Rất nhiều Sơn Hải cứ như không cần mạng mà lần lượt xuất hiện, trong chớp mắt đã có thêm 4 vị.
May mắn, hai huynh đệ Hạ gia kia đến rất nhanh.
Bằng không, hai người bọn họ vừa tới thì chiến cuộc sẽ sụp đổ.
Mà chứng kiến cảnh tượng bên ngoài, mấy vị lão Thiên Mã cũng ôm lòng sợ hãi, cường giả của học phủ!
Đáng chết!
Đơn thần văn nhất hệ điên rồi sao?
Tới nhiều cường giả như thế, khó trách cứ có cảm giác không thích hợp, Văn Minh sư nhiều lắm, Vạn Tộc giáo vẫn dùng Chiến giả làm chủ, Văn Minh sư truyền thừa lại có thứ tự, Vạn Tộc giáo hiển nhiên là không có nhiều Văn Minh sư.
Ngày hôm nay, rất đông Văn Minh sư tham chiến!
"Các ngươi điên rồi..."
Lão Thiên Mã gào thét một tiếng, mà giờ khắc này, Lý Các lão đã đánh cho hai vị Lăng Vân mình đầy thương tích, sắp sửa hỏng mất.
Đúng lúc ấy.
Một vệt kiếm quang xuất hiện!
Phập một tiếng, đánh nát núi băng của Lý Các lão.
Một bóng người hiện ra.
Trên gương mặt hư ảo của Lý Các lão lộ ra một vệt kinh hãi, "Là ngươi!"
Kiếm mang thu lại, người tới nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Vũ, thở dài: "Tiểu oa nhi, lá gan của ngươi lớn phết!"
Tô Vũ không biết người mới tới này là ai, hắn hơi ngạc nhiên nhìn y.
Lý Các lão sắp đánh tan hai vị này, Tô Vũ đều đã chuẩn bị tinh thần chạy trốn, thầm nghĩ có thể để Chu gia ra tay rồi, kết quả... lại tới thêm một vị!
Ai vậy?
Hắn không biết nhưng có người nhận biết, Lý Các lão rung động quát hỏi: "Phong Kỳ, là ngươi?"
Phong Kỳ!
Tô Vũ chưa từng nghe thấy cái tên đó, vị trung niên trước mắt cũng là lần đầu tiên hắn trông thấy.
Người nọ không che lấp khuôn mặt.
Phong Kỳ khẽ cười, ra vẻ điệu thấp: "Tham kiến Lý Các lão! Băng tuyết của ngài quả là đại danh đỉnh cao, đến lúc này còn cần phải che lấp nữa à?"
"Ngươi..."
Lý Các lão kinh hãi, "Ngươi chưa chết?"
"May mắn kịp chạy trốn." Phong Kỳ cười đáp: "Lúc thăm dò Tinh Vũ phủ đệ thiếu chút nữa đã chết rồi. Lý Các lão, lão nhân gia ngài còn sống cơ mà! Năm đó ta ôm một bầu nhiệt huyết, tin tưởng Đơn Đa chi tranh chẳng qua là cạnh tranh bình thường, ta không nghĩ tới người của các ngươi lại dám ra tay lừa giết đồng đội tại Tinh Vũ phủ đệ. Đơn thần văn nhất hệ sớm nên bị tận diệt!"
Trong lúc nói chuyện, kiếm mang nổi lên bốn phía!
Ầm ầm!
Lĩnh vực băng tuyết không ngừng vỡ nát!
Thấy thế, Lý Các lão cũng gấp gáp, Phong Kỳ tuy chỉ mới đến Sơn Hải tứ trọng.
Nhưng ông lại không địch lại đối phương!
Ánh mắt Tô Vũ dị dạng, đây không phải người của đa thần văn nhất hệ, là ai gọi tới?
Sư bá?
Trong lòng hắn có chút phán đoán, có thể là do sư bá gọi tới.
Đã như vậy, hắn có thể chờ thêm một lát, dù sao có mấy tên còn chưa bị bại lộ.
Tỉ như đám Vân Hổ kia!
Trong lòng hơi động một chút, Tô Vũ nhìn về đại chiến bên ngoài.
Huyết Nguyệt đối đầu với Vân Hổ, mà Độc Nhãn đối đầu chính là vị Sơn Hải Hồ tộc.
