Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 202: Sư Bá Hố Ta, Các Ngươi Đều Hại Ta Thảm Rồi!




Mấy phút đồng hồ sau, Tô Vũ đến địa điểm chiêu sinh của Thần văn học viện.

"Tô Vũ?"

Bên này, có một gian hàng đang phụ trách nhận đăng ký.

Người nhận đăng ký chính là vài vị chấp giáo, chấp giáo không phải nghiên cứu viên, chẳng qua là một ít học viên cũ vẫn chưa Đằng Không, cho nên ở lại học phủ đảm nhiệm vai trò chấp giáo.

Nghe thấy Tô Vũ tự giới thiệu, vị chấp giáo này liền cười nói: "Ta biết ngươi sẽ đến Thần văn học viện! Bạch Phong trợ giáo đã dặn trước rồi, ngươi trực tiếp đăng ký gia nhập dưới tên Bạch Phong trợ giáo luôn hay là chờ thêm một chút mới xác định lão sư?"

Tô Vũ còn chưa kịp nói chuyện, ở bên cạnh đã có một vị nữ chấp giáo hoảng sợ thốt lên: "Hạ Thiền? Vị yêu nghiệt của Hạ gia ư?"

"..."

Trước mặt nữ chấp giáo, một nữ hài tuổi không lớn lắm nghe vậy thì khẽ nhíu mày, rất nhanh lại khôi phục nụ cười, gật đầu, "Ta là Hạ Thiền."

"Ngươi... Ngươi muốn gia nhập thần văn học viện?"

Nữ chấp giáo có chút kinh hỉ, cũng có chút bất ngờ.

Hạ gia yêu nghiệt chưa hẳn sẽ gia nhập thần văn học viện.

Viện trưởng của Thần văn học viện là Chu Minh Nhân, mà Hạ gia cũng có một vị phó phủ trưởng kiêm viện trưởng của Ý chí học viện, những năm qua, rất nhiều người Hạ gia đều gia nhập Ý chí học viện.

"Ta đã nói với Chu phủ trưởng rồi, lần này ta bái Chu phủ trưởng làm lão sư."

Hạ Thiền bình tĩnh đáp, bốn phía lại lần nữa nhấc lên một loạt tiếng thấp giọng kinh hô.

Chu Minh Nhân!

Phó phủ trưởng thứ nhất, viện trưởng của Thần văn học viện, cường giả Sơn Hải cảnh tối đỉnh!

Năm nay thế mà ông lại thu người mới!

Cho dù nàng là Hạ gia yêu nghiệt, phải biết rằng hằng năm đều có yêu nghiệt như vậy, còn nhân vật lớn như Chu Minh Nhân sẽ không dễ dàng thu nhận học sinh.

Hạ Thiền không quản những người khác nghĩ gì, đăng ký kết thúc, nàng bèn quay đầu bước đi.

Tô Vũ nhìn thoáng qua hướng bên kia, cũng không quá để ý.

Yêu nghiệt... là rất mạnh.

Hắn cảm thấy, đối phương đã là Thiên Quân cảnh!

Đây là cảnh giới của thân thể, còn về thần văn khẳng định là đã vẽ ra hoàn chỉnh, ý chí lực mạnh mẽ hơn mình nhiều.

Còn chuyện nàng đã vẽ ra bao nhiêu thần văn thì tạm thời không biết.

Khả năng là chỉ có một, nhưng dù chỉ có một thì thần văn cũng có phân chia mạnh yếu, có lẽ là thần văn của nàng rất mạnh.

Người Hạ gia cường đại thì cũng là lẽ thường.

Hắn còn đang suy nghĩ, vị chấp giáo trước mặt cũng đã hồi thần, khẽ cảm khái: "Không nghĩ tới viện trưởng năm nay lại nhận học sinh, lại còn thu yêu nghiệt của Hạ gia, cường cường liên hợp, cũng không biết có không có hi vọng phá kỷ lục của vị kia bên Đại Chu phủ hay không."

"Đại Chu phủ?" Tô Vũ giật mình hỏi lại: "Vị yêu nghiệt nửa năm đã là Đằng Không ấy ạ?"

"Ngươi cũng biết à?"

