Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 722: Người Đầu Tiên Gia Nhập Sở Nghiên Cứu




“Một mình ta không được!”

“Phải vận hành viện nghiên cứu, tuyển thêm người giúp ta phiên dịch, hoặc là giúp ta thu thập tư liệu, không thể lần nào cũng đi hỏi đám Hạ Hổ Vưu.”

Hỏi nhiều, tiết lộ thông tin cũng nhiều.

Hỏi một người, người này sẽ hoàn toàn nắm giữ tin tức của mình.

Viện nghiên cứu thật sự cần phải thành lập.

Dù có kẻ không có ý tốt cũng không sao, có thể tách ra nghiên cứu, tiết lộ vài thứ cũng không vấn đề gì, không tiết lộ toàn bộ là được, chính mình cũng cần nắm giữ một vài vấn đề hạch tâm.

Tô Vũ tiếp tục dung hợp khiếu huyệt, tốc độ càng ngày càng chậm.

Hai khiếu huyệt đã mạnh mẽ hợp vào với nhau, hợp khiếu cần phải duy trì áp chế, áp chế đến khi lực bài xích biến mất, sau đó khi hai khiếu huyệt hoàn toàn dung hợp, chính là hợp khiếu thành công.

Trong tình huống hai hợp thành một, uy lực một khiếu huyệt bùng nổ sẽ mạnh hơn trước không ít, Vạn Thạch chân chính là 10 khiếu hợp nhất, đến lúc đó, 10 khiếu huyệt hợp thành một khiếu huyệt, lực lượng đại khái có thể so với 20 khiếu huyệt của Thiên Quân.

Gấp bội!

Vạn Thạch 10 khiếu hợp nhất, tới Vạn Thạch cửu trọng, hợp khiếu thành 9 cái, lực lượng 90 khiếu huyệt có thể so với 180 khiếu huyệt của Thiên Quân, nếu tu luyện Chiến Thần Quyết, thông suốt 108 khiếu, 18 khiếu huyệt còn lại cũng có thể phát huy lực lượng, ước chừng có thể phát huy ra lực lượng của 198 khiếu huyệt.

Đây là thực lực Vạn Thạch cửu trọng chân chính!

Tuy hiện giờ Tô Vũ thông suốt hơn 300 khiếu huyệt, nhưng lực bộc phát cơ bản không khác lắm, lực bộc phát cũng không phải là lực kéo dài.

Bộ hệ thống lớn nhất của hắn là Khai Thiên Đao, bộc phát lực lượng 144 khiếu huyệt, nhưng có thể phối hợp thêm một vài công pháp, lực bộc phát sẽ cường đại hơn một chút.

Như vậy có thể tương đương với Vạn Thạch cửu trọng.

Đây cũng là lí do lúc trước hắn nhẹ nhàng đánh bại đám gia hỏa không phải Vạn Thạch chân chính, không ít kẻ tuy đã đến Vạn Thạch cửu trọng, nhưng số lượng khiếu huyệt hợp nhất không nhiều lắm, đương nhiên không phải là đối thủ của Tô Vũ.

Dù ngụy Vạn Thạch như thế tới Đằng Không, Tô Vũ cũng không sợ bọn họ.

Nếu hợp 16 khiếu, lực lượng một khiếu không chỉ tăng gấp bội.

Mỗi khiếu hợp nhất, lực lượng khiếu huyệt tăng lên đại khái 10%, hợp 16 khiếu, nhân lên, một khiếu có thể dùng như hai khiếu rưỡi.

144 khiếu huyệt hợp thành 9 khiếu, cuối cùng có thể bộc phát ra lực lượng hơn 300 khiếu huyệt.

Khi đó, thực lực Tô Vũ sẽ vô cùng cường hãn.

Lực bộc phát còn mạnh gấp đôi Vạn Thạch chân chính, đánh đám hợp khiếu bảy tám cái như đánh đám nít ranh.

Bỏ công mài dao sẽ chẻ củi nhanh hơn.

Ngu ngốc hợp khiếu không phải mục đích của Tô Vũ.

