Chu Thiên Đạo thấy thái độ của Hồ tổng quan như thế thì cũng không nói thêm lời nào, chuyện không liên quan tới ta, ta mặc kệ.
Hạ gia bên kia giữ thái độ làm cho người ta phát lạnh.
Hạ Long Võ bạo lực mà lần này đều không có ý kiến phản đối, ngươi có sợ hay không?
Trong Bát đại gia, vài vị gia chủ cũng yên lặng không hó hé gì.
Đại Hán vương không nhắc lại việc này, trong nội tâm ông thở dài một tiếng, rất nhanh bèn mở miệng nói: "Đã như vậy, mối nguy của Đại Minh phủ xem như đã giải trừ rồi nhỉ? Thiên Đạo, còn có gì muốn đề xuất nữa không?"
Chu Thiên Đạo gật đầu, "Còn một chuyện cuối cùng, không phải đại sự gì, xem như việc tư, Cầu Tác cảnh có một số bản thảo của vô địch, có thể đưa cho Tô Vũ mấy quyển được không?"
Ông nói: "Việc nhỏ mà thôi, bản thảo bình thường là được! Cầu Tác cảnh ban thưởng, bao gồm cả cơ hội đúc thân, Đại Minh phủ sẽ tự cung cấp cho Tô Vũ nên cũng không cần làm phiền chư vị phải chia miếng thịt. Bát đại gia mỗi một nhà bỏ ra một bản bản thảo vô địch đi, mặt khác thì ban thưởng thêm ba mươi đến năm mươi bản, thứ đồ chơi này lại không đáng tiền, cô địch cảnh tùy tiện viết là được ấy mà..."
An tĩnh!
Ngươi cũng thật dám đòi!
Đại Hán vương yên lặng một lát, trong Bát đại gia có gia chủ trầm giọng nói: "Bản thảo vô địch viết sẽ không truyền ra ngoài!"
Bản thảo của vô địch ẩn chứa một chút cảm ngộ của vô địch.
Thứ này bình thường sẽ không truyền ra ngoài.
Chu Thiên Đạo nghe vậy liền gật đầu, "Được thôi!《 Nguyên thần · Văn quyết 》mạnh hơn so với《 Vạn Văn kinh 》rất nhiều. Nếu《 Vạn Văn kinh 》đã có thể đổi hai lần cơ hội đúc thân, vậy《 Nguyên thần · Văn quyết 》tối thiểu phải được 4 lần nhỉ? Vậy 4 năm tiếp theo, Đại Minh chúng ta phủ sẽ có mỗi năm một người đúc thân, đúng rồi, Đại Minh phủ cũng đổi 50 năm được một cơ hội, vị chi là 5 lần. Thế thì 5 năm tới đây đều sẽ do người của Đại Minh phủ tới đúc thân, cái này có thể chứ?"
"..."
Chu Thiên Đạo ngáp dài: "Vậy cứ quyết định thế đi, đừng nói với ta rằng《 Nguyên thần · Văn quyết 》còn không bằng《 Vạn Văn kinh 》đấy, nếu nói như vậy... thì cũng vô nghĩa, tưởng Văn Minh sư khắp thiên hạ đều là đồ đần à? 5 năm tới đều là của Chu gia chúng ta!"
Nguyên gia gia chủ khẽ cau mày hỏi: "Đại Minh phủ có 5 người cần đúc thân sao?"
Đây là đãi ngộ của đỉnh cấp thiên tài!
Chu Thiên Đạo gật đầu, "Cháu trai cháu gái ta là đã có hai người cần, Đại Minh phủ nhiều thiên tài lắm, đừng nói 5 lần, 500 lần còn không đủ..."
Ông tủm tỉm cười bảo: "Đều là tuyệt đỉnh thiên tài cả, cái này các vị yên tâm, một khi đúc thân thành công, một người đánh năm tên Hoàng Đằng, Tần Phóng đều được."
Còn giả như không đánh được... Vậy thì không đánh được thôi chứ sao.
Mọi người không nói gì.
Đại Hán vương cười khẽ, "Bản thảo của ta có thể cho ngươi một phần... Những người khác thì..."
Ông nhìn về phía Bát đại gia chủ, cho Chu gia 5 năm liên tục cơ hội đúc thân hay là cho bản thảo?
Các ngươi tự chọn!
Chu Thiên Đạo cũng thoải mái nhàn nhã, ông không vội chút nào, tùy tiện mà cho đi!
Cái nào cũng được!
Nguyên gia gia chủ vẫn còn có điểm không cam tâm, lại lần nữa nói: "Có thể cho những phần thưởng khác, ví dụ như Thiên Nguyên quả..."
"Ồ, Thiên Nguyên quả hả? Cho 100 viên à?"
Chu Thiên Đạo hào hứng đáp: "Cái này cũng được, bằng không thì... không ích gì, các ngươi thấy đó, vừa rồi ta tùy tiện làm giả dị tượng, hao phí hơn 10 viên Thiên Nguyên quả. Chúng ta không thiếu cái này, nói thật, Đại Minh phủ ta thứ này có cả đống, phụ thân ta vào mấy năm trước đã trộm chặt ở Thần giới về một gốc cây Thiên Nguyên, các ngươi không biết hả?"
"..."
Xéo đi!
Lừa ai chứ?
