Triệu Minh lại nói: “Bạch gia không tính là người Đại Hạ phủ, mà là Đại Minh phủ, Bạch Phong tới Đại Hạ Văn Minh học phủ, kỳ thật... Cũng coi như công lao của Ngũ Đại, danh tiếng của Ngũ Đại quá lớn, năm đó Bạch Phong nhập học là vì Ngũ Đại, cho nên khăng khăng gia nhập đa thần văn nhất hệ, chẳng sợ lúc ấy đa thần văn nhất hệ đã cực kỳ suy sụp.”
Tô Vũ nhướng mày.
Có sao?
Hắn không cảm thấy lão sư sùng bái Ngũ Đại bao nhiêu, nhưng nghĩ lại, có lẽ anh hướng về hạng mục nghiên cứu thâm ảo của đa thần văn nhất hệ, điểm này thì xem Bạch Phong suốt ngày trạch trong viện nghiên cứu là biết.
Vị kia chính là trạch nam điển hình, nếu không phải cần đấu tranh, chắc anh đã lười chẳng thèm ra cửa.
“Bạch gia còn có Lăng Vân, lần này lão sư ta sung quân đến chiến trường Chư Thiên...”
Tô Vũ không nói hết.
Triệu Minh biết ý hắn, cười đáp: “Bạch gia bên kia, nói thế nào nhỉ, Bạch Phong gia nhập đa thần văn nhất hệ tương đương đặt mình vào tranh đấu, Bạch gia không xen vào, kỳ thật như vậy cũng tốt, tránh bị liên lụy. Nhưng Bạch gia cũng không lên tiếng cắt đứt quan hệ với hắn, về cơ bản có thể xem như trạng thái quan vọng.”
“Cha mẹ của sư phụ ta còn sống không?”
Triệu Minh câm nín.
“Ngươi đúng là chẳng biết gì về hệ các ngươi cả, tình huống gia đình lão sư mình thế nào cũng không biết.”
Nhảm nhí!
Tô Vũ thở dài, ai sẽ hỏi lão sư vấn đề này chứ.
Học sinh của ngươi có hỏi cha mẹ ngươi còn sống hay không sao?
“Còn sống, phụ thân hắn là cường giả Lăng Vân cảnh, không phải gia chủ Bạch gia, là đệ đệ của gia chủ, hiện giờ đảm nhiệm phủ quân vạn phu trưởng ở Đại Minh phủ, cũng coi như đại nhân vật một phương.”
Tô Vũ không hỏi lại, hắn tiện tay nhặt hai người lại có được thu hoạch ngoài ý muốn.
Nếu người đã đủ, đề tài như hắn đã nói ban nãy, hiện tại hắn nên đi xin giấy phép thành lập viện nghiên cứu.
...
Ngày 6 tháng 11, buổi chiều, Tô Vũ nộp đơn xin thành lập cho viện nghiên cứu khoa học, đệ trình hạng mục nghiên cứu của mình.
Triệu Minh là lão sư chỉ đạo, học viên Tô Vũ, Hồ Thu Sinh, Ngô Gia, Khương Mục, Hạ Hổ Vưu, xin thành lập viện nghiên cứu.
Mà báo cáo nghiên cứu của Tô Vũ vừa giao lên liền gây ra một trận oanh động, làm thượng tầng chú ý.
...
Đại Hạ phủ.
Đại điện Phủ Chủ.
Hạ Hầu gia nhận được báo cáo, đây là Đại Hạ Văn Minh học phủ đệ trình lên, trước đó kỳ thật y đã thu được một phần báo cáo.
Hạ Hổ Vưu đưa tới.
“Nguyên Thần khiếu...”
Hạ Hầu gia lẩm bẩm một tiếng, không thể không nói đầu óc của đa thần văn nhất hệ thường khá linh hoạt, Tô Vũ này đưa ra khái niệm“Nguyên Thần khiếu” làm y có chút ý tưởng.
“Lão Hồ!”
