Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Mấy ngày sau đó Yến Hạ bận rộn xử trí rất nhiều việc, nàng phái đệ tử Ngũ Đạo đến Thiên Cương Minh thông báo tin tức của Nam Cung Huyền cho bọn họ biết, nhưng đệ tử được phái đi đó lâu ngày không thấy trở về. Sau đó Yến Hạ nghe ngóng mới biết đệ tử của mình bị bọn người Thiên Cương Minh làm khó, nguyên nhân là vì ngày trước khi Thiên Cương Minh nhờ Ngũ Đạo ra sức giúp chống lại Ma Môn Ngũ Đạo đã từ chối.
Thái độ của Thiên Cương Minh rõ ràng cho thấy bọn họ không còn tin tưởng Ngũ Đạo.
"Ngũ Đạo muốn đối phó Ma Môn, cần gì phải vòng vo, sao không mời Yến Hạ tông chủ đích thân đến nói chuyện với ta?"
Đệ tử Ngũ Đạo thuật lợi nguyên văn những lời minh chủ Thiên Cương Minh Tần Hàn nói.
Yến Hạ nghe xong lắc đầu cười bất lực, "Xem ra chuyện này còn rắc rối hơn ta tưởng."
"Con định đi Thiên Cương Minh một chuyến à?" Văn Bắc Vân nhìn ra dự tính của Yến Hạ.
Yến Hạ gật đầu nói: "Bây giờ chỉ có thể như vậy thôi."
Dứt lời, Yến Hạ trầm mặc giây lát rồi nói: "Chuyện không thể chậm trễ, hôm nay con đi luôn, sẽ về nhanh thôi, lần này cha không cần đi theo con nữa."
Văn Bắc Vân hơi kinh ngạc. Ngoài khoảng thời gian Yến Lan Đình mượn Tứ Tượng Đồ thì trong suốt mười năm qua Tứ Tượng Đồ thân là pháp khí của Yến Hạ chưa bao tới tách khỏi nàng. Sao lần này đi Thiên Cương Minh nàng lại không muốn mang theo nữa rồi?
Nhưng ngay sau đó Văn Bắc Vân đã hiểu, vì Minh Khuynh lên tiếng nói: "Nếu vì ta thì muội không cần lo đâu."
Yến Hạ nghiêm túc nhìn Minh Khuynh, biểu cảm hơi lo âu: "Ta không muốn để huynh tiếp xúc với những chuyện không hay."
Tông chủ Ngũ Đạo nói ra những lời thế này thật có hơi ngang bướng nhưng Minh Khuynh lại thấy vui vui, hắn nói: "Có lẽ vẫn sẽ để tâm nhưng những thứ đó không còn quan trọng nữa rồi, dù sao thì ta cũng đã chết một lần không phải sao?"
Yến Hạ nhìn Ma Quân như đang muốn nhìn ra tâm tư của đối phương.
Nhưng sau đó nàng không biết mình nên thất vọng hay thông suốt mà nhận ra một điều, Minh Khuynh thật sự không để tâm đến, hay nói cách khác từ giây phút đầu tiên hắn đã không để ý đến cái nhìn của người Trung Nguyên về hắn rồi.
Yến Hạ cụp mắt, cười khổ nói: "Huynh không để tâm nhưng ta để tâm hơn ai hết."
Minh Khuynh xúc động nhưng không nói nhiều thêm, hắn chỉ nói: "Đừng lo, Thiên Cương Minh không phải hang cọp, ta có đi cũng không ảnh hưởng gì, ta chỉ…" Chẳng hiểu sao nói đến đấy hắn bỗng dừng lại như đang suy nghĩ gì đó.
"Chỉ?" Yến Hạ rất ít khi thấy Minh Khuynh ngập ngừng thế này. Nàng khó hiểu hỏi, "Chỉ cái gì?"
Minh Khuynh đè thấp giọng, nhẹ nhàng nói: "... Ta chỉ muốn ở bên muội mà thôi."
