Ngày 24 tháng 10.
Một ngày trước hôm vào bí cảnh, Tô Vũ vẫn không hiện thân.
Rất nhiều người còn chờ mong Tô Vũ khiêu chiến Địch Phong trước khi vào bí cảnh, kết quả chờ mấy ngày đều không đợi được Tô Vũ xuất hiện, ai cũng không khỏi có chút thất vọng.
Tô Vũ đang bế quan sao?
Hay là không dám khiêu chiến Địch Phong?
Dù sao lần này Địch Phong về là mang theo uy danh đánh giết Đằng Không trở về, Tô Vũ tuy mạnh nhưng dù sao thân thể chẳng qua chỉ là Thiên Quân, có người cảm thấy, Tô Vũ khả năng cảm thấy bản thân không phải đối thủ của Địch Phong nên lựa chọn né tránh.
Điều này rất bình thường, Tô Vũ chính là loại tính cách này.
Lần trước cảm thấy không địch lại Địch Phong, hắn liền lựa chọn từ bỏ khiêu chiến.
Thất vọng thì thất vọng, quần chúng ăn dưa chẳng qua là cảm thấy không có trò hay để nhìn, cũng chưa nói tới mặt khác.
Mà Đơn thần văn nhất hệ có người lại nhẹ nhàng thở ra, có người thì hơi tiếc nuối.
Thứ nuối tiếc rất nhiều!
Có người tiếc nuối Địch Phong không có cơ hội đánh gục Tô Vũ, làm Đơn thần văn hệ lấy lại uy danh.
Có người thì tiếc nuối hai người không giao thủ, không bị trọng thương, vẫn đều có thể tiến vào bí cảnh, nếu hai người giao thủ, có thể sẽ xuất hiện tình trạng lưỡng bại câu thương, trống đi hai danh ngạch.
...
Bên ngoài dồn dập hỗn loạn, thời khắc này Tô Vũ đều không hề để tâm tới.
Bên trong sở nghiên cứu Triệu Lập.
Giờ phút này, trên mô hình to lớn, 144 điểm đỏ xâu chuỗi thành một đường hình sợi.
Triệu Lập hít sâu một hơi, ngưng trọng nói: "Chỉ là một loại suy đoán không có nghĩa là nhất định chính xác! Dù sao chưa liên kết thực tế bao giờ, không xác định có thể hợp nhất bốn bộ công pháp hay không, chẳng qua là sau nhiều lần suy luận thì phương thức liên kết này là thuận lợi nhất..."
Triệu Lập nói xong bèn nhìn về phía Tô Vũ, trầm giọng nói: "Ngươi trước hết có thể học tập mấy bộ công pháp kia, đơn độc tạo thành hệ thống, đừng liên kết toàn bộ, chuyện suy luận công pháp là việc hết sức nghiêm cẩn, hơi có sai lệch liền có khả năng dẫn đến biển ý chí xảy ra vấn đề!"
Trầm ngâm một hồi, Triệu Lập lại nói: "Không đến Lăng Vân, kỳ thật cũng không cần thiết nhất định phải kết hợp lại, ngươi đến Lăng Vân vẫn còn cần không ít thời gian."
Hai mắt Tô Vũ đỏ bừng, mấy ngày qua hắn không hề nghỉ ngơi.
Triệu Lập cũng giống như hắn, hai người mấy ngày nay đều không ngừng suy diễn chuyện hợp nhất ngũ hành công pháp.
Nghe Triệu Lập nói như vậy, Tô Vũ khẽ gật đầu.
Đúng là không vội.
Đến Đằng Không cửu trọng, chuẩn bị tiến vào Lăng Vân cảnh thì mới cần tiến hành hợp nhất công pháp để tiến giai Lăng Vân. Trước lúc này, ngũ hành công pháp không hợp nhất sẽ không chậm trễ hắn tu luyện tiến bộ, dĩ nhiên, ý chí lực lực bộc phát sẽ hơi mỏng yếu hơn một chút.
Mà Triệu Lập tính toán một thoáng lại nói: "Kỳ thật mở ra 72 thần khiếu là có thể thử hợp nhất hai bộ công pháp xem có được hay không, nếu hai bộ hợp nhất được, đến tiếp sau tính khả thi sẽ tăng nhiều!"
72 thần khiếu!
Triệu Lập so sánh một thoáng, lựa chọn hai bộ công pháp có mức trùng hợp không cao với《 Vạn Văn kinh 》, đồng dạng cũng là 72 thần khiếu, trùng hợp thần khiếu chỉ có 8 cái, cần mở ra 64 thần khiếu khác.
"Thần khiếu khó mở, thế nhưng ta đã mở 72 thần khiếu, lại mở thêm thần khiếu cũng sẽ không quá chậm... Tiêu hao tài nguyên, năm ngày sẽ có khả năng mở ra một cái, thời gian một năm hẳn là có khả năng mở ra hết toàn bộ..."
Triệu Lập thầm tính toán, có lẽ ông có thể thử trước một chút xem.
Mở ra thần khiếu của hai bộ công pháp, tiến hành hợp nhất, nếu có thể thì đại biểu việc suy diễn phương thức hợp nhất là chính xác, có thể áp dụng được.
Nếu không được... thì chính là suy luận xuất hiện sai lầm.
Dù sao chẳng qua cũng chỉ là mô hình!
Một năm... Tô Vũ trong một năm hẳn sẽ không tấn cấp Lăng Vân nhỉ?
Nào có nhanh như vậy!
Nghĩ đến đây, Triệu Lập lại nói: "Ngươi trước hết cứ tu luyện, ghi nhớ phương pháp liên kết mới nhất này, ta lại thôi diễn một thoáng, nếu có thể được thì ta sẽ báo cho ngươi!"
