tin rằng họ đều vẫn sẽ chỉ tăng thêm địch ý với hội đối địch chứ chẳng phải nó.

Tình huống lúc đó tự nhiên sẽ thay đổi thành không dại dột gây thêm chuyện với một du hành giả mạnh mẽ, lại còn chẳng rõ thế lực đứng sau đối phương là ai.

Nhìn quanh, cả thảy có mười một người đang vây lấy Turan. Đây đã là gần một nửa số lượng thành viên của cả hai hội Nanh báo và Ngàn hoa. Cả đám đều đang trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu, chỉ chờ có hiệu lệnh.

Rõ ràng, mục tiêu của hai bên cũng chẳng phải Turan. Khác biệt so với với tranh đấu ở phía xa chỉ là giờ họ không thể làm ngơ hay xem nhẹ nó nữa.

Dù thế nào thì mục tiêu của Turan vẫn không thay đổi. Vì thế, nó chủ động ra đòn đầu tiên.

Ngay khi Turan vừa nâng lên một tấm bùa, còn chưa kịp truyền nguyên khí vào thì cả bọn đã bắt đầu đánh lên, xem đó như là một hiệu lệnh. Nó không tránh khỏi trở thành đối tượng bị nhắm vào của năm, sáu du hành giả.

Nhiều người, chủ yếu là để kiềm chế, tránh nó làm ra bất kì động tác ngoài ý muốn nào. Bùa chú bị vô hiệu hóa bởi một đống bột màu trắng mịn, kèm theo mấy con dao phóng tới buộc Turan phải khéo léo tránh né, không có cơ hội lấy ra bất kì món đồ nào khác.



Xem chừng, bùa chú là không thể sử dụng, huống hồ chi Turan cũng không giỏi. Vậy nên giờ chỉ có thể dựa vào nắm đấm.

Turan chẳng phải võ sư, nên nó không có ý định đưa mình vào thế khó. Lại nói, nếu đối phương giờ mà dùng đến súng thì nó sẽ không thể phòng thủ tốt được, càng đừng nói tới tránh né.

May mắn là, hai bên tất nhiên e ngại lẫn nhau, dùng tới súng thì chắc chắn sẽ dẫn đến bên còn lại dựng lên màn chắn. Lúc ấy, Turan liền có thể tùy cơ ứng biến.

Lời cầu khấn là một lựa chọn không tệ. Tuy nhiên, Turan không muốn dùng đến. Lời cầu khấn sẽ để lộ phần nào về thân phận của một người, nhất là vị chủ thần của lời cầu khấn đó. Dùng ít hoặc một vài lời cầu khấn bình thường thì không có vấn đề, nhiều hơn sẽ có rắc rối.

Hơn hết là, bây giờ, Turan đơn giản là không muốn phụ thuộc vào chúng.

Một lưỡi kiếm đâm tới, phía bên cạnh nện sang một chùy. Tốc độ của đòn đánh vừa đủ, sức sát thương không quá lớn, Turan đều có thể tránh né hoặc chống đỡ được. Có điều tình huống này nếu kéo dài, nó rồi cũng sẽ bị dồn vào đường cùng.

Turan cảm nhận được ma năng, và không mấy khó khăn nhận ra có người đang vẽ vòng ma pháp, chuẩn bị kích phát.

Biết đây là cơ hội, Turan vội vàng tụ nguyên. Và như nó dự đoán, du hành giả của một bên vốn đang giằng co với nó đột ngột đồng loạt lùi về sau. Ma pháp cũng ngay sau đó được kích phát.

Turan không chút do dự, lập tức đuổi theo du hành giả của bên còn lại cũng đang gấp rút tránh đi, tung ra một đấm.

Đối phương nhận ra cú đấm, nhưng trước mối đe dọa là đòn tấn công ma pháp kia, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ, đồng thời tranh thủ lui về sau.


Đáng tiếc là hắn ta đã đánh giá thấp uy lực của cú đấm, và mặc cho sở hữu một lớp giáp có phẩm chất cùng cấp độ không thấp, vẫn bị ép đến cơ thể căng cứng, khuôn mặt thì nhăn nhó cố chịu dựng nguyên khí và khí huyết trong người đang loạn hết cả lên.

Và tất nhiên, bất chấp mối đe dọa ma pháp đến từ phía sau, Turan tung ra không chỉ một đấm vào mục tiêu. Biết không thể bỏ qua thêm nữa, đối phương rút ra một tấm bùa vừa định kích hoạt thì mới hoảng hốt nhận ra đã sớm bị vô hiệu hóa bởi cũng chính loại bột mà họ đã dùng trên Turan.

Tên đồng bọn cách đó không xa cắn răng, lại không có ý định giúp đỡ. Bị ép đến thế này, dù đối phương có sống sót thì cũng chỉ trở thành gánh nặng, chẳng bằng thừa cơ kiếm chút lợi thế cho phe mình.

Cuối cùng, có lẽ vì tức giận, tên bị Turan đấm dồn hết sức nện chùy thẳng vào đầu nó, cũng toàn bộ nguyên khí và kỹ năng có thể hòng giết chết. Ngay lúc này, cả người hắn ta bỗng phình lên, bắp thịt và mạch máu bắt đầu vỡ tung, để rồi chết một cách vô cùng thê thảm mà chẳng biết vì sao.

