Cùng lúc ấy ở Nhân cảnh.
Đại Hạ Văn Minh học phủ, Tu Tâm các.
Vạn Thiên Thánh giật mình nhìn về phía hư không vô tận, ánh mắt khẽ biến, hồi lâu sau mới lẩm bẩm: "Đây là... Tao ngộ cường giả sao?"
Rất mạnh, rất rất mạnh!
Tiểu tử chết tiệt, ngươi lại gây chuyện gì à?
À không, hình như không bạo phát, không chiến đấu, chỉ là gặp gỡ thôi.
Có điều lại bị nhìn xuyên thấu!
Vạn Thiên Thánh cau mày, đi ra khỏi Tu Tâm các, vô thanh vô tức lơ lửng ở bên ngoài Tu Tâm các.
Ông hành tẩu tại hư không, không ai nhìn thấy, không ai có thể nhìn.
Ông đi tới phía trên trung tâm nghiên cứu Văn Đàm, thấy được Hồng Đàm đang phát biểu, ông khẽ mỉm cười, đạp không mà đi, tiếp tục tiến lên. Một lát sau, ông đi tới biệt thự của Nguyên Khánh Đông, cúi nhìn phía dưới, lắc đầu rồi tiếp tục di chuyển.
Đi ra khỏi học phủ, đi tới chỗ Hạ gia, ông quét sạch một vòng mới hạ xuống trong tiểu viện của Hạ Hầu gia, lấy đi một ít thức ăn. Hừm, ăn rất ngon.
Ông tiếp tục đi tới Nam Nguyên, đó là chuyện diễn ra rất nhanh.
Ông đi đến nhà Tô Vũ nhìn thoáng qua, lần nữa lắc đầu, lòng ông rối bời!
Bốn phía có không ít cường giả, bên người, một vị Nhật Nguyệt trực tiếp xuyên thấu qua ông, không phát hiện ra ông.
Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, họa tới Nam Nguyên rồi sao?
Ông nhìn về hướng Đại Minh phủ, sau đó không nhìn thêm nữa mà trở lại, đi về Đại Hạ Văn Minh học phủ. Rất nhanh, ông đã về tới nơi. Ở khu bí cảnh, một đầu Cự Long nằm trong dòng sông bỗng nhiên mở mắt nhìn lên trên không, trong con mắt lớn mang theo một chút nghi hoặc cùng kinh hãi.
Ai?
Rất nhanh, loại cảm giác này đã biến mất, con Bạch Long Nhật Nguyệt thất trọng này khẽ lắc đầu, tiếp tục nằm sấp, không có việc gì, hẳn là cảm ứng sai.
Mà Vạn Thiên Thánh đã về tới Tu Tâm các.
Ông lại nhắm mắt dưỡng thần.
Tên kia đã gặp ai ở trên Chư Thiên chiến trường?
Tâm thần ông hơi không tập trung!
Là dạng cường giả gì mà có thể làm cho tâm thần mình không thể tập trung?
Kế hoạch cần sớm phát động sao?
Rất phiền phức a!
Hừ, sớm biết thì ông đã mặc kệ tiểu tử này.
...
Mà hiện tại, Tô Vũ vẫn hoàn toàn không biết gì cả.
Hắn không biết, ngay tại một khắc vừa rồi, một trận giao lưu xuyên thấu Chư Thiên đã vô thanh vô tức hoàn thành.
Không có bên thứ ba biết!
Không quản những chuyện đó, Tô Vũ đã hoàn thành 15 đúc, lúc này, hắn cũng không còn vì áp lực mà phiền não nữa, rất tốt, lão tử đúng là cần áp lực như vậy, ngươi ép không đổ ta, ta liền mạnh lên!
Một cánh cửa mà cũng dám khi dễ ta?
Ta thiếu cái gì thì thiếu chứ không thiếu kiên nhẫn, không thiếu kiên trì.
Áp lực lớn mà thôi, có thể đè chết được ta sao?
Ngươi mà ép không chết ta thì ta sẽ càng cường đại!
Đè chết ta... Ta cũng đâu phải chưa từng “chết”!
