Dưới mặt đất Thiên Đoạn cốc đao khí tung hoành, mà dưới mặt đất còn có một số sinh linh, tỉ như gia hỏa Phù Thổ Linh, gã ưa thích đợi ở dưới mặt đất, ở đây hiển nhiên tốt hơn bên trên một chút, lúc này, Tô Vũ cũng đang ẩn mình ở trong đất.
Trong biển ý chí, thần văn do thiên địa ban thưởng đã bị đánh nát, ban thưởng cho Cục lông nhỏ cũng bị Tô Vũ cướp đi.
Hiện tại trong biển ý chí, thần văn chữ “Lôi” đang không ngừng hấp thu.
Lôi Tuyệt còn đang điên cuồng tìm hắn, Tô Vũ chỉ có thể lựa chọn trốn tránh để tu luyện một lát, sau đó nhanh chóng rời đi, tên kia thật sự quá đáng ghét.
Chữ "Lôi" xem như thần văn công sát, muốn tấn cấp thì phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên.
Thần văn còn chưa tấn cấp, thân thể Tô Vũ đã run lên, vừa rồi thân thể hắn đã hoàn thành việc tấn cấp, trọn vẹn 14 đúc!
Đúc thứ 14 hoàn thành!
Kỳ thật tốc độ này đã rất nhanh, cuối tháng 2, Tô Vũ mới hoàn thành thân thể tấn cấp Đằng Không, bây giờ mới chỉ là đầu tháng 7, chưa tới 5 tháng mà thân thể hắn đã hoàn thành 14 đúc, thế nhưng đối với Tô Vũ thì việc này vẫn có vẻ hơi chậm.
Trước đó, thân thể hắn rất mạnh, cảm giác còn mạnh hơn cả ý chí lực.
Khi Tô Vũ giao thủ, đều luôn là thân thể nghiền ép đối phương.
Nhưng hiện tại, khoảng cách đã thu hẹp.
Bởi vì Thần khiếu đầy đủ, thần văn đủ mạnh, ngoại trừ đẳng cấp ý chí lực không đạt đến thì Tô Vũ muốn tấn cấp lên đến Lăng Vân cửu trọng cơ hồ không có gì khó, có lẽ rất nhanh thôi hắn sẽ có thể làm được.
Nhưng về thân thể, rèn đúc lại có độ khó cao.
Cùng ngày tấn cấp Đằng Không hắn liền hoàn thành 3 lần đúc thân.
Nói một cách khác, hơn 100 ngày mà Tô Vũ cũng chỉ hoàn thành 11 lần đúc thân, tính trung bình ra thì dù có Thiên Nguyên khí, hắn cũng mất chừng nửa tháng 1 đúc.
Tốc độ này thật sự rất nhanh, đối với mấy người chỉ tu luyện đến 9 đúc, dựa theo tốc độ của Tô Vũ thì khả năng chừng ba bốn tháng là đủ hoàn thành tu luyện Đằng Không cảnh rồi, thế nhưng Tô Vũ theo đuổi không phải cái này.
Hắn cần 72 đúc!
Hoàn thành 14 đúc, lúc bấy giờ sức mạnh thân thể của Tô Vũ đã tiếp cận lực lượng 7000 khiếu.
Cộng thêm Dương Khiếu có khả năng nửa mở và thần văn chữ "Lực" tăng phúc, nếu hắn toàn lực bạo phát thì sức mạnh thân thể có thể vượt qua lực lượng 7000 khiếu, thậm chí tiếp cận 8000 khiếu.
Thực lực như vậy là điều rất nhiều Lăng Vân đều không đạt tới.
Một vài Sơn Hải nhỏ yếu cũng chỉ có lực lượng vạn khiếu mà thôi.
Nhưng những kẻ mà Tô Vũ đối mặt không phải chủng tộc nhỏ yếu mà là Thần Ma, bao gồm cả Nguyên Thủy Thần Ma. Đối với những cường giả kia, Lăng Vân mà không đến lực lượng vạn khiếu thì chỉ là phế vật, Nguyên Thủy Thần Ma đỉnh cấp, Đằng Không đỉnh phong sẽ có thể đạt được lực lượng vạn khiếu.
