Ngày 25 tháng 12.
Năm 350 lịch An Bình, kì hạn cuối cùng để khiêu chiến Bách Cường bảng.
Bên ngoài Bách Cường lâu.
Bên cạnh lôi đài.
Hôm nay có không ít học viên tới đây, học viên Bách Cường cơ hồ đều góp mặt, mà Tô Vũ cũng đến.
Hắn không lên đài, cũng không lên tiếng.
Hắn chỉ yên lặng đứng sau lưng Ngô Gia.
Không một ai lên tiếng.
Rất nhiều người đều đang nghĩ, ai dám khiêu chiến Ngô Gia?
Lúc này khiêu chiến Ngô Gia chính là vì đánh úp Ngô Gia, Đơn Đa chi tranh, mâu thuẫn trở nên gay gắt, hình như cũng là bắt nguồn từ Bách Cường bảng, mãi đến lúc Tô Vũ chém chết Địch Phong thì mới khiến mâu thuẫn này trở nên gay gắt tới cực điểm.
Thời gian từng giờ trôi qua, có người lên đài luận bàn, thế nhưng không một ai khiêu chiến Ngô Gia.
Có Tô Vũ ở đây, trừ phi không cần sống nữa thì mới dám làm thế.
Bằng không, ngươi chân trước vừa khiêu chiến Ngô Gia, chân sau liền có thể bị Tô Vũ nhằm vào, đánh không chết, đánh cho nửa tàn phế thì cũng phiền toái.
Lần này, Đơn thần văn nhất hệ cơ hồ không có ai đến.
Tới sẽ chỉ càng thêm mất mặt mà thôi.
Một mực đến tận đêm khuya, đều không một ai dám khiêu chiến.
Ngô Gia bảo vệ được xếp hạng trên Bách Cường.
Chính là dễ dàng như thế!
Không một ai dám khiêu chiến!
...
Đêm khuya.
Tới đa thần văn hệ làm một chuyện cuối cùng, Tô Vũ tiễn Ngô Gia về nhà, chính mình thì đi tới quán rượu.
Quán rượu bên trong học phủ.
Trong một gian phòng, học viên nhận nhiệm vụ lần này đều đã có mặt.
12 người!
Cộng thêm Tô Vũ thì có tất thảy 13 người, đều là học viên.
Trong đó, vạn tộc học viên có 8 vị.
Rất nhiều!
Một mặt là người bên Hạ Thanh nhiều, một mặt là có vài vạn tộc học viên cũng muốn ra ngoài, thấy Hạ Thanh nhận nhiệm vụ nên cũng có người tới theo.
Vạn tộc học viên có 8 vị, nhân tộc học viên 4 người.
Khi Tô Vũ đến, hai phía phân biệt rõ ràng.
Nhân tộc học viên cũng không để ý tới những vạn tộc học viên kia.
4 nhân tộc học viên có thực lực đều không tồi.
Chu Hạo chính là một trong số đó!
3 người khác thì Tô Vũ cũng nhận biết hai người, một là Lý Mẫn Du, hạng 4 trên Bách Cường bảng, dĩ nhiên, hiện tại đã là hạng 2 rồi.
Bây giờ người đứng đầu là Khương Mục.
Cuộc chiến giữa Tô Vũ cùng Địch Phong là Sinh Tử lôi cá nhân, hắn không đánh Bách Cường bảng, cho nên xếp hạng vẫn sẽ giữ y như trước đó, chỉ là tăng lên một bậc mà thôi.
Đứng sau Khương Mục chính là Lý Mẫn Du, còn về vị trí thứ hai nguyên bản, sau khi Chiêm Hải rời đi thì đối phương cũng tấn cấp Đằng Không ngay tại Chư Thiên chiến trường.
Một người khác tới nhận nhiệm vụ chính là Kỷ Tiểu Mộng.
Tô Vũ thật sự rất bất ngờ, không biết vì sao nữ nhân này lại đến.
Thật sự là ngoài ý muốn!
Đây chính là con gái của Kỷ Hồng, nếu chết trên đường thì sẽ hết sức phiền toái.
Kỷ Tiểu Mộng, Lý Mẫn Du, Chu Hạo, ngoại trừ ba người này, người cuối cùng thì Tô Vũ không quen, hình như chưa từng thấy qua.
Thấy Tô Vũ nhìn mình, thanh niên tóc cháy nắng ngả vàng liền đứng dậy chào hỏi: "Tô học đệ, tự giới thiệu một chút, ta tên là Trần Thần, học viên khóa 345, xếp hạng 65 trên Bách Cường bảng, thân thể Vạn Thạch tứ trọng, dưỡng tính đỉnh phong, ta đến từ Thuần Thú học viện!"
Tô Vũ hơi kinh ngạc, học viên Bách Cường.
Trần Thần rất nhanh bèn nói: "Lần này ta cũng là vì đi tìm một chút yêu thú thích hợp, vốn ta chuẩn bị đi một mình thôi nhưng nghe nói Tô sư đệ có nhiệm vụ, cho nên ta liền thuận đường tiếp nhận."
"Trần học trưởng có tâm!"
Tô Vũ cười, Trần Thần cũng nói thẳng: "Tô sư đệ, mối nguy ở Nam Nguyên không quá nghiêm trọng, có câu này ta vẫn muốn nói, mấy vị vạn tộc học viên kia... Tốt nhất vẫn đừng nên mang theo, ai biết những người này có ý gì!"
Lời này vừa nói ra, đám vạn tộc học viên dồn dập nhìn thẳng về phía y, đều bị che lấp dưới lớp áo choàng nên cũng nhìn không ra cái gì, nhưng có thể cảm nhận được ý phẫn nộ rõ rệt!