Rất thoải mái, từ Đại Minh phủ đi ra không bao lâu, hắn đã tuần tự hoàn thành 7 lần đúc thân. Lúc rời đi mới chỉ tròn 8 đúc, trong đó ngay từ ban đầu hắn đã hoàn thành 3 đúc, trên thực tế tại Đại Minh phủ 3 tháng, hắn mới hoàn thành 5 đúc mà thôi.
Ngày 18 tháng 5 hắn rời khỏi Đại Minh phủ, đến bây giờ mới là ngày mùng 7 tháng 7.
Không đến 50 ngày, Tô Vũ đã hoàn thành 7 lần đúc thân.
Bình quân 7 ngày một đúc!
Quả nhiên, không ra khỏi cửa thì tốc độ tu luyện đừng hòng đi lên, có áp lực mới có động lực, gặp nhiều những thiên tài này, gặp nhiều cường giả, tầm mắt đều được mở rộng.
Bạch Phong từng nói đứng ở nơi khác biệt, tầm nhìn sẽ khác biệt.
Phải so sánh với thiên tài!
Vĩnh viễn không nên tự kéo thấp mình, phải xem thế giới lớn hơn, cao hơn.
Mặc dù bây giờ... Tô Vũ cảm thấy Bạch Phong rất yếu ớt, nhưng lời nói này của anh vẫn rất có đạo lý.
Từng bước một đi tới!
Ý chí lực bộc phát!
Áp lực dù lớn nhưng Tô Vũ không nản lòng, 15 bước, 18 bước...
Ầm ầm!
Ý chí lực cũng có một lần tăng lên, dưới áp lực mà trực tiếp bước vào Lăng Vân nhị trọng, nhưng Tô Vũ lại điên cuồng dùng chùy nhỏ oanh kích, ta không cho ngươi tấn cấp, tấn cấp làm gì.
Thân thể ta chưa tăng lên, ta không muốn tấn cấp.
Ầm ầm!
Chùy nhỏ tiếp tục đè nén, cộng thêm áp lực từ cửa thành, rất nhanh, Tô Vũ đã tấn cấp Lăng Vân nhị trọng lại lần nữa bị ép rụt trở về, rơi xuống thành Lăng Vân nhất trọng.
Tô Vũ không vội!
Thân thể tăng lên lại nói!
Ý chí lực cùng nhục thân tốt nhất đừng có chênh lệch quá lớn.
9 bước một nấc thang!
27 bước, sắc mặt Tô Vũ đỏ lên, gân cốt cảm giác đều muốn bị đè gãy, hắn không quan tâm những chuyện đó, tái sinh máu thịt thuật đến từ Tiên tộc không ngừng tiêu hao Thiên Nguyên khí, đang tăng cường gân cốt của hắn.
Hôm nay, hắn nhất định phải vào thành!
36 bước, một viên thần văn tự sinh mà thành.
"Ép!"
Áp lực đè ép, áp chế đè ép!
Thần văn loại hình trấn áp, Tô Vũ đã có thần văn chuyên dùng để áp chế đối thủ!
Một tiếng ầm vang, thần văn chấn động, áp lực giảm bớt rất nhiều, đây là thần văn thứ 24 của Tô Vũ.
Hắn đạt được chỗ tốt, trong biển ý chí, Cục lông nhỏ cũng hưởng ké được lợi lộc khiến hơi kinh ngạc, hình như mới rồi nó vô duyên vô cớ được mở rộng thực lực một chút, thật là kỳ quái.
Được rồi, không quan tâm những chuyện đó, đi ngủ mà cũng tăng cao thực lực đúng là chuyện tốt, nên làm thường xuyên mới được.
...
Tô Vũ tiếp tục di chuyển từng bước một, bên ngoài trời đã sắp sáng.
Giờ phút này, gã nam tử Sơn Hải lộ ra ánh mắt dị dạng vô cùng, rốt cuộc đây là ai?
Mỗi lần khi gã cảm thấy đối phương không thể nào tiếp tục, đối phương đều sẽ một lần nữa bộc phát.
Té ngã, rồi lại bò lên.
