Vạn Vật Hấp Dẫn

Chương 234: 234: Bắc Đẩu Chuyển Hướng Hai Mươi





***
Nam Chu nhìn hai má tô màu sắc sặc sỡ cùng khuôn miệng đỏ tươi mấp máy không thôi của chú hề trên màn hình máy số 2, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thầm thở ra một hơi.
Nguy hiểm quá.
Quả nhiên, phán đoán của cậu đã chính xác.
Cho dù máy số 1 hay máy số 3, đến cuối cùng đều không thể dựa vào được.
Tối qua, cậu đã dùng 10.000 tích điểm để nghiên cứu toàn diện với ba chiếc máy này.
Sau khi chơi một vòng trên cả ba máy mất nguyên sáu tiếng đồng hồ, Nam Chu đưa ra kết luận ban đầu: máy 2 kém nhất, máy 1 và 3 có tỉ lệ tương đương nhau, khó phán đoán máy nào tốt hơn.
Điều này khiến Nam Chu suy ra bước đầu tiên của kế hoạch.
Cậu không thể chơi một mình.
Nếu chỉ một mình cậu rót vốn vào, cho dù đối kháng với con thú nuốt vàng 1, 2 hay 3 thì cậu đều không thể hồi vốn.
Cậu phải kéo một người của Như Mộng xuống nước cùng.
Kéo ai đây?
Tuy rằng ông chủ Khúc xuất trận thì hợp lý nhất, nhưng xét thấy một loạt biểu hiện của ông ta hai ngày nay, có lẽ ông ta sẽ không được Như Mộng tin tưởng.
Đới Học Bân vừa mới trải qua trận thua thảm hại, nhìn bộ dạng có lẽ đã sốc không nhẹ, trong khoảng thời gian ngắn này chắc hẳn chẳng còn dũng khí chiến đấu.
Cho nên nếu không nằm ngoài dự đoán thì có lẽ ngày mai đối thủ của cậu sẽ là Đới Học Lâm.
Ngồi trước máy đánh bạc nghiêm túc ăn hết một chiếc bánh kem dâu tây xong, trong đầu Nam Chu dần dần phác thảo ra quy tắc đại khái của ván đấu.
Nếu muốn so xem đến cuối cùng số chip nhận được của ai nhiều, ai ít, vậy phải gian lận thế nào mới được?
Ngay từ đầu Nam Chu biết đây không phải một màn chơi công bằng.
Cho nên cậu phải nghĩ cách gian lận.
Huống hồ còn phải gian lận trước mặt Đới Học Lâm đang nhìn trộm sau lưng mình.
Nam Chu không biết máy số 1 hay số 3 mới là tốt nhất, nên chỉ đành thử với chiếc máy kém nhất kia thôi.
Ông chủ Khúc là chủ sở hữu của Bắc Đẩu Chuyển Hướng, nhất định sẽ biết thực hư tất cả thiết bị bài bạc trong sòng bạc.
Nam Chu không thể xác định Khúc Kim Sa có muốn thua không, dẫu vậy cậu có thể chắc chắn, đặt vào tình huống bình thường, một người biết cách bảo vệ mình an toàn thoát thân trong nghịch cảnh, chắc chắn sẽ không gây khó chịu cho hai anh em nhà họ Đới.
Mặc dù máy số 2 tích lũy nhiều chip nhất, nhưng thử qua sẽ biết tỉ lệ quay trúng giải của nó thấp đến cỡ nào.
Với tính cách của ông ta, cho dù có lòng giúp Lập Phương Chu cũng sẽ không nói ra lời nói dối dễ dàng bị lật tẩy với hai anh em họ Đới.
Cho nên, dưới sự chỉ bảo của Khúc Kim Sa, chỉ cần mình không chọn, sẽ không ai chạm vào máy số 2 hết.
Đồng nghĩa với việc ngay khi bắt đầu ván cược, chắc chắn cậu và Đới Học Lâm sẽ ngồi trên máy số 1 và 3.
Đương nhiên, chỉ thông qua khoảng thời gian thử nghiệm ngắn ngủi, Nam Chu thực sự không nhìn được ra tỉ lệ giữa máy 1 và 3 máy nào tốt hơn.
Nam Chu đã cố ý nhấn mạnh quy tắc của mình, không cần biết nhét vào bao nhiêu vốn, người thắng cuối cùng đều sẽ nhận được 5 lần tiền vốn bỏ ra.
Bản chất của điều này là dụ Đới Học Lâm “đầu tư”.
Thứ nhất, Đới Học Lâm chưa từng luyện tập thao tác chip.