Yến Hạ nhất thời sững sờ.
Với nàng, có lẽ trên đời chẳng còn câu nào sánh bằng một câu nhẹ nhàng này. Nàng bỗng phát hiện tâm trí mình như vừa đi dạo một vòng quanh phố xá đông đúc, bên tai vẫn còn những âm thanh ồn ào hỗn loạn, âm thanh đập vào trái tim nàng như trống đánh, nàng cố gắng bình ổn nhưng không thể rời mắt khỏi dung nhan quen thuộc đó. Nhiều cảnh tượng lướt qua lướt lại trong đầu không nắm bắt kịp, khung cảnh trước mắt như trở về đêm hoa đăng vào mười năm trước, vô số pháo hoa nở rộ trên bầu trời.
Nàng mơ màng nói: "Huynh vừa nói… cái gì? Có thể… lặp lại lần nữa không?"
Nhưng rất nhanh sau đó nàng bừng tỉnh, biết Minh Khuynh ngại không đời nào lặp lại câu nói đó nhưng điều đó không ngăn cản được tâm trạng vô cùng tốt của nàng. Yến Hạ tươi cười ôm lấy Tứ Tượng Đồ, lẩm bẩm nói: "Ta sẽ mau mau nghĩ cách giúp huynh khôi phục lại thân thể!"
"Hả?" Minh Khuynh khó hiểu hỏi.
Yến Hạ cười nói: "Có vậy những lúc thế này ta mới có thể…"
Minh Khuynh lập tức hiểu Yến Hạ, nếu tranh vẽ cũng biết đỏ mặt thì giờ phút này mặt hắn đã đỏ như trái cà rồi. Đồng thời, người nhận ra ý của Yến Hạ còn có Văn Bắc Vân trong Tứ Tượng Đồ.
Bị Yến Hạ kíƈɦ ŧɦíƈɦ biết bao nhiêu lần rồi, đây lần đầu tiên Văn Bắc Vân bị Minh Khuynh kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Hắn trừng mắt hung dữ với Minh Khuynh kế bên, mệt mỏi chẳng còn hơi sức đâu ngăn cản hai đứa này tán tỉnh tình tứ rồi. Hắn ho khan nói: "Thế con muốn đưa chúng ta đi Thiên Cương Minh à?"
Yến Hạ mỉm cười gật đầu: "Vâng!" Bởi vì nàng và Minh Khuynh công tử không thể cách xa nhau được.
Nghĩ vậy, Yến Hạ cười vui vẻ quay người về phòng, bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến Thiên Cương Minh.
·
Đối với Yến Hạ mà nói, Thiên Cương Minh không hẳn là một nơi quen thuộc.
Khi Ngũ Đạo mới bắt đầu gây dựng lại, Yến Hạ từng đến bái phỏng Thiên Cương Minh một lần và cũng trong lần đó toàn bộ Trung Nguyên biết được tông chủ Ngũ Đạo Yến Hạ.
Tuy nhiên, Ngũ Đạo thuộc chính đạo Trung Nguyên nhưng không nằm dưới sự quản lý của Thiên Cương Minh, làm việc cũng không cần thông qua Thiên Cương Minh. Nếu có việc gấp lắm Yến Hạ mới phái người liên lạc với Thiên Cương Minh. Còn ngược lại, Ngũ Đạo thường xuyên liên lạc với các thế lực khác trong Trung Nguyên như Không Thiền Phái, tam môn thất phái và Trường Thiện Trang… hơn.
Cho nên lần này đi Thiên Cương Minh Yến Hạ hơi thấp thỏm.
"Lần trước ta đến đây đã chuyện của mười năm trước rồi." Bước vào cổng Thiên Cương Minh, nhìn Cương Phong Tháp uy nghi đằng xa, Yến Hạ thấp giọng nói.
Yến Hạ đang nói với Tứ Tượng Đồ. Tứ Tượng Đồ đang bay bên cạnh nàng, hình vẽ trên tranh vẫn là Văn Bắc Vân, thân phận của Minh Khuynh đặc biệt nên không thể xuất hiện trước mặt mọi người.
