Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 979: Thành Giao Với Thực Thiết Thú




"Tiền bối, Tiểu Viên Cầu còn nhỏ, thực lực không mạnh, cho nên rút ra một giọt tinh huyết thì nguyên khí chắc chắn sẽ tổn thương nặng nề. Thế nhưng cũng chính là bởi vì nó còn nhỏ, rút ra một giọt tinh huyết thì tổn thất sẽ không quá lớn, dễ dàng bù lại! Dùng Thiên Nguyên khí chắc chắn có khả năng bù lại, hơn nữa còn có thể làm mạnh mẽ căn cơ, dựa theo ta hiểu biết thì Thực Thiết thú vừa ra đời hẳn sẽ là Thiên Quân, thậm chí là Vạn Thạch, nhưng ta nhìn tiểu tử này thì nó vẫn chỉ là Khai Nguyên... Đây là Khai Nguyên khiếu bị bế tắc!" Tô Vũ vội truyền âm

Thực Thiết thú không nói gì.

Đúng là bế tắc!

Ở Nhân tộc khuyết thiếu Thiên Nguyên khí, tại địa bàn của Thực Thiết thần thú nhất tộc là địa phương dư dả Thiên Nguyên khí, sinh thú nhỏ cũng sẽ sinh ở đó, có thể giúp thú nhỏ mở ra thiên sinh cửu khiếu.

Nhưng mà hiện tại lại không được.

Chần chờ một chút, trong đầu Tô Vũ vang lên thanh âm của Thực Thiết thú: "Cho bao nhiêu? Ba tiểu gia hỏa đều phải Khai Nguyên khiếu thông suốt mới được. Ta cho ngươi một giọt tinh huyết, tiểu gia hỏa quá nhỏ, tinh huyết không có tác dụng gì, chú thể cũng không có lợi."

"Không, tiền bối quá cường đại, ta không thể chia tách, ta cần làm nghiên cứu, phải chia tách tinh huyết mới được..."

Tô Vũ cấp tốc nói: "Tiền bối yên tâm, sẽ có đủ Thiên Nguyên khí, nhất định có khả năng bù đắp được hết tổn thất, nếu tiểu tử này cống hiến một giọt tinh huyết, ta có khả năng cung cấp cho nó càng nhiều Thiên Nguyên khí!"

"Lấy ra xem một chút!"

"..."

Tô Vũ không nói gì, hiện tại ta không có, lấy ở đâu ra chứ?

"Tiền bối, hôm nay ta không mang theo ra ngoài. Thế này đi, qua mấy hôm nữa ta sẽ đem tới đổi với ngài, có được không?"

Thực Thiết thú nhìn thoáng qua Tiểu Viên Cầu, sau đó truyền âm: "Nhất định phải là tiểu gia hỏa này sao? Có tinh huyết Sơn Hải lại không muốn, ngươi chỉ muốn tinh huyết của Khai Nguyên?"

Thực Thiết thú cũng không thể hiểu nổi Tô Vũ.

Về chuyện chia tách... Ngươi không làm được thì tìm người ngoài chia tách cũng được.

Nó cũng đã nghe nói đa thần văn nhất hệ có thể chế tác thiên phú tinh huyết, nhưng chẳng lẽ Sơn Hải không được?

Hừm, ngẫm lại thì hình như đúng là thế, không nghe nói có thiên phú tinh huyết của Sơn Hải xuất hiện.

Tô Vũ cấp tốc truyền âm đáp lời: "Tiền bối yên tâm đi, chỉ cần có đủ Thiên Nguyên khí, tổn thất một giọt tinh huyết kỳ thật không có trở ngại gì, tiền bối là Sơn Hải cảnh, tự nhiên cũng biết Tô Vũ không nói láo."

Dưới tình huống bình thường, tổn thất một giọt tinh huyết sẽ không là gì, cùng lắm thì nguyên khí tổn thương nặng nề một lần, tu dưỡng mấy tháng là ổn.

Nếu thật sự có vấn đề thì đám Toan Nghê đã sớm xong đời!

