Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 470: Mua Dây Buộc Mình




"Đúng!" Trần Vĩnh gật đầu: "Trước kia chỉ là rút ra kỹ năng thiên phú của Chiến Giả đạo, đó là một chút cơ sở võ kỹ, kỳ thật ảnh hưởng không tính quá lớn, nhưng hiện tại ngay cả kỹ năng thiên phú trên phương diện ý chí lực cũng có thể bị rút ra, vấn đề này rất nghiêm trọng!"

Dứt lời, y lại nói: "Dĩ nhiên là học phủ có thể cam đoan sự an toàn của ngươi, nhưng bên ngoài học phủ sẽ rất phiền toái! Cho nên, biện pháp tốt nhất là giao kỹ thuật và tài liệu ra, cùng nhau nghiên cứu."

Tô Vũ cau mày hỏi: "Chẳng lẽ tất cả thành quả nghiên cứu giá trị cao khi công bố đều có phiền toái sao?"

"Vậy phải xem thực lực, xem thế lực, xem độ bảo mật!"

Trần Vĩnh hơi đau đầu nhìn về phía Tô Vũ, tiểu tử này mặc dù xử lý không ít chuyện tốt, thế nhưng chọc phải phiền toái cũng không nhỏ.

Tinh huyết Phệ Hồn trùng chính là cái phiền toái không nhỏ ấy.

Y không sợ cái gì, Bạch Phong cũng vô cùng an toàn, nhưng Tô Vũ... Trừ phi Tô Vũ ở mãi trong học phủ không đi ra, bằng không hắn ra ngoài liền sẽ gặp nguy hiểm.

"Nhưng ta chỉ là học viên, không biết kỹ thuật..." Tô Vũ hấp tấp giải thích.

Trần Vĩnh thở dài nói: "Trước đây ngươi nói vậy thì còn được, từ đợt ngươi dám giả bán tư liệu, mọi người đều cảm thấy ngươi chắc chắn ít nhiều phải biết cái gì đó rồi!"

"..."

Tô Vũ xấu hổ không chịu được!

Hắn đúng là mua dây buộc mình!

Đúng vậy, trước kia nói là không biết thì chẳng có vấn đề gì, nhưng hắn còn mang tư liệu chế tạo tinh huyết đi bán rồi, giờ nói không biết, có ai tin được chứ?

Nghiêm túc mà nói thì Tô Vũ đã tự tạo ra một mối nguy lớn cho chính mình.

Nếu hắn không đạo diễn tình cảnh lần trước, dù hắn lấy ra tinh huyết Phệ Hồn trùng, mọi người cũng sẽ cảm thấy một học viên như hắn thì biết cái gì.

Mà trên đời không có từ nếu như!

Tô Vũ trầm mặc một hồi, mở miệng: "Sư bá, ý của ngài là, hiện tại chúng ta nhất định phải làm ra kỹ thuật như vậy, sau đó tốt nhất là nộp lên, nhưng như thế chứng tỏ chúng ta đã biết rõ kỹ thuật, chẳng lẽ không có ai nhằm vào chúng ta ư?"

"Giảm bớt nguy hiểm thôi!"

Trần Vĩnh cười đáp: "Nhiều người biết thì không còn tính độc quyền! Mặt khác, một khi chứng minh thứ này khó chế tạo, phí tổn quá cao, thậm chí chỉ có phương pháp chế tạo Thiên Quân cảnh, vậy giá trị cũng không lớn như tưởng tượng."

Tô Vũ nhíu mày hỏi: "Cho nên chỉ cần làm ra phương án Thiên Quân cảnh, sau đó chứng minh phương án vô cùng khó khăn hoặc là không có, vậy thì nguy hiểm sẽ hạ thấp ư?"

"Đúng vậy."

Tô Vũ hiểu rồi!

Hắn lại thắc mắc: "Sư bá, trung tâm nghiên cứu của chúng ta có thể lấy ra kỹ thuật như vậy sao?"

Trần Vĩnh cười ha hả nhìn hắn, tiểu tử này nói đến bây giờ, nếu hai người còn không hiểu nhau vậy thì y cũng thật ngốc.

