Bạch Phong suy nghĩ, rồi lắc đầu nói: "Không giống nhau! Được rồi, ngươi thích thì tự thử đi, dù kiểm tra xong thì cũng chưa chắc đã mở ra được, ta cho ngươi biết, không được phép quấy rối, văn quyết đối ứng với biển ý chí, thứ này khó khôi phục hơn thân thể bị thương nhiều."
"Sư tỷ Gia Gia của ngươi bị thương biển ý chí, mấy tháng vẫn chưa khỏi, ngươi không muốn trễ nãi mấy tháng chứ?"
Tô Vũ ngoan ngoãn gật đầu: "Lão sư, nếu ta suy luận ra thì có thể truyền cho sư tỷ không?"
"Không được!"
Bạch Phong không chút suy nghĩ đáp: "Truyền cái rắm, dù thật sự làm ra thứ này thì nhất định phải giữ bí mật! Giữ bí mật chưa chắc đã là chuyện xấu, lưu truyền cũng không nhất định là chuyện tốt, ta cho ngươi biết, vạn tộc dưỡng tính nhiều hơn nhân tộc nhiều, ngươi suy nghĩ đi, nếu vạn tộc đạt được, ha ha... Ngươi xong đời!"
"Phệ Hồn quyết thì sao?"
Tô Vũ hỏi một câu, đây cũng là một loại công pháp rất lợi hại!
Bạch Phong lắc đầu: "Không giống nhau, Phệ Hồn quyết là võ kỹ, đối ứng là khiếu huyệt nhân tộc..."
"Không phải văn quyết cũng vậy sao?"
Bạch Phong sửng sốt, vò đầu, suy nghĩ rồi đáp: "Cũng đúng, kỳ thật biển ý chí cũng có khác biệt! Nhưng không được truyền lung tung!"
Nói xong, chính anh cũng ngây người.
Tô Vũ còn chưa nghiên cứu, chưa suy luận ra, tại sao anh phải nói như vậy!
Cứ như tin tưởng hắn có khả năng suy luận ra ấy!
Anh hay Tô Vũ là lão sư đây?
Thật là!
Lắc đầu, Bạch Phong cảm giác mình bị hắn hỏi thành tên hồ đồ rồi, tức giận nói: "Bớt nói nhảm đi! Dù suy luận ra thì cũng không được truyền ra ngoài, trừ phi ngươi chắc chắn không có vấn đề gì, không ai gây chuyện, có gây chuyện với ngươi thì ngươi cũng có thể gánh vác được!"
Tô Vũ ngượng ngùng, vậy quên đi, ta không gánh được.
Nhưng hắn vẫn có chút tiếc nuối: "Thế thì thật đáng tiếc, chắc chắn nhân tộc có công pháp mạnh mẽ lại vì đủ loại nguyên nhân mà không dám tiết lộ ra ngoài, thật đáng tiếc."
"Cũng không tính là đáng tiếc!” Bạch Phong cười nói: "Ngươi đến cấp độ nhất định, tự nhiên sẽ có người truyền thụ cho ngươi! Mà phải xem biểu hiện của ngươi! Nói thí dụ như đa thần văn nhất hệ chúng ta có một môn công pháp tương đối lợi hại, thế nhưng hiện tại không truyền cho ngươi."
"Công pháp gì vậy?" Tô Vũ lập tức cảm thấy hứng thú!
"《 Uẩn Thần quyết 》, chuyên môn dùng để uẩn dưỡng thần văn, bằng không chúng ta có nhiều thần văn như vậy, làm cách nào để khiến thần văn cấp tốc cường đại lên chứ? Ngươi bây giờ thì chưa được, trước hết phác hoạ hoàn chỉnh thần văn chiến kỹ lại nói, hiện tại truyền cho ngươi, ngươi uẩn dưỡng thành thần văn nhị giai hết, đến lúc đó ngươi có còn muốn vẽ thần văn chiến kỹ hay không."
Tô Vũ hơi xúc động, ra là có công pháp chuyên môn uẩn dưỡng thần văn ư?
