Việc nhóm Du Hoặc trở thành Hoàng Thương đã kinh động toàn bộ huyện Mao Mân và toàn bộ Phủ Nam An.
Cuối cùng thì chỗ họ cũng có Hoàng Thương rồi.
Một nơi có Hoàng Thương kinh tế sẽ phát triển rất nhanh.
Do Hoàng Thương có rất nhiều quyền lợi trong tay.
Nhóm Du Hoặc là Hoàng Thương.
Tương lai huyện Mao Mân thế nào ai cũng rõ.
Cửu Đỉnh ở huyện Mao Mận càng ngày càng đông.
Lúc trước nhóm Du Hoặc đã cho xây thêm 4 tiệm lớn ở huyện Mao Mân.
Tả Da, Du gia và Tiêu gia càng không ngờ Du Hoặc thành Hoàng Thương rồi.
Địa vị Hoàng Thương ở Đại Lân cao đến thế nào cơ chứ.
Nhóm thuộc hạ càng không song.
Chúng không ngờ nhóm Du Hoặc thành Hoàng Thương nhanh như vậy.
Việc quan trọng vậy chúng không tin Duệ phi vẫn im lặng mãi.
Nhưng bọn chúng chờ vẫn không thấy Duệ Phi có động tĩnh gì khiến chúng nghi ngờ.
Duệ phi chắc chắn không thể nào không làm gì như vậy.
Đã nghi ngờ là bọn chúng muốn xác thực.
Chúng đã lên Châu nhờ người cao tay hơn liên hệ Duệ phi.
Trên Châu đã cho người vô gặp Duệ Phi.
Hôm nay tai Duyên Phương Điện đã bể biết bao chén trà.
Duệ phi đang rất tức giận.
Ả ta không ngờ lại xảy ra chuyện lớn đến vậy.
Du Hoặc thành Hoàng Thương rồi.
Là Hoàng Thương.
Đã ngồi lên vị trí Hoàng Thương, dù 3 năm sau Du Hoặc không còn là Hoàng Thương nữa thì quyền lực trong tay lúc trước xây dựng nên sau này vẫn có.
Duệ Phi nghiến răng giơ tay đập bàn:
Lũ thuộc hạ khốn khiếp.
Giám làm hỏng chuyện của bản cung.
Nô tỳ trong cung tất cả đều quỳ dưới đất run sợ.
Duệ phi kêu: A Liệt.
Lấy giấy mực.
Công công A Liệt vội bày giấy mực.
Duệ phi viết một lá thư song đưa cho A Liệt nói: Ngươi đưa thư cho Anh Vương.
Nói là chuyện gấp.
A Liệt cúi đầu nhận thư vâng dạ rồi vội đi giao.
Duệ phi nắm chặt tay: Không thể cứ để thế được.
Nếu một ngày Du Hoặc biết chuyện mẫu thân hắn thì không song.
Đúng lúc Thất Hoàng Tử Lân Canh đi vào.
Đám nô tỳ vội tham kiến: Tham kiến Hoàng Tử.
Lân Canh hỏi: Mẫu phi đã xảy ra chuyện gì.
Sao người lại tức giận như vậy.
Duệ phi thấy con trai mới bớt giận một tý.
Duệ phi suy nghĩ một lúc quyết định: Thất nhi mẫu phi có chuyện muốn nói con nghe.
Lân Canh hỏi: Có chuyện gì quan trọng sao.
Duệ phi phất tay cho đám nô tỳ ra ngoài rồi kể mọi chuyện cho Lân Canh nghe.
Lân Canh nghe song không thể tin được hỏi lại: Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao.
Cái tên Du Hoặc đó đã là Hoàng Thương rồi.
Liệu có ảnh hưởng gì tới con sau này không.
Duệ phi nói: Bằng mọi cách mẫu phi sẽ làm hắn sống không yên.
Không thể để hắn ảnh hưởng tới việc tranh vị của con được.
Lân Canh nghe vậy nhưng vẫn ngồi lo lắng.
Bên này Anh Vương cầm thư Duệ phi vừa gửi mà không thể tin được.
Anh Vương vò nát bức thư tức giận: Khốn khiếp, Duệ phi làm ăn không ra gì.
Nếu để ảnh hưởng tới Du Tiền bổn Vương sẽ không để yên.
Sau đó Anh vương viết một phong thư gửi lại cho Duệ Phi.
Duệ phi cầm thư Anh Vương mà càng tức giận.
Anh Vương giám trách ả.
Nhưng bây giờ chuyện đã lỡ.
Phải tìm cách.
Duệ phi ngồi nghĩ một lúc đưa ra quyết đinh.
Gây hại cho Cửu Đỉnh.
Hôm nay một loạt tiệm Cửu Đỉnh trong kinh xảy ra chuyện.
Thức ăn có độc.
Khách hàng hoảng sợ chạy tán loạn.
Tuy độc không chết người nhưng khiến người ta đau bụng.
Mệt lả.
Nhóm Du Hoặc biết tin đã rõ Duệ phi không ngồi yên bắt đầu ra tay rồi.
Cả nhóm quyết định đã đến lúc lộ diện đấu với Duệ phi và anh Vương rồi.
Nên cả nhóm không cần che dấu gì nữa
Nhóm Du Hoặc về phủ, thay toàn bộ y phục, tóc tai và thay đổi toàn bộ phong thái.
Làm song tất cả khí thế nhóm Du Hoặc đã khác hoàn toàn.