"Có hi vọng, ta không am hiểu phương diện này, nhưng lão sư ngươi lại rất tinh thông, kỹ thuật then chốt rút ra kỹ năng thiên phú trong tinh huyết là do lão sư ngươi nghiên cứu ra, nếu có thể rút ra kỹ năng thiên phú của tinh huyết khác, vậy thì cũng có thể rút ra kỹ năng thiên phú của Phệ Hồn trùng, điều kiện tiên quyết là hiểu rõ thủ đoạn phóng thích kỹ năng thiên phú của Phệ Hồn trùng..."

Tô Vũ nghe hiểu! Hắn gật đầu.

Kỹ năng thiên phú phệ hồn của Phệ Hồn trùng kỳ thật không khác Phệ Hồn quyết, được tính là một loại trọng hợp võ kỹ.

Nói là võ kỹ, thế nhưng có dính đến phương diện ý chí lực.

Phệ Hồn quyết khai khiếu huyệt thân thể, không phải thần khiếu trong thức hải.

Cho nên thứ này không nghiêm trọng như bên ngoài tưởng tượng, không giống ngũ hành pháp quyết.

"Kỳ thật chỉ cần cung cấp ra phương thức tu luyện Phệ Hồn quyết thích ứng nhân tộc, cho mấy người bọn họ tu luyện, vậy đó không còn là vấn đề lớn lao nữa!"

Tô Vũ thầm nghĩ, âm thầm thở phào một hơi.

Đương nhiên, tốt nhất là không cung cấp công pháp, chỉ cung cấp kỹ năng thiên phú, như kiểu thôn phệ tinh huyết mới có thể bùng nổ, dạng này càng không thấy được.

...

Hàn huyên cùng Trần Vĩnh một hồi, Ngô Gia pha trà xong đã quay trở lại.

Nàng nhìn chằm chằm Tô Vũ, Tô Vũ cảm thấy rất bất đắc dĩ, Trần Vĩnh cũng đầy bất đắc dĩ.

Nhưng y suy nghĩ một chút rồi không khỏi bật cười, nếu hai hài tử này có thể thành... vậy đó sẽ là một giai thoại.

Y lười quản việc của bọn họ, mà Ngô Gia và Tô Vũ cũng chưa chắc có tâm tư đó.

Giờ phút này Ngô Gia chỉ là cảm động và tò mò mà thôi, nếu nói là tình yêu nam nữ, Trần Vĩnh cảm thấy khả năng không lớn, đồ đệ mình tính tình thế kia, nàng biết cái gì chứ.

Y hàn huyên vài câu, cuối cùng căn dặn Tô Vũ sắp tới tốt nhất là khiêm tốn một chút.

Còn chuyện Trịnh Ngọc Minh thì không quan hệ gì đến Tô Vũ cả.

Trước khi đi, Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Sư bá, cuối năm ngài sát hạch, sư tỷ chắc chắn leo lên được Bách Cường bảng hay không?"

"Đừng để ý việc này..."

Sao Tô Vũ có thể không để ý! Hắn vội vàng nói: "Sư bá, Tàng Thư các không thể mất! Bức tường Thần văn chiến kỹ của chúng ta còn ở đây mà."

"Có thể dời nó đi..."

"Sư bá!"

Việc này Tô Vũ không thể đáp ứng! Hắn nghĩa chính ngôn từ nói: "Đa thần văn nhất hệ chúng ta đời đời kiếp kiếp phác hoạ thần văn chiến kỹ trong Tàng Thư các, đến thế hệ chúng ta lại mất đi đại bản doanh, vậy sau này có mặt mũi nào để gặp những tiền bối kia? Mà không có Tàng Thư các, sau này chúng ta muốn phác hoạ thần văn cũng phiền toái, cho nên ngài không thể mất chức được."

"..."

Trần Vĩnh bật cười nhìn hắn, sao ta cảm thấy tiểu tử nhà ngươi còn khẩn trương hơn cả ta vậy?

"Sư bá, sư tỷ nhất định có khả năng tiến vào Bách Cường, không được, ta phải ra ngoài đánh hết đám gia hỏa Đơn thần văn nhất hệ rớt khỏi bảng..."

"Đừng nghịch!” Trần Vĩnh vội vàng can ngăn: "Quá nguy hiểm, bên kia còn có học viên mười vị trí đầu, bọn họ có thể chiến Đằng Không! Gia Gia bên này..."

Trần Vĩnh suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu thật sự không được, cuối tháng 12, ngày 25 khi khiêu chiến Bách Cường bảng sắp kết thúc, để Gia Gia khiêu chiến ngươi, thay thế thứ hạng của ngươi, như vậy có thể giữ được vị trí Bách Cường bảng, vậy là có thể vượt qua sát hạch lần này..."