Thứ hai sẽ bị dẫn dụ bởi lợi ích khổng lồ đứng sau quy tắc ấy.


Thứ ba, tính cách hắn nóng nảy, không có kiên nhẫn làm việc tỉ mẩn, có lựa chọn nhét một lượng lớn chip vào cũng là chuyện bình thường.

Trên thực tế, Đới Học Lâm cũng đã làm như vậy.
Nam Chu biết, bản thân mình không nhiều ưu thế, chỉ có thể dựa vào phương pháp điều khiển chip mình luyện tập cấp tốc suốt đêm để đấu với Đới Học Lâm.
Biết đâu trong màn đấu chính thức cậu sẽ gặp may thì sao.
Biết đâu máy số 1 chính tốt hơn máy số 3.
Nhưng cuối cùng cũng chỉ là “biết đâu” mà thôi.
Đã lựa chọn cách thức tiến hành trò chơi này rồi, vậy cậu không cần “có thể thắng”.

Cậu chỉ cần “nhất định phải thắng”.
Trong trò chơi xác suất mà sòng bạc vốn chiếm ưu thế, cậu muốn “nhất định phải thắng” thì chỉ có thể thắng thông qua gian lận mà thôi.
Nam Chu không phải Giang Phảng, cậu sẽ dùng tư duy của mình để giải quyết vấn đề khó giải quyết.
Đã không thể thay đổi được tỉ lệ thì cậu sẽ thay đổi một số thứ khác.
Một khi máy móc bị phá hỏng bởi tác dụng của ngoại lực sẽ phát ra âm thanh cảnh báo, thay vào đó cậu có thể phá hỏng vài thứ khác thử xem.
Tối ngày hôm qua, gánh theo ánh mắt nhìn chòng chọc như súng bắn tỉa của Đới Học Lâm, Nam Chu nhón chân trên thảm mềm, ghé sát vào máy số 2, dùng sức tác động vào hai chân giá phía trước, ấn nó xuống dưới mà không để lại dấu vết nào.
Cậu tính toán lực chân rất kỹ.
Trong quá trình dùng sức từ từ, Nam Chu đã chuẩn bị tâm lý làm hỏng nó.
Nếu cậu gây ra tiếng động lớn, không cẩn thận làm vỡ miếng gạch lót sàn bên dưới, hoặc khiến máy số 2 mất đi điểm tựa dẫn tới nó bị nghiêng đi rõ ràng, vậy thì cậu sẽ không chơi máy đẩy tiền nữa.
Cũng may Nam Chu nắm chắc chừng mực, hơn nữa chất lượng nền gạch của Bắc Đẩu Chuyển Hướng đích thực không tệ.
Cậu dùng lực mạnh, đạp cho hai chân phía trước của giá máy số 2 hơi hơi lõm xuống.
Vừa hay trải phẳng góc độ khéo léo quanh viền mà một lượng lớn chip mắc vào đó nhưng không thể trượt xuống thuận lợi.
Như vậy, chỉ cần một lần thắng số chip tương đối lớn đổ xô về phía trước, số chip tích cóp bấy lâu sẽ dễ dàng bị đẩy xuống.
Nam Chu cố ý đến quầy buffet lấy đồ ăn và nước uống rất nhiều lần, mục đích là thông qua góc độ khác nhau để xác nhận độ nghiêng của chiếc máy có khiến khán giả bên ngoài nghi ngờ không.
Cũng may ba chiếc máy xếp thẳng hàng song không dựa vào nhau, máy số 2 hơi nghiêng chút xíu cũng không ảnh hưởng gì đến hai máy còn lại.