Hai tháng mới có thể tiến vào Vạn Thạch nhất trọng, đây không phải kết quả Tô Vũ muốn, hắn tình nguyện dùng thời gian hai tháng đi tìm lối tắt, tìm biện pháp hợp khiếu tốt hơn.

......

Ngày hôm sau.

Ngày 6 tháng 11.

Tô Vũ lại đi học, vẫn điệu thấp như trước.

Nửa đường hắn gặp Ngô Lam.

Ngày thường, Ngô Lam gặp hắn tuy rằng không quá khách khí, nhưng bình thường sẽ không cố ý gây sự.

Nhưng hôm nay, nhìn thấy hắn, vẻ mặt nàng lạnh nhạt, quay đầu liền đi, giống như sợ đi cùng hắn sẽ mất mặt xấu hổ!

Tô Vũ cạn lời.

Hắn đương nhiên đoán được nguyên nhân!

Không vì thứ gì khác, hiện giờ hắn mang danh làm bạn với Vạn tộc, là dị loại, là phản đồ.

Mọi người đều bài xích Vạn tộc, ngươi làm bạn với bọn họ nghĩa là sao?

Tô Vũ lười giải thích, tiếp tục đi đến phòng học.

Trên đường đi, hắn nghe thấy không ít lời đàm tiếu.

Tới lớp học, trong lớp có không ít người đang bàn tán điều gì đó.

Hôm nay Hạ Hổ Vưu cũng ở đây, nhìn thấy Tô Vũ, cậu liền lớn tiếng hỏi: “Tô Vũ, Hạ Thanh là bằng hữu của ngươi ư?”

Gia hỏa này chớp chớp mắt với Tô Vũ, hiển nhiên là muốn hắn biện giải.

Tô Vũ cười đáp: “Nàng nói vậy, ta không cần thiết phải biện giải! Trong lớp đều là học viên thiên tài, tự mình có phán đoán, không cần giải thích với người thông minh, kẻ ngu xuẩn... có giải thích cũng không hiểu.”

Hạ Hổ Vưu câm nín, ngươi cứ kệ vậy sao?

Đúng là có vài người cũng cảm thấy Vạn tộc đang hố Tô Vũ, nhưng Tô Vũ nhẹ nhàng chấp nhận như vậy cũng quá nhân từ, dù sao khi chuyện đâu đã vào đó, cho dù có người thông minh thì cuối cùng cũng sẽ lựa chọn trầm mặc.

Mọi người đều chống lại Tô Vũ, lúc này có người làm trái lại, vậy đó chính là đồng đảng với Tô Vũ.

Tô Vũ không để ý đến cậu, trực tiếp đi đến bên cạnh Hồ Thu Sinh, ngồi xuống, cười hỏi: “Hồ huynh, không ghét bỏ ta chứ? Lúc này ta có nên tránh ngươi không?”

Hồ Thu Sinh khẽ cười: “Trêu ta à? Không cần để ý tới mấy lời đàm tiếu kia, không phải là không ai nhìn ra Vạn tộc học viện muốn lộ diện, cũng phải trách chính ngươi lần trước không cảnh giác có tiếp xúc với nàng...”

Dứt lời, y liền bổ sung: “Không phải ta truyền ra, đừng hiểu lầm.”

“Ta không hoài nghi các ngươi.” Tô Vũ cười than: “Con cọp mẹ kia tự biên tự diễn, nàng chơi thế nào kệ nàng, làm lơ là được.”

Tô Vũ nhẹ giọng hỏi: “Ta muốn nhanh chóng thành lập viện nghiên cứu, hiện tại Hồ huynh còn muốn gia nhập không?”

“Đương nhiên!”

“Vậy ta sẽ đi xin giấy phép!”

Tô Vũ thở dài: “Trước tiên lập ra viện nghiên cứu đã, lần trước Tôn Các lão đã nói rồi, sẽ cho ta địa bàn để gầy dựng.”

“Nhưng ngươi cần có một vị Đằng Không đứng tên bảo đảm, ngươi bên này...” Hồ Thu Sinh nhắc nhở.

Tô Vũ cười đáp: “Ta tìm người đứng ra, đứng tên mà thôi, không khó.”