"Nhưng ta hạng 71..."

Tô Vũ nhìn Ngô Gia, Ngô Gia không thể khiêu chiến mình.

Trừ khi... Thứ hạng của mình giảm xuống!

Giờ phút này Ngô Gia có chút uất ức, nàng không mấy vui vẻ, thầm nói: "Sư phụ, sao lại bảo sư đệ nhường chỗ cho ta, xấu hổ quá mà! Hơn nữa còn phải làm cho sư đệ rớt xuống hạng 90 trở xuống mới được, đây không phải là làm phiền sư đệ sao?"

Trần Vĩnh cũng chịu, cười khổ đáp: "Cho nên ta mới nói mất rồi thì kệ thôi, không cần thiết vì một vị trí Quán trưởng mà làm trễ nải tiền đồ."

Trừ phương pháp này ra, còn có cách là Tô Vũ thu phục tất cả cường giả Đơn thần văn nhất hệ! Đánh cho bọn họ không còn dám lên bảng!

Đánh cho đám kia rơi ra khỏi bảng, không dám khiêu chiến Ngô Gia nữa, nhưng mà chuyện này có độ khó quá lớn!

Ánh mắt Tô Vũ hấp háy, hỏi: "Sư bá, ý chí lực của sư tỷ bị thương, thần văn bị thương, nếu có thể chủ động tu luyện cơ sở văn quyết, có phải tốc độ bình phục sẽ nhanh hơn không?"

Trần Vĩnh gật đầu, cười khổ đáp: "Đúng, nhưng nàng chưa tới Đằng Không, ta cũng không có cách nào!《 Vạn Văn kinh 》 chỉ thích hợp Đằng Không cảnh tu luyện, nếu nàng đến Đằng Không, thương thế như vậy sẽ khôi phục rất nhanh.《 Vạn Văn kinh 》mở ra thần khiếu đều phải đến Đằng Không mới có thể định vị mở ra, tại Thiên Quân Vạn Thạch là không có cách nào."

"Hiện tại sư tỷ ngươi đừng nói là khôi phục, dù là tu luyện, một khi ý chí lực đối kháng cũng sẽ lập tức xuất hiện tình huống biển ý chí rung chuyển, cho nên không thể không dừng tu luyện ý chí lực, hiện tại nàng chủ tu thân thể."

Dưỡng tính chỉ có thể để ý chí lực đối kháng bị động tu luyện.

Nhưng ý chí lực của Ngô Gia tổn thương, một khi tu luyện sẽ động đến thương thế, dẫn đến hiện tại chỉ có thể yên lặng khôi phục, chờ thời điểm khỏi hẳn.

"Ngũ Hành quyết..."

Trong lòng Tô Vũ thầm nhủ một câu, thứ này dưỡng tính có thể tu luyện, không phải dùng cách đối kháng, mà là chủ động thu nạp ý chí lực.

Nếu Ngô Gia tu luyện sẽ có thể nhanh chóng khang phục.

Nhưng... Tô Vũ lưỡng lự.

Nếu lộ ra ngoài, đây cũng không phải là công pháp tu thể, mà là công pháp ý chí lực, còn là phương pháp dưỡng tính tu luyện ý chí lực mà học phủ cũng không có, một khi truyền ra ngoài, nó còn nghiêm trọng hơn tinh huyết Phệ Hồn trùng gấp trăm lần!

Hết sức phiền toái!

Kỳ thật Tô Vũ rất sợ phiền toái!

Nói khó nghe thì hắn và Ngô Gia không quen thân, vì Ngô Gia mà bất chấp nguy hiểm đánh bại Hoàng Khải Phong, đó là vì hắn chắc chắn.

Nhưng công pháp thì rất dễ gây ra chuyện phiền toái!

"Cứ đợi xem sao!"

Tô Vũ đã có quyết định, hắn sẽ chờ, trong lúc đó hắn sẽ tu luyện trước, thứ này chưa chắc thích hợp với tất cả mọi người, hơn nữa bây giờ còn chưa thành hệ thống công pháp, chỉ mình hắn biết khai thần khiếu như thế nào mà thôi.

Có lẽ hắn có khả năng tu luyện, Ngô Gia chưa chắc đã có.