"Lão sư, Vạn Minh Trạch có ba thần văn nhị giai, ta còn không có nhiều bằng hắn."
"Ba cái?"
Bạch Phong hơi sửng sốt, chậm rãi nói: "Ba thần văn nhị giai... Vạn Minh Trạch... người nhà của Vạn phủ trưởng à?"
"Hình như là cháu trai của đại ca ông ấy."
Bạch Phong khẽ nhíu mày, "Giai đoạn dưỡng tính có thể uẩn dưỡng một thần văn nhị giai, cũng có hai thần văn, như ngươi vậy, mà ba cái... Ba thần văn nhị giai... Kiềm chế chút đi, tránh xa cậu ta một chút!"
"Vì sao?"
"Biết đâu đó lại là một tên tiểu nhân âm hiểm thì sao!" Bạch Phong giải thích: "Uẩn dưỡng ra ba thần văn nhị giai, chứng tỏ ý chí lực của cậu ta có hi vọng tấn cấp Đằng Không, vì áp chế chính mình, cho nên dùng rất nhiều ý chí lực để uẩn dưỡng thần văn!"
"Loại người này áp chế chính mình không tiến giai, nếu không phải để Vô Địch cùng giai, thì chính là để tính kế người khác."
Bạch Phong không quá để ý, thuận miệng nói: "Vô Địch cùng giai, Vô Địch giai đoạn dưỡng tính, ta cảm giác không tất yếu, dĩ nhiên không bài trừ khả năng tiểu tử này có dã tâm lớn, mà khả năng lớn nhất vẫn là để bẫy kẻ khác."
"Ai cơ ạ?"
"Ngươi đấy!" Bạch Phong đáp một cách đương nhiên: "Ngươi chưa Đằng Không, Đằng Không trong học phủ không thể làm gì ngươi, cậu ta cũng chưa Đằng Không thì có thể! Cẩn thận một chút đi, phần lớn những người này được bồi dưỡng để đối phó với người không phải Đằng Không, có lẽ đây là âm mưu của lão họ Vạn kia để đối phó người nào đó."
"Vậy chắc gì đã là ta?"
"Ai biết được!"
Bạch Phong lại bắt đầu không chịu trách nhiệm, tùy ý đáp: "Không phải ngươi thì chẳng lẽ để đối phó đám tiểu tử của Chiến Tranh học phủ à? Hay lũ hỗn đản vạn tộc? Chắc chắn là có nguyên nhân ở phương diện này, bằng không, tên họ Vạn gì kia chỉ sợ đã tấn cấp Đằng Không lâu rồi!"
Tô Vũ líu lưỡi, còn có thể giải thích như vậy sao?
Vạn Minh Trạch có lẽ đã sớm đạt đến dưỡng tính đỉnh phong, nhưng vì uẩn dưỡng thần văn nhị giai, ý chí lực tiêu hao quá lớn, tự rớt cảnh giới ư?
Bạch Phong lại nói: "Khóa các ngươi lần này cái quỷ gì cũng có, chẳng ai bình thường cả! Cái tên họ Gải gì gì đó lần trước cũng không bình thường. Còn nữa, Trịnh gia tiểu tử cũng không phải loại người lương thiện, có lẽ có điều giấu giếm, còn có Vạn gia tiểu tử, đúng rồi, còn Hạ gia nữa..."
Bạch Phong hồ nghi: "Ta vốn cho rằng Hạ Thiền của Hạ gia là người Chu Minh Nhân dùng để đối phó ngươi, mà giờ xem ra có vẻ không giống. Lần trước ta đã gặp Hạ Thiền một lần, thực lực tạm được, lần này Hạ gia không có yêu nghiệt đặc biệt mạnh nào..."
Bạch Phong lắc đầu, tình huống Hạ gia ai biết như thế nào.
Tô Vũ lại nghĩ đến Hạ Hổ Vưu.
Cái tên Hạ Hổ Vưu này cho hắn cảm giác mạnh hơn Hạ Thiền, chẳng qua là cảm giác mà thôi.