Hồ Thu Sinh ý vị thâm trường nói: “Lúc này chưa chắc có người nguyện ý giúp ngươi đứng tên, ngươi hiểu không?”

“Cũng đừng hy vọng vào đám Ngô Các lão, bọn họ đều đã có viện nghiên cứu riêng, không thể đứng tên giúp người khác, học phủ ra quyết định như vậy vì không muốn đám nghiên cứu viên mở viện nghiên cứu lung tung, lãng phí tài nguyên học phủ.”

Tô Vũ gật đầu: “Không sao, có người không ngại, đứng tên thôi mà.”

Hắn đã chọn được người, hơn nữa còn có không ít.

Cái này không phải vấn đề! Vấn đề hắn quan tâm là thứ khác.

Tô Vũ hỏi: “Ta muốn lập một phòng Tư liệu, cần rất nhiều thứ, tư liệu, công pháp đều cần, trung tâm nghiên cứu Văn Đàm có một ít, nhưng chủ yếu có liên quan đến thần văn, ta muốn có thêm tư liệu phương diện khác, bao gồm một ít tư liệu Vạn tộc, ngươi có thể kiếm được không?”

Hồ Thu Sinh gật đầu, “Tư liệu bình thường không đáng giá, trừ khi nó đề cập đến vấn đề cơ mật, ta có thể lấy một đống tư liệu sao chép từ nhà.”

“Càng nhiều càng tốt!” Tô Vũ mỉm cười tuyên bố: “Có thể phân cổ phần cho Hồ huynh!”

Hồ gia là đại tộc.

Cứ phải kéo lên chiến xa rồi nói!

Hồ Thu Sinh nghe vậy thì phì cười, “Cho ta cổ phần ư? Tô huynh, hiện tại ta không cần, ta chỉ muốn an tâm tu luyện, không muốn dính vào quá nhiều chuyện...”

Tô Vũ nhìn y, “Vậy đợi làm ra thành quả rồi ngươi đừng hối hận, đương nhiên, là người đầu tiên gia nhập viện nghiên cứu, ngươi có thể được phân chút lợi tức, mà ta nói trước, hiện tại ta một nghèo hai trắng, không có gì cả đâu!”

“Ta biết.” Hồ Thu Sinh gật đầu, sau đó thấp giọng hỏi: “Muốn rủ mấy người Minh Trạch không?”

“Ta sẽ tính sau.”

Tô Vũ chưa cho đáp án khẳng định, Vạn Minh Trạch... tính sau đi.

Nhưng thật ra có mấy người khác, tỷ như Trịnh Vân Huy, Hạ Hổ Vưu thì hắn đã nhắm vào. Chủ yếu chỉ để tăng thanh thế, còn phương diện nghiên cứu thì không trông cậy vào bọn họ được.

Còn vấn đề công pháp hợp khiếu, mình tra tư liệu trước, không được thì mới đi thỉnh giáo người khác.

Hắn đang nghĩ ngợi, Hồ Thu Sinh lại nói: “Chiến Tranh học phủ đã có kế hoạch chính thức, ngày 1 tháng sau tới tiến hành giao lưu với chúng ta, ngươi tính thế nào?”

“Không phải tất cả mọi người đều phải luận bàn chứ?”

“Không phải, nhưng đến lúc đó ngươi sẽ biết, ngươi không lên sân khấu, đứng dưới đài xem chắc sẽ ức chế lắm.”

Tô Vũ tò mò hỏi: “Bởi vì người của học phủ chúng ta bị đánh à?”

Hồ Thu Sinh bất đắc dĩ gật đầu, “Đâu chỉ bị đánh, còn là bị đánh tới phát khóc ấy, hơn nữa đám gia hỏa Chiến Tranh học phủ chửi rất... Thô tục! Chúng ta, nói thật nhé, chúng ta mắng chửi ít ra còn chú ý một ít, bọn họ thì không, mắng tổ tông ngươi là bình thường, ngươi chịu được không?”

Tô Vũ không quan tâm lắm, “Vậy thì không đi xem.”

“Không đi xem, bọn họ nghe danh ngươi rồi, lên đài tìm vài người chửi đổng, ngươi không lên thì là tôn tử, ngươi có thể không lên sao?”

“...”