Sáng hôm sau, Rozen cùng Liễu Băng tỉnh dậy.
Rozen nhanh chóng đem quần áo mặc vào đàng hoàng, nằm trên giường Liễu Băng cầm lấy tấm chăn che lại minh ma quỷ dáng người. Bầu không khí rất yên tĩnh, hai người không nói một lời.
Cũng không có xuất hiện cái gì khóc lóc thương tâm đòi sống đòi chết cẩu huyết nội dung cốt truyện.
" Ngươi không định nói gì a, Liễu Băng tỷ tỷ? " Rozen nhìn Liễu Băng nói.
" Ngươi muốn ta phải nói gì? Một bộ khóc lóc thương tâm đòi sống đòi chết hay là để ngươi chịu trách nhiệm. Nếu ngươi cho rằng ta Liễu Băng là loại nữ nhân yếu đuối kia thì ngươi làm to rồi. Ta cũng không phải loại người dễ dãi như vậy. " Liễu Băng một mặt lạnh lùng nhìn Rozen nói.
" Ngươi đúng là bình tĩnh hơn ta nghĩ, dù sao hôm qua cũng là ngươi đêm đầu tiên a. " Rozen nhún vai cười nói.
" Còn không phải là bị ngươi cái này đại phôi đản chiếm được, được lợi còn khoe khoang. " Liễu Băng hừ lạnh nói, ngữ khí có chút tức giận.
" Nghe ngươi nói cứ như là ta toàn bộ lỗi lầm một dạng. " Rozen nhún vai không biết xấu hổ cười nói.
Tại trong trường hợp đó chỉ cần là nam nhân bình thường đều sẽ khó mà nhịn được, huống chi là Rozen cái này đại sắc lang đòi hỏi vô độ.
" Vậy chuyện này là lỗi của ta rồi?!! "
Liễu Băng hừ lạnh một tiếng nói, nàng lúc này thật sự muốn đem Rozen tên khốn kiếp này đánh chết xúc động.
" Chuyện này vốn là do ngươi bày ra, không phải sao. " Rozen khóe miệng nhếch lên nói.
Nghe vậy Liễu Băng trầm mặc không nói, bàn tay không khỏi siết chặt.
Một cái Hậu Thiên võ giả làm sao có thể dễ dàng bị mấy chai rượu làm cho say không còn biết gì được, chỉ có thể nói là Liễu Băng cố ý.
Nàng muốn lợi dụng lúc say bộ dáng đem nàng cùng Thu Hà quan hệ tiết lộ cho Rozen, để cho hắn hồi tâm chuyển ý, từ bỏ cùng Thu Hà hôn sự. Chỉ là Liễu Băng làm sao lại nghĩ đến Rozen lại gan lớn như vậy, cả nàng cũng muốn lên.
Tại Rozen cái này đại ma vương thủ đoạn bên trong, Liễu Băng giống như một con cừu non rơi vào ma trảo của sói xám.
" Được rồi, không nói chuyện hôm qua, bây giờ ngươi định làm gì a, Băng Băng? " Rozen đi đến đem Liễu Băng ôm lấy.
" Đừng dùng thân mật như vậy tên gọi ta. " Liễu Băng một mặt ghét bỏ nhìn Rozen nói, không khỏi giãy giụa một cái muốn tránh thoát Rozen ôm ấp.
Bất quá Rozen làm sao có thể để cho nàng được toại nguyện.
Hắn khí lực cũng không phải một cái hậu thiên võ giả có thể chống lại.
" Không gọi như vậy thì phải gọi như thế nào, bây giờ ngươi đã là ta nữ nhân, có làm gì đi nữa thì đã không thể thay đổi được sự thật này. " Rozen cười khẽ nói.
" Ta đã nói rồi, ta không phải là loại nữ nhân yếu đuối kia, cùng nam nhân lên giường một lần liền có thể ngoan ngoãn nghe lời. " Liễu Băng một mặt khinh thường nhìn Rozen nói.