Suy nghĩ chớp động, Tô Vũ lại bình tĩnh như trước.
Nếu tạm thời không có gì nguy hiểm, vậy thì liền tiếp tục kế hoạch.
Ta cũng muốn nhìn thử xem rốt cuộc hôm nay có thể dẫn ra bao nhiêu người!
...
Mà đúng lúc này, Huyết Nguyệt đang cùng Vân Hổ giao thủ bỗng nhiên truyền âm qua: "Đồ đần độn, ai bảo ngươi xuất toàn lực! Thật sự muốn đấu sinh tử với ta à?"
Vân Hổ chấn động trong lòng!
Đây không phải người của Vạn Tộc giáo sao?
"Phế vật, cũng đừng giả quá!"
Huyết Nguyệt lại truyền âm nói tiếp: "Ta và Độc Nhãn đều là quân cờ ẩn núp của Đơn thần văn nhất hệ, lần này, chúng ta nhất định phải xử gọn, một tên cũng không để lại. Đám Vạn Tộc giáo nhất định phải giết hết, không thể để cho người khác nhìn ra chúng ta có hợp tác với họ. Đợi chút nữa ngươi, ta, Độc Nhãn và lão Hồ Ly kia giao chiến đến gần chỗ hai tên Thần Long giáo, Ma Hạt giáo, tùy thời giết bọn hắn!"
Lão Vân Hổ chấn động, trong nháy mắt nhìn qua lão Hồ Ly, mà lão Hồ Ly cũng vội vàng nhìn sang!
Hai vị liếc nhìn nhau, ai cũng đều rung động.
Đơn thần văn nhất hệ thế mà lại chôn xuống quân cờ trong Vạn Tộc giáo, lại còn là hai vị Sơn Hải, khó trách có khả năng điều khiển Vạn Tộc giáo.
Huyết Nguyệt truyền âm nổi giận mắng: "Phế vật, ngươi còn là Sơn Hải sao? Trấn định một chút, muốn chết phải không?"
Lão Vân Hổ tộc đè xuống rung động trong lòng, vội vàng truyền âm hỏi: "Hiện tại giết hai tên Vạn Tộc giáo kia sao?"
"Dĩ nhiên không phải!"
Huyết Nguyệt đáp: "Chờ mệnh lệnh! Chờ lệnh từ Vu Các lão, mệnh lệnh vừa tới, trước cứ giả bộ vây giết những người khác, sau lại quay giáo một kích, đánh giết hai gia hỏa kia!"
Lão Vân Hổ đã hiểu!
Lão hiểu được!
...
Vu Hồng quả thực là đã đợi không kịp, khốn nạn, làm sao lại có nhiều cường giả xuất hiện thế kia?
Phiền phức lớn rồi!
Hạ gia thế mà có tới 3 vị!
Bà hoảng hốt, thậm chí là lo lắng, Hạ gia có phải đã biết việc này rồi hay không?
"Loko, kaki..."
Vu Hồng quát một tiếng chói tai, đây là ám ngữ của bọn họ, một loại ngôn ngữ của chủng tộc cực kỳ hiếm thấy.
Đám Vân Hổ nghe xong, trong nháy mắt đã hiểu!
Đánh giết những người khác!
Mà Huyết Nguyệt và cả Vân Hổ cũng trong nháy mắt nghe được bà truyền âm, "Buông tha đối thủ, đó là người một nhà, giết Thiên Mã và Sơn Linh, còn cả tên Cự Nhân tộc kia, nhanh!"
Chỉ có ba tên này không phải người của mình!
Giết bọn hắn thì phe ta có thể nhiều thêm ra 7 - 8 vị Sơn Hải!
Không đóng kịch nữa!
Đến lúc này, tốc chiến tốc thắng, lập tức chém giết bọn chúng mới là đúng lý hợp tình.
Nghe Vu Hồng nói vậy, Vân Hổ nhìn về phía Huyết Nguyệt, nhẹ nhàng thở ra, thì ra đối phương đã biết, xem ra thật sự là người một nhà.
Huyết Nguyệt cũng không để ý, cấp tốc tụ hợp với Độc Nhãn, Vân Hổ cùng lão Hồ Ly cũng tụ hợp đến cùng một chỗ, 4 vị cường giả liếc nhau, bay thẳng đánh đến chỗ Cự Sơn!