Nguyên khí và khí huyết tán loạn, trong cơn giận dữ khống chế không tốt lại ham muốn bộc phá, là tự tìm chết. Điều này là cơ bản khi đối đầu với võ sư, cũng là nguyên nhân chính khiến võ sư trở thành rất khó đối phó, cực kì giỏi trong việc giằng co.

Turan cận chiến tương đối tệ so với mặt bằng chung, nhưng gây hiệu quả tương ứng lên người mục tiêu thì nó tự tin mình làm rất tốt. Cảnh tượng trước mặt tự nhiên là bằng chứng rõ ràng nhất.

Có điều, Turan vốn là không có ý định giết chết đối phương ngay lúc này. Dù sao thì khiến một người nổi giận được, bản thân nó cũng không dám chắc. Đây coi như là kết quả ngoài ý muốn.

Ma pháp được kích phát hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ đập tới. Tốc độ không quá lớn nhưng vùng ảnh hưởng và sức sát thương đủ lớn để khiến cho những người dù đã tránh khá xa vẫn nhăn mặt gắng gượng, trên người xuất hiện nhiều vết cháy sém vừa bị dập tắt một cách vội vã. Một đòn như thế nếu là trúng trực tiếp, không nghi ngờ gì sẽ tan thành tro bụi.

Phòng thủ rõ ràng là không thể nào, trừ phi Turan sở hữu kỹ năng phòng ngự cấp độ trên 20, mà phẩm chất còn phải là không thấp. Hơn nữa, dùng kỹ năng như thế, nguyên khí của nó sẽ bị tiêu hao sạch sẽ.

Cũng may ngoài ma pháp tạo ra quả cầu lửa đó, ma pháp khác đã bị phe đối địch ngăn chặn từ sớm, nếu không thì Turan sẽ khó lòng nào thoát được tình thế hiểm nghèo này. Đối phương tất nhiên chẳng phải là cố tình giúp nó, chỉ là tránh cho đồng bọn của mình không thoát được thôi.

Vừa giải quyết xong một mục tiêu, Turan liền xoay người, đối diện với quả cầu lửa, dựng lên một tấm khiên chắn không quá kiên cố nhưng được phù phép từ sớm phép ‘Xung chấn’, lập tức kích hoạt đẩy mạnh nó về phía sau. Chấn động khủng bố khiến nó chỉ có thể nín thở gắng chịu đựng, không ngừng ổn định dòng chảy của nguyên khí và khí huyết tránh bị tổn thương ngoài ý muốn.


Lúc này, nếu từ phía ngoài tấn công vào, Turan chắc chắn không cách nào phòng bị. Chuyện đó lại chẳng có xảy ra. Trong mắt đối phương, nó mặc dù thoát khỏi quả cầu lửa, bị thương cũng là rất nặng, nhất thời không cần để mắt tới.

Giờ là trận đấu giữa ma pháp sư và thuật sư hai bên. Họ không dám phân tâm.

Turan nằm quằn quại một hồi lâu. Nó nhận lượng sát thương lớn, nhưng cơ thể không chịu thương tổn chí mạng nào, và hơn hết là mạch vận chuyển của nguyên khí và khí huyết vẫn còn tốt.

Vấn đề hiện tại là vũ khí. Turan giữ cho mình không ít vũ khí dự phòng, nhưng dùng cho phù hợp thì thật sự không có. Thứ như vậy chỉ có đặt làm riêng, và đơn hàng của nó giờ vẫn chưa lấy được.

Khẩu Mabatum là vũ khí tốt nhất Turan có lúc này, nhưng nếu nó dùng tới súng, trận đánh sẽ trở nên khó đoán hơn rất nhiều. Kull chắc hẳn sẽ lựa chọn làm cho càng hỗn loạn càng tốt, chính nó lại không thích hợp với kiểu chiến đấu ấy. Nói đơn giản, tên bay đạn lạc cậu ta tránh thì dễ, nó không tránh được. Nhất là khi so với cái ưu thế của kỹ năng ‘Lĩnh vực’ kia.

Tình huống xấu nhất là hai hội Nanh báo và Ngàn hoa quyết định tạm thời gác xuống thù địch giữa hai bên mà đồng thời xử lý Turan. Nó đã tính tới, nhưng không muốn thật sự xảy ra. Vì khi ấy, việc sử dụng tới những năng lực đặc thù là khó mà tránh khỏi.

Turan ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn trời. Phía bên vùng băng tuyết có ít mây, phía bên vùng sa mạc thì hoàn toàn trong xanh. Giờ, nó là đang ngồi ở phía vùng sa mạc. Nóng bức. Tất nhiên không thể nào so sánh được với nhiệt độ đến từ quả cầu lửa vừa nãy, tới giờ vẫn còn đang khiến cho một vùng rộng lớn bốc cháy hừng hực.

Turan đang chậm rãi nghĩ ngợi rằng nó có thể làm được những gì. Thần cấp của nó không thấp hơn đối phương, nhưng những kỹ năng có thể dùng được thật sự ít. Không dùng tới lời cầu khấn, không mô phỏng kỹ năng, không dựa vào trang bị ưu thế, nó quả thật lộ ra yếu ớt cực kì. Chợt có cảm giác bị khi dễ.



Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc