Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 895: Nỗi Lòng Của Tướng Chủ Trấn Ma Quân




"Tướng quân..."

Có người sau lưng thấp giọng nói: "Thừa dịp sự tình còn chưa lan truyền trong quân, nhất định phải cấp tốc ổn định quân tâm. Nhất định phải làm yên lòng Tô Long bên này, Tô Long là lão binh, chiến hữu cùng thời của y năm đó bây giờ đang ở quân đoàn thứ hai, có ba vị Vạn phu trưởng, 5 vị thiên phu trưởng. Phó tướng Trần Long của quân đoàn số 2 cũng là chiến hữu của Tô Long..."

Trung niên hơi chấn động một chút, "Trần Long cũng thế sao?"

"Phải!"

Nói xong, một bóng người bắn tới, người nọ mặc quân phục, sau lưng gã có hơn mười người đi theo.

Chính là Trần Long mà họ vừa nhắc đến!

Vị này đã sơ nhập Sơn Hải, vẻ mặt băng hàn, hạ xuống đất bèn lập tức thi lễ: "Mạt tướng bái kiến tướng chủ!"

18 năm!

Từ Thiên Quân tiến nhập Sơn Hải!

18 năm giết chóc vô số, từ một binh sĩ lên tới vị trí Phó tướng quân đoàn. Trần Long, một vị tướng lĩnh vô cùng xuất sắc của Trấn Ma quân những năm qua.

Lúc này, vẻ mặt tươi cười trong ngày thường của gã hơi tái xanh.

"Tướng chủ tới gặp Tô Long sao?"

Trần Long u lãnh nói: "Ngài tới là để bắt Tô đại ca? Có phải là vì con trai của y, đứa cháu kia của ta phản bội chạy trốn khỏi Đại Hạ phủ nên cha hắn cũng phải chịu liên luỵ? Ngài tới bắt Tô Long để uy hiếp đứa cháu kia của ta à?"

Trần Long cắn răng, nhìn vị tướng chủ mà trong ngày thường gã rất tôn kính này, trầm giọng nói: "Tướng chủ, 18 năm trước, Tô đại ca đã ở tiền tuyến chinh chiến, 18 năm sau, y lại lần nữa trở về bán mạng cho Đại Hạ phủ, cuối cùng lại có kết quả như vậy sao?"

"Trấn Ma quân, Đại Hạ phủ đối đãi với công thần như vậy sao?"

Trần Long nổi giận, sau lưng, từng vị Đằng Không và Lăng Vân đều trợn mắt nhìn.

Phẫn nộ!

Tin tức ở nội thành vốn chỉ truyền bá ở cao tầng, nhưng Trần Long thân là phó tướng, gã đã biết Tô Vũ bị tập kích đến nỗi buộc phải rời khỏi Đại Hạ phủ, hắn bị Nhật Nguyệt đánh giết, không thể không thoát ly Đại Hạ phủ.

Giờ phút này, tướng chủ đích thân đến đây là vì bắt Tô Long ư?

Dùng Tô đại ca để bức bách Tô Vũ trở về?

Hay là vì lí do gì khác?

Chẳng lẽ là vì di tích?

Hiện tại Trần Long giận tới nỗi không kìm được.

Trước mặt, tướng chủ Trấn Ma quân than nhẹ một tiếng, "Chuyện của Tô Vũ, ta cũng rất tiếc, Tiểu Trần, ngươi biết ta mà. Chỗ Tô Long ngươi đừng hiểu lầm, Đại Hạ phủ đã có quyết sách, chém giết mấy vị Sơn Hải, mặt khác, thăng chức cho Tô Long làm thiên phu trưởng, cung cấp tài nguyên, giúp y mau chóng tiến vào Đằng Không, thưởng tinh huyết Thần Ma để luyện thể..."

Lời này vừa nói ra, Trần Long sững người lại một thoáng, nhưng gã vẫn không nhịn được hỏi: "Đứa cháu kia của ta đâu?"

"Cái này..."

Tướng chủ thở dài, "Ngươi cảm thấy Tô Vũ sẽ trở về ư? Đến mức độ này, dù Hạ gia mời hắn trở về thì hắn sẽ trở về sao? Ngươi không thật sự cảm thấy Phủ chủ Đại Minh phủ thật sự đi ngang qua đó chứ? Không thật sự cảm thấy, nhiều Sơn Hải, Nhật Nguyệt xuất hiện như thế đều là ngoài ý muốn đó chứ? Đứa cháu kia của ngươi... Chỉ sợ sớm đã có quyết định, đã sớm liên hệ với Đại Minh phủ, Đại Minh phủ cũng đủ coi trọng hắn, Phủ chủ Chu Thiên Đạo tự mình nghênh đón, vì hắn mà chém giết nhiều vị cường giả."

Bọn họ không phải dân chúng bình thường, há sẽ tin tưởng sự trùng hợp gì đó.

Đó là kế hoạch sớm đã có!

Hay cho một chiêu dẫn xà xuất động, Tô Vũ một lần tiễn vong 12 vị Sơn Hải, hai vị Nhật Nguyệt, quả là rung động lòng người.

Trần Long không lên tiếng, chính như tướng chủ nói, Tô Vũ chỉ sợ là sẽ không trở về.

"Đó cũng là do Đại Hạ phủ tự gây ra!"

Trần Long vẫn mang theo sự phẫn nộ cùng không vừa lòng, "Đơn thần văn nhất hệ... Hừ!"

Gã hừ một tiếng, nhìn về phía sau lưng tướng chủ, có người bị gã nhìn thì nhịn không được xấu hổ lên tiếng: "Trần tướng quân đừng giận chó đánh mèo tới chúng ta mà, chúng ta cũng hoàn toàn không biết gì cả. Từ lúc đến Chư Thiên chiến trường rồi thì phần lớn chúng ta đều đã từ bỏ phe phái chi tranh, nào có biết Nhân cảnh sẽ náo thành dạng này!"

Đơn thần văn nhất hệ cũng không phải không có ai ở trên Chư Thiên chiến trường.

Sự tình náo thành dạng này, rất nhiều người cũng phiền muộn vô cùng.

Mất mặt khắp chư thiên vạn giới!

Phản bội quy mô lớn kia mà!

Tướng chủ Trấn Ma quân hít sâu một hơi: "Không nói những thứ này nữa, đi thôi, trước khi sự tình truyền ra thì không thể để cho quân tâm rung chuyển. Chư vị... ta biết mọi người biệt khuất, có uất hận, nhưng chúng ta còn ở tiền tuyến, một khi quân tâm rung chuyển, vạn tộc đột kích thì chính là mất đi tính mạng của mấy chục vạn tướng sĩ!"

Tướng chủ Trấn Ma quân lại bảo: "Chờ ta tìm cơ hội trở lại Đại Hạ phủ, ta sẽ tự nhắn nhủ lên cao tầng. Nhưng hiện tại vẫn phải trấn an quân tâm trước, trước khi chuyện truyền ra thì cần phải giải thích và trấn an Tô Long. Tiểu Trần, ngươi là chiến hữu cũ của y, chút nữa vẫn phải nhờ ngươi nói đỡ vài câu."

Trần Long hơi nguôi giận, trầm giọng nói: "Tô đại ca không cần trấn an, chính hắn sẽ gắng gượng qua được! Nhưng Đại Hạ phủ bức Tô Vũ rời đi, làm rét lạnh lòng người, rét lạnh lòng các tướng sĩ, ta thấy việc này về sau không sớm thì muộn sẽ có hậu hoạn!"

Tướng chủ cũng không nhiều lời, việc này y cũng phẫn nộ, nhưng có một số sự tình xảy ra rồi thì vô phương cải biến.

Đại Hạ phủ cấp tốc làm ra quyết sách đã là không dễ dàng gì.

...

Một lát sau.

Hồ thiên phu trưởng ngây ngốc một thoáng, vội vàng hô lớn: "Tham kiến tướng chủ!"

Thật sự là đại nhân vật a!

Má nó.

Hôm nay ngọn gió nào thổi một đám cao tầng của Trấn Ma quân tới đây thế?

Từ tướng chủ cho đến những thống lĩnh Sơn Hải và kể cả Phó tướng đều tới hết.

Đám Tô Long cũng dồn dập buông thức ăn xuống, đứng dậy chào theo quân lễ, từng người tò mò nhìn những đại nhân vật kia, hôm nay nhánh quân nho nhỏ ngàn người của bọn họ sao lại có nhiều đại nhân vật đến thăm quá vậy?

Tô Long còn đang tò mò, thấy được người quen biết cũ thì y nhìn qua hướng Trần Long, nhe răng khẽ cười, lại phát hiện Trần Long trưng ra vẻ mặt âm trầm thì không khỏi thầm mắng trong lòng. Ranh con, phát đạt rồi thì lạnh mặt với ta à?

Hừ!

Không để ý tới lão tử thì lão tử cũng không thèm để ý tới ngươi!

Không chỉ Trần Long mà bên kia còn có không ít lão huynh đệ, Tô Long vui vẻ vô cùng, bất quá thấy bọn họ đều trưng vẻ mặt hậm hực thì y cảm thấy có chút kỳ quái, không phải chỉ mỗi ranh con Trần Long mặt ủ mày chau, đây là phát sinh chuyện lớn gì?

Tô Long hơi kỳ quái, bất quá y chẳng qua chỉ là Bách phu trưởng, giờ phút này cũng không dễ lên tiếng, thế nên y vẫn giữ im lặng.

Bên kia, Hồ thiên phu trưởng nói đơn giản vài câu, bắt đầu chờ đợi tướng chủ phát biểu.

Tướng chủ Trấn Ma quân cũng không nói gì nhiều, nhìn chung quanh một vòng, rồi nhìn về phía Tô Long, khẽ gọi: "Tô Bách phu trưởng ra khỏi hàng!"

Tô Long ngạc nhiên nhìn hai bên một chút, nói ta hả?

Y hơi hơi khẩn trương!

Tô Long tiến lên một bước, chào theo quân lễ, lớn tiếng chào hỏi: "Tô Long bái kiến tướng chủ, bái kiến chư vị tướng quân!"

Tướng chủ Trấn Ma quân nhìn y một cái, một lát sau mới khó nhọc mở miệng nói: "Đại Hạ phủ có lệnh, thăng chức Tô Long tấn thăng thiên phu trưởng, ban thưởng 10 giọt tinh huyết Thần Ma..."

Oanh!

Các tướng sĩ bốn phương nghe mà choáng váng!

Tình huống gì thế này?

Đầu óc Tô Long cũng trống rỗng, tình huống gì đây?

Ta... ta đã làm gì rồi?

Tô Long hoảng hốt không nghe thấy phần phía sau, rất lâu sau y mới miễn cưỡng thanh tỉnh, nửa ngày cũng không biết đã phát sinh cái gì.

Giờ phút này, tướng chủ không nói gì nữa, mà Trần Long thì nhìn lão đội trưởng của mình, có phần khó mà mở miệng, bất quá gã vẫn đành nói: "Tô đại ca, đi theo ta."

Tô Long hốt hoảng đi theo gã qua một bên, gọi ta làm gì?