"Ta nghe người ta nói qua."

"Là hắn!" Vị chấp giáo cảm khái: "Nửa năm đã Đằng Không, quá nhanh! Tuổi tác đối phương cũng không lớn, thiên tài xuất thân từ đại gia tộc không phải là không có, nhưng có thể trong nửa năm Đằng Không thì nhiều năm qua cũng chỉ một mình hắn làm được!"

"Nghiên cứu viên Hạ Ngọc Văn thì sao?" Tô Vũ tò mò hỏi một câu, chấp giáo nọ cười nói: "Hạ Ngọc Văn... Hắn bỏ ra hai năm."

"Hai năm ư?"

"Khóa ấy hầu như đều dùng ước chừng hai năm, ý ta nói là mấy vị yêu nghiệt ấy..."

Chấp giáo hâm mộ nói tiếp: "Hai năm đã là rất ngắn! Dĩ nhiên, lúc họ tiến vào học phủ cơ hồ đều là dưỡng tính đỉnh phong, dưới tình huống bình thường, năm năm có thể tốt nghiệp đều là cấp độ yêu nghiệt!"

"Người dưới 30 tuổi có thể tốt nghiệp cơ hồ đều các học viên nhập học được xếp hạng yêu nghiệt, năm nay tốt nghiệp 16 vị dưới 30 tuổi, trong đó có 10 người lúc trước nhập học đều là xếp loại yêu nghiệt!"

Dứt lời, y lại lắc đầu nói: "Đáng tiếc, có chút yêu nghiệt nhập học kinh diễm nhưng kết quả lại bị chặn ở cửa ải Đằng Không, hết sức đáng tiếc!"

Năm xưa, cũng có một năm xuất hiện rất nhiều vị yêu nghiệt đồng thời nhập học.

Tổng số học viên dưới 30 tuổi, tích lũy 12 năm, yêu nghiệt cũng có chừng 30 - 40 vị, kết quả năm nay yêu nghiệt tốt nghiệp chỉ 10 người, điều này đã nói rõ có vài người vẫn không có cách nào tốt nghiệp.

Tô Vũ không hỏi lại, vị chấp giáo kia lại nói: "Ngươi xác định Bạch Phong trợ giáo làm lão sư sao?"

Tô Vũ cười đáp: "Tạm thời còn chưa xác định, đến bây giờ ta còn chưa gặp Bạch Phong lão sư, chờ gặp được thì mới quyết định."

Ngay cả cái bóng của Bạch Phong hắn còn chẳng thấy!

Mặc dù Tô Vũ đã có dự định, nhưng thái độ của Bạch Phong thế này khiến cho hắn có chút dao động.

Người cũng không thấy đâu!

"Bạch Phong trợ giáo gần đây chỉ sợ có chút bận rộn..." Vị chấp giáo kia cũng biết một chút nội tình, mở miệng giải vây thay anh: "Nghe nói gần đây anh ta vẫn luôn vùi mình trong sở nghiên cứu..."

Y vừa nói xong, một thân ảnh có chút tiều tụy vừa khéo xuất hiện.

Chính là Bạch Phong!

Bạch Phong râu ria xồm xoàm, khóe mắt nặng nề, ngáp dài trực tiếp đi tới.

Thấy Tô Vũ, anh khẽ mỉm cười, gật gật đầu, mở miệng nói: "Đăng ký nhanh đi, hôm nay nghỉ ngơi, ngày mai tới sở nghiên cứu của ta báo danh, ta đi đây..."

Nói xong, anh liền rời đi luôn!

Tô Vũ nhìn mà choáng váng!

Ngươi không có những lời nào khác muốn nói sao?

Còn nữa, cái tên này hiện tại sao thế kia?

Trước đó thoạt nhìn tiên khí lăng nhiên, nho nhã không chịu được, hiện tại sao chẳng khác gì một tên ăn mày vậy?

"Bạch lão sư..."

Tô Vũ vội vàng đuổi theo, Bạch Phong quay đầu, kinh ngạc hỏi: "Làm sao vậy, còn có việc gì à?"

"Cái kia..." Tô Vũ cũng không biết nên nói thế nào.