Đệ tử Thiên Cương Minh dẫn đường không hiểu câu cảm thán này của Yến Hạ. Hắn đưa nàng vào trong đại điện rồi cung kính xoay người lui ra ngoài.
Minh chủ Thiên Cương Minh Tần Hàn đang chờ trong đại điện. Y ngồi trên cao, nét mặt lạnh lùng như mọi khi. Y thấy Yến Hạ dẫn theo Tứ Tượng Đồ đi vào thì ra hiệu cho nàng ngồi xuống: "Tông chủ Ngũ Đạo."
"Tần minh chủ." Yến Hạ gật đầu rồi yên vị, không hàn huyên nhiều lời mà trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, "Lần này ta đến vì chuyện của Quỷ Môn, chắc Tần minh chủ cũng đã được biết."
"Ta biết." Tần Hàn bình tĩnh đáp, "Nhưng theo như ta được biết thì mười năm trước Quỷ Môn đã đồng loạt biến mất, sau này chúng ta còn thăm dò nhiều lần nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của bọn chúng. Yến Hạ tông chủ dựa vào đâu cho rằng bọn chúng sẽ gây sự vào lúc này?"
Yến Hạ biết ngay đối phương sẽ hỏi như thế, nàng đáp: "Chuyện này là do viện chủ Thần Lâu Viện Nam Cung Huyền của chúng ta điều tra ra, quả quyết không thể sai. Ta nghĩ việc này nên thông báo trước cho Thiên Cương Minh, để các phái Trung Nguyên cùng đưa quyết định."
Tần Hàn rũ mắt, ánh mắt hơi lơ đễnh nhìn xuống mặt đất, một lúc sau thì ngước mắt lên nhìn chằm chằm Yến Hạ, giọng trầm thấp nói: "Có những lúc lão phu thật sự không hiểu nổi Ngũ Đạo, hoặc là, không hiểu Yến Hạ tông chủ."
Yến Hạ đón nhận ánh mắt của Tần Hàn, không đáp, chỉ khẽ nhướng mày đợi y nói tiếp.
Tần Hàn nói: "Trận chiến diệt ma không lâu trước, Thiên Cương Minh đã đến mời Ngũ Đạo giúp sức nhưng Yến tông chủ từ chối ngay tức thì. Ta tưởng Yến tông chủ còn nhớ mối thù của Ngũ Đạo và tam môn thất phái năm xưa, nhưng bây giờ chọc đến Quỷ Môn Yến tông chủ lại đến nhờ Thiên Cương Minh ra tay. Yến tông chủ giải thích thế nào đây?"
Mỗi câu mỗi chữ của Tần Hàn đều ám chỉ Yến Hạ. Nàng đã dự liệu trước tình huống này rồi nhưng không ngờ Thiên Cương Minh lại nghĩ đến mức đó.
Yến Hạ im lặng hồi lâu rồi nhìn Tần Hàn, nói: "Nói như vậy, Thiên Cương Minh không tin tưởng Ngũ Đạo?"
"Không phải không tin mà cách hành sự của Yến tông chủ thật khiến Trung Nguyên thất vọng."
Yến Hạ không nói gì, Văn Bắc Vân trong Tứ Tượng Đồ quan sát phản ứng của Yến Hạ, không biết nàng sẽ đáp lại thế nào.
Đại điện yên tĩnh chết chóc, khí thế như sắp rút dao. Từ khi Ngũ Đạo tái xuất đến nay, đây là lần đầu tiên Thiên Cương Minh chất vấn như vậy.
Ngũ Đạo không nằm trong Thiên Cương Minh như các môn phái khác, vốn dĩ lập trường đã khác nhau, tranh chấp không thể thiếu, nhưng đây là lần đầu tiên hai bên ở thế giương cung bạt kiếm thế này.
