VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 503: Nhiệm vụ tấn thăng




Turan kiểm tra một lượt những trang bị và vật phẩm mình đã chuẩn bị, xác nhận không có vấn đề gì thì mới mở cửa bước ra khỏi phòng.

Đã ba ngày trôi qua kể từ hôm Turan đến hưởng dụng mạch nguyên khí tiên thiên Jina’ Fou. Cho tới giờ, nó vẫn chưa được bất kì Tử thần Sứ đồ nào tìm tới để hỏi về sự biến mất của viên đá sinh mạng của đại pháp sư Velduran. Có lẽ họ đã quên mất nó rồi đi.

Tuy nhiên, đối với Turan mà nói, cũng không thật sự cần thiết. Nguyên nhân là vì vào nửa đêm hai ngày trước, nó đã phải giật mình tỉnh dậy khi phát hiện lòng bàn tay mình trở nên ngứa ngáy cực kì. Một cách mơ hồ, Turan cảm nhận được từ nơi ấy sự tồn tại của viên đá sinh mạng, lại không giống như cùng một thứ với khi vụ việc chưa xảy ra.

Dựa vào đấy, cũng có thể giải thích phần nào lý do tại sao Tử thần Sứ đồ chẳng hề bận tâm tới. Mọi chuyện, hẳn là vẫn nằm trong tầm kiểm soát. Turan đến cùng là không dám chắc, dù sao nó chẳng rõ ràng gì những điều đang diễn ra. Có khi đối với Tử thần Sứ đồ, việc dấu hiệu viên đá sinh mạng chợt mất đi rồi chợt xuất hiện trở lại là điều vô cùng bình thường.

Về phần Hạt giống của Sự sinh trưởng, Turan đã hoàn toàn mất dấu đối phương. Nó vốn cho rằng hạt giống chỉ là tạm thời yếu đi, nhưng càng lâu dài, nó càng ít tin tưởng hơn vào điều đó.

Đỉnh điểm là vào ngày hôm qua, khi Turan tham gia một chuyến du hành ngắn cùng tổ đội Athenia nhằm kiểm tra năng lực của họ sau vài ngày huấn luyện. Lượng Thần tinh mà nó có thể nhận được từ săn giết quái, sớm đã trở về bình thường. Như vậy nói đến, lúc ở mạch nguyên khí tiên thiên Jina’ Fou, sau khi vụ việc xảy ra, rất có thể tốc độ hấp thụ nguyên khí tiên thiên của nó cũng đã không còn bị ảnh hưởng.

Lúc này, Turan mới nhớ rõ rằng giữa các mạch nguyên khí tiên thiên với nhau cũng là có phân cấp độ và phẩm chất. Mạch nguyên khí tiên thiên Jina’ Fou, kể cả khi trong thời điểm phát huy tốt nhất, vẫn không có cách sánh bằng mạch nguyên khí tiên thiên thuộc về tộc yêu tinh rừng Cultiven. Do đó, chẳng có gì bất ngờ khi mà tốc độ hấp thụ nguyên khí tiên thiên của nó chậm hơn đáng kể so với lần đầu.

Nếu Hạt giống của Sự sinh trưởng đã biến mất, Turan càng có lý do để giữ bí mật chuyện đã xảy ra. Viên đá sinh mạng của đại pháp sư Velduran trên người Turan, chắc chắn cũng đã có một sự biến đổi lớn, và trước khi bản thân xác nhận rằng điều ấy không khiến Tử thần Sứ đồ hay bất kì ai khác nảy sinh ác ý với mình, nó sẽ không thể dại dột để lộ.

Đầu tiên, Turan cần có một đối tượng để thực hiện hành động hấp thu mảnh linh hồn đã chín muồi. Đây sẽ là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự tồn tại của viên đá sinh mạng.

Chỉ là, Turan không trông mong rằng việc hấp thu có thể thực hiện trên bất kì ai. Nó chỉ từng sử dụng qua một lần duy nhất, và khi ấy, đối phương là sở hữu mảnh linh hồn của đại pháp sư Velduran, phù hợp với viên đá sinh mạng mà nó đang nắm giữ.

Đến cùng thì thử một chút vẫn là đáng.

Tuy nhiên, hiện giờ Turan chẳng có nhiều thời gian mà dành cho việc đó. Gần trưa, nó sẽ phải di chuyển tới cổng phía bắc của thành Carne để hội họp cùng những người thuộc quân đoàn Quả táo đỏ, chuẩn bị bắt đầu cuộc càn quét một phó bản mang tên ‘Rừng cây ăn thịt’ theo như đã hẹn.