Hạ Hầu gia nhanh chóng phân phó: “Tra xem mấy năm nay Cầu Tác Cảnh cùng Chiến Thần điện có nghiên cứu phương diện này hay không.”
Hồ tổng quản cũng đã thu được tin tức, vì Hồ Thu Sinh đã sớm biết việc đó.
Nghe vậy, Hồ tổng quản vuốt chòm râu, cười đáp: “Có! 320 năm trước từng có thăm dò lần đầu tiên, nhưng thất bại, cứ thế chấm dứt.”
“Lần thứ hai nhắc lại đề tài này là 180 năm trước, ở Đại Tần phủ, năm đó còn làm thực nghiệm trên người, cũng thất bại.”
“Lần thứ ba là 80 năm trước... Đại Hạ vương nói ra.”
“A?”
Hạ Hầu gia sửng sốt, cha ta đề ra sao ta không biết?
Hồ tổng quản thuật lại: “Kỳ thật năm đó đã thử nghiệm trên Hạ Đại Gia, cuối cùng Hạ Đại Gia thông suốt 180 khiếu huyệt, sau đó không khai khiếu được nữa, không có tinh lực nên từ bỏ, cái đề tài này cũng chấm dứt kể từ dạo ấy.”
“Lão đại từng thử ư?”
Hạ Hầu gia cảm thấy ngoài ý muốn, y không biết chút nào, khi đó y còn chưa sinh ra.
“Đúng vậy, nhưng đều thất bại.” Hồ tổng quản gật đầu, “Kỳ thật bọn họ không đưa ra khái niệm Nguyên Thần khiếu, chỉ là một ý tưởng, kết quả đều thất bại, hạng mục như vậy thất bại quá nhiều, cho nên không mấy ai để ý.”
“Vậy ngươi cảm thấy Tô Vũ có hi vọng sao?”
“Khó nói trước.”
Hồ tổng quản ngẫm nghĩ: “Những năm gần đây, hắn là người thông suốt nhiều khiếu huyệt nhất! Ước chừng mở ra hơn 300 khiếu huyệt, điểm này gần như không ai làm được, dù làm được cũng sẽ không có người nào đi làm, có thời gian thông suốt như vậy thì đã sớm vào Vạn Thạch, Đằng Không rồi.”
Ở thời kỳ Thiên Quân, thông suốt hơn 300 khiếu huyệt, đó là kẻ nhàn rỗi không có chuyện gì.
Tô Vũ nghĩ thế nào, Hạ Hầu gia cũng khó đoán được.
Chỉ có thể nói, thiên phú của hắn quá tốt, dù sao cũng nhàn rỗi, tùy tiện khai mấy cái khiếu chơi chơi... chắc là hắn nghĩ vậy.
Hạ Hầu gia trầm ngâm một hồi, mở miệng: “Cái đề tài của hắn rất có ý nghĩa, Cầu Tác Cảnh, Chiến Thần điện, cả Đại Tần phủ, Đại Hạ phủ đều từng đưa ra, chứng tỏ vô địch cũng chú ý tới điểm này, hẳn là liên quan đến một kích năm xưa của Bạch Thiên Hạo, có phải không?”
“Hẳn là vậy!”
“Thông tri Đại Hạ Văn Minh học phủ, bảo họ nhanh xét duyệt thông qua, đơn thần văn nhất hệ đừng gây phiền toái!”
Hạ Hầu gia lười biếng nói: “Tô Vũ có thể là người tiếp cận Nguyên Thần khiếu gần nhất hiện tại, cứ để hắn thử xem! Nếu Nguyên Thần khiếu tồn tại thật, có thể mở ra Nguyên Thần khiếu trước, từ nay về sau, Nhân tộc không cần trải qua giai đoạn khai nguyên bị động nữa, như vậy mọi người sẽ tiết kiệm thời gian năm đến tám năm, đây không phải là việc nhỏ!”
Hồ tổng quản gật đầu, “Vậy chúng ta có cần an bài người bảo hộ hắn không?”