Cả đêm hắn đã đi 54 bước, đi qua được một nửa chặng đường!
Gã gặp quá nhiều thiên tài, có kẻ thuận lợi đi vào như Ma Đa Na, có kẻ vô cùng gian nan đi đến một nửa bèn từ bỏ, có kẻ đi vài bước đã bỏ cuộc.
Nhưng gia hỏa này bị ép cho sắp nổ cũng không nguyện ý rời đi, mưu đồ gì đây?
...
Mưu đồ gì?
Đương nhiên là mưu cầu thực lực tiến bộ!
Tô Vũ chợt phát hiện, mình thích cánh cửa này, rất tốt, khi hắn đi đến 63 bước, hắn cho là bản thân cần thật lâu mới có thể hoàn thành 16 đúc, nhưng hiện tại lại hoàn thành!
Tính ra cảnh giới thân thể hắn đã xem như Đằng Không nhị trọng đỉnh phong!
Mà lực lượng khiếu huyệt thân thể lúc này đều đã đột phá 8000 khiếu, lúc này dù hắn không dùng tinh huyết Sơn Hải, không vận dụng thần văn chữ “Lực”, không có thêm dương khiếu nửa mở, Tô Vũ cảm thấy hắn vẫn có thể mơ hồ tiếp cận lực lượng vạn khiếu.
Mà thần văn của hắn còn nhiều thêm một viên.
Áp lực càng lớn, thần văn chữ "Ép" tiến bộ càng nhanh, đi đến nơi này, thần văn của hắn đều đã đến nhị giai.
Cánh cửa này rất tốt.
Ta thích!
Về phần Ma Đa Na đi nhanh, đó là chuyện của gã, có quan hệ gì với ta đâu, ta thích chậm rãi mà đi.
Còn 36 bước!
Khi thân thể Tô Vũ hoàn thành 16 đúc, thực lực càng ngày càng mạnh, áp lực này cũng càng lúc càng lớn, hắn lại không thèm để ý, lớn hơn một chút, càng lớn càng tốt, chỉ cần không đánh chết ta thì ta liền hao chết ngươi!
Tái sinh chi thuật của Tiên tộc dùng rất tốt, chỉ là quá hao tiền.
Tiêu hao quá nhiều Thiên Nguyên khí!
Trước đó Tô Vũ còn không ít Thiên Nguyên khí, xấp xỉ 500 phần, kết quả đến bây giờ, hoàn thành hai lần đúc thân thôi mà Thiên Nguyên khí chỉ còn tầm 400 phần.
Tốn hao quá lớn!
100 phần, hai lần đúc thân, trước đó Tô Vũ cảm thấy 100 phần tối thiểu có thể hoàn thành 5 lần đúc thân, nhưng bởi vì nhục thân bị ép tan vỡ, hắn không thể không hấp thu đại lượng Thiên Nguyên khí để sửa bổ thân thể.
"Tiếp tục!"
"Còn 36 bước nữa!"
Tô Vũ cắn răng, một đêm hai đúc, đây là cơ duyên lớn a, mình không thể từ bỏ, dù không thể vào thành thì cũng không sao, đây chính là cơ duyên, quả nhiên, Chư Thiên chiến trường khắp nơi nơi đều là cơ duyên.
Ý chí lực của hắn cũng cường hãn hơn!
Nói là Lăng Vân nhất trọng, trên thực tế, Tô Vũ cảm thấy gặp Lăng Vân tam trọng thông thường thì hắn chỉ cần một chùy cũng có thể nện nổ biển ý chí của đối phương, dĩ nhiên là đang nói Văn Minh sư!
Lăng Vân ngũ lục trọng, một chùy không đủ, ba chùy cũng có thể nện chết!
Về phần Lăng Vân hậu kỳ... thì phải nện nhiều một chút!
Tóm lại, hiện tại Tô Vũ cảm thấy dù mình không dùng Sơn Hải tinh huyết thì thực lực bộc phát so với khi giết Lôi Tuyệt cũng không thua kém mấy, phải nói là cơ hồ không có chênh lệch gì nhiều.
Thực lực tiến bộ là điều mình có thể rõ ràng cảm nhận được.