Hơn nữa, hệ tham chiếu cũng không rõ ràng, chỉ hơi đổ về phía trước thôi gần như không thể phát hiện ra.
Đây là bước thứ hai của kế hoạch, cũng là bước quan trọng nhất.
Bước thứ ba, Nam Chu bắt đầu thực hiện thao tác trên mỗi chiếc máy, gắng hết sức khiến trạng thái của hai chiếc máy thoạt nhìn có lợi cho bản thân.
… Cậu đã sớm chọn sẵn cho mình máy số 1, đồng thời cũng dự định để máy số 3 cho Đới Học Lâm.
Cho nên thông qua thao tác khống chế thanh chắn, cậu đã cày số điểm tích lũy hoa quả ở máy 1 lên cao, và số điểm tích lũy ở máy 3 thoạt nhìn như khả quan nhưng luôn ở trạng thái cực đoan.
Một bộ phận hoa quả chỉ cần đèn sáng một hai lần sẽ lập tức trở về không.
Vừa có thể khắc chế cách chơi bỏ một lượng lớn vào máy của Đới Học Lâm vừa có thể khiến tâm lý hắn xao động.
Cậu cố ý chơi cho máy số 2 một số điểm cao đáng ngờ, tranh thủ biến chiếc máy số 2 thoạt nhìn vô cùng giống một cái bẫy.
Mục đích của cậu chính là để Đới Học Lâm tránh xa chiếc máy số 2.

Bước thứ tư, sau khi chơi máy số 1 và số 3 đến trạng thái lý tưởng, Nam Chu trút hết tất cả số chip của mình vào trong máy số 2.
Máy số 2 không từ chối bất cứ ai, phát huy chức năng nuốt vàng của mình, ăn sạch không bỏ.
Thông qua quá trình này cậu không ngừng thử nghiệm, thăm dò sâu hơn chiếc máy số 2.
Tỉ lệ máy số 2 không chỉ thấp nhất, lực đẩy cũng yếu nhất.
Điều này cần thời gian dài tỉ mỉ quan sát.
Thời gian rảnh rỗi “không có việc gì làm” và “bổ sung năng lượng”, Nam Chu đã đưa ra kết luận sau quá trình tìm hiểu kỹ ba chiếc máy.

Cùng loại chip chất lượng giống nhau, khi khay đẩy hoạt động, những chip vừa rơi xuống sẽ trượt về phía trước theo quán tính.
Bởi vì mật độ chip tương đối dày đặc, lực đẩy về phía trước rất dễ dàng bị ảnh hưởng bởi những chip đã bị đẩy lên đầu.

Nắm bắt đúng thời cơ, quan sát tỉ mỉ mới phát hiện trong máy số 2, khoảng cách dịch chuyển của chip ngắn hơn hai máy còn lại.
Lực đẩy không đủ, cộng thêm tỷ lệ thấp, dẫn tới việc cho đến bây giờ trong chiếc máy số 2 tích lũy nhiều chip nhất.

Từng lớp chip chồng lên nhau, nhất định sẽ tạo thành hiệu quả thị giác hấp dẫn người mới chơi.
Nếu Nam Chu không đoán nhầm, nhất định tỉ lệ chơi máy số 2 ngày thường sẽ rất cao.
Và những con chip chồng lên nhau, thoạt nhìn như lung lay sắp đổ, thực ra cái trên áp cái dưới, xếp thành một tòa tháp, càng khó lay động hơn.
Tỉ lệ thấp, lực đẩy thấp, cộng thêm miếng tam giác và khe ngầm hai bên phân bố lực, khiến chiếc máy số 2 đầy ắp chip kẹt bên rìa lối ra hình thành một “tháp tử vong” danh xứng với thực.
Cho dù Nam Chu đã tiến hành thay đổi điều kiện vật lý của chiếc máy, tạo ra một góc nghiêng cố định, nhưng bởi vì lực đẩy quá nhỏ, không có giải thưởng lên tới cả nghìn chip trợ lực như giải đặc biệt chú hề thì nó vẫn là hàng rào khó mà vượt qua.
Kế hoạch của Nam Chu đã hoàn toàn thành hình.
Nếu cậu đủ may mắn, cậu sẽ quyết thắng với Đới Học Lâm ở máy số 1.
Nếu cho đến ba giờ chiều, Bắc Đẩu Chuyển Hướng mở cửa, số chip của hai người họ vẫn không phân cao thấp, không kéo dài đủ khoảng cách thắng lợi, vậy thì cậu sẽ cược một phen, ngồi vào máy số 2 mình đã chuẩn bị sẵn, dùng năm tiếng đồng hồ chờ đợi giải chú hề đặc biệt, hoặc chậm rãi đẩy đến mức có thể khiến “tháp tử vong” sụp đổ.
Nhưng trong quá trình thực tế thực hiện kế hoạch, vẫn có chỗ sơ xuất nho nhỏ.
Thứ nhất, Đới Học Lâm may mắn hơn Nam Chu, máy số 3 chính là máy có tỉ lệ cao nhất.
Thứ hai, niềm tin của Đới Học Lâm với Khúc Kim Sa còn thấp hơn so với tưởng tượng của cậu.
Sau một loạt những suy tính thoạt nhìn như kín đáo của Đới Học Lâm, hắn mất khống chế cảm xúc và ngồi vào máy số 2 nhìn qua giống như một chiếc bẫy kia.
… Ngay cả Nam Chu cũng muốn hỏi xem rốt cuộc hắn đang suy nghĩ gì.
Đây mới chính là nguyên nhân thực sự dẫn tới việc Nam Chu nhìn chằm chằm Đới Học Lâm khi ấy.
Nếu khi ấy Đới Học Lâm thắng số chip vượt quá điểm giới hạn ban đầu mà Nam Chu dự kiến, vậy thì đương nhiên hắn sẽ phát hiện ra bí mật của máy móc.
Thế cục mà Nam Chu dày công gây dựng sẽ tặng không cho người ta ăn.
Cũng may tỉ lệ tương đối công bằng, chưa đến thời điểm thì nó sẽ không thiên vị một ai.

