"Có!" Tô Vũ gật đầu đáp: "Trước lúc này, trung tâm nghiên cứu Văn Đàm của chúng ta không phải đã suy luận ra《 Phệ Hồn quyết 》sao? Mà Phệ Hồn quyết mặc dù chỉ là một môn Hoàng giai công pháp, nhưng tính đặc thù rất lớn. Nó có thể thiêu cháy, ăn mòn ý chí lực, khiến nguyên khí biến dị! Bao gồm cả lần trước ở cuộc thi thần, ý chí lực của ta tiến nhập bí cảnh, kết quả vẫn phụ thêm hiệu quả ấy, ta đang suy nghĩ về một thứ, tính thông dụng của nguyên khí cùng ý chí lực."
"Tính thông dụng?"
Hồ Thu Sinh sững sờ, "Ý của ngươi là, nguyên khí cùng ý chí lực chuyển đổi sao?"
Tô Vũ gật đầu, "Phương diện này kỳ thật từ lâu đã có người nghiên cứu, thế nhưng trước đó cũng không đưa ra bất kỳ phương án khả thi nào, cũng là sau khi《 Phệ Hồn quyết 》xuất hiện mới cho ta một hướng dẫn dắt, có lẽ có khả năng thông qua Phệ Hồn trùng nhất tộc để phát hiện một vài điểm đặc thù!"
Tô Vũ cười nói: "Dĩ nhiên, trước mắt chẳng qua là một phương án thôi, còn không có tiến triển gì! Ta chỉ có một người, cũng vô lực đi làm, mà lão sư ta sắp rời khỏi học phủ, sư tổ cũng muốn bế quan tu luyện..."
Tô Vũ thở dài: "Ta chỉ có thể mở sở nghiên cứu, tìm kiếm một vài bạn bè cùng chung chí hướng cùng đi thực hiện. Nếu có thể thành công nghiên cứu ra một ít gì đó, để ý chí lực cùng nguyên khí liên hệ, vậy thì sẽ có thể giúp giới hạn giữa Chiến giả cùng Văn minh sư mơ hồ dần đi! Văn Minh sư cùng Chiến giả bây giờ có ngăn cách rất nặng..."
Tô Vũ chân thành nói: "Dĩ nhiên, đây là một nghiên cứu lớn, ta cảm thấy rất nhiều Chiến giả bao gồm cả Văn Minh sư có khả năng đều đang làm rồi, thế nhưng chúng ta có một chỗ tốt chính là suy luận ra《 Phệ Hồn quyết 》. Ta có cơ sở này để thực hiện, mặt khác, kỳ thật vẫn có một ít chủng tộc có thể làm được cả hai liên thông."
Hồ Thu Sinh nhíu mày, y không nói chuyện.
Tô Vũ chỉ là dưỡng tính, muốn đi làm hạng mục lớn này không thể không nói là có điểm mơ tưởng hão huyền!
Nói nhỏ chút, chẳng qua đây là nghiên cứu một môn công pháp, nói lớn một chút, đó là muốn đánh phá hàng rào giữa Chiến giả cùng Văn minh sư.
"Tô Vũ, ngươi khẳng định muốn nghiên cứu phương hướng này sao?"
Tô Vũ gật đầu, "Xác định! Không chỉ xác định, mà ta còn có một số ý nghĩ, ngươi biết ta rồi đấy, ta khai khiếu rất nhiều. Khi mà ta khai khiếu rất nhiều, ta phát hiện một điểm, nếu nguyên khiếu của ta mở ra mấy trăm, rồi thần khiếu cũng mở ra nhiều một chút, ta hoài nghi cả hai cuối cùng sẽ có một đường hình sợi xuyên qua kết hợp lại!"
Tô Vũ chân thành nói: "Hoặc là nói, không phải một đường hình sợi, mà là một cái khiếu! Có một cái khiếu huyệt có lẽ có khả năng đem thần khiếu cùng nguyên khiếu kết hợp lại, nếu như ta giả thiết khiếu huyệt ấy thật sự tồn tại, vậy đại biểu là một khi đả thông khiếu huyệt này thì Văn Minh sư cũng chính là Chiến giả, Chiến giả cũng là Văn Minh sư..."
Hồ Thu Sinh rung động, "Thật hay giả vậy?"
"Chẳng qua cũng chỉ là phỏng đoán!"
Tô Vũ cười nói: "Làm nghiên cứu thì trước cần có giả thiết rồi nỗ lực hướng về phương diện ấy, chân chính tiến vào nghiên cứu mới biết được là thật là giả!"
Hồ Thu Sinh hít sâu một hơi, "Đây là ý tưởng của Hồng lão sư hay Bạch lão sư?"
Tô Vũ trợn trắng mắt, "Do chính ta phỏng đoán! Khi ta mở ra 300 khiếu thì ta phát hiện có thể sẽ tồn tại khiếu huyệt này!"
"300 khiếu..."
Hồ Thu Sinh không muốn nói chuyện nữa, từ hơn ba trăm năm trước, sau khi cường giả quật khởi, đến bây giờ có ai khai khiếu nhiều hơn Tô Vũ sao?
Không rõ nữa!
Khả năng là có, thế nhưng y chưa từng nghe nói qua.