Chu Thiên Đạo không kiên nhẫn được lâu, phất tay nói: "Đừng dây dưa nữa a! Còn dài dòng nữa thì không truyền《 Nguyên thần · Văn quyết 》nữa, các công pháp khác đều sẽ tăng giá cả gấp bội ở các đại phủ, đều là chuyện tốt do Bát đại gia làm ra đấy, sáng tạo công pháp lại không có ban thưởng, còn mở rộng làm gì? Thật sự cho rằng ta quan tâm chút tiền nhỏ kia à?"
Ông hơi mất kiên nhẫn, bên kia, Diệt Tằm vương cười bảo: "Thiên Đạo, không bằng đem《 Nguyên thần · Văn quyết 》trao quyền cho Chiến Thần điện đi, ta cam đoan sẽ cho các ngươi đủ chỗ tốt."
Chu Thiên Đạo nghiêng đầu nhìn đối phương, "Được,《 Nguyên Thần Khai Nguyên quyết 》xuất hiện, hiệu quả không tệ, ở Chiến Thần điện bên này, mong là Diệt Tằm vương cũng có thể đốc xúc một chút, Hợp Khiếu pháp thì không có cho được chỗ tốt gì rồi."
Diệt Tằm vương cũng không thèm để ý, tùy ý nói: "Vừa rồi không phải đã cho rồi sao?"
"..."
Được a!
Lười nói vấn đề này, Chu Thiên Đạo cũng không hỏi nữa, đứng dậy đi xuống khỏi bảo tọa, bình tĩnh nói: "Vậy cứ thế đi, bắt đầu từ năm nay, ta sẽ an bài người tới phong tỏa Thiên Nguyên cảnh, Thiên Nguyên quả cứ 9 năm ngắt lấy một lần, năm ngoái mới hái rồi, ta sẽ phong tỏa 5 năm, cũng chẳng phải chuyện lớn gì nhỉ!"
Nghe thế, có vị Bát đại gia chủ thở dài, mở miệng nói: "Có thể cho, mỗi nhà một bản, cộng thêm bản của Đại Hán vương đại nhân nữa, tổng cộng sẽ cung cấp cho Tô Vũ 9 bản thảo vô địch..."
"Gom góp cho tròn số đi!" Chu Thiên Đạo phẩy tay, "Bát đại gia cùng bỏ tiền mua thêm một bản, gom góp tròn 10 bản đi, chuyện bé tẹo tèo teo như đánh rắm ấy mà, một đám đại nhân vật như chúng ta cũng đâu cần phải vì chút chuyện này mà gây sự như ngoài chợ chứ."
Chuyện bé tẹo tèo teo như đánh rắm?
Bản thảo vô địch không đáng tiền đến thế sao?
Lười giải thích với ông, mấy người kia đành chấp nhận, không nói thêm gì.
10 bản thảo của vô địch!
Đây là ban thưởng đối với《 Nguyên thần · Văn quyết 》, không đòi, vậy dĩ nhiên không ai cho, đòi thì không cho không được.
Nhất là vào lúc này!
Đại Hán vương và Diệt Tằm vương đều đang nhìn, đám người Chiến Thần điện cũng đang nhìn, kỳ thật Bát đại gia cũng rất biệt khuất, Đại Minh phủ có việc, Chu Thiên Đạo cáo trạng tới đây, Đại Minh phủ thuộc sự cai quản của Cầu Tác cảnh, tự nhiên là bọn họ gặp chuyện không may.
Đại Hạ phủ xảy ra chuyện, cũng không thấy Hạ gia tới Chiến Thần điện cáo trạng bao giờ.
Kết quả, phiền toái đều là bọn hắn chịu.
Chu Thiên Đạo, tiểu nhân!
Vô sỉ!
Chu Thiên Đạo không thèm để ý chút nào, cười vui vẻ nói: "Vậy bây giờ các nhà lấy ra đi, ta thuận tiện mang về luôn, miễn làm phiền chư vị phải đưa qua! Sự tình giải quyết viên mãn, tất cả mọi người thật là tốt, ta đã nói mà, việc rất nhỏ, không cần thiết giày vò làm gì!"
Người nào giày vò hả?
Mọi người không nói gì!
Hôm nay, lời gì cũng đều bị một mình ngươi tự biên tự diễn hết rồi!
Vài vị gia chủ cũng không nói thêm gì, dồn dập lấy ra một bản bản thảo, đưa về phía Chu Thiên Đạo, giữa sân, rất nhiều vị Sơn Hải đều hâm mộ đỏ cả mắt.
Mà Đại Hán vương chỉ cười, cũng tiện tay đưa xuống một bản thảo.
Chu Thiên Đạo vỗ vỗ trán, giống nghĩ tới điều gì, quay đầu hô lớn: "Diệt Tằm vương đại nhân, Tô Vũ cũng tính là nửa học sinh của ngài, ngài có thể viết một bản cảm ngộ《 Thời Gian 》cho ta mang về không?"
Diệt Tằm vương hơi ngẩn ra, thật sự là Tô Vũ à?
Mà giờ khắc này, trong đại điện, Nhật Nguyệt và Sơn Hải hai phía đại điện đều hơi kinh ngạc.
《 Thời Gian 》?
Đại Hán vương cũng có chút ngoài ý muốn, nhìn về phía Diệt Tằm vương, đồ đệ tiện nghi thế à?