Vang Danh Thiên Hạ

Chương 40: Chương 40





Lau dọn song tất cả.

Mọi người về nghỉ ngơi.

Hôm sau là vận chuyển đồ dùng trong quán.
Sau khi vận chuyển thì sắp xếp lại.
Công việc cứ thế làm.

Ba ngày sau cơ bản hoàn tất.
Nhóm Du hoặc quyết định cuối tuần dỡ bạt.

Và hai ngày sau khai trương.
Hôm cuối tuần đường Tây An rất đông.
Khi lão Trạch cho thợ đứng quanh tiệm mọi người đã tò mò.

Sau khi thấy thợ leo lên gỡ bạt thì mọi người xôn xao:
Gỡ bặt che rồi.
Không biết hình dáng ra sao đây.
Ta rất tò mò luôn
Mọi người xúm vào trước cửa tiệm coi.
Những tiệm trước cửa tiệm Cửu Đỉnh hay gần đó được báo cũng ra hóng.
Khi tấm bạt che hoàn toàn gỡ xuống thì một cửa tiệm to lớn lộ ra.

Ở trên cửa tiệm chính giữa bảng tên tiệm vẫn đang được che lại đợi khai trương rồi mở.
Mọi người nhìn hình dáng bên ngoài mà hít sâu bàn tán.
Trời đẹp quá.

Đây là hình gì thế.
Thiết kế này lạ quá.
Nhìn đẹp lắm.
Không biết bên trong như nào đây
Cửa tiệm nhóm Du Hoặc được thiết kế vừa hiện đại vừa cổ đại.

Nhìn bên ngoài tiệm bốn lầu thiết kế rất lạ.
Toàn bộ bốn lầu bên ngoài cùng đều là lan can gỗ...!Bên trên mái hiên chỗ lan can treo giỏ hoa.
Tiếp theo là hành lang gỗ chiều rộng khoảng một mét rưỡi và chiều dài thì bao quanh tiệm.


Sau hành lang là toàn bộ cửa.Khi mở hết cửa ra bên trong tiệm cực kỳ thoáng đãng.

Trên thành cửa treo chuông gió kêu rất vui tai.
Khách hàng ngồi ăn cơm, uống trà có thể đi ra hành lang dựa vào lan can ngắm đường bên dưới.
Riêng lầu bốn thiết kế khác một chút.
Có nhiều khách sẽ thuê phòng bàn chuyện riêng hoặc thích không gian riêng tư nên mặc dù lầu bốn có hành lang nhưng không có cửa ra hàng lang.

Chỉ có cửa sổ.
Phòng nào ra phòng đó không ảnh hưởng gì đến nhau.
Nếu khách hàng cần bàn chuyện bí mật đóng cửa sổ lại là song.
Phòng bếp thì nằm đằng sau tiệm.

Cách tiệm một cái sân.
Phòng bếp rất lớn, sạch sẽ, thoáng đãng, giữa bếp để hai cái bàn lớn cách nhau.

Một cái để rau và đồ ăn đã chế biến cho đầu bếp dễ lấy.

Cái bàn còn lại là để đồ ăn đã nấu song chờ bê ra cho khách.
Quanh bếp có cửa sổ mở cho thoáng đãng.

Còn có một cửa chính đi ra ngoài hông bếp.

Do bếp là bếp kiểu hộc vuông nên không lo gió thổi ảnh hưởng tới lửa nấu ăn.
Hông bếp cũng là hàng lang rất là rộng đủ để vài bộ bàn ghế cho đầu bếp ngồi nghỉ và cũng có lan can.

Cũng được treo mấy giỏ hoa nhìn rất đẹp.

Lam Hạ và Du Hoặc từng ở hiện đại nên thiết kế bếp rất đẹp.
Sau phòng bếp gần chỗ hành lang bếp là sân rửa đồ ăn.

Sân cũng rất lớn.

Toàn bộ sân rửa được lót gạch đá xanh nhìn cho sạch sẽ.
Bên phải cạnh sân có kệ dài để đồ ăn khi rửa song cho ráo nước.
Bên trái sân cũng là kệ dài để đồ ăn chưa rửa và chưa chế biến.
Khi nhân viên cần gì đến kệ lấy xuống rồi làm.

Chứ không bỏ bừa bãi lung tung.

Cho nên nhìn rất sạch sẽ.
Khi nhóm đầu bếp tiến vô nhìn thấy bếp đã khen không thôi.
Thánh Vương đào tạo bọn họ.

Cho bọn họ đi làm bếp nhiều chỗ.

Nhưng chưa thấy chỗ nào bếp rộng, thoáng đãng và đẹp như vậy.
Trước cửa tiệm lam Hạ có gắn một tờ giấy thông báo ngày khai trương.
Lúc đó cửa tiệm giảm 10%.
Mọi người đứng ngắm cửa tiệm mà khen lạ.
Chưa thấy kiểu này bao giờ.
Có người háo hức muốn đến ngày khai chương để vô tiệm xem thử.
Ngày khai chương đến, trước cửa tiệm lân múa tưng bừng.
Mọi người đến xem rất đông.
Quản sự cửa tiệm là một người khá trẻ tên Thâm Sứ.
Thâm Sứ được Thánh Vương cử đến hỗ trợ cho nhóm Lam Hạ nên địa vị cao nhất Trong Tiệm
Chưởng quầy của tiệm là một đại thúc
Mặt lạnh tên An Nhàn.
Cũng là Thánh Vương cử xuống.
Ngoài ra trong trong tiệm mỗi lầu có một đội trưởng cai quản riêng.

