Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1299: Lôi Đình Thần Tộc




Tô Vũ vừa đi không được bao lâu, một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện đã xuất hiện.

Tia chớp!

Đúng vậy, kẻ tới là một vị hình người, bất quá trên trán có ấn ký tia chớp, lôi đình lấp lánh, thực lực cường hãn vô cùng. Đây là Lôi Đình Thần tộc, một nhánh mạnh mẽ của Thần tộc.

Dưới Nguyên Thủy Thần tộc, Lôi Đình Thần tộc xem như một trong những tộc công sát cường đại nhất.

Tại toàn bộ Thần giới cũng là thế lực bá chủ.

Tên Lôi Đình Thần tộc mới xuất hiện này có thực lực gần với Sơn Hải, gã là Lăng Vân cửu trọng cảnh.

Tốc độ cực nhanh!

Lực công sát cũng cực mạnh!

Từng đạo lôi đình lấp lánh, ầm ầm rung động, khu vực phụ cận đất đá đều hóa thành bột mịn, trên không, đao khí bổ về phía gã, tên Lôi Đình Thần tộc kia bùng nổ tia chớp, ầm ầm một tiếng đánh tan sạch sẽ những đao khí đó.

Không để ý đến đao khí hội tụ, gã cấp tốc dò xét một thoáng, trên mặt đất chút huyết dịch đã bị gã nổ cho biến mất, nhưng vẫn còn có khí tức lưu lại.

"Cuồng Sư tộc, Nguyệt Thỏ tộc..."

Thì thào một tiếng, cường giả Lôi Đình Thần tộc yên lặng cảm ứng một thoáng, lập lại khung cảnh chiến đấu, "Bị miểu sát!"

"Người nào giết?"

Có thiên địa ban thưởng đại biểu cho việc thực lực đối phương khả năng không bằng hai người này, tối thiểu thì cảnh giới không bằng.

Gã lấy điểm bảng ra kiểm tra một hồi, lúc này, vài vị cường giả trong trí nhớ của gã không hề thay đổi bài danh, cũng có người bài danh tăng lên, rất nhanh, gã nhìn về phía một cái tên.

Thôi Lãng!

Hạng 17 Huyền bảng!

Tăng lên một bậc!

"Thôi Lãng?"

Cái tên này hẳn là lại giết người, từ khi tiến đến đến bây giờ, gã cũng không phát hiện Thôi Lãng, An Mân Thiên đã gặp một lần, Hoàng Đằng hình như tao ngộ Thiên Đạc bọn họ. Chỉ có tên Thôi Lãng này từ sau khi đi vào liền vô thanh vô tức.

Chẳng lẽ là Thôi Lãng ư?

Mang theo một chút không xác định, rất nhanh gã đã đuổi theo một phương hướng.

Người khác muốn giết Hoàng Đằng, đều đang tranh đoạt, gã thì lại không hứng thú mấy về Hoàng Đằng, gã đã sớm nhìn trúng Thôi Lãng.

Cái tên này rất có thể là Địa binh sư.

Hơn nữa còn nắm giữ một môn thần kỹ mạnh mẽ!

Thần kỹ, Thần tộc có lẽ cũng có thể dùng.

Địa binh sư, trên người hẳn là có không ít văn binh?

Cũng có không ít tài liệu a?

Giết Thôi Lãng chưa hẳn đã thu hoạch kém hơn Hoàng Đằng, mà tên này còn dễ giết hơn, uy hiếp cũng nhỏ hơn, sức cạnh tranh cũng ít, dù sao mọi người đều có mục tiêu là Hoàng Đằng.

Tên cường giả Lôi Đình Thần tộc kia vội vã rời đi.

...

Tô Vũ bỏ chạy, không bao lâu sau hắn cũng đã nhận ra.

Chữ "Kiếp" không ngừng nhảy lên, Tô Vũ nhíu mày, tên này không ngừng nhảy lên, tức là nói rõ có người nhằm vào chính mình rồi?

Ta biết điều như vậy, thế mà còn có người để mắt tới ta?

Chữ “Kiếp” đã nhảy lên liên hồi như thế thì đại biểu sẽ có nguy hiểm.

Phiền toái ghê!

Ta thành thật như vậy, còn muốn giết ta sao?

Hoàng Đằng không phải ở bên trong này à?

Đi tìm giết Hoàng Đằng đi chứ!

Tô Vũ vô trách nhiệm mà nghĩ, hắn bây giờ đang cần tu luyện, nào có thời gian phản ứng người khác, giết đám nhỏ yếu thì không có ý nghĩa, kẻ mạnh mẽ thì hắn giết không nổi, chỉ tổ lãng phí thời gian.

Hắn vội vàng ẩn tàng thân hình, hóa thành một khối đá vụn, rơi vào nơi hẻo lánh của sơn cốc.