Nam Chu tương kế tựu kế, lợi dụng suy nghĩ của Đới Học Lâm diễn trò nửa thật nửa giả, khiến hắn cho rằng bản thân máy số 2 chính là kế hoạch tỉ mỉ của Nam Chu để dụ bắt hắn.
Con rùa Đới Học Lâm cũng khá thông minh, chơi thiệt đủ rồi cũng biết đường chạy, vô cùng nhanh nhẹn dứt khoát, nhanh đến mức còn chưa kịp phát hiện ra chiếc máy này có gì bất thường.


Cuối cùng, chiếc máy gửi gắm vô số hy vọng và oán niệm của vô số con bạc đã về tay Nam Chu.
Cho đến giờ phút này, Đới Học Lâm sáng tỏ, cũng nhìn ra được vấn đề ở đâu.
Không phải tỷ lệ chết tiệt gì, do bản thân máy móc có vấn đề.
Ngón tay hắn khẽ dùng sức, túm chặt cổ áo Nam Chu, như thể muốn bóp chết Nam Chu ngay tại đây:
– Nam Chu! Cậu….
Nam Chu chống một tay trên máy:
– Anh nói đi.
Trong lòng Đới Học Lâm như có ngọn lửa, đốt cháy một mảng trắng xóa trước mắt hắn.
Thậm chí hắn còn chẳng thể nghi ngờ Nam Chu động tay chân.
Máy bị nghiêng có khả năng do lúc trước sòng bạc bảo dưỡng không cẩn thận, nhưng không phát hiện ra mà thôi.
Vô số lời mắng chửi nóng bỏng như bàn ủi lăn qua lưỡi hắn, vừa đau vừa rát, khiến hắn cất tiếng khó khăn:
– Máy… có lỗi!
Nam Chu khẽ cọ chân trên thảm mấy cái.
… Dường như đang suy nghĩ.
Cậu trả lời:
– Ừ, tôi phát hiện ra rồi.
Ngọn lửa trong lòng thiêu đốt khiến Đới Học Lâm khô cả họng, gương mặt như thể bị nhiệt tỏa ra từ máy móc nướng cứng đờ.
… Chắc hẳn tối qua Nam Chu đã phát hiện ra máy số 2 có vấn đề.
Cho nên cậu ta mới dám chọn nó.
Đây chính là nguồn gốc sự tự tin của Nam Chu.
Đích thực cậu ta có ý dụ dỗ mình, song không phải dụ dỗ đi đến máy số 2, mà ngược lại, cậu ta hi vọng mình rời xa nó.
Cho nên khi mình ngồi xuống trước máy số 2, cậu ta bắt đầu nhìn mình, lo lắng mình sẽ chó ngáp phải ruồi thăm dò ra quân bài chưa lật của cậu ta.