Đương nhiên, nguyên khí tổn thương nặng nề, liên tục rút ra, vài đầu Đại Yêu đều đả thương căn cơ, gần đây mới đang phục hồi từ từ mà thôi.

"Vậy được. Bất quá nếu ngươi dám gạt ta..."

Thực Thiết thú nhìn thoáng qua Tô Vũ, nó không lên tiếng, cây trúc trong tay răng rắc một tiếng, đâm vào lòng đất, mặt đất kiên cố lại hệt như đậu hũ, trong nháy mắt đã bị đâm xuyên.

Tô Vũ gượng cười, Chu Hồng Lượng không nghe thấy họ truyền âm, nhưng lại thấy được động tác của Đại Yêu, cậu nhịn không được hỏi: "Khờ mập mạp, ngươi đang trò chuyện với Tô Vũ à?"

Im ắng!

Thực Thiết thú không để ý tới cậu.

Chu Hồng Lượng ai oán than thở: "Ta mới là chủ nhân của ngươi, hắn đâu phải, kỳ thật ngươi biết nói chuyện đúng không?"

"Đáng chết, ngươi lại giả ngu, có tin ta cho người lan truyền việc ngươi cấu kết với Quả cầu lớn hay không?"

Thực Thiết thú liếc mắt nhìn cậu, không thèm để ý, nó rút cây trúc ra tiếp tục gặm, thái độ thách thức như thể muốn nói ‘Ngươi đi mà loan tin, xem ai càng mất mặt hơn!’

Chu Hồng Lượng im lặng, cậu cũng chỉ hù một chút mà thôi.

Chuyện mất mặt như vậy sao cậu có thể truyền đi được.

Bất đắc dĩ, cậu nhìn về phía Tô Vũ, "Có phải Khờ mập mạp vừa mới nói chuyện với ngươi đúng không? Các ngươi đã đạt thành thỏa thuận gì rồi?"

Tô Vũ thản nhiên phủ nhận: "Không có, điện hạ nghĩ nhiều rồi!"

Chu Hồng Lượng hừ một tiếng, lừa quỷ à!

Ngô Lam ở bên thì mặc kệ bọn hắn, tiếp tục chui vào bụi cỏ, không bao lâu sau, nàng lại bắt ra thêm một quả cầu khác, vui vẻ ra mặt: "Tiểu mập mạp thứ hai, Tô Vũ, đám này chơi thật vui, hay là đừng nuôi Toan Nghê nữa, nuôi mấy con này đi!"

"Da lông Toan Nghê cứng ngắc, đâm đau cả tay, quả cầu nhỏ này lông mềm mượt, thật đáng yêu!"

"..."

Nuôi cái rắm, cẩn thận cha nó xé xác ngươi!

Tô Vũ liếc qua Thực Thiết thú, Thực Thiết thú không lên tiếng, cũng không để ý tới, nó tiếp tục ăn của mình, dĩ nhiên, một lát sau, Tiểu Viên Cầu số hai cũng bị nó làm như vô tình tiêu trừ đi vành mắt đen thui!

Còn có một quả cầu nhỏ số ba nữa, Tô Vũ cảm thấy đại khái không bao lâu sau nó cũng sẽ bị tiêu trừ chứng cứ!

Trong lòng Tô Vũ cực kỳ vui vẻ.

Hắn nhất định phải nghĩ cách tạo ra Thiên Nguyên khí rồi tích trữ, đổi về một giọt tinh huyết Thực Thiết thú thử nhìn xem sao. Thiên phú kỹ, đúc thân pháp, đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp được, tin rằng nhất định sẽ là thứ tốt.

Chỉ là hắn có chút bận tâm... Tinh huyết của Tiểu Viên Cầu liệu có tinh khiết hay không?

Không phải thuần chủng thì không có vấn đề gì chứ?

Đại Viên Cầu rõ ràng không phải là Thực Thiết thú.

Không nói thêm nữa, đồ vật chưa tới tay, bây giờ nói nhiều cũng không có ý nghĩa, bất quá Thực Thiết thú đã đáp ứng, như vậy cũng dễ xử lý.