Ngay khi hắn vừa ẩn náu không bao lâu, một tia sét lấp lánh cuốn tới, Tô Vũ kinh hãi, lôi đình kia trực tiếp bao phủ đại địa, mặt đất không phá toái, nhưng năng lượng mạnh mẽ đã cuốn tất cả mọi vật, cái gì cũng đều bị nhấc lên.

Đây là... Dò xét chi thuật!

"Thuật thăm dò của Lôi Đình Thần tộc!"

Tô Vũ liếc mắt liền nhận ra được, trong lòng hắn thầm giật mình, hắn đã từng nghe qua chứ chưa thấy bao giờ. Hắn cũng không hấp thu tinh huyết Lôi Đình Thần tộc nên không biết thuật pháp này.

Lúc bấy giờ, trong lòng hắn thầm mắng một tiếng, cấp tốc độn thổ rời đi.

Loại thuật dò xét này hết sức ghê tởm.

Càn quét bốn phương, không gian đều bị quét qua, ẩn thân thuật, tiềm phục thuật đều sẽ bị quấy nhiễu, một khi bị quấy nhiễu liền dễ dàng bị đối phương dò xét được.

Đây là có cường giả Lôi Đình Thần tộc đang đuổi giết mình ư?

Hắn hồi tưởng đến những tài liệu từng thấy, Lôi Đình Thần tộc... gần đây ở Dục Hải bình nguyên người nào thuộc Lôi Đình Thần tộc hoạt động sôi nổi nhỉ?

"Trên Liệp Thiên bảng, Lôi Đình Thần tộc có ba người lên bảng!"

Lên bảng số lượng cũng không ít, ba vị!

Địa, Huyền, Hoàng bảng mỗi loại một vị, bất quá vị trên Hoàng bảng kia mới chỉ là Đằng Không, uy thế như này tuyệt đối không phải là Đằng Không cảnh, khả năng là đã có thực lực Sơn Hải.

"Tên trên Địa Bảng là Sơn Hải, còn Huyền bảng là Lăng Vân cửu trọng, rốt cuộc là ai?"

Tô Vũ không quá chắc chắn, trừ phi dựa vào gần ngàn mét, dùng ngọc cảm ứng điều tra, bằng không thì rất khó mà nhận biết.

Mặc kệ là kẻ nào, hắn đều không phải là đối thủ.

Lăng Vân cửu trọng của Thần tộc có chiến lực cực kỳ mạnh, đây lại còn là Lôi Đình Thần tộc thiện chiến.

Huyền bảng đại biểu cho kẻ tối thiểu đã vượt cấp giết người.

Đối phương chắc chắn từng giết Sơn Hải nhất nhị trọng, chỉ là vượt cấp không nhiều nên mới treo ở Huyền bảng.

"Phiền phức!"

Tô Vũ thầm mắng một tiếng, loại người này rất khó đối phó.

Thực lực thân thể cường hãn, có thể đã vượt qua lực lượng 5 vạn khiếu, cảnh giới áng chừng là Lăng Vân đỉnh cấp. Nếu thật sự là cửu trọng thì tên đó có lực lượng 100 ngàn khiế ucũng là chuyện thường, đây hoàn toàn không phải là thứ mà Lăng Vân thông thường có thể đạt tới, Sơn Hải cũng rất hiếm.

Gặp được loại người này, tốt nhất là nên tránh xa một chút.

Sơn Hải của các tộc yếu thì Tô Vũ kỳ thật cũng dám chiến một trận.

Lăng Vân cao trọng của cường tộc, hắn phải đắn đo về hậu quả mới được.

Hắn đang dốc sức chạy, ánh chớp lấp lánh kia lại cuốn tới.

Tô Vũ vội vã bỏ trốn, đúng vào thời khắc này, chợt có người quát: "Lôi Tuyệt! Chớ dò xét lung tung, ngươi muốn làm cái gì?"

Nơi xa, một thân ảnh cường hãn hiển hiện, lôi đình bao bọc quanh thân, lạnh nhạt nói: "Chớ ồn ào, ta không thèm để ý đến các ngươi, ta đuổi theo tung tích Thôi Lãng, nếu ngươi ồn ào nữa thì cẩn thận mất mạng!"

"Ngươi..."

Một bên khác, một vị cường giả miệng ưng nổi nóng, hừ một tiếng, phía sau lưng xuất hiện hai cánh, gã giương cánh bay cao, trong nháy mắt đã đi xa.

Vẫn còn có chút lo sợ!

Cường giả Ưng tộc nọ hiểu rõ mình chưa hẳn có thể địch lại Lôi Tuyệt, dù cho gã đã tiến vào Sơn Hải nhất trọng, chẳng qua là trong lòng gã không thoải mái mới rống lên một tiếng như vậy.

Lôi Tuyệt cười nhạo!

Gã cũng không muốn phải giao thủ với đối phương, dây dưa không ngớt rồi bị kẻ khác để mắt tới, nên lúc này gã mới từ bỏ xuống tay với tên kia. Bằng không, giết một tên Sơn Hải thì đại khái cũng có thể thu hoạch không nhỏ.