Diệt Tằm vương thở dài, "Không nói những thứ này nữa, khẩu cung của Phong Kỳ trước sau không thống nhất, đến mức độ này rồi thì sưu hồn đi! Coi như Phong Kỳ là vô tội, nhưng hắn đã tùy tiện thừa nhận chính mình giết người, hơn nữa lại không thể giải thích rõ ràng mọi việc, vậy thì cũng không tiện bàn giao với quân đội và dân chúng. Cho nên trước cứ sưu hồn đã, rốt cuộc Phong Kỳ có phải vô tội hay không thì đợi chút nữa hết thảy tự nhiên đều rõ ràng! Dĩ nhiên, Phong Kỳ, ngươi yên tâm, một vài vấn đề riêng tư của ngươi thì chúng ta sẽ giữ bí mật, mặt khác, sưu hồn xong thì ngươi chắc chắn sẽ bị thương, nếu như vô tội thì chúng ta sẽ đền bù tổn thất cho ngươi, ngược lại thì..."
Diệt Tằm vương nói đến đây, những người khác cũng không có ý kiến gì, nhưng Hồng Đàm lại lần nữa đứng lên phản bác: "Không thể! Sưu hồn sẽ làm bị thương đến căn cơ! Phong Kỳ là anh hùng đã vì Đại Hạ phủ ẩn núp trong Lục Dực thần giáo mấy chục năm, há có thể đối xử như vậy với hắn? Về phần lúc trước vì sao lại nhận tội, chính hắn cũng đã nói nguyên nhân, tin hay không... Cái này phải xem mọi người, nhưng ta không cảm thấy hắn nói láo! Không thể chỉ bởi vì hoài nghi mà liền đi sưu hồn, ta nói thẳng, ta hoài nghi lão Chu ám sát đồ đệ của ta, vậy ta có thể sưu hồn hắn à?"
Chu Minh Nhân lẳng lặng nhìn Hồng Đàm, không buồn tranh cãi.
Diệt Tằm vương nhíu mày nhìn ông, "Hồng Đàm, vậy ý của ngươi là hiện tại không nên tra xét?"
Hồng Đàm lắc đầu, "Tra, nhất định phải tra! Không tra làm sao xứng đáng với những vị tướng lãnh đã oan mạng chết đi, làm như thế nào có thể trấn an lòng dân cùng tướng sĩ tiền tuyến? Có điều Phong Kỳ là anh hùng, là người một nhà, ta nghĩ trước tiên hãy bắt hai tên giáo chủ của Lục Dực thần giáo lại, sau đó sưu hồn bọn chúng, khi nào xác định không phải bọn chúng làm thì lại tra Bát đại gia Nhật Nguyệt, tra một chút xem mấy vị này có cấu kết với Vạn Tộc giáo hay không, nếu mọi người đều trong sạch, về sau muốn sưu hồn hay làm gì Phong Kỳ thì ta đều không có bất cứ ý kiến nào nữa."
Hồng Đàm thản nhiên nói tiếp: "Không tra xét Vạn Tộc giáo đồ, không điều tra hành động của phế vật, mới bắt đầu liền đi tra khảo anh hùng? Chuyện này không thích hợp! Chẳng lẽ là bởi vì thực lực của Phong Kỳ yếu nhất ở đây, cho nên hắn đáng bị đối xử như vậy?"
Ngày xưa Hồng Đàm khiêm nhường điệu thấp, nhưng giờ khắc này lại thao thao bất tuyệt, ngôn từ rõ ràng, lý lẽ đanh thép.
"Diệt Tằm vương đại nhân, lời nói của ta hết thảy đều là dựa theo bản tâm mà nói, nếu như mấy vị đại nhân cảm thấy thực lực mình đạt đến vô địch, là định hải thần châm của nhân tộc, nhất định phải trước lục soát Phong Kỳ, ta đây cũng không thể nói gì hơn! Dù sao sau lưng Lục Dực thần giáo cũng có Lục Dực thần tộc, sau lưng Bát đại gia lại càng oách hơn, có hẳn tám vị vô địch. Dựa theo thân phận địa vị mà nói thì hoàn toàn chính xác ra tay với Phong Kỳ là dễ dàng nhất!"
"..."
Diệt Tằm vương bật cười, "Ngươi đang nói chúng ta hiếp yếu sợ mạnh à?"
"Không dám!" Hồng Đàm cúi đầu, "Ta biết mấy vị đại nhân cũng là vì muốn nhanh chóng tra ra hung phạm, báo thù cho các vị tướng lĩnh. Hết thảy đều theo tâm ý của mấy vị đại nhân!"
"Hồng Đàm!"
Diệt Tằm vương lần nữa phì cười, đoạn nói: "Ngươi cũng không cần kích thích chúng ta, so với sư phụ ngươi thì ngươi còn kém nhiều lắm, sư phụ ngươi năm đó còn dám chỉ vào mũi của chúng ta mà mắng kia kìa. Ngươi a, lá gan quá nhỏ..."