Xem dáng vẻ vội vã như muốn rời đi ngay của Bạch Phong, Tô Vũ bèn nghiêm túc hơn, vội vàng nói: "Liễu lão sư nói, tới học phủ bái sư sẽ có lễ bái sư, một bản《 Chiến Thần quyết 》tiến giai, trăm giọt tinh huyết Vạn Thạch cảnh, mười bản ý chí chi văn, Bạch lão sư, là thế này phải không ạ?"

"..."

Bạch Phong còn choáng váng hơn Tô Vũ ban nãy gấp chục lần!

Cái gì… cái gì thế này a? Nhà ai bái sư mà lại làm như vậy?

Dù ngươi có bái Vạn Thiên Thánh làm thầy thì cũng sẽ không ai cho ngươi đãi ngộ ấy!

Tô Vũ ngu ngơ vò đầu, có chút xấu hổ nói: "Ta cũng không biết có phải là như thế hay không, trước đó Triệu Lập lão sư bảo, ta bái ông ấy làm lão sư thì ông ấy sẽ đưa ta một thanh văn binh huyền giai thượng đẳng, cái này có đáng tiền không?"

"Triệu Lập?"

Bạch Phong vô thức nhìn sang hướng bên kia, mà ở nơi xa, Triệu Lập cũng nhìn thấy bọn họ, giờ phút này ông đang dựng râu trừng mắt mà nhìn Tô Vũ, có vẻ như rất muốn đi qua, nhưng mà đang có vài vị Đúc Binh hệ quấn lấy, bên họ còn đang có nhiệm vụ khác khiến ông chẳng thể nào chạy qua tìm Tô Vũ được.

"Văn binh huyền giai thượng đẳng ư?"

Bạch Phong trong lòng đã sắp chửi mẹ nó!

Triệu Lập điên rồi à?

Ngươi muốn dụ dỗ học viên thì cũng không phải dụ dỗ như thế, không sợ nghiên cứu viên toàn học phủ tìm ngươi gây phiền toái sao?

Có học viên nhà ai mới nhập học mà lại tặng văn binh huyền giai thượng đẳng không?

Mấy ngàn điểm công lao đấy!

Anh nhìn lại Tô Vũ một chút, vẻ mặt tiểu tử này chất phác, có chút xấu hổ giống như cảm thấy không nên nói lời này.

Bạch Phong ngây người ngay tại chỗ, bước chân đều không cách nào xê dịch.

Ta... Ta phải làm sao bây giờ?

Sư bá thì hố ta, Triệu Lập thì làm hại ta!

Cái gì mà trăm giọt tinh huyết Vạn Thạch cảnh, cái gì mà mười bản ý chí chi văn, cái gì mà《 Chiến Thần quyết 》bản tiến giai, các ngươi xác định không phải đùa ta đó chứ?

Gom chung vào một chỗ thì tất cả số ấy phải kể tới ngàn điểm công huân!

Anh có chút hoài nghi mà nhìn Tô Vũ, mấy lời này là do chính ngươi bịa ra hay là sự thật vậy?

Trên mặt Tô Vũ mang theo nụ cười thật thà, bị Bạch Phong nhìn thì sắc mặt có chút đỏ lên, hắn càng thêm ngượng ngùng mà thấp giọng nói: "Bạch lão sư... Nếu như... Không có cũng không sao, ngài... dù sao chẳng qua chỉ là trợ giáo, ta biết, ta tới học phủ cũng đã hai ngày, biết trợ giáo không có tiền lương gì..."

Vẻ mặt Bạch Phong xanh lét!

Ý gì thế?

Khích tướng ta à?

Xem thường ta à?

Tô Vũ như thể có hơi khiếp sợ nói tiếp: "Bạch lão sư, thật sự không sao đâu, trước đó ngài đã dạy ta thần văn, là thầy giáo vỡ lòng trên con đường thần văn của ta, đã cho ta trợ giúp rất lớn, không có tài nguyên thì chúng ta có thể tự mình kiếm..."

Bạch Phong muốn nói lại thôi, giọng hơi khàn: "Tô Vũ, ngươi đừng nghe sư bá nói bậy, bái sư... chuyện này không có quy định gì về việc đưa cho học viên lễ vật..."