Trước đó, Turan còn cần phải tới chỗ cửa hàng vũ khí Garfianster Carne để nhận mấy món trang bị được đặt sửa chữa của mình. May mắn là cách đây chỉ vừa nửa giờ đồng hồ, họ đã thông báo cho nó rằng mọi việc đã hoàn tất. Như thế, bớt cho Turan được không ít phiền phức, nhất là nó đang trong giai đoạn cần chi tiêu tiết kiệm hơn, không có dư dả mà mua bù, còn chưa kể đến chuyện tìm mua trang bị phù hợp vốn chẳng dễ dàng.

Ra khỏi căn nhà trọ được chưa đầy trăm mét, Turan bỗng nhận được một cuộc gọi đến từ Kull. Nó không có bất ngờ lắm, nhưng vẫn khó mà hiểu được vì sao cậu ta lại liên lạc trễ như vậy. Thông thường, nếu có việc thì Kull đã sớm báo cho nó xong rồi. Có lẽ, là xảy ra điều gì ngoài ý muốn đi.

Một trăm mét quay trở lại nhà trọ không thể tính là xa, nhưng Turan nghĩ rồi quyết định vừa đi vừa nói. Với sự hiểu biết lẫn nhau giữa hai bên, tin chắc Kull biết cách giao tiếp như thế nào cho phù hợp.



Cầm chắc viên đá truyền âm để ở bên vai, Turan cất tiếng:

– Tôi nghe.

– Ồ. Đội trưởng. Xin lỗi vì đã gọi đến đột ngột như thế này.

Giọng của Kull nửa bông đùa, nửa gấp gáp như còn đang hoảng hốt vì điều gì đấy. Chờ cho cậu ta bình tĩnh hơn chút, Turan mới bảo:

– Chuyện gì?

– Darmil đã đạt tới giới hạn Thần cấp 10 rồi. – Kull đáp – Hai bọn tôi vừa đi kiểm tra nhiệm vụ tấn thăng sáng nay.

– Như thế nào?

Turan cất giọng hời hợt. Đây với nó hoàn toàn nằm trong dự tính. Tốc độ gia tăng Thần cấp của hai người đồng đội không tính là nhanh, nhưng cũng chẳng phải là chậm. Mặc dù Turan rất mong họ có thể bắt kịp mình, đến cùng xem ra là không thể nào.

– Là săn giết sáu trăm con quái cùng cấp độ hoặc cao hơn.

– Gấp đôi lần trước? – Turan hỏi.

– Ừm. – Kull xác nhận – Nhưng mà tôi nghĩ, không khó lắm.

Chính xác là vậy. Turan còn tưởng rằng số lượng quái sẽ bị nâng lên đến hàng nghìn con cơ. Dù sao thì theo tin báo từ Kull cũng như hiệu suất thu thập Thần tinh của hai người họ cho tới giờ, giết vài trăm con quái trong vài ngày là việc không mấy khó khăn.

Tuy nhiên, đấy chỉ là với những con quái có cấp độ từ 15 trở xuống. Turan lo lắng rằng nếu nhiệm vụ tấn thăng ở giới hạn Thần cấp 15 của Darmil vẫn theo phương thức này mà ra, cậu ta sẽ khó mà hoàn thành nhiệm vụ được. Quái cấp cao không chỉ bị coi là mối nguy hiểm cho các du hành giả, còn là một nguồn tài nguyên hấp dẫn, luôn bị các thế lực tranh đoạt lẫn nhau. Tìm ra vài trăm con quái như thế vốn là không dễ dàng, càng chẳng nói tới chuyện săn giết.


Nhưng giờ không phải là lúc để nghĩ về điều đó. Mục tiêu trước mắt vẫn là đạt đến Thần cấp 15, sau đấy nhiều việc tự nhiên sẽ có sự thay đổi. Có thần Istrant mới biết sự tình ở chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng sẽ mang đến điều gì.

– Còn cậu?

Turan như một thói quen cất tiếng hỏi. Nó đoán là nhiệm vụ tấn thăng của Kull vẫn sẽ không có gì khác ngoài giết người. Đó dường như đã là con đường mà cậu ta bắt buộc phải đi qua, rèn luyện và phát triển chính bản thân mình.

Mấu chốt là Kull cần biết chừng mực. Giữa du hành giả nảy sinh mâu thuẫn, hay vì tranh giành mà đánh giết nhau là điều tương đối bình thường. Rất nhiều thứ là giá trị hơn một mạng của họ, hay thậm chí là không chỉ một.