Giờ lành sắp tới.Quản sự Thâm Sứ hô to: Mở cửa tiệm
Khi cánh tám cánh cửa nở ra.
Toàn bộ trong quán đa số ở ngoài nhìn thấy do cửa tiệm rất cao.
Tất cả mọi người ồn ào nói chuyện:

Trời.

Nhìn đẹp quá
Thiết kế tuyệt thật đấy
Ta chưa thấy thiết kế vậy bao giờ
Đẹp thật
Mặc kệ mọi người ồn ào.

Quản sự Thâm Sứ hô to.

Do chủ nhân của tiệm bận biệc nên ta chủ quản cửa tiệm sẽ đảm nhiệm khai trương.
Mọi người lại càng bàn tán:
Ta đã nói chủ nhân nơi này không dễ lộ diện vậy đâu
Đúng thế.

Thân phận chắc rất là tôn quý
Mở được tiệm to thế này mà không gặp trở ngại gì không tôn quý mới lạ đấy
Ta thật sự tò mò không biết chủ nhán là vị nào.
Quản sự Thâm Sứ phát biểu: Các vị, hôm nay cảm tạ các vị đã tới buổi khai trương của tiệm.
Giờ lành đã đến khai trương chính thức bắt đầu.
Nói song Lân hai bên múa.

Chủ quản Thâm Sứ đưa tay kéo tấm rèm che tên cửa Hiệu suống lộ ra Hai chữ sắc sảo: Cửu Đỉnh.
Thâm Sứ nói: Cửu Đỉnh tức là tiệm chúng ta có chín món chính.

Là kim bài của quán.
Nên chủ nhân ta đã lấy tên Cửu Đỉnh.
Ngoài ra bản tiệm còn có rất nhiều món khác nhau.

Như thông báo đã phát ra.

Bây giờ mời các vị vô tiệm thưởng thức.
Khách hàng nghe vậy kéo nhau vô tiệm ngồi xem thử cũng như ăn thử món ăn coi sao.
Giá cả đã được thông báo trước khai trương nên mọi người biết rõ nên chỉ việc vô ăn.
Khi tất cả mọi người vô quán ngồi vô bàn nhìn xung quanh ai cũng khen.
Quản Sự Thâm sứ đứng lên sân khấu nói.:
Cách thiết kế của tiệm là để cho vị nào tổ chức tiệc, sinh thần.

Nếu có đoàn hát biểu diễn toàn bộ quan khách có thể nhìn xuống sân khấu để xem.
Đây chiinhs là nguyên nhân tiệm thiết kế như vậy.
Nghe quản sự nói vậy mọi người lại càng khen.
Quản sự Thâm Sứ nói: Còn bây giờ mời quý vị đặt món và thưởng thức.
Sau đó cả tiệm đặt món.

Khi món ăn được đưa lên.


Ngay đữa đầu tiên mọi người đã không tin được lại ngon như vậy.

Cả tiệm ồn ào khen ngợi;
Trời ơi ngon quá
Thật sự rất ngon luôn
Sao làm được món này
Sao lại ngon được vậy chứ
Đầu bếp là vị thánh nào vậy
Tiếng khen không ngớt miệng vang lên khắp quán.

Và nguyên ngày hôm đấy một truyền mười mười truyền một trăm.

Danh Tiếng Cửu Đỉnh trong một ngày hầu như toàn bộ phía Tây thành đều biết.
Đến ngày hôm sau khách vẫn đông như vậy.
Mặc dù món ăn mắc nhưng vẫn có người tranh bàn nhau.
Quán lúc nào cũng đông nghẹt.
Những tiệm ăn khác nghe danh đã qua ăn thử.

Chính họ cũng không tin lại ngon như vậy.
Rốt cuộc vị nào đúng sau tiệm này.
Mở ra tiệm ngon như vậy.
Mọit tuần trôi qua Cửu Đỉnh hóit về đống bạc
Một tuần danh tiếng Cửu Đỉnh đã lan ra cả ba phía Đông, Bắc và Nam trong kinh thành
Nhiều người tò mò ghé qua thử.

Ăn một lần là nhớ luôn.
Đến khi các vị công tử quyền quý hay các vị tiểu thư nghe danh đến đặt phòng riêng.

Ăn song là cách vài hôm lại đến.
Có nhiều tiệm mua món ăn Cửu Đỉnh về đưa đầu bếp nếm thử.

Nhưng đầu bếp lắc đầu nói không biết gia vị sao mà hoàn hảo như vậy.
Các tiệm ăn khác không thể làm gì vì người đứng sau chống lưng cho Cửu Đỉnh chưa rõ là ai.

Bọn họ chỉ đành im lặng theo dõi..