Đại Minh phủ, Đúc Binh học viện.
Tô Vũ vẫn là lần đầu tiên biết Bạch Tuấn Sinh là học viên của Đúc Binh học viện, hắn còn tưởng rằng cái tên này cũng là người của Thuần Thú học viện, hỏi một chút thì mới biết hóa ra hắn thuộc về Đúc Binh hệ.
Trong khu rèn binh khí rộng lớn.
Tô Vũ tìm được Bạch Tuấn Sinh đang ngồi tập trung gõ binh khí, xung quanh, một số học viên cùng lão sư thấy Tô Vũ xuất hiện thì đều hơi kinh ngạc, bất quá nhìn một chút cũng đủ rồi, họ không quá thân quen, không có mấy người tiến lên chào hỏi.
Bạch Tuấn Sinh đã sớm trông thấy Tô Vũ, lúc này hắn đang gõ một thanh binh khí hình móc câu cong cong, mỉm cười chào hỏi: "Tô Vũ, ngươi đến tìm ta à?"
"Ừ, đang đúc binh hả?"
"Đúng, sao nào, lợi hại không?"
Bạch Tuấn Sinh cười ha hả: "Nhìn ta đúc binh khí đi, Hoàng giai sơ đẳng, 7 đạo kim văn, dù cho là trong số Hoàng giai sơ đẳng thì cũng là đỉnh cấp văn binh! Ý chí lực của ta mới dưỡng tính thôi, chờ ta Đằng Không rồi thì chắc chắn có khả năng đúc ra Hoàng giai trung đẳng thậm chí cao đẳng văn binh. Khi nào là Đằng Không thất trọng, ta liền đúc được Hoàng giai đỉnh cấp văn binh, đến Lăng Vân cảnh ta sẽ chế tạo Huyền giai văn binh, phá Sơn Hải, ta liền có thể chế tạo Địa giai văn binh, vào Nhật Nguyệt cảnh, ta sẽ chính là Thiên Binh sư!"
"..."
Tô Vũ không nói gì, Bạch Tuấn Sinh thấy thế liền không vui hỏi: "Thế nào, không tin à? Tay nghề đúc binh của ta rất có thiên phú, không tin ngươi hỏi người khác xem."
Lúc này, bên người có một thanh niên vui vẻ xen vào: "Tạm được, không tính là quá ba hoa, dưỡng tính có thể đúc Hoàng giai cũng coi là thiên tài, bất quá... kém hơn ta một chút, ha ha, ta có thể đúc ra văn binh 8 đạo kim văn!"
Nơi đây đều là đúc binh sư, dĩ nhiên có mạnh có yếu, dưới Đằng Không mà có thể đúc ra Hoàng giai văn binh thì đều tính là thiên tài.
Tại Đại Hạ phủ, người của Đúc Binh hệ không nhiều, ở dưỡng tính rèn đúc văn binh thì cũng không có mấy ai.
Bạch Tuấn Sinh nói hắn đúc binh rất giỏi cũng không tính là nói khoác.
Thiên Đô bát tuấn dù sao cũng sẽ có bản lĩnh thật sự.
Thân thể hắn đã là Đằng Không, dưỡng tính lại có thể đúc binh, xứng đáng với danh xưng bát tuấn ấy.
Tô Vũ mỉm cười, bảo: "Cũng được, không tồi."
"Cũng được?" Bạch Tuấn Sinh gấp gáp, "Tô Vũ, ngươi nói cũng được là thế nào? Kỹ thuật đúc binh của ta dù cho đến Đại Hạ phủ thì cũng là số một, Đại Hạ phủ các ngươi đại khái đều không có học viên nào bằng được ta, Đúc Binh hệ ở Đại Hạ phủ sớm đã xuống dốc, không có mấy ai có bản lĩnh thật sự..."
Tô Vũ khẽ nhíu mày, nhìn hắn một cái, "Đúc Binh hệ ở Đại Hạ phủ vẫn có cường nhân."
Hắn nghĩ Bạch Tuấn Sinh chưa hẳn đã biết rõ tình huống, nên lại bổ sung thêm một câu: "Đại Hạ phủ Đúc Binh hệ, Triệu Lập lão sư là đỉnh cấp đúc binh sư, thủ đoạn đúc binh là số một!"
Bạch Tuấn Sinh tức giận nói: "Ta biết Triệu Lập lão sư, nhưng ngươi bảo ông ấy có thủ đoạn đúc binh hàng đầu, ngươi nói xem nếu huyền giai đúc binh sư đã là hàng đầu, vậy địa giai thì tính là gì? Đại Hạ phủ đúc binh vốn dĩ không được, Đại Hạ Văn Minh học phủ từ sau khi phủ trưởng đời thứ tư ngã xuống, đúc binh hệ ngày càng lụn bại, kẻ có chút bản lĩnh thì cũng chạy tới Đại Chu phủ, Triệu Thiên Binh viện trưởng kia cũng coi là đỉnh cấp đúc binh sư!"
Tô Vũ không lên tiếng phản bác, mà là ngồi xuống, trực tiếp bắt đầu phối liệu.
Bạch Tuấn Sinh sửng sốt nhìn Tô Vũ, "Ngươi làm gì thế?"
"Đúc binh!"
"Ngươi biết à?"
"Không biết!"
"Vậy ngươi..."