Dù vậy, không có nghĩa các du hành giả sẽ đánh giết nhau mà chẳng kiêng nể điều chi. Chết đi là phải chịu thiệt hại không hề nhỏ, trong đó nổi bật nhất là mất đi Thần tinh, làm suy giảm tiến trình gia tăng Thần cấp. Trong tình huống tiến trình đang ở mức thấp, một người còn có thể trực tiếp bị hạ xuống Thần cấp thấp hơn luôn.

Mặt khác, Thần cấp bản thân càng cao, Thần tinh mất đi là càng nhiều, thời gian để được tái sinh cũng trở nên càng lâu. Vì vậy, những du hành giả Thần cấp cao là những người quý trọng mạng sống bản thân hơn hết, cũng là lý do khiến những thành viên quan trọng thuộc các thế lực ít khi xuất hiện một cách đơn độc, thậm chí một số dường như chỉ có thể tìm thấy trong những cuộc càn quét lớn.

– Ừm… Giống hệt lần trước. – Kull đáp.

Turan hơi nhíu mày, chờ nghe thêm. Nhưng có vẻ như đó đã là toàn bộ nội dung nhiệm vụ tấn thăng của Kull.

– Vẫn là ba? – Turan thắc mắc.

– Đúng vậy. Không có gì thay đổi.

Turan vẫn nhớ rằng nhiệm vụ tấn thăng nhằm đột phá giới hạn Thần cấp 5 của Kull yêu cầu hạ sát ba du hành giả có Thần cấp ngang hoặc cao hơn. Nó sẽ chẳng bất ngờ gì nếu như con số đó được nâng thành mười hay thậm chí là nhiều hơn nữa. Giữ nguyên, thật sự quá bất thường.

Lần trước, Kull đã nhẹ nhõm đạt được, Turan tin chắc lần này cậu ta còn có thể làm được càng nhẹ nhõm hơn. Dù sao thì, nó là đoán biết được cậu ta dựa vào phương thức gì mà theo kịp Darmil trong việc thu thập Thần tinh cho tới giờ.

– Ừm. Vậy xem ra hai người đều có thể tự mình làm tốt được. Còn có việc gì không?

Nghe lời này của Turan, Kull do dự hồi lâu, nói:



– Bây giờ, cậu đã đạt tới Thần cấp bao nhiêu rồi?

– Tăng thêm hai. Trong ngày hôm nay có thể tăng thêm một nữa.

Turan dùng đó thay cho một câu trả lời cụ thể. Kull là đã biết về Thần cấp trước đây của nó, nên chuyện tính ra Thần cấp hiện tại là điều đương nhiên.

Một khoảng im lặng kéo dài chừng vài giây trôi qua.

– Càng ngày càng xa.

Kull nói nhỏ. Turan hiểu là cậu ta đang muốn nói đến điều gì. Lần trước khi nó còn ở Thần cấp 11, hai người họ mới Thần cấp 8. Bây giờ họ chỉ vừa mới đạt tới giới hạn Thần cấp 10, nó lại đã sắp thăng đến Thần cấp 14 rồi.

Lại nói, Thần cấp càng cao, lượng Thần tinh cần thu thập để nâng cao Thần cấp lại càng nhiều, công sức bỏ ra càng lớn. Bên cạnh đó, độ khó khi đối đầu với quái lẫn du hành giả cũng là tăng thêm không ít, nhất là lũ quái đã bắt đầu sỡ hữu những kỹ năng đặc thù, trở nên cực kì khó đối phó.

– Nếu không còn gì khác, cứ theo y kế hoạch đã định mà làm.

Turan nghiêm giọng bảo. Nó không có ý định cổ vũ tinh thần cho Kull hay làm bất cứ điều gì khác. Cậu ta không cần. Darmil càng không cần.

Turan càng đứng xa ở phía trước, hai người họ sẽ tự động càng thêm gắng sức đuổi theo. Mà nếu họ theo không kịp, bị kiệt sức hoặc là từ bỏ, nó sẽ chẳng có lý do để tiếp tục giữ họ lại bên mình. Đó căn bản là vấn đề về năng lực.

Dĩ nhiên, Turan cũng sẽ cố gắng cung cấp cho mấy người đồng đội của mình môi trường tốt nhất có thể để phát triển. Còn làm được đến đâu, đều là do bản thân họ.

Việc này, bao gồm cả cô nàng yêu tinh Tiffia. Turan tới giờ vẫn chưa nhận được tin tức nào về cô ta, nhưng hẳn là vẫn ổn. Thứ cô ấy đang gánh trên vai không phải chỉ có trách nhiệm của một thành viên tổ đội, mà còn là cả tộc yêu tinh. Tiffia mới nên là người cần, và hẳn là đang cố gắng nhiều nhất.

Truyện được giới thiệu để giải trí