"14 đúc!"
Vẫn còn rất yếu!
Tô Vũ lắc đầu, hi vọng dùng thân thể đánh nổ Lôi Tuyệt là chuyện bất khả thi, vẫn phải xem thần văn và ý chí lực.
Mặt khác, tốc độ của hắn không chiếm bất kỳ ưu thế nào.
Tên kia hóa thân lôi đình, tốc độ nhanh đến hoa mắt.
Giao thủ với Lôi Tuyệt một hồi, hắn gần như bị Lôi Tuyệt đè lên mà đánh, làm cho người ta hết sức uể oải.
“Chỉ một tên Lôi Tuyệt còn giết không được..."
Tô Vũ thở dài, về chuyện Lôi Tuyệt đã từng giết Sơn Hải... chuyện đó đâu có liên quan tới hắn.
Tiếng nổ lôi đình vang lên lần nữa, tên hỗn đản kia lại bắt đầu dùng thuật thăm dò của Lôi Đình Thần tộc để tìm người, phiền phức!
Không xử lý gia hỏa này, hắn đừng hòng ẩn náu tại Thiên Đoạn cốc.
Tô Vũ tiếp tục trốn chạy, hắn phải kéo dài thời gian để chờ chữ “Lôi” tấn cấp.
Tấn cấp xong nó sẽ là tứ giai, tối thiểu có thể làm suy yếu bảy thành lực công sát từ lôi đình của đối phương, đến lúc đó... độ khó sẽ giảm xuống rất nhiều.
Lúc này Tô Vũ không biết rằng không chỉ hắn đang lẩn trốn.
Rất nhiều người cũng đang lẩn trốn!
Hoàng Đằng và Ngô Kỳ lẩn trốn, Tần Phóng đang lẩn trốn, bao gồm cả ở trên Dục Hải bình nguyên, không ít những thiên tài khác cũng đang trốn chạy. Kể cả Lưu Hồng mới vừa gia nhập không lâu thì gã cũng đang buồn bực lẩn trốn, gã vừa mới tiến đến, Dục Hải bình nguyên liền nhấc lên một hồi phong trào giết thiên tài Nhân tộc.
Dĩ vãng, Đằng Không cảnh thật sự có thể sinh tồn được ở Dục Hải bình nguyên, nhưng hiện tại thời thế thay đổi, hàng loạt thiên tài Liệp Thiên bảng xuất hiện.
Chuyện như thế trước kia vẫn rất ít gặp.
Liệp Thiên bảng chỉ có chừng ấy người, Chư Thiên chiến trường rất lớn, không có khả năng người người đều ùa về Dục Hải bình nguyên, bình thường có thể hội tụ hai ba mươi vị liền coi là nhiều. Nhưng bây giờ ở Dục Hải bình nguyên lại có trên trăm vị thiên tài Liệp Thiên bảng!
Hiệu ứng tập hợp theo bầy!
Bởi vì Hoàng Đằng, Tần Phóng, bởi vì “Thôi Lãng”, bởi vì Thiên Đạc mà hàng loạt thiên tài đều hội tụ về nơi đây, có kẻ muốn xem kịch, có kẻ muốn tham gia náo nhiệt, có kẻ lăm le đục nước béo cò.
Giết thiên tài ở đây thì xác suất thu hoạch được thiên địa ban thưởng tăng lên rất nhiều.
...
Ầm!
Một đường trốn chạy, Tô Vũ cảm giác hôm nay mình cực kỳ xui xẻo.
Trên đường, hắn độn địa thế mà gặp phải phiền toái lớn.
Một tôn Thạch nhân!
Tao ngộ Tô Vũ một lời không hợp... Không, dưới tình huống chưa hề lên tiếng thì tên kia liền dung quyền oanh bạo đại địa, chấn cho Tô Vũ ngã ra từ trong trạng thái độn thổ.
"Thuật độn thổ?"
"Lão tử hận nhất là thuật độn thổ!"
Thạch nhân này chính là tên mà Phù Thổ Linh trước đó thiếu chút nữa đã gặp phải, gã chán ghét thuật độn thổ, cảm ứng được Tô Vũ đang độn thổ nên mới không chút khách khí, một quyền oanh bạo đại địa, bức Tô Vũ hiện ra.