Trần Thần tỏ ra xem thường, "Bọn gia hỏa này cũng là yêu tộc, chúng ta bây giờ đi chém giết yêu tộc, ai biết chúng có bỗng nhiên sinh lòng thương hại, chúng ta không thể không phòng!"
"Trần học trưởng..."
Hạ Thanh mở miệng, lạnh lùng nói: "Việc này cũng không nhọc đến học trưởng phí tâm, có Tô huynh ở đây, chúng ta tự nhiên sẽ nghe theo Tô huynh!"
Trần Thần cười khẽ, cũng không để ý tới nàng, nhìn về phía Tô Vũ rồi nói: "Tô sư đệ, ngươi là thiên tài của nhân tộc, là tuyệt thế thiên kiêu. Đại Hạ phủ cùng vạn tộc giao chiến nhiều năm, vẫn nên cẩn thận một chút, cũng không cần thiết làm chuyện gì đó hỏng mất thanh danh!"
Tô Vũ cười gật đầu, khẽ trấn an: "Học trưởng quá lo lắng rồi, bây giờ chính sách của Đại Hạ phủ thay đổi, nhân tộc cùng vạn tộc cũng không phải luôn đối địch. Vạn tộc có quá nhiều, địch nhân của chúng ta phải phân biệt rõ ràng, chỉ có những kẻ kia, đừng biến đồng minh thành kẻ địch, vậy thì cũng không tốt."
Lời này vừa nói ra, trong số vạn tộc học viện bên này, một vị áo choàng cấp tốc hùa theo: "Không sai! Tộc chúng ta kết minh với nhân tộc đã nhiều năm, Đại Hạ phủ cũng kết minh với chúng ta từ lâu, ngươi bớt châm ngòi đi!"
Tô Vũ nhìn ra được, cười hỏi: "Thiên Mã nhất tộc à?"
"Đúng vậy. Ta là Thiên Mã nhất tộc, chúng ta đời đời giao hảo cùng với Đại Hạ phủ, lời Trần học trưởng nói nếu như truyền đi, chỉ sợ cũng sẽ khiến lòng Thiên Mã nhất tộc ta lạnh lẽo!"
Trần Thần không lên tiếng, Thiên Mã nhất tộc này không dễ chọc, không cần thiết dây vào.
Bên chỗ Long Võ vệ còn có một nhánh Thiên Mã Vệ.
Quả thực là đã kết minh nhiều năm cùng Đại Hạ phủ!
Đương nhiên, trong mắt rất nhiều người thì chính là làm thú cưỡi nhiều năm.
Tô Vũ cũng hơi bất ngờ, trong lòng hơi hơi nghi hoặc, Thiên Mã nhất tộc cũng góp mặt?
Hại mình ư?
Không đến mức ấy đi!
Thiên Mã nhất tộc và nhân tộc hợp tác đã lâu, hiện tại vài vị Sơn Hải của Thiên Mã nhất tộc đều thuộc về Long Võ vệ, nếu như bị điều tra ra thì sẽ chết chắc!
Hay là...
Đầu óc hắn cấp tốc chuyển động, dư quang liếc nhìn đám Hạ Thanh, trong lòng khẽ động.
Có chút thú vị!
Hạ Thanh cố ý lôi kéo vài vị học viên vạn tộc không tham dự chuyện này gia nhập?
Mong muốn chia sẻ áp lực ư?
Cũng phải, có Thiên Mã nhất tộc góp mặt, Đại Hạ phủ dù cho không vừa lòng vạn tộc học viên thì có gia hỏa của Thiên Mã nhất tộc này, nếu có thể chứng minh Tô Vũ bị Vạn Tộc giáo giết, những kẻ khác tự nhiên sẽ thoát khỏi trách nhiệm.
Trừng phạt đám Hạ Thanh thì có phải cũng cần trừng phạt cả thiếu niên của Thiên Mã tộc?
Nếu như phạt, Thiên Mã nhất tộc có thể cam tâm được sao?
Vì nhân tộc mà họ bán mạng nhiều năm, kết quả một vị nhân tộc thiên tài chết đi, còn không phải do bọn hắn giết chết, kết quả lại trừng phạt thiên tài của tộc bọn họ, liệu họ có thể chấp nhận nổi?
Có thể không sinh oán khí được sao?
Hạ Hầu gia và Hạ Long Võ đều sẽ không làm như thế!
"Đầu óc cũng thông minh đấy!" Tô Vũ thầm cười nhạo, bất quá một chiêu này cũng có hiệu quả rất khá.
8 vị vạn tộc học viên, mấy người là đồng bọn của Hạ Thanh?
Điều này thì Tô Vũ không rõ ràng lắm!
Bao gồm cả thiếu niên của Thiên Mã nhất tộc, Tô Vũ cũng không phải hoàn toàn yên tâm, ai biết tên này có giả vờ trung thành thiện ý hay không.
Nơi này, trừ hắn ra thì 12 người còn lại đều khiến Tô Vũ không yên lòng!
Kể cả Chu Hạo!
Không nên đem mạng của mình ký thác vào bất luận người nào, bao gồm cả ba vị Sơn Hải Đại Yêu đã đạt thành hiệp nghị với hắn.
Không có đủ thủ đoạn hạn chế thì tuyệt đối đừng tin tưởng những gia hỏa chưa thân quen ấy.
Kể cả Kỷ Tiểu Mộng cũng thế, quỷ mới biết tình huống như thế nào.
Ngươi là con gái của Thự trưởng Dục Cường thự, chạy tới tiếp nhiệm vụ của ta, ta sẽ có cảm giác ngươi là rắp tâm không tốt.