Lúc trước, hai năm ở chỗ Thánh Vương học được gì hôm nay đều thể hiện ra tất cả.
Đến cả nhóm thuộc hạ trong phủ khi nhìn thấy còn giật mình.
Bọn họ đi theo Thánh Vương lâu như vậy nên biết rõ khí thế toát ra trên người nhóm Du Hoặc là học được ở đâu.
Nhóm Du Hoặc chia nhau ra đi sáu tiệm trên kinh.
Triệu Huy đi Nhất Cửu Đỉnh
Trác Nhạc và Thời Dạ đi Nhị Cửu Đỉnh.
Thời Yến và Truy Bân đi Tam Cửu Đỉnh
Hàn Á đi Tứ Cửu đỉnh.
Lâm Phúc đi Ngũ Cửu Đỉnh
Du Hoặc và Lam Hạ đi Lục Cửu Đỉnh.
Ra xe ngựa riêng của từng người rồi xuất phát.
Trước cửa Cửu Đỉnh,người nhà nạn nhân đến đòi công đạo khóc lóc tố Cửu Đỉnh làm ăn hại người.
Mọi người đứng xung quanh bàn tán xôn xao:
Làm xao mà Cửu Đỉnh lại hại người được.
Ta ăn suốt có sao.
Đúng thế có khi nào có kẻ hại không.
Ta cũng nghĩ thế.
Chứ bao lâu nay chả sao.Lên Hoàng Thương một cái xảy ra chuyện.
Ê có khi nào Hoàng Thương khác hại không.
Có thể lắm.
Các ngươi nghĩ hay.
Ai dám hại Hoàng Thương chứ.
Địa vị Hoàng Thương thế nào các ngươi không rõ à.
Đúng.
Khéo khi do làm ăn gian dối cũng nên.
Ngươi dám nói Hoàng Thương như vậy, ngươi chán sống à.
Ta lỡ miệng.
Ta đâu cố ý.
Đang phát triển, danh tiếng có người ta gian dối làm gì.
Ngươi nói bậy cẩn thận không rước hoạ vào thân.
Mọi người đang xôn xao bàn tán thì một giọng hô to vang lên.
Hoàng Thương Cửu Đỉnh đến.
Tất cả mọi người nghe vậy im lặng nhìn xung quanh.
Thấy từ xa một chiếc xe ngựa màu trắng uy vũ với bốn con ngựa kéo đang đi đến.
Mọi người vội tránh xang một bên cho chiếc xe ngựa đậu
Nhóm người nhà nạn nhân đang khóc lóc cũng ngừng nhìn chiếc xe uy vũ này.
Chỉ thấy xe phu nhảy xuống xe đứng một bên.
Thủ hạ ngồi đằng trước cùng xe phu nhảy khỏi ngựa.
Lấy một cái ghế để dưới đất rồi mở cửa hô to: Chủ nhân mời xuống ngựa.
Mọi người thấy bước xuống ngụa là một vị công tử cực kỳ anh tuấn.
Khí chất không tầm thường.
Người này mặc hắc y.
Nhìn càng bí hiểm.
Sau khi người này đưa tay vào xe đón một vị công tử khác.
Vị công tử này càng khiến mọi người hít ngụm khí: Quá đẹp.
Vị công tử này mặc bạch y.
Mái tóc dài đen nhánh cài hờ phía sau bằng cây trâm ngọc.
Khí thế không tầm thường.
Khi hai người đúng cạnh nhau càng làm tăng khí chất quyền quý.
Quản sự Lục Cửu Đỉnh chạy ra đón Du Hoặc và Lam Hạ.
Đến gần Du Hoặc và Lam Hạ thì cúi đầu chắp tay: Thuộc hạ tham kiến nhị vị chủ tử.
Du Hoặc gật đầu nói: Chuyện này để ta giải quyết.
Quản sự chắp nói: Dạ
Du Hoặc và Lam Hạ đứng trước cửa tiệm.
Ánh mắt sắc như giao nhìn một lượt.
Mọi người xung quanh nhìn thấy vội lùi ra sau.
Không ai dám nói gì.
Du Du Hoặc cất tiếng lạnh băng: Ba ngày sau Cửu Đỉnh đưa ra bằng chứng chứng minh trong sạch.
Kẻ dám động vào Cửu Đỉnh sẽ phải trả giá thật đắt cho việc hại Cửu Đỉnh.
Bây giờ các vị về chờ kết quả đi.
Nếu còn ở đây gây sự khi chưa rõ nguyên do.
Hừ.
Một tiếng Hừ của Du Hoặc khiến mọi người lạnh gáy.
Người nhà nạn nhân vội đứng lên nói: Bẩm Hoàng thương ba ngày sau chúng ta quay lại.
Sau đó kéo nhau về.
Du Hoặc và Lam Hạ đi vào trong tiệm.
Mọi người xung quanh thấy Du Hoặc và Lam Hạ vào tiệm rồi mới bắt đầu nói chuyện:
Trời ơi hết hồn khí thế đáng sợ quá
Đúng vậy thật đáng sợ
Nhưng mà hại vị này đẹp thật đấy
Đúng đúng.
Đẹp thật.
Ừ đẹp thật sự.
Không biết công tử nhà nào.
Kinh thành rộng thế biết bao con em quý tộc sao mà biết được
Trước sau gì cũng biết các ngươi thắc mắc làm gì
Ba ngày sau ta sẽ tới xem bằng chứng.
Ừ ba ngày sau đến.
Mọi người bàn tán một lúc rồi tản ra về..