"Tô Vũ, nếu như có cái khiếu huyệt đó tồn tại, chẳng lẽ các vị tiền bối lại không phát hiện ra ư?"
Tô Vũ cạn lời: "Làm sao mà ta biết! Có lẽ họ giữ kín không nói ra, có lẽ không ai phát hiện, có lẽ điều kiện cần đạt thành quá mức hà khắc, nói thí dụ như, phải mở 300 nguyên khiếu trở lên, thần khiếu mở ra từ 100 cái trở lên, thậm chí là nhiều hơn! Nguyên khiếu dễ mở, thần khiếu chẳng lẽ cũng dễ mở à?"
"Vậy... dù cho nghiên cứu ra được, cũng không có ý nghĩa gì hết mà."
Tô Vũ bó tay rồi, "Hồ huynh, ngươi ngớ ngẩn sao? Nếu thật sự phát hiện khiếu huyệt kia, có lẽ chúng ta có khả năng thử nghiệm trực tiếp mở cái khiếu này trước!"
Tô Vũ trầm giọng nói: "Từ mấy trăm năm trước, nhân tộc tu luyện liền là mở cửu khiếu trước, về sau mới có thể chính thức tu luyện! Nhưng các chủng tộc khác thì không phải là như thế, bọn hắn bình thường đều có thể trực tiếp tu luyện, dựa theo lời giải thích rộng khắp thì đó là vì nhân tộc không thích hợp tu luyện. Vô nghĩa! Nhân tộc không thích hợp tu luyện, vì sao lại có thể sinh ra Vô địch, vì sao có thể đi vào thập cường chủng tộc?"
"Cho nên ta cảm thấy có thể là chúng ta khai phá thân thể con người còn chưa đủ. Ngươi nói xem nếu có một ngày phát hiện ta suy đoán ra được khiếu huyệt kia, có thể trực tiếp mở ra khiếu huyệt mà không cần phải bị động mở cửu khiếu, vậy đối với cả Nhân tộc sẽ có ảnh hưởng gì?"
"..."
Hồ Thu Sinh hơi chấn động một cái, nửa ngày sau, yết hầu mới rung lên, y khàn khàn nói: "Số lượng tu giả của Nhân tộc sẽ tăng lên dữ dội! Nếu giảm bớt đi thời gian khai khiếu bị động thì có thể trực tiếp tiến vào tu luyện, sẽ không để cho người ta bỏ lỡ thời gian tu luyện hoàng kim! Từ sơ đẳng học phủ đến trung đẳng học phủ, đều có thể tu luyện, khi đó, 18 tuổi tiến vào cao đẳng học phủ, có lẽ đã sớm là Thiên Quân, Vạn Thạch thậm chí là Đằng Không!"
Tô Vũ cười nói: "Này là được rồi!"
Hồ Thu Sinh hít sâu một hơi: "Suy đoán này của ngươi trước kia ta chưa bao giờ cân nhắc qua! Thế này đi, ta trở về tra một chút xem các đại học phủ bao gồm cả Cầu Tác cảnh có nghiên cứu phương diện đó hay không. Ngươi đã nhắc tỉnh ta, cường giả Nhân tộc chắc cũng từng nghĩ tới trực tiếp bỏ qua giai đoạn Khai Nguyên, ta hoài nghi, có người đang làm nghiên cứu ở phương diện này, có lẽ chúng ta có thể tham khảo một chút..."
Giờ thì thành chúng ta rồi!
Tô Vũ bật cười, cái tên này, đây là quyết định muốn gia nhập sở nghiên cứu của mình rồi à?
Hồ Thu Sinh có lưng tựa Hồ gia, Hồ gia chính là đại gia tộc.
Hồ tổng quản chính là cường giả Nhật Nguyệt, hơn nữa còn không phải là kẻ mới vừa đột phá.
Hồ Thu Sinh nói xong, hơi khác thường nhìn về phía Tô Vũ, "Tô Vũ, ngươi xác định ngươi chưa từng xem phương án nghiên cứu phương diện này mà chỉ là do người tự phỏng đoán?"
Suy đoán của hắn hết sức doạ người!
Dù cho không có chứng cứ chứng minh, Tô Vũ đã nói về sự tồn tại của khiếu huyệt kia, mà suy đoán này, bản thân nó vốn là một hướng nghiên cứu lớn, có giá trị nghiên cứu rất cao.
Tô Vũ cười nói: "Đây là người khai khiếu nhiều nên tự nhiên sinh ra ý nghĩ, ngươi không mở bao nhiêu khiếu, tự nhiên là không hiểu."
"..."
Thật đau tim!
Hồ Thu Sinh có cảm giác như mới bị đối phương đâm cho rỉ máu.
Mà Tô Vũ lại càng đâm vào lòng người ta: "Thiên phú tu luyện của ngươi không tồi, bất quá ta muốn tìm không phải là kiểu người này, Hồ huynh, đừng trách ta nói khó nghe, thiên phú tu luyện tốt, có thể là Chiến giả, là thần văn sư, nhưng chưa chắc đã là Văn Minh sư..."
Ngươi muốn tới nhưng ta còn chưa hẳn sẽ nhận đâu.