Hạ Hầu gia trầm mặc một hồi, nghĩ rồi đáp: “An bài đi, đừng để hắn phát hiện, nếu thực sự có người ra tay, vậy liền giết người diệt khẩu, đừng để ai biết là người chúng ta an bài!”
“Rõ.” Hồ tổng quản lại hỏi: “Ngài có muốn đầu tư không?”
“Thôi.” Hạ Hầu gia bĩu môi: “Còn chưa có đầu mối gì đâu, huống chi tiểu tử kia, nói thật, ta cảm thấy có khả năng hắn chỉ đang bịa chuyện lấy cớ, trên thực tế cũng không có manh mối gì.”
Hồ tổng quản gật đầu.
Hạ Hầu gia hỏi sang chuyện khác: “Hai người Liễu Văn Ngạn thế nào rồi?”
“Coi như thuận lợi, trên đường có người quấy rối, thoạt nhìn là đang thử, Vạn Tộc Giáo cũng ra tay, đã chết vài vị Lăng Vân, hiện tại cũng bất động.”
“Còn bao nhiêu lâu nữa mới đến Chư Thiên chiến trường?”
“Khoảng mười ngày nữa.”
“Vậy cho người tiếp tục nhìn chằm chằm, Long Võ Vệ tùy thời chuẩn bị ra tay, thông tri các đại phủ quét sạch đám Vạn Tộc Giáo ven đường đi, bọn họ không quét sạch được, Đại Hạ phủ sẽ phái binh hiệp trợ!”
Hạ Hầu gia thở dài, “Sự an toàn trong địa bàn mình còn không bảo đảm được, vậy cần tồn tại nữa sao? Trực tiếp nói cho bọn họ, Vạn Tộc Giáo hoạt động sôi nổi chứng tỏ Nhân Cảnh không an toàn, chúng ta sẽ trực tiếp xuất binh hiệp trợ!”
“Dù sao cũng rảnh, gần đây ít đánh nhau, bọn họ không đủ lính, mấy ngày nữa ta rút Trấn Ma Quân về hiệp trợ bọn họ quét sạch mối họa!”
Hồ tổng quản cười gật đầu, “Có thể, cứ như vậy, các đại phủ không tiện thoái thác nữa.”
Hạ Hầu gia cười nhạo, có chút khinh thường nói: “Cả đám đều là kẻ xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, ước gì Đại Hạ phủ nội chiến! Có vài gia hỏa vẫn còn nhớ thương thần văn của Ngũ Đại đây... Nghĩ hay thật!”
Nói xong một hồi, Hạ Hầu gia mặc kệ Hồ tổng quản, đuổi ông đi, y cũng về hậu trạch nghỉ ngơi.
......
Cùng lúc đó.
Đề tài nghiên cứu của Tô Vũ đã truyền bá trong đám cao tầng cường giả.
Nguyên Thần khiếu!
Đây là một danh từ mà mọi người lần đầu tiên nghe nói, cái khái niệm này có chút mởi mẻ, cũng có người không cho là đúng, cảm thấy suy nghĩ của Tô Vũ thật kỳ lạ.
Nhưng dù thế nào, Tô Vũ có thể đưa ra lý luận như vậy khiến không ít người gắn cho Tô Vũ cái mác —— thiên tài nghiên cứu.
Có thời gian mà không tu luyện, trong tình huống thiên phú dị bẩm mà không thăng cấp, chạy đi thông suốt hơn 300 khiếu huyệt, không thể không nói, có tư bản đúng là cuồng!
Người ta thông suốt mấy chục cái đã khó muốn chết, có tên hỗn đản thông suốt 300 cái!
Đúng là giữa người và người với nhau, càng so sánh lại càng đau thương.
Trong lúc nhất thời, khái niệm Nguyên Thần khiếu nhanh chóng truyền bá bốn phương tám hướng, trước kia cũng có khái niệm này, nhưng hiện giờ lại do một người mới nói ra, có lẽ hắn cũng là người trẻ tuổi thông suốt nhiều khiếu huyệt nhất trong những năm gần đây.