"Lão sư, ngài từng nghe nói đến Hạ Hổ Vưu chưa?"
"Chưa."
"Hạ gia có người này không?"
"Sao ta biết được, ta chỉ biết Hạ Long Võ, Hạ Trường Thanh, Hạ Tân Y, Hạ Ngọc Văn..."
Thôi, hỏi cũng như không.
"Phủ chủ có con cái không?"
"Hình như có con trai thì phải?"
Bạch Phong không chắc chắn lắm: "Người ta là đại nhân vật, có lẽ sư tổ ngươi biết, ta không quan tâm lắm, dòng chính Hạ gia bình thường giấu cũng tương đối sâu, sợ bị địch nhân nhằm vào, dù sao không thu thập được Phủ chủ, trừng trị con trai hắn cũng không tệ."
"Nếu thật sự muốn biết thì lên Sơn Hải đi, lão sư ngươi còn chưa phải Sơn Hải."
Tô Vũ gật đầu, trong lòng suy đoán, Hạ Hổ Vưu là con trai của Hạ Long Võ ư?
Không giống!
Hạ Long Võ anh minh thần võ, cao lớn uy mãnh, thiết huyết kiên nghị, thực lực mạnh mẽ...
Con của hắn có thể kém cỏi như Hạ Hổ Vưu ư?
Ta không tin!
Hai sư đồ hàn huyên vài câu, Tô Vũ lại chạy lên tu luyện, khai thần khiếu!
Ngoại trừ khai thần khiếu, hắn còn phải mở thân thể khiếu, tỉ như khiếu huyệt《 Phệ Hồn quyết 》, lần trước chưa học được, bằng không mở khiếu huyệt xong, nguyên khí biến dị bám vào ý chí lực, đánh bại tên Vương Hạc kia sẽ không khó khăn như vậy. Có thể trực tiếp đánh cho gã gục luôn, một cước là có thể chết người!
Lần trước Tô Vũ đã toàn lực ứng phó, mọi người biết thực lực của hắn, nếu có người nhằm vào thì chắc chắn sẽ càng mạnh hơn.
Hắn phải cường hóa chính mình!
Ba ngày không gặp, mình có thêm đòn sát thủ, người nào muốn gây sự với hắn đảm bảo chết thế nào cũng không biết.
"Chỉ cần ta nhanh chóng mạnh lên, dù các ngươi biết tư liệu của ta cũng vô dụng!"
"Hạ Hổ Vưu còn thiếu nợ 4000 điểm công huân, sư bá chuyển 5000 điểm công huân, vậy mình sẽ có 9000 điểm công huân."
Tô Vũ suy nghĩ, mình có nên tiến vào bí cảnh lần nữa không.
Để khai thần khiếu và mở nguyên khiếu.
Mặt khác, mở thêm vài khiếu huyệt thân thể, mình cũng nên cân nhắc chuyện hợp khiếu rồi tấn cấp Vạn Thạch cũng không tệ.
"Phương diện võ kỹ thì ta có《 Thời Gian 》, 《 Phá Thiên Sát 》, 《 Lôi Nguyên Đao 》, nhưng ta không biết võ kỹ phương diện ý chí lực."
Tô Vũ lại nghĩ tới một điểm, có lẽ mình nên kiếm một môn kỹ năng ý chí lực để tu luyện.
Bằng không, chỉ dựa vào thần văn đối địch, ý chí lực đối địch, không có ưu thế mạnh mẽ.
"Ta mở ra nhiều sách họa như vậy, chắc phải có một môn kỹ năng thiên phú ý chí lực chứ? Mở nhiều thần khiếu có lẽ sẽ dùng được, võ kỹ ý chí lực, vậy thì lực sát thương sẽ tăng vọt!"
Tô Vũ cũng có chút đau đầu, cứ cảm thấy thời gian không đủ dùng!
Hắn có quá nhiều chuyện muốn làm!
Mấy ngày nay, hắn còn không đi nghe khóa cơ sở, cũng không biết điểm công huân từ chức vị trưởng lớp tháng sau còn được lĩnh hay không, 3 điểm công huân đấy.