Thực sự không được thì hắn sẽ nghĩ biện pháp đổi lấy một chút Thiên Nguyên quả, đại gia tộc có lẽ vẫn sẽ có.

Tô Vũ tùy ý hàn huyên với Chu Hồng Lượng vài câu, Chu Hồng Lượng thì đang đau lòng không thôi, Khờ mập mạp thế mà không để ý tới cậu, khiến cho cậu cảm thấy thật bi thương.

Lúc này, Ngô Lam cũng đã bắt được Quả cầu nhỏ thứ ba, đùa bỡn một hồi thì hết sức tra nữ vứt nó qua một bên, chơi chán rồi, không đùa nữa.

Kể cả chuyện vừa mới nói muốn nuôi thì nàng cũng đã quên, nàng đứng lên, phủi sạch tay rồi hỏi: "Tô Vũ, còn đi Bách Đạo các nữa không?"

"Đi thôi!"

Tô Vũ đáp lại một tiếng, nhìn ba đứa Tiểu Viên Cầu bị nàng vứt bỏ, lặng lẽ thở dài, Cục lông nhỏ cũng nhận đãi ngộ y hệt thế này, mỗi lần Ngô Lam nhớ tới thì lại lôi nó ra chơi đùa một hồi, chơi chán liền ném sang một bên, đúng là tra nữ!

Chu Hồng Lượng nghe vậy, nhất thời liền quên mất cơn đau lòng, vội vàng hỏi: "Tô Vũ, ngươi muốn thử sức ở Bách Đạo các à?"

"Đi xem thử đã."

"Ngươi có thể xông vào bao nhiêu tầng?"

Chu Hồng Lượng trong nháy mắt liền dậy lên hứng thú, "Dưỡng tính có cực hạn là 20 tầng, Đằng Không 40, ta đã xông qua 19 tầng, ta chỉ là dưỡng tính, lợi hại chứ hả?"

"Chưa đến cực hạn sao?"

Chu Hồng Lượng cười ha hả: "Tới cực hạn thì còn kém chút, bất quá cũng sắp rồi, ta là Thuần thú sư, tầng 20 tương đối hố, nó bắt ta một mình đối mặt với một con yêu thú Đằng Không sơ kỳ đang phát cuồng, ta thu phục được thì mới tính là vượt qua kiểm tra. Rõ ràng ta là Thuần Thú hệ, thế mà vẫn phải đánh nhau, không đánh bại tên kia thì rất khó thu phục!"

"Thuần thú?"

Tô Vũ khẽ gật đầu, độ khó không nhỏ!

Tầng 20 lại để một vị dưỡng tính Thuần thú sư đi thu phục một con yêu thú Đằng Không phát cuồng, đây quả là sát hạch rất khó.

Đối với Thuần thú sư, nếu ai có thể qua cửa thì nên tính là cấp độ yêu nghiệt, thậm chí lợi hại hơn rất nhiều yêu nghiệt, là loại người có thể vượt cấp mà chiến.

Việc này cũng tương đương với Thần văn sư dưỡng tính giết Đằng Không!

Tô Vũ tức thì cảm thấy hứng thú, "Vậy đi xem một chút, Thần văn sư chủ yếu là chiến đấu sao?"

"Xem như thế đi."

Chu Hồng Lượng vui vẻ hô hào: "Đi nào, cùng đi xem thử! Tô Vũ, chiến lực của bản thân ngươi chỉ sợ phải bằng với Đằng Không bát cửu trọng, nói như vậy thì ngươi hoàn toàn có hy vọng đánh tới tầng 35..."

"Tầng 35?"

Tô Vũ khiêm tốn đáp: "Khó nói, ta nghe nói 10 tầng một nấc, chờ xem đi, ta chủ yếu là muốn đi thử nghiệm, có thể tiến vào nơi có ý chí lực tương đối nồng đậm hơn chút không thôi. Điện hạ, ý chí lực ở tầng mấy thì tương đối nồng đậm?"