Vang Danh Thiên Hạ

Chương 47: 47: Chương 46





Hôm nay Tuyệt Lại vừa từ chỗ nhóm hảo hữu về thì nửa đường xe ngựa đột nhiên xảy ra chuyện.
Do gặp mặt ở trang viên ngoại thành nên lúc về xe ngựa gặp chuyện không có ai trên đường.
Hai con ngựa như nổi điên lao loạn xạ trên đường.

Tuyệt Lại không học võ.

Nên ngồi trong xe sợ hãi.
Người đánh xe ngựa cố gắng dừng xe cũng không thể làm được.
Đúng lúc thấy Triệu Huy cưỡi ngựa trên đường thì hô cứu.
Triệu Huy giả bộ cưỡi ngựa là để chờ lúc này.

Triệu Huy cho ngựa chạy theo xe hô phu xe: Ghìm ngựa lại.

Kéo đầu nó thử xem.
Người phu xe trong lúc hoảng hốt chỉ biết làm theo Triệu Huy.
Xe ngựa đúng là chạy chậm lại hơn lúc trước.

Triệu Huy nhân lúc xe chạy chậm lao lên xe, miệng vẫn hô xe phu: Ghìm chặt vào ta cứu người.
Xe phu chỉ biết làm theo.

Tuyệt Lại ngồi trong xe hoảng sợ.

Nghe tiếng Triệu Huy chỉ đạo Phu xe thì kêu Cứu.
Triệu Huy nhảy lên xe lao vào Buồng xe nói lớn: Ta cứu ngươi ra.

Bám chắc.
Tuyệt lại hoảng sợ nghe vậy chỉ biết bám chắc Triệu Huy.
Ai ngờ lúc xe gần dừng thì xe ngựa vướng cục đá trên đường làm bánh xe ngựa bị trật.
Triệu Huy ôm vội Tuyệt Lại lao ra khỏi xe.

Triệu Huy và Tuyệt lại lăn mấy vòng.
Hai con ngựa lao vào bức tường ven đường làm xe ngựa đổ ngang ra.
Triệu Huy ngước đầu nhìn chiếc xe ngựa rồi quay qua nhìn Tuyệt Lại đang nằm trên đất.

Triệu Huy gọi hỏi Tuyệt lại: Này ngươi có sao không, nhưng Tuyệt Lại mơ hồ nhìn Triệu Huy nói: Đầu ta đau sau đó ngất sỉu.
Triệu Huy thấy máu chảy vội cõng Tuyệt Lại Chạy đến y quán gần nhất hô hoán ầm ỹ Cứu người.
Đại phu chạy ra xem thấy vậy vội kêu Triệu Huy để Tuyệt Lại xuống.
Triệu Huy để Tuyệt Lại xuống giường giả bộ ngồi bệ xuống đất thở.
Sau đó kêu.


Nhanh còn một người nữa ở xe ngựa trên đường.

Mau Cứu người.
Đại phu nghe vậy vội hô nhân viên theo lời Triệu Huy chỉ dẫn đến cứu người.
Sau đó gấp rút chữa trị băng bó cho Tuyệt Lại.
Đại phu vừa băng bó cho Tuyệt Lại vừa hỏi: Sao lại bị như vậy.
Triệu Huy đang ngời dưới đất nghỉ trả lời: Ta không biết.

Ta đang cưỡi ngựa ngoài đường thì gặp chiếc xe ngựa điên lao loạn cả lên trên đường rồi đâm vào ven đường.
Ta đành đưa vị công tử này vô đây.

Còn người kia không kịp đưa theo.
Đại phu nghe song Lắc đầu thở dài nói: May mà không sao không ảnh hưởng đến tính mạng không thì.
Triệu Huy hỏi: Vị này có sao không.

Ta thấy hắn chảy nhiều máu lắm.
Đại phu kêu: Không sao bị rách da đầu một đoạn nên máu chảy nhiều vậy.
Cơ thể bị tím tái vài chỗ.

Dưỡng thương một tuần là khỏi.
Triệu Huy yên tâm gật đầu.
Lúc sau người xe phu cũng được nhân viên cửa y quán cõng đến.

Người này bị thương nặng hơn.

Đại phu chữa song Triệu Huy móc bạc ra trả nói: Ta chẳng biết bọn họ là ai.

Thôi cứu người cứu cho chót, ta ngồi đợi hắn tỉnh lại rồi kiếm người nhà thay hắn.
Đại phu nghe vậy nói: Công tử thật tốt.
Triệu Huy lắc tay nói: Cứu người bằng xây bảy toà tháp đấy.
Đại Phu gật đầu nói: Công tử nói đúng.
Khoảng một canh giờ sau Tuyệt Lại tỉnh dậy.
Mở mắt thấy Triệu Huy đang ngồi bên giường đọc sách mở miệng nói: Ta khát nước.
Triệu Huy vội rót chén trà mang đút cho Tuyệt Lại.
Tuyệt Lại uống Hết cả ly nước có vẻ rất khát.
Uống sau hỏi: Ta đang ở đâu
Triệu Huy nói: Ngươi đang ở y quán.

Ta cứu ngươi khỏi xe ngựa đem ngươi vô đây.
Tuyệt Lại nghe vậy nói: Cảm tạ.

Ân cứu mạng ta nhất định sẽ báo đáp.
Triệu Huy nói: Ngươi gặp nạn nên ta ra tay cứu.

Đây là điều hiển nhiên.
Song Triệu Huy hỏi: Cái xe ngựa của ngươi bị điên hay sao mà lao ngoài đường ghê vậy.

Lúc đấy ta nhìn còn sợ.
Tuyệt Lại nghe vậy thì thay đổi sắc mặt tức giận nói: Không thể.