Tô Vũ trên đường tẩu thoát đã gặp không ít người, có kẻ không phát hiện hắn, có kẻ dù phát hiện thì cũng nhanh nhảu tránh đi.
Duy chỉ có cái tên này thế mà chủ động ra tay với mình.
Tô Vũ cũng nổi nóng, thần văn chữ “Lực” gia cố, rất nhanh, thân thể đã va chạm với đối phương.
Hắn không phải là không muốn dùng thần văn và ý chí lực, kết quả phát hiện... Thạch nhân này hình như có điểm đặc thù, biển ý chí của gã rất kiên cố, cho gã mấy chùy thế mà không thể rung chuyển biển ý chí chút xíu nào.
Ầm ầm!
Quyền cước va chạm, Tô Vũ rơi vào thế hạ phong. Dù hắn đã nửa mở Dương Khiếu, dùng thần văn chữ “Lực” duy trì thì cũng bị đối phương đánh cho không ngừng rút lui.
Thạch nhân này tạo cho Tô Vũ cảm giác đối phương chỉ là Lăng Vân thất trọng.
Nhưng mà, lực lượng thân thể của gã có lẽ đã vượt qua vạn khiếu.
Một cước đạp từ chân, toàn thân Tô Vũ đau nhức, nhịn không được thầm mắng một tiếng, phía sau, Lôi Tuyệt lại sắp đuổi đến.
Hắn đang chuẩn bị vận dụng đa thần văn chiến kỹ cho cái tên này một đao, bất chợt gã Thạch nhân phát hiện Lôi Tuyệt tới gần, bỗng nhiên vứt bỏ Tô Vũ, đột ngột bay lên trời, phẫn nộ quát: "Lôi Tuyệt, cuối cùng cũng tìm ra ngươi!"
Dứt lời, gã phá không phóng tới, cách không đánh một quyền về phía Lôi Tuyệt!
Sắc mặt Lôi Tuyệt biến hóa, "Thạch Tôn, là ngươi!"
"Ngươi nhất định phải chết!"
Thạch nhân chỉ là Lăng Vân thất trọng, nhưng lúc này đối đầu với Lôi Tuyệt Lăng Vân cửu trọng lại vẫn bá đạo khôn cùng, căn bản do gã không sợ. Thạch nhân nhất tộc có đặc điểm rất đặc thù, sấm sét tuy có gây ra thương tổn cho gã, thế nhưng trong người gã đã có sẵn một phần sức chống cự tự nhiên.
Cho nên với tình hình thực lực sai biệt không lớn thì gã chính là kẻ thù có thể khắc chế sát lôi của Lôi Tuyệt.
Không nói hai lời, Thạch nhân cấp tốc đánh về phía Lôi Tuyệt.
Ầm ầm!
Sấm sét cùng cự thạch va chạm, hai đại cường giả trên không trung bắt đầu loạn chiến, hai vị này vốn đã có thù từ trước.
Phía dưới, Tô Vũ sửng sốt mấy giây.
Này tính là gì?
Hắn vừa muốn đi lên hợp sức với Thạch nhân, cùng nhau tiêu diệt Lôi Tuyệt. Có điều hắn mới rục rịch thì bên cạnh bỗng nhiên nhô ra cái đầu đất, truyền âm cho hắn: "Vị Nhân tộc đạo huynh kia, còn không chạy mau!"
"..."
Tô Vũ nhìn về phía Phù Thổ Linh, có chút cạn lời, làm sao cái tên này lại theo tới rồi?
"Đừng nghĩ tới chuyện hợp tác với Thạch phiền phức!"
Phù Thổ Linh giống như biết tâm tư của hắn, bất đắc dĩ nói: "Tên Thạch phiền phức ấy cứng đầu lắm, nhìn ai cũng đều khó chịu, thấy người nào đánh người đó. Ngươi đi lên, gã cảm thấy ngươi đang nhúng tay, lập tức sẽ quay đầu đánh ngươi!"
"..."
Tô Vũ im lặng, còn có loại người này à?
Không đúng, còn có loại tảng đá thế này à?
Quên đi!