" Ta đương nhiên biết điều này, bất quá ta cũng không vội, ta có rất nhiều thời gian. Sẽ có một ngày ngươi chấp nhận ta, cũng giống như Thu Hà như vậy. Đúng rồi, có chuyện này ta phải nói cho ngươi. Ta đã biết quan hệ của ngươi cùng Thu Hà từ lâu rồi. "
Nghe vậy Liễu Băng thần sắc hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó thần sắc liền hiện lên tức giận nhìn Rozen chất vấn nói.
" Ngươi tên hỗn đản này!! Ngươi đã biết ta cùng Thu Hà quan hệ, như vậy tại sao ngươi còn chấp nhận hôn sự với nàng… còn đối với ta…"
" Tại sao ta lại không thể a, cũng không phải chỉ có một mình ngươi thích Thu Hà. Ta tin tưởng bất kỳ nam nhân nào rơi vào trường hợp của ta đều sẽ làm ra quyết định này. "
Thu Hà mị lực rất lớn, chỉ cần là nam nhân đều khó mà chống cự.
Bất kể là lúc này hay trước đây nàng đều có vô số người theo đuổi, Liễu Băng cũng là như vậy.
Rozen chỉ là thuận theo mình ham muốn mà thôi.
Nghe vậy Liễu Băng trầm mặc không nói gì, bởi vì Rozen nói rất đúng.
Ngay cả thân là nữ tính nàng cũng bởi vì bị Thu Hà mị lực hấp dẫn đó thôi.
" Trở thành nữ nhân của ta có gì không tốt, như vậy ngươi có thể cùng với Thu Hà, Ngọc Nhi vĩnh viễn ở cùng một chỗ. "
" Cút!! Cút ngay cho ta!!! "
" Ha ha ha!! "
…….
Lúc này, tại khu số bốn một nơi nào đó vắng vẻ con hẻm bên trong.
Một cái khoảng ba mươi tuổi nam nhân thân ảnh liều mạng chạy về phía trước, lấy tốc độ rất nhanh băng qua từng tòa kiến trúc, cả người đầy mồ hôi, không ngừng thở dốc.
" Có lẽ đã cắt đuôi được rồi… phải nhanh chóng rời khỏi đế đô. "
Lẩm bẩm một tiếng, nam nhân liền hướng về một phương hướng đi tới.
Hưu!!! Phốc!!!
Ngay lúc này một đạo kim sắc tia laze xuất hiện xuyên thủng nam nhân lồng ngực, máu tươi phun ra ngoài.
" Ầm!! " Ôm lấy chảy máu lồng nam nhân quỳ một chân xuống dưới.
Ong ong ong!!!
Ngay lúc này, vô số kim quang xuất hiện tại nam nhân trước mặt, dần dần tụ tập tạo thành một cái thân ảnh xinh đẹp.
Chính là Thiên Thiên!!
" Legend of Assassin các ngươi đúng là một đám phiền phức, không chịu biết từ bỏ là gì, bị các ngươi giám thị lâu như vậy cũng rất phiền phức a. " Thiên Thiên ngữ khí lạnh lùng nói.
Những cái này Ninja vẫn luôn bí mật giám sát các nàng, nhiều ngày trôi qua Thiên Thiên rốt cuộc cũng không nhịn được ra tay.
Một thanh kim sắc quang kiếm xuất hiện tại trên tay nàng, Thiên Thiên từng bước hướng về phía nam nhân đi đến.
Vung lên quang kiếm, Thiên Thiên đem cái kia Ninja đầu lâu chém bay.
" Thật là đặc sắc, ra tay rất tàn nhẫn. "
Ngay lúc này một đạo âm thanh truyền đến.
" Là ai?!! "
Thiên Thiên hướng về phía xung quanh quát một tiếng.
Chỉ thấy không biết từ lúc nào, một cái che mặt thân ảnh xuất hiện tại phía sau lưng nàng.
" Ngươi là ai? " Thiên Thiên một mặt cảnh giác nhìn xem che mặt thân ảnh.
Cái này che mặt thần bí nhân để cho nàng một cảm giác rất nguy hiểm.
" Chúng ta cần phải tâm sự một chút a. " che mặt thân ảnh nhìn Thiên Thiên cười nói.
…….