Tô Vũ cũng rất mệt mỏi, giờ phút này hắn không nghĩ quá nhiều, gật gật đầu, cười nói: "Lão sư, đã rất khá rồi! Tối thiểu dựa theo ý tưởng của chúng ta thì hợp nhất thế này hẳn là có thể hình thành tuần hoàn mới, nếu thực sự không được, về sau ta sẽ chậm rãi thử một chút."
Tô Vũ cũng không quá lo lắng, công pháp một khi xung đột sẽ trùng kích biển ý chí, dẫn đến biển ý chí hỗn loạn, thậm chí là sụp đổ.
Nhưng bên trong biển ý chí của hắn còn có một bản sách họa màu vàng kim.
Có thứ này thì biển ý chí của hắn sẽ tuỳ tiện sụp đổ sao?
Không thể nào!
Thử một chút liền biết!
Triệu Lập cũng không nói thêm cái gì, ông thở dài: "Đúng rồi, mấy bộ công pháp đó ta sẽ thử tu luyện một thoáng, không có ý kiến gì chứ?"
"Không ạ!" Tô Vũ đáp ngay: "Nếu lão sư cần, bộ thứ năm cũng có thể cung cấp cho lão sư."
"Được rồi, khai thần khiếu quá nhiều, 4 bộ liền đủ ta uống no căng!"
Triệu Lập nói xong, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, "Hôm nay ngày bao nhiêu?"
Tô Vũ sửng sốt một chút, suy nghĩ một lát, rất nhanh bèn nói: "Ngày 24, hiện tại là..."
Hắn nhìn một chút đồng hồ trên vách tường, 11 giờ!
Nhìn ra ngoài cửa sổ, hẳn đang là buổi tối.
Còn may!
Tô Vũ lập tức nhẹ nhàng thở ra, suýt nữa quên mất, hắn vẫn phải tiến vào thức hải bí cảnh, ngày mai sẽ là ngày 25.
Còn có Trần Hạo nữa, tu luyện kết thúc cậu bèn nhắn bảo rằng trở về học phủ, sau đấy liền không có tin tức, cũng không biết tu luyện kết quả như thế nào.
"Ngày mai ngươi vào thức hải bí cảnh à?"
Triệu Lập cũng nhớ tới việc này, bèn nhắc nhở: "Như thế này là tạm được rồi, mai đây ta sẽ thử suy luận lại lần nữa, nhìn một chút xem có nhất trí hay chưa, hiện tại sớm về nghỉ ngơi đi, thức hải bí cảnh mở ra một lần không dễ dàng, ngươi bây giờ lại cần mở ra thần khiếu, trợ giúp với ngươi sẽ rất lớn!"
Tô Vũ gật đầu.
Mấy ngày nay hắn không tu luyện, thế nhưng không có nghĩa là chẳng hề có thu hoạch gì.
Cùng Triệu Lập thôi diễn phương pháp liên kết thần khiếu, tối thiểu đã khiến cho hắn nắm giữ càng nhiều tri thức về thần khiếu, trình tự mở ra 144 thần khiếu hay vị trí ở đâu đều rõ như lòng bàn tay, đối với ngũ hành công pháp hắn cũng có càng nhiều cảm ngộ.
Những vật này đối với việc tu luyện tiếp theo của hắn đều có trợ giúp rất lớn.
Triệu Lập cũng không nói nữa, ông dặn Tô Vũ nhớ kỹ con đường liên kết họ mới suy luận ra, rất nhanh, trong tay ông xuất hiện một đám lửa, đốt cháy triệt để mô hình!
Đốt cháy mô hình xong, thần văn chấn động bốn phương, chấn cho mọi vật chất lưu lại biến thành bột phấn.
Tiếp theo, ông thu thấp hết toàn bộ bột phấn, vừa thu thập vừa nói: "Sau đây ta sẽ xử lý sạch sẽ, ngươi cũng thế, chú ý, một số cường giả có thần văn rất đặc thù, thậm chí có thể hồi tưởng thời gian! Không nên để lại bất cứ dấu vết gì, loại công pháp này một khi truyền đi sẽ là tai hoạ lớn!"
Tô Vũ vội vàng gật đầu, cái này hắn cũng rất cẩn thận.
Không dám tùy tiện lưu lại dấu vết!
"Được rồi, ngươi về trước đi!"
Triệu Lập nói xong, nghĩ tới điều gì, trong tay ông xuất hiện một mảnh thủy tinh màu vàng kim, ném cho Tô Vũ rồi nói: "Đặt vào biển ý chí, một khi có người dùng thần văn dạng truy tung, nghe lén, nhìn trộm để theo ngươi, nhìn trộm ngươi. Văn binh phản trinh sát này sẽ biến sắc nhắc nhở ngươi! Căn cứ đẳng cấp khác biệt, phát ra màu sắc khác biệt."
"Màu trắng là nhị giai thần văn, màu lam là tam giai thần văn, màu đỏ là tứ giai thần văn, màu tím là ngũ giai thần văn..."
"Ngũ giai ý là có Nhật Nguyệt cảnh nhìn trộm ngươi!"
"Một khi biến thành màu tím, ngươi đừng nghĩ, đừng làm gì cả, bởi vì suy nghĩ cũng dễ dàng bị người ta cảm ứng được."
Tô Vũ có chút hiếu kỳ mà thưởng thức thứ này, một món đồ hết sức thực dụng.
Cũng hết sức trân quý!
Ngay cả Nhật Nguyệt cảnh dò xét đều có thể cảm giác ra được!
Thứ này chỉ sợ có giá trị không nhỏ, thậm chí nó còn cho Tô Vũ cảm giác không thể kém hơn một vài huyền giai đỉnh cấp, thậm chí địa giai văn binh.