"Ngươi không cần đi vào cùng ta, ta vào trước, dẫn dắt một chút thần văn chiến kỹ mạnh mẽ đến lối vào, sau đó ngươi tiến vào rồi tự chọn lựa, ta sẽ cố gắng dẫn ra mô bản thần văn của Nhất Đại." Tô Vũ dặn dò Ngô Lam.
Trong khi nói chuyện, ý chí lực của Tô Vũ đã đi sâu vào thần văn chiến kỹ bia để thăm dò.
...
So với lần đầu tiên thì có chút khác biệt.
Khi ý chí lực của Tô Vũ thăm dò vào trong, bên trong vẫn là vũ trụ tinh không vô tận, vẫn là vô số sao trời, từng sao trời là mô bản thần văn.
Có sáng ngời, có ảm đạm.
Mà điểm khác biệt chính là hôm nay Tô Vũ nhìn xa hơn, trong hư không vô tận, có rất nhiều sao trời đang chuyển động.
Hắn thấy nhiều sao trời hơn hẳn lần đầu tiên!
Mà hình như thần văn chiến kỹ bia cũng có chút lực đẩy với hắn.
Tô Vũ ngộ ra, hắn đã vẽ ra thần văn chiến kỹ, muốn vào tiếp kỳ thật vẫn hơi bị bài xích, thời gian hắn kiên trì ở bên trong sẽ không quá dài.
"Rất nhiều sao trời... Đa thần văn hệ có nhiều người như vậy sao?"
Thời khắc này Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn.
Lần đầu tiên còn không có cảm giác gì, hôm nay lại đến, hắn mới ý thức được vấn đề này, một Văn Minh sư đa thần văn hệ, hình như cả đời chỉ có thể thác ấn mô bản thần văn chiến kỹ của mình một lần, sao trời nơi đây lại cho hắn cảm giác vô biên vô hạn, đa thần văn nhất hệ Đại Hạ Văn Minh học phủ có nhiều Văn Minh sư như vậy à?
Nếu hắn nhớ không lầm thì từ đời Nhất Đại đến bây giờ mới hơn 300 năm, dù là thời kỳ đỉnh cao, một năm đa thần văn hệ chiêu sinh khoảng 10 người, sau đó mấy chục năm gần như không nhận ai, có chiêu sinh cũng chưa chắc có khả năng phác họa thần văn chiến kỹ tiến vào Đằng Không.
Hơn 300 năm, cùng lắm là hơn ba ngàn người.
Nhưng ở đây... chỉ có hơn ba ngàn sao trời ư?
Không!
Có Văn Minh sư chết đột ngột, căn bản không có thời gian đi thác ấn mô bản thần văn chiến kỹ của mình, rất nhiều học phủ đều sắp bị đứt đoạn truyền thừa.
Vì sao nơi này lại có nhiều như thế?
"Thần văn chiến kỹ bia đúng là thứ tốt."
Tô Vũ thầm nghĩ, hắn không chần chờ, cấp tốc bùng nổ ý chí lực bao trùm bốn phương, ảnh hưởng các sao trời, hắn mở ra từng thần văn, chia rẽ, đi hấp dẫn những thần văn chiến kỹ khác.
Theo lý thuyết, đến Đằng Không rồi thì thần văn chiến kỹ của hắn phải cố định, kỳ thật thần văn không có cách nào chia tách, thế nhưng phương pháp chia tách khiến Tô Vũ chia tách chúng nó, như vậy làm hắn giống như chưa từng phác hoạ thần văn chiến kỹ.
Từng thần văn cấp tốc tạo nên quan hệ đối ứng với một vài sao trời.
Dần dần, một vài mô bản thần văn di chuyển về hướng hắn.
Tô Vũ không ở lại, cấp tốc chạy về phương xa, trên đường đi, không ngừng dùng thần văn câu dẫn sao trời, dần dần, phía sau hắn, sao trời càng ngày càng nhiều.
Tô Vũ quét qua từng cái, 10 thần văn làm trung tâm là ít nhất, có 11, cũng có 12, còn có nhiều hơn...
Nhưng đi một vòng cũng không thấy 18 thần văn trở lên.
Chỗ sâu, có một số sao trời rất sáng.
Nhưng trong tình huống bình thường, dưỡng tính căn bản không đến được, ý chí lực hao hết cũng chưa chắc đã phác họa được, không đi ra thì rất dễ mê thất trong không gian này.
Tô Vũ tiếp tục tiến lên, trong lòng lại đang suy nghĩ!
Hắn đang tự hỏi, chính mình phải chăng có thể chia tách thần văn chiến kỹ thành dáng vẻ của những thần văn chiến kỹ kia.
Hồng Đàm có một kiếm một thuẫn, điều này đại biểu thần văn chiến kỹ không hẳn chỉ có một loại hình dáng.
Tại thời điểm chia tách, mình có thể tiến hành gây dựng, tổ hợp thành bộ dáng mình cần hay không?