Ngựa không thể bị điên.

Chắc chắn có người hại ta.
Triệu Huy nghe song vội nói: Hại ngươi.

Ngươi có kẻ thù à.
Tuyệt Lại nghiến răng nói: Hư.

Ta mà tìm ra kẻ nào kẻ đó đừng mơ sống.
Triệu Huy nói sang chuyện khác: Xe phu của ngươi bị thương nặng giờ chưa tỉnh ta không thể hỏi ai là người nhà ngươi được.

Người nhà ngươi là ai ta đi báo.
Tuyệt Lại nghe thế nói: Nhà ta là Tuyệt Hầu phủ nằm ở thành tây.
Triệu Huy nói: Được ngươi đợi ta đi báo.
Tuyệt Lại gật đầu nói: Cảm tạ.
Nhưng chưa bao lâu Triệu Huy vòng về.
Tuyệt lại ngạc nhiên hỏi: Sao nhanh thế.


Đã về rồi.
Trác Huy nói: Ta thuê người khác đi báo tin.

Ngươi đang có kẻ thù ta bỏ ngươi lại đi tìm người nhà ngươi lỡ ở đây ngươi bị gì uổng công ta ra tay cứu.
Tuyệt Lại nghe suy nghĩ nói: Ngươi nói có lý.
Song nói tiếp: Yên tâm bản công tử sẽ không để ngươi thiệt thòi.

Lần này ta sẽ báo đáp tử tế.

Vàng bạc sẽ không thiếu.
Triệu Huy cười nói: Ngươi nhìn ta giống thiếu tiền không
Tuyệt Lại nhìn lại mới phát hiện.

Tuy Triệu Huy quần áo bẩn hề hề nhưng là lụa thượng hạng.

Triệu Huy nói:Ta cứu ngươi cả người mới ra vậy.

Không ngờ ngươi nghĩ bản công tử là nghèo khó.
Tuyệt Lại nghe vậy ngại nói: Là ta không nhìn kỹ.

Không biết công tử là ai.
Trác Huy nói: Chẳng là ai cả.

Tuyệt lại ngạc nhiên: Chẳng là ai.
Triệu Huy gật đầu: Ừ.

Song nói tiếp.

Thôi nghỉ ngơi đi tý người nhà qua đón.
Tuyệt lại muốn nói thêm gì đó nhưng quá chóng mặt đành nằm nghỉ.
Khoảng thời gian sau hai chiếc xe ngựa xa hoa dừng vội trước y quán.
Một vị trung niên ăn mặc quyền quý đi vào.

Bên cạnh có quản gia và gia nhân đi theo.
Một vị phu nhân ăn mặc rất sang trọng có mấy người hầu đi theo và mội vú nuôi trung niên.
Ngoài ra còn có một vị công tử anh tuấn đi theo vào.
Vị phu nhân khóc lóc đi vào chỗ Tuyệt Lại.
Thấy Tuyệt lại băng bó trên đầu áo dính đầy máu.

Thì ôm khóc lớn: Tuyệt nhi con bị sao vậy.
Vị Trung niên cũng hỏi: Sao rồi con thấy sao.

Tuyệt Lại nhìn cả nhà nói: Ta không sao may có vị công tử này cứu.
Tuyệt Hầu quay qua nhìn Triệu Huy: bản Hầu nhất định sẽ báo đáp.
Triệu Huy nói: Báo gì đó hãy nói sau ngài mau đưa hắn về.

Có người muốn giết hắn đấy.
Tuyệt Hầu nghe vậy giật mình nói: Cái gì.


Có người giết con.
Tuyệt Lại gật đầu nói: Đúng vậy.

May mà không sao.
Tuyệt Hầu phủ vắt tay sau lưng nổi giận đùng đùng: Giám cho người giết con.

Đúng chán sống.
Hầu phu nhân thì khóc nói: Kẻ nào dám động vào hài tử cửa ta.

Lão gia ngài không được để kẻ đó sống
Vị công tử đi kế bên nói: Phụ thân mau đưa tiểu đệ về trước.

Điều tra sau.
Tuyệt Hầu gật đầu sai hạ nhân trả tiền khám.

Đại phu vội đến chắp tay nói: Vị công tử này đã trả hết rồi.
Tuyệt Hầu lại quay qua nhìn Triệu Huy.

Ông phát hiện Triệu Huy từ cách ăn mặc rất có tiền.

Chỉ có điều cả người bẩn toàn bụi.

Hơn nữa với cách ăn nói không lễ nghi vừa rồi có thể là công tử nhà ai trong kinh.
Đang định lên tiếng thì Triệu Huy nói: Tại hạ vì cứu công tử đây mới có bộ dạng như vậy.

Chứ taị hạ không phải ăn mày nhé.

Công tử nhà đại nhân lúc nãy còn nghĩ vậy đâu.
Tuyệt Hầu phủ nghe song mày giật giật.
Tuyệt Lại nói: Là ta không để ý mới nói vậy.

Chứ ta đâu cố ý.
Tuyệt Hầu phủ nghe con nói mà không biết nói sao: Nhìn thế nào đi nữa thì với cách ăn mặc này không thể coi là ăn mày được.
Ông nói: Tiền thuốc bản Hầu sẽ trả đủ còn về ân cứu mạng hài tử bản hầu sẽ gặp công tử sau.
Triệu Huy gật đầu rồi nhắc mau đưa Tuyệt Lại về.
Tuyệt Hầu sai hạ nhân đỡ Tuyệt Lại về.
Triệu Huy thì đi về chỗ nhóm Hàn Á
*****NĐH*****.