Vân Nê - Thanh Đăng

Chương 20




Anh đè cô cho đến khi cô bất động, mới ngồi dậy ôm cô lên lót hai cái gối ở dưới eo cô, tiếp đến tách hai đùi đặt lên vai mình, phơi bày chỗ ướt át của cô, sau đó thúc nhẹ côn th*t cứng như thép vào bên trong, thong thả hữu lực vùi mình vào trong mật huyệt. Quy đầu đỏ tím rất nhẹ nhàng chậm rãi đi vào hoa huy*t chưa sẵn sàng của cô, tránh làm cô bị đau quá mức.

Quy đầu từ từ trườn vào trong hoa huy*t mềm mại, khi thì cọ xát trên dưới, khi thì đâm thọc trái phải, d*m thủy không ngừng trào ra làm cho quy đầu ánh lên một màu sáng bóng của xuân dịch. Từ đây, quá trình thâm nhập đã dễ dàng hơn rất nhiều, hai cánh môi quấn lấy thanh thịt nóng đang đâm vào, lớp thịt non dày đặt trong nhục bích cũng hối hả siết chặt ‘kẻ xâm lấn’.

Cảm nhận được phần thân dưới bị liếm mút mạnh mẽ, anh nhịn không được mà đắm chìm vào trong. côn th*t bành trướng căng luôn cả lớp thịt non, thẳng tiến tới chỗ sâu nhất trong mật huyệt.

Trần Kiều đã không nói nên lời nữa rồi, giờ cô chỉ cảm thấy nơi tư mật mỏng manh đang bị côn th*t của người đàn ông cọ xát đến mức nóng lên, tiếp đó là một trận ngứa ngáy mãnh liệt dọc theo cửa động chui vào trong mật huyệt, rất nhanh cô đã sinh ra một loại khoái cảm xa lạ, cô hoảng sợ bắt đầu liều mạng trốn tránh.

Nhưng Lý Tồn Căn đã sớm có kinh nghiệm rồi, anh biết làm cách nào để bản thân thoải mái đồng thời cũng làm cô sung sướng, những thiếu niên vùng núi không những có thể lực cường hãn như dã thú mà còn có thêm khả năng học tập thần kỳ.

Anh không ngừng tiến công, sự thân mật rực lửa triền miên đầy cám dỗ. Lý Tồn Căn bất động quan sát cô, tinh tế cảm nhận phản ứng của cô. Trần Kiều mím chặt môi để không phát ra âm thanh, cô cảm nhận được côn th*t thô tráng đang xâm chiếm từng tất thịt non của cô, sự căng trướng tràn đầy khó nói thành lời, những cảm giác phong phú kia thậm chí còn truyền đi khắp toàn thân, lan đến từng tế bào, loại khoái cảm đặc biệt này sắp làm cơ thể cô nhũn ra rồi, chỗ sâu nhất trong cơ thể cô trào ra một dòng suối nóng ào ạt, làm tê liệt cả linh hồn đang bất khuất giãy giụa của cô, khoái lạc điên cuồng lôi kéo cô hãy sa đọa và trầm luân.

Sung sướng thoải mái đã khống chế cả hệ thần kinh của cô, từ nơi đang giao thoa của hai người chảy khắp toàn thân, lan thẳng đến tận óc. Cảm giác được lấp đầy, bị thít chặt, xúc cảm dạt dào, da thịt ấm áp dán sát vào nhau này, khiến anh nhịn không nổi đưa đầu lưỡi luồn vào trong khoang miệng cô.

Trần Kiều khó chấp nhận được, vừa khóc vừa đẩy anh ra, “Cút ngay, tên khốn kiếp, chó chết, tôi không muốn… A… Ư đừng…”

Ngoài miệng thì kháng cự, nhưng lý trí của cô đã sớm trầm luân vào đầm lầy dục vọng, cô cố ép bản thân phải tỉnh táo lại, “Khó chịu quá, không thoải mái… Tôi không muốn làm tình với anh, tôi không muốn mang thai… Hu hu… Cứu mạng…”

Anh đẩy hạ thân, nghiêng đầu hôn lên đùi cô, mút ra một ấn ký màu đỏ. Cánh tay rắn chắc ôm lấy chân cô, mồ hôi cuồn cuộn chảy qua vùng thắt lưng thon gọn dẻo dai, xẹt qua cặp đùi cứng cáp, khiến cho vùng nệm quanh chỗ đầu gối đang quỳ ướt một mảng, mỗi một lần thúc vào người cô đều có thể thấy được mồ hôi anh vẩy ra.

côn th*t đang chôn sâu trong cơ thể cô càng ngày càng lớn, càng ngày càng cứng, lần nào đâm vào cũng mang đến một sự bành trướng cực hạn cho hoa huy*t, khiến cho mật huyệt nhỏ hẹp bị căng ra đến cực độ. Những trận kích thích mạnh mẽ lên mông cô cứ như máy móc vĩnh viễn không ngừng nghỉ, từng cú thúc nhiều lần đã chạm đến hoa tâm sâu nhất.

Mặt Trần Kiều hồng hồng, ánh mắt rã rời, mồ hôi đầm đìa, mái tóc tán loạn áp cả vào mặt, tiếng rên nhỏ xíu gần như im bặt. ‘Cô bé’ đã bắt đầu co rút, cả người Trần Kiều run rẩy dữ dội. Thấy cô sắp đạt cao trào, anh lập tức tăng thêm lực, dốc sức đong đưa vùng eo rắn rỏi, mỗi lần đều đi thẳng đến điểm cuối cùng.

Rốt cuộc sau mấy chục lần ra vào, anh thúc thật mạnh côn th*t đến hoa tâm, gậy th*t co giật, một dòng tinh dịch đặc sệt bắn thẳng vào trong. Anh lau giọt mồ hôi chảy vào mắt, giữ nguyên tư thế bắn tinh, chống đôi tay bên cạnh Trần Kiều, mày rậm giãn ra, ánh mắt đen nhánh quỷ quyệt, nhìn chằm chằm cô không thôi.

Cách anh ôm cô giống như cô là vật quý báu nhất của mình, tuyệt đối không để cho bất kì ai thấy được cô, anh rất cẩn thận dùng vẻ ngoài phúc hậu vô hại để che giấu tâm tư bẩn thỉu của mình. Lý Tồn Căn thầm thở dài, cọ sườn mặt đầy mồ hôi lên người cô, cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc bụng nhỏ mềm mại, yên lặng không biết đang nghĩ gì.