Nhưng mình hiểu nhầm, tưởng rằng cậu ta lừa mình ngồi vào máy số 2 tệ nhất, và rồi để mình chủ động từ bỏ ưu thế tốt này.
Tất thảy những điều này là do hắn đã quá tự phụ.
Nếu như ngày hôm qua hắn cũng chơi cùng Nam Chu thì…
Đới Học Lâm hoang mang hối hận, hoàn toàn quên mất, tối qua Nam Chu không chắc chắn rằng hôm nay sẽ chơi máy đẩy tiền.
Suy nghĩ từ góc độ cẩn thận, hắn cũng không có đủ tiền vốn và nguồn lực đốt tiền chung với Nam Chu, cùng cậu nghiên cứu chiếc máy này.
Có thể nói, Đới Học Lâm đoán trúng hơn phân nửa sự thật, chẳng qua kết luận nhầm lẫn mà thôi.
Hắn cho rằng do bọn họ đã quá tự tin với máy móc mà không kiểm tra trước, để Nam Chu bắt được sơ hở.
Dẫu sao sẽ chẳng người bình thường nào nghĩ ra việc đối phương có thể giẫm lõm cả sàn nhà xuống, đưa cả đội bọn họ vào chỗ chết.
Hắn lảo đảo đứng dậy, gắng giãy dụa trước khi chết:
– Chiếc máy này có vấn đề! Ván này không tính!
Nằm ngoài dự kiến của hắn, rõ ràng người thắng lớn là Nam Chu không có ý định đuổi theo đến cùng mà chỉ bình thản xác nhận:
– Không đấu nữa à?
Đới Học Lâm thở hồng hộc như con trâu rừng.

Chút đắc ý ban nãy đã sớm trút sạch ra ngoài theo lỗ chân lông và sức lực của hắn.
– Cần thiết phải đấu nữa à? Ngay từ đầu cậu đã chiếm ưu thế rồi!

Nam Chu đưa ra câu hỏi từ tận sâu trong linh hồn:
– Tôi không chiếm ưu thế.

Rất công bằng.

Ngay từ đầu tôi đã để trống máy số 2, giữa cuộc anh cũng đã có cơ hội lựa chọn nó, tại sao anh lại từ bỏ?
Đới Học Lâm không thể phản bác.
Bây giờ hắn chỉ có một yêu cầu duy nhất.
Không đấu nữa.
Nếu tiếp tục, hắn và anh trai đều bị Bắc Đẩu Chuyển Hướng ăn thịt.
… Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cả nghìn chip trào ra, ý chí chiến đấu của Đới Học Lâm cũng bị chôn vùi bên dưới, tan thành mảnh vụn.
Hắn cắn răng cường điệu:
– Chiếc máy này có vấn đề, ván này không tính! Bỏ đi!
– Ồ, anh nghĩ như vậy hả? – Nam Chu vui vẻ gật đầu – Vậy thì ván này chúng ta bỏ.
… Hả?
Dễ dàng từ bỏ đến vậy ư?
Tại sao?
Cậu ta không vin vào cái cớ mình nói một đằng làm một nẻo ư?
Nếu vào mình, mình sẽ không thể nào buông tha cơ hội này, nhất định phải tiêu diệt Nam Chu.
Trong lúc Đới Học Lâm đang hoang mang không nghĩ ra nguồn cơn, Đới Học Bân bước lên phía trước, nắm chặt lấy cánh tay em trai mình.

Cơn đau đớn kéo thần trí của hắn quay về.
Đới Học Bân cắn răng, nói ra từng chữ:
– Học Lâm, bây giờ là sáu giờ mười lăm phút chiều.
Chỉ còn nửa ngày nữa sẽ kết thúc cuộc chiến giữa bọn họ!
Đới Học Lâm chợt vã mồ hôi lạnh.
Hắn hiểu rồi.
Hắn đã hiểu tại sao ngay từ đầu Nam Chu không chiếm lấy chiếc máy số 2 mà muốn quay hắn vòng vòng!
Thời gian!
Cậu ta không chỉ muốn nuốt chip, mà còn cả thời gian.
Với ván cược của Nam Chu, trong tình huống tốt nhất, cậu có thể dùng máy số 2 có vấn đề thắng bọn họ táng gia bại sản.
Tình huống xấu nhất, Đới Học Lâm liều chết không nhận kết quả này, sau đó mọi người sẽ lấy chip của mình về, ván này coi như bỏ.
Và thời gian của bọn họ sẽ hoàn toàn lãng phí trong quá trình ấy.
Đây mới chính là “nhất định phải thắng” mà Nam Chu hướng tới!
Hết chương 233
 
------oOo------