Thời khắc này Cự Sơn đang đối đầu với Ma Hạt giáo Hồng Trần.
Bên kia, Man Ngưu chiến cùng Thần Long giáo Vân Phi, hiện tại họ không có sự ăn ý như 4 tên kia, đều là hai mặt nhìn nhau, lại hơi cảnh giác với đối phương, nhưng cũng không dừng tay.
Ma Hạt giáo Hồng Trần thấy nhiều cường giả bỗng nhiên cùng nhau đánh tới thì không khỏi rung động, Đơn thần văn hệ đã thu mua được Hộ Đạo giả vạn tộc kia rồi ư?
Thật lợi hại!
Cự Sơn chết chắc!
Hắn bị Cự Sơn đánh cho không ngừng đổ máu, hiện tại thấy người phe mình tới hỗ trợ thì âm thầm nhẹ nhàng thở ra, mặc dù hơi lo lắng về sự mạnh mẽ của Đơn thần văn nhất hệ nhưng bọn hắn cũng không phải là không có bố trí.
Trước hết giết mấy gia hỏa Đại Hạ phủ rồi lại nói!
Hắn đang nghĩ ngợi, 4 người kia đã tới, đồng thời công kích Cự Sơn!
"Hồng Trần, tới..."
Huyết Nguyệt rống lên một tiếng, Hồng Trần vội vàng phóng đến tụ hợp, ánh mắt Huyết Nguyệt lóe sáng, thầm truyền âm cho Vân Hổ và Hồ Ly: "Chờ Hồng Trần tới gần thì nhất kích giết hắn, giết hắn xong lại xử lý Cự Sơn!"
Lão Vân Hổ cùng lão Hồ Ly giờ phút này đều không có thời gian đi phân rõ cái gì, Huyết Nguyệt đã sớm thông tri bọn họ, rõ ràng, đây là ám hiệu của Đơn thần văn nhất hệ, mặc dù cảm thấy hiện tại giết Hồng Trần... Có phải là hơi sớm hay không?
Bất quá nếu hắn đã nói như vậy thì cứ giết là được!
Mà ngay tại thời điểm này, Tô Vũ cũng hành động!
Trong nháy mắt khi đám Vân Hổ ngưng chiến, Tô Vũ đã tức thì đánh về phía Hạ Thanh!
Hắn mới vừa ra tay, cường giả Phi Lang tộc trước đó trọng thương bỗng nhiên cụ hiện thần văn, phốc một tiếng, một lỗ hổng lớn xuất hiện trên ngực Hắc Báo!
Phi Lang nhìn cũng chẳng buồn nhìn, cấp tốc vồ giết về hướng Tô Vũ!
Mà đám Hạ Thanh cũng biến sắc, nhanh như vậy liền bại lộ rồi sao?
Đáng chết!
Phi Lang vốn là cùng một bọn với họ, lúc trước tụ hội có 5 người, chẳng qua là lo lắng quá nhiều người sẽ khiến Tô Vũ chú ý, cho nên thiếu niên Phi Lang tộc mới cùng với thiếu niên Thiên Mã gom góp cùng một chỗ.
Hiện giờ nếu động thủ... Ánh mắt đám học viên vạn tộc trở nên lạnh lẽo, bọn họ không phải đối thủ của Tô Vũ, thế nhưng có thể hợp sức bắt lại mấy tên khác.
Tỉ như Thiên Mã tộc cùng Sơn Linh tộc, uy hiếp trưởng bối của chúng!
Còn về Tô Vũ, cứ giao cho Phi Lang tộc Hộ Đạo giả kia đi!
Thiếu niên Thiên Mã tộc còn đang trong cơn chấn động, Tô Vũ đã quát: "Đồ đần độn, bọn hắn đều là phản đồ, còn không mau chạy!"
Thiếu niên Thiên Mã tộc lúc này cũng không dám tin tưởng bất cứ ai, nổi giận gầm lên một tiếng, khôi phục nguyên hình, co cẳng bỏ chạy!
Quá nguy hiểm!
Mà đám Hạ Thanh cũng dồn dập khôi phục nguyên hình, đuổi theo cậu ta!