Không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, Tần Hàn và đám đệ tử Thiên Cương Minh phía sau y đều đang chờ đợi câu trả lời của Yến Hạ.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu cuối cùng Yến Hạ cũng lên tiếng. Giọng điệu và nét mặt nàng bình tĩnh đến bất ngờ: "Ngũ Đạo thuộc Trung Nguyên, đương nhiên không bao giờ khơi dậy chiến hỏa trong Trung Nguyên. Lần này Ngũ Đạo đến đây là muốn thảo luận vấn đề với Thiên Cương Minh, muốn ngăn chặn chiến hỏa trước khi nó nổ ra ở Trung Nguyên mà thôi. Ý của Ngũ Đạo là như thế, Thiên Cương Minh luôn miệng nói mình vỉ đại nghĩa thiên hạ, vì sao khi đối mặt với chuyện lớn thế này lại chỉ lo cho lợi ích của bản thân, vứt bỏ an nguy của cả Trung Nguyên chẳng màng?"
Yến Hạ tiếp tục: "Chuyện ta nói có phải thật hay không minh chủ điều tra là biết thôi. Cần gì phải ở đây lãng phí thời gian hoài nghi ta?"
Nội điện không một tiếng động, Tần Hàn trầm mặc không lên tiếng. Yến Hạ quan sát nét mặt y, thầm biết y đã hơi xao động.
Vì vậy Yến Hạ tiếp lời: "Ta đang ở đây, minh chủ cứ cho người đi điều tra, Quỷ Môn hiện tại không còn là Quỷ Môn ngày xưa, Quỷ Môn chủ từng đến Huyền Giới, hiện tại quay về sức mạnh trên người ông ta đã đến mức đăng phong tạo cực, nếu Thiên Cương Minh còn muốn ngăn cản thì mau chóng quyết định đi thôi." Yến Hạ yên lặng quan sát đối phương, nói, "Ta có thể đợi nhưng Nhân Giới thì không."
Cứ thế trọng trách đối với Trung Nguyên được đẩy lên người Tần Hàn, Yến Hạ đã nói vậy mà đối phương còn tiếp tục cố chấp thì chẳng khác nào bỏ cả thiên hạ không lo. Tần Hàn không thể đắn đo thêm nữa, sắc mặt y không được vui nhưng không còn cách nào khác. Y nhíu mày giao việc điều tra Quỷ Môn cho đệ tử Thiên Cương Minh rồi quay đầu lại nói với Yến Hạ: "Nếu Yến tông chủ đã nói vậy thì ta sẽ mau chóng phái người điều tra rõ chuyện này. Nhưng nếu đúng như Yến tông chủ nói, chúng ta phải lập tức quyết định ngay, thế nên ta muốn mời tông chủ…"
Yến Hạ bật cười, chớp mắt nói: "Mời ta ở lại đây có đúng không?"
Tần Hàn không ngờ Yến Hạ chủ động như vậy, y khựng lại giây lát rồi gật đầu: "Đúng vậy."
"Không thành vấn đề, nếu được vậy thì tốt quá. Chỉ có điều mấy ngày này ta muốn đi dạo vài vòng trong Thiên Cương Minh, không biết minh chủ có đồng ý không?"
Tần Hàn mặt chẳng đổi sắc, đáp: "Tông chủ cứ tự nhiên." Nói xong y quay người dặn dò đệ tử Thiên Cương Minh sắp xếp chỗ ở cho Yến Hạ.
Đêm đó, Yến Hạ ở lại Thiên Cương Minh nhưng nàng không nghỉ ngơi trong phòng mà đưa Tứ Tượng Đồ đi dạo vòng quanh Thiên Cương Minh. Cuối cùng cắt đuôi được tên đệ tử Thiên Cương Minh đi theo, Yến Hạ đến nơi ở của minh chủ Thiên Cương Minh Túc Thất ngày xưa.
- Hết chương 80 -
NNPH lảm nhảm:
Ủa??
"... ta mới có thể…" gì á nhỉ? Chị t nói gì tối nghĩa ghê. :)))