Bộ dáng được tổ hợp đại biểu đặc tính toàn thể đã khác biệt, tỉ như thức hải bí cảnh, tỉ như Chiến Ma tràng!
Dùng thần văn khác biệt làm trung tâm, có thể sẽ sinh ra hiệu quả tổ hợp khác biệt.
"Sau khi rời khỏi đây, có thể thử một chút, nếu được, ta sẽ có khả năng cải biến hình dáng thần văn chiến kỹ, phác họa thần văn mà mình cần, trở thành Văn Minh sư đa thần văn hệ vạn năng."
Tô Vũ nhìn về phía các mô bản, nhớ kỹ cấu tạo trung tâm, sau khi rời khỏi đây hắn sẽ thử một chút.
Hắn vẽ ra 18 thần văn, tìm thần văn chiến kỹ thích hợp bắt chước một thoáng, có lẽ có khả năng sử dụng chiến kỹ 18 thần văn phiên bản hoàn chỉnh, vậy uy lực có thể sẽ lớn hơn một chút.
Ngươi cho rằng chiến kỹ của ta là đao đúng không?
Vớ vẩn, của ta là lá chắn, dùng để phòng ngự!
Ngươi cho rằng ta có lá chắn ư?
Sai, ta có trường thương, một thương đâm chết ngươi!
Cái này tương tự việc hắn mở nhiều nguyên khiếu, có thể chuyển đổi, có thể dùng bất kỳ công pháp nào.
Thần văn chiến kỹ nhiều thần văn, nhiều trung tâm, hình như cũng vậy.
"Ta đây có khả năng vẽ ra đồ long kiếm của sư phụ, cự đỉnh phòng ngự của sư bá, kiếm thuẫn của sư tổ..."
Tô Vũ nhe răng, có ý tứ, cái này thú vị đấy.
Nếu hắn và Hồng Đàm cùng giai, bắt chước thần văn chiến kỹ của ông đi ra ngoài, che mặt giết người, chắc chắn người khác sẽ tưởng rằng là do Hồng Đàm làm, muốn không nhận thì cũng phải nhận.
Nhưng Tô Vũ không biết thần văn trung tâm của bọn họ.
Trừ khi bọn họ mở rộng cho hắn xem, nơi này không có mô bản thần văn chiến kỹ của bọn họ, bọn họ đã vẽ ra, cho nên nó không còn tồn tại nữa.
Trừ phi ngày nào đó bọn họ đến đây thác ấn một lần.
Để ghi lại càng nhiều mô bản, Tô Vũ vừa đi vừa xem, hấp dẫn một đường, rất nhanh, mấy trăm sao trời chuyển động vây quanh hắn.
Mà đúng lúc này, một ngôi sao lớn bay thẳng về phía Tô Vũ.
Tô Vũ nhìn nó từ xa, 18 thần văn!
"Không yếu, giống của Liễu lão sư!"
"Nhưng hình dạng này... Là một cái nồi à?"
Tô Vũ nhìn thoáng qua, nhe răng, đây là cái chảo sao?
Dùng để đánh người hay là làm tấm thuẫn, hay dùng để luyện đan?
"... Luyện đan..."
Tô Vũ hơi ngẩn ra, đúng vậy, vì sao thần văn sư không thể phác họa chiến kỹ đặc tính phụ trợ, để hoàn thành hệ Phụ Trợ khác?
"Vậy đúc binh thì sao?"
"Một cái lò cũng không tệ, còn có, búa..."
Tâm tư Tô Vũ kịch liệt chuyển động, hắn đã mở ra mạch suy nghĩ mới.
Nếu hắn phác họa ra một mô bản cái búa, dung nhập Khoách Thần chùy vào trong đó, vậy có phải sẽ khiến thần kỹ này càng cường đại hơn không?
Trước kia búa chỉ có thể đơn độc xuất kích.
Nhưng nếu mình phác họa một cái búa khác thì sao?
Rồi hòa tan Khoách Thần chùy vào đó, phối hợp thần văn, gõ một búa xuống... chắc có thể nện vỡ đầu Lăng Vân?
Thất sách!
Trước kia thế mà hắn không nghĩ tới cái này, hắn làm 99 thần văn trung tâm, có chiến kỹ gì mà không thể phác họa, nhất là khi hắn có phương pháp chia tách, hoàn toàn có khả năng chia tách ra, gây dựng thành một thần văn chiến kỹ khác!
"Chùy... Hỏa lô!"
"Tốt nhất là có thêm cái lồng nữa!"
"Không, thêm một cái tấm chắn!"
"Tấm chắn không tốt, tốt nhất là chiến giáp phòng ngự!"
"..."
Tô Vũ cảm giác mạch suy nghĩ của mình bỗng nhiên được mở ra!
Vì sao hắn phải cố định dùng đao? Bởi vì hắn biết đao pháp, bởi vì văn binh của hắn là đao thì nhất định phải dùng đao sao?
Ta hoàn toàn có khả năng bách biến cơ mà!
Ta dùng búa không tốt à?