Diệt Tằm vương trêu ghẹo một câu xong liền quay về chính sự: "Ngươi nói cũng có đạo lý, bất quá Nhật Nguyệt đã muốn ẩn núp thì rất khó tìm, nếu dễ tìm tung tích của hai tên giáo đồ kia như vậy thì đã sớm tìm được! Còn về phần Bát đại gia Nhật Nguyệt, 8 người cùng một chỗ hành động, nói thật, khả năng làm phản không lớn, ngươi cảm thấy thế nào?"
Hồng Đàm trầm giọng nói: "Đại nhân nói đúng, xem ra thì đúng là Phong Kỳ có hiềm nghi nhất, lục soát hắn là hợp lý!"
Diệt Tằm vương khoát tay một cái, "Ngươi không cần nói lẫy với ta như vậy. Như này đi, Phong Kỳ chắc chắn phải bị sưu hồn, Bát đại gia Nhật Nguyệt cũng nên bị lục soát một phen, bất quá sưu hồn một hai người là đủ rồi, dù sao cũng cùng một chỗ hành động, ký ức chắc chắn không chênh lệch mấy, các ngươi thấy ổn không?"
Lời này vừa nói ra, Đại Hán vương và Đại Tống vương đều kinh ngạc nhìn ông, nhất thời cả hai chưa kịp lên tiếng.
Phía dưới, sắc mặt đám người Nguyên Khánh Đông vô cùng khó coi.
Ngài muốn sưu hồn bọn ta?
Vị phu nhân ngồi cạnh gã vội vàng phản bác: "Đại nhân, 8 người chúng ta vẫn luôn cùng nhau hành động. Hơn nữa bọn ta đại biểu cho tám gia tộc lớn nhất, đại biểu cho Cầu Tác cảnh, làm sao có thể làm ra sự tình cấu kết cùng Vạn Tộc giáo được?"
Diệt Tằm vương gạt đi: "Tất cả các ngươi nói như vậy, Phong Kỳ cũng nói như vậy, thế thì ba người chúng ta cũng khó xử. Hai người bọn hắn đều là thành viên của Cầu Tác cảnh nên không tiện mở miệng, nhưng ta thì không phải, ta là đại diện của Chiến Thần điện, coi như hôm nay ta đây gánh vai ác nhân đi! Nếu ai trong bậc cha chú tổ tông của các ngươi cảm thấy không ổn thì kêu bọn họ có thể tùy thời tới tìm ta! 8 người, chọn 2 kẻ là được, không cần tra xét toàn bộ, miễn cho đắc tội quá nhiều người. Yên tâm, ta nhất định sẽ giữ bí mật ký ức, sau đó cũng sẽ đền bù tổn thất đầy đủ cho các ngươi."
Giờ khắc này, đại điện an tĩnh đến dọa người.
Diệt Tằm vương... Thật đúng là muốn sưu hồn Bát đại gia?
Đây là chuẩn bị tinh thần đắc tội với cả 8 vị vô địch?
Diệt Tằm vương gõ bàn một cái, cười nói: "Quyết định như vậy đi, bằng không thì đúng là tra xét không công bằng, mà cứ dây dưa vấn đề này mãi thì cũng không có cách nào tra được! Các ngươi tự chứng mình trong sạch một lần cũng tốt, miễn cho gia hỏa Hồng Đàm kia cứ một mực kết luận các ngươi là phế vật, là phản đồ, liên lụy tới uy tín và địa vị của Bát đại gia cũng như Cầu Tác cảnh. Tiếp tục như vậy, Bát đại gia các ngươi muốn chấp chưởng Cầu Tác cảnh cũng sẽ khó xử."
"Đại nhân!"
Một nam tử trung niên thuộc Bát đại gia mở miệng phản đối: "Chúng ta tu luyện công pháp của tổ tông, dính đến bí kỹ của vô địch, thậm chí biết được rất nhiều bí mật gia tộc. Cho nên việc sưu hồn này cực kỳ không ổn, không phải chúng ta không phối hợp, mà là thật sự vô phương phối hợp!"
"Không sai, đại nhân, chúng ta đều là hậu duệ của vô địch, thực lực Nhật Nguyệt cảnh. Vì sao lại phải cấu kết với Vạn Tộc giáo? Đây rõ ràng là gán tội cho người khác! Cấu kết Vạn Tộc giáo thì có thể mang đến cho bọn ta lợi ích gì?"
Giờ khắc này, vài vị Nhật Nguyệt đều đứng ra phản bác.
Ai mà sẵn sàng đưa toàn bộ ký ức của mình cho người khác tìm tòi?
Người nào cũng sẽ không đồng ý!
Huống chi, bọn hắn còn là cường giả Nhật Nguyệt, là hậu nhân của vô địch, là Chúa Tể giả của Thánh địa, cho nên lại càng không thể đáp ứng yêu cầu của Diệt Tằm vương!