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Ta đã nghe tổng cộng tám tiết học ở chỗ Triệu Lập lão sư, tính ra không đến 5 giờ đồng hồ. Ta không có ý gì khác, chỉ là muốn nói, ngươi đúc binh không được, thiếu sót nhiều thứ, không có tư cách đi bình phán một vị đúc binh đại sư!"
"..."
Bạch Tuấn Sinh không nói gì, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Ngươi đùa hay nói thật đó? Đừng lãng phí tài liệu, nếu ngươi cảm thấy ta nói sai thì ta nói xin lỗi là được rồi, Triệu Lập đại sư rất lợi hại..."
"Bớt nói nhảm, dù cho đây là lần đầu tiên ta đúc binh, nhưng có Triệu Lập lão sư chỉ bảo thì vẫn sẽ mạnh hơn ngươi!"
Tô Vũ hừ một tiếng, hắn có chút không vui.
Cái tên này dám xem nhẹ lão đầu tử nhà hắn.
Theo Tô Vũ, Triệu Lập mới là đại sư cấp cao nhất, nếu không phải năm xưa ông quá tự cao thì bây giờ đã sớm thành địa giai đúc binh sư Sơn Hải cảnh, nói không chừng còn có thể đúc địa giai đỉnh cấp văn binh!
Không nói những cái khác, chỉ riêng《 Khoách Thần quyết 》đã là đỉnh cấp thần kỹ.
Hắn rút ra tài liệu, thần văn ngũ hành chữ "Hỏa" hòa tan rút ra, chữ "Thủy" thì cô đọng, chữ "Phong" tôi vào nước lạnh, chữ "Kim" thì mở phong...
Chung quanh, dần dần vây quanh một đám người.
Họ đã nhìn ra Tô Vũ hẳn là lần đầu tiên thực hiện.
Thế nhưng hắn biết quá trình, mặc dù thủ pháp không thông thạo, thế nhưng cũng nhìn ra là hắn đã từng học qua, hẳn là được đại sư chỉ bảo.
Hắn nói hắn từng nghe Triệu Lập giảng, mọi người đều tin tưởng.
Huyền giai đỉnh cấp đúc binh sư kỳ thật không tính là yếu, Đại Minh phủ thực ra không có nhiều địa giai đúc binh sư.
Rút ra, thối luyện, tôi vào nước lạnh...
Từng phân đoạn được hoàn thành, Tô Vũ hít sâu một hơi, lôi Khoách Thần chùy ra bắt đầu gõ!
Một lần, lại một lần!
Phanh phanh phanh!
Tốc độ cực nhanh, mỗi một lần gõ đều nhấc lên một hồi sóng khí.
Dần dần trên thanh đao đen như mực xuất hiện một đạo kim văn!
10 phút, 20 phút đồng hồ trôi qua...
Có người giật mình, đệch, lực bền bỉ này đối với dưỡng tính mà nói, đánh 20 phút đồng hồ thì chính là cực hạn, bình thường sẽ chống đỡ không lâu được như vậy.
Mà giờ khắc này Tô Vũ đã đánh ra 5 đạo kim văn!
Một bên, Bạch Tuấn Sinh nhe răng trợn mắt, "Cái này... Gian lận nha, ngươi đã là Đằng Không!"
"Im miệng!"
Bên cạnh, một vị lão sư quát lớn: "Đó là độc môn tuyệt học của Triệu Lập đại sư, dù cho cùng là dưỡng tính thì ngươi cũng không có cách nào kéo dài hơn hắn!"
"Tô Vũ lại là lần đầu rèn đúc, thủ pháp có chút không thành thạo, rút ra hơi mất đi tinh hoa, ngươi thì học được mấy năm, so với một người mới học mấy giờ mà tính là công bằng sao?"
Bạch Tuấn Sinh không nói gì!
Mà giờ khắc này, Tô Vũ không lên tiếng, tiếp tục tập trung rèn đúc.
Hắn biết thủ pháp của mình không thông thạo, chế tạo sai lầm mấy lần, kém chút đã hủy chuôi văn binh này, lần đầu không đủ thuần thục, tài liệu phối trộn cũng mất cân bằng.
Thế nhưng hắn ỷ vào ý chí lực mạnh mẽ, Khoách Thần chùy huyền diệu, thần văn có nhiều nên mới không ngừng điều chỉnh.
Dần dần, trên thanh tiểu đao màu đen càng lúc lại càng có nhiều kim văn hơn!
7 đạo, 8 đạo, 9 đạo...
Thấy Tô Vũ chế tạo đến 9 đạo kim văn, Bạch Tuấn Sinh trợn tròn mắt, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ngươi lợi hại, ta nói xin lỗi là được mà, Triệu Lập lão sư thật sự quá lợi hại, ta cũng đâu nói ông ấy không lợi hại, không phải chỉ bảo ông ấy chưa tới địa giai sao, đây vốn chính là sự thật..."
Hắn cũng không nói sai a!
Là chưa tới thật mà!
Tô Vũ không để ý tới Bạch Tuấn Sinh, mà là tiếp tục rèn đúc, một giờ, hai giờ, ba giờ đồng hồ trôi qua.
Học viên cùng lão sư vây xung quanh đã sớm nhìn tới trợn tròn mắt!
Đệt!
Mẹ nó, sao ngươi có thể liên tục rèn đúc ba giờ, bọn họ đều phục rồi, ý chí lực của Tô Vũ rốt